Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      6 Votes

Yêu Thượng Đối Thủ Một Mất Một Còn

Tác giả: Sung Tùng

Editor: Hoại Băng

Beta: Den Shì

☆ Chương 15 ☆


Tiêu Kính Nam từ trong phòng chật vật đi ra, bên ngoài không có người.

Đương nhiên cũng không có Thang Đông Trì.

Cũng không biết có phải do trong lòng cậu có quỷ hay không, lúc đến đại sảnh cảm thấy mọi người xung quanh đều nhìn cậu.

Một bên ổn định lại tinh thần, một bên tăng nhanh tốc độ rời khỏi nơi có khả năng bị nguyền rủa này.

Chuyện lần này Tiêu Kính Nam rất là thất bại. Vì vậy cậu ở lỳ vài ngày trong nhà và công ty.

Thẳng đến cuối tuần, nhận được điện thoại của bạn rượu mới cậu đi ra ngoài, thả lỏng tâm tình một chút.

Nơi bọn họn thường xuyên đến gọi là Sky Club.

Tiêu Kính Nam khi đến nơi đó cả người tràn ngập sinh lực mạnh mẽ, như là lập tức bị âm nhạc sống động như xung điện tác động vào, tâm trạng buồn bực lúc trước cũng được giải phóng.

Tiêu Kính Nam ngồi xuống trên ghế salon, những người còn lại cũng ngồi xuống, bắt đầu trò chơi, như thường lệ vẫn là hai người một đôi.

Không may lúc này bọn họ có 9 người, năm nam bốn nữ, vì vậy đầu tiên đổ xúc xắc, người đổ lớn bị phạt một ly, đồng thời bị loại ra. Sau đó nam nữ tách ra đổ xúc xắc, cam đoan hợp lại là một nam một nữ.

Mà xúc xắc dùng để chơi là từ nhà mang đến, nghe nói có thể gia tăng tình thú.

Tiêu Kính Nam cầm lấy xúc xắc nhìn nhìn, các mặt xúc xắc được viết: đánh, liếm, cắn, chụp, nắm, thổi.

Còn một cái xúc xắc thì viết: thí thí (mông), kiều môi, song nhĩ (tai), rốn, đùi, meo meo (ngực).

Tốt đi, ý tưởng này không biết ai nghĩ ra cho được, vừa sắc vừa thấp kém một chút... Đủ kích thích.

Bất quá lại phù hợp với tâm tính phóng túng của một số người.

Tiêu Kính Nam đem hai cái xúc xắc bỏ vào chung, lại lấy ra một cái xúc xắc bình thường bỏ vào chung.

Xúc xắc bình thường đổ ra số nào, tương ứng với một cặp. Đổ hai cái xúc xắc kia tạo nên chữ, cho thấy phải làm động tác gì.

Nếu không đồng ý làm theo, như vậy phải nhận phạt một ly.

Ngay từ lúc bắt đầu chơi, tất cả mọi người còn chưa high, vì vậy đa số lựa chọn uống rượu.

Sau khi uống nhiều, mọi người đều buông thả hơn.

Cặp Tiêu Kính Nam là số năm, cũng không phải động tác gì quan trọng.

Cũng không biết có phải vận may lúc trước đã dùng hết hay không, cuối cùng đến phiên cậu đổ được cắn rốn.

Người hợp tác của cậu không có cản trở, trực tiếp kéo áo vốn không quá dài lên.

Tiêu Kính Nam vuốt tay, cười cười, trong tiếng ồn ào xoay người kề sát vào rốn cô gái bên cạnh.

Mới vừa hé miệng, chợt nghe thấy bên tai vang lên thanh âm.

"Cậu đang làm gì?"

Tiêu Kính Nam sửng sốt, cảm thấy kỳ quái, sao mình có thể nghe được rõ ràng như vậy, hơn nữa còn đột ngột dừng hành động lại.

Chậm rãi nghiêng đầu, rõ ràng là gương mặt phóng đại của Thang Đông Trì.

Cậu cả kinh, cơ hồ là giật lùi đụng phải cái bàn bên cạnh.

Ly rượu trên bàn bị chấn động, phát ra tiếng vang thanh thuý.

"Thang, Thang... tiên sinh!" Tiêu Kính Nam xấu hổ cười, cậu thiếu chút nữa trực tiếp rống lên đại danh Thang Đông Trì, "Anh sao lại ở trong này?"

"Đến thư giãn." Thang Đông Trì nhìn nhìn Tiêu Kính Nam, lại nhìn nhìn cô gái ngồi bên cạnh, "Ngồi cùng nhau?"

Không đợi Tiêu Kính Nam trả lời, cô gái bên cạnh liền tiếp miệng, còn ngồi qua ghế trống bên cạnh, "A, thật sự quá tốt, vừa lúc thiếu một người."

Tiêu Kính Nam buồn bực.

Như thế chính là sáu nam, bốn nữ.

Kháo! Phải có một cặp nam nam nha!

Trong lòng Tiêu Kính Nam nhất thời có dự cảm không tốt.

Bất quá... Vận khí hôm nay của cậu hẳn là vẫn còn...

"Tôi không rút, cùng cậu ta thành một cặp." Thang Đông Trì mỉm cười nói, "như vậy mọi người vừa vặn."

Cái gì?!

Tiêu Kính Nam trừng to mắt như chuông đồng, khuôn mặt bên dưới ánh đèn khoa trương kỳ dị.

Chung quanh vài người thức thời, tự nhiên không chút do dự gật đầu tán thành.

Tiêu Kính Nam cảm thấy vận khí tốt của mình chính thức chấm dứt.

Trước mặt bao người, cậu lộ ra một nụ cười bình tĩnh.

"Tôi nghĩ..." Cậu nói.

"Bắt đầu đi." Thang Đông Trì cầm xúc xắc bắt đầu đổ.

Tiêu Kính Nam ngậm miệng.

Tên này quả thật là con cua, hoành hành ngang ngược.

Bất quá... Chơi cái này, hoàn toàn là hên xui, chỉ cần xúc xắc không động đến cặp bọn họ, xác xuất cũng không cao.

Tiêu Kính Nam thầm cầu "đừng có trúng đừng có trúng đừng có trúng" trong lòng, Thang Đông Trì ngừng động tác, mở chung ra.

Hiện lên con số "5".

"A!" Tiêu Kính Nam hô nhỏ một tiếng, theo bản năng dùng tay đỡ trán.

Tại sao lại là năm? Tại sao lại năm!!

"Ngại quá." Thang Đông Trì nhìn Tiêu Kính Nam bên cạnh, lộ ra một nụ cười mỉm thần bí, mở chung bên cạnh, "Liếm song nhĩ" (Liếm tai)

Người bên cạnh không nhịn được cười thành tiếng.

Thang Đông Trì thả chung nhìn Tiêu Kính Nam, "Cậu liếm tôi hay tôi liếm cậu?"

"... Không cần" Tiêu Kính Nam nghẹn một hơi, cố gắng cong khoé miệng, "Ly này là tôi uống."

"Hả?" Thang Đông Trì khẽ cười, "Được thôi."

Kế tiếp là cặp khác, có một lần cũng đổ ra cặp bọn họ, người bên cạnh hưng phấn huýt sáo, "Oa! Thổi thí thí! Cởi quần ra!"

Đó là khi bọn họ high lên quy định, phàm là liếm đùi hút đùi liếm thí thí linh tinh đều phải cởi quần để đối phương làm, không đồng ý vẫn có thể lựa chọn uống rượu.

Nếu như trong cặp có một người đồng ý, một người khác không đồng ý, thì người không đồng ý phải uống một ly.

"..." Tiêu Kính Nam lặng yên lấy ly rượu.

Nói giỡn, cậu sao có khả năng cởi quần để hắn ta thổi mông chứ.

Cho dù Thang Đông Trì đồng ý cởi, cậu cũng không định đi thổi mông hắn.

Thang Đông Trì nhìn Tiêu Kính Nam uống rượu xong, dùng mu bàn tay lau lau miệng.

Đi một vòng, xúc xắc lại đến tay Thang Đông Trì, Thang Đông Trì nhìn Tiêu Kính Nam một cái, lay động vài cái, mở ra vừa thấy, lại là "5".

Chung quanh lập tức hô lên, Tiêu Kính Nam nhướng mắt, chính mình xốc xúc xắc khác.

... Liếm meo meo.

Thang Đông Trì nhìn thoáng qua mỉm cười. "Tôi sao cũng được."

"..." Tiêu Kính Nam cắn răng lần thứ n uống xong ly rượu.

Lão tử cho dù phải uống rượu! Cũng không cho anh cơ hội!

Nhìn xem thử anh có thể làm gì được tôi.

Nghĩ đến đây, Tiêu Kính Nam vừa lòng cười hừ một tiếng, lộ ra chiếc răng khểnh đáng yêu.
-------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đam