Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thang Đông Trì cảm thấy lần này hắn ngủ so với tưởng tượng lâu hơn nhiều.

Chờ sau khi hắn tỉnh lại, đã phát hiện Tiêu Kính Nam không còn ở trong phòng, mà cái khăn tắm trên người hắn đã bị cắt nát đến không thể nhận ra hình dạng, rải rác khoác lên người.

Thang Đông Trì nhặt mảnh vải lên nhìn trong chốc lát, nhấn nút gọi phục vụ.

Thợ mát xa nhìn mảnh vải trên người Thang Đông Trì lộ ra thần sắc khác thường, Thang Đông Trì liền đem mảnh vải để qua một bên.

Thợ mát xa vẻ mặt khiếp đảm hỏi hắn có cần báo cảnh sát hay không.

Thang Đông Trì sửng sốt nghĩ nghĩ mới hiểu được, thì ra thợ mát xa này cho rằng hắn bị người ta trói lại đánh cướp.

Đại khái biết một chút thời điểm Tiêu Kính Nam rời đi, lại hỏi xem cậu ta trước khi đi có đến nơi nào khác trong bãi mát xa không, Thang Đông Trì liền cho thợ mát xa một ít tiền boa.

Không ngờ hắn ngủ đã năm tiếng, cũng khó trách người không thấy.

Nhưng mà dùng phương thức cắt nát khăn tắm này, có thể thấy được người kia là có nhiều bất đắc dĩ.

Thang Đông Trì đi vào phòng thay đồ đổi quần áo, sau khi ăn mặc chỉnh tề phát hiện điện thoại di động có hai cuộc gọi nhỡ.

Trong đó một cuộc là Tiêu Kính Nam gọi tới.

"Thật ngại quá, Thang tiên sinh, tôi có chút việc, nhìn anh ngủ rất ngon lành nên đành đi trước."

Thang Đông Trì cong người ngồi vào trong xe, đóng cửa xe, "Thuận tiện đem khăn tắm của tôi cắt nát."

"Không có nha, cái gì mà khăn tắm cắt nát?"

Ý cười che giấu rõ ràng từ micro bên kia truyền đến, Thang Đông Trì thậm chí còn nghe được tiếng cười của phụ nữ.

Cố ý yên lặng một lúc, quả nhiên lại nghe thấy tiếng nói từ đối phương: "Khăn tắm của anh, sao có chuyện như vậy chứ?

"Tôi bị cướp."

Thang Đông Trì mặt không đổi sắc nói xong liền cúp điện thoại, bình tĩnh nhếch khoé miệng một cái, tháo pin điện thoại ra, ném sang một bên.

Thang Đông Trì trong lòng thoải mái, nhưng Tiêu Kính Nam thì không.

Khăn tắm kia đúng là cậu cắt, chẳng lẽ bởi vì cậu cắt khăn tắm, nên có người lợi dụng đem Thang Đông Trì trói lại... rồi cướp?

Hắn không phải là có vệ sĩ sao? Hơn nữa bãi tắm kia có rất nhiều camera, vả lại không phải người nào cũng có thể đi vào.

Lại nói trong phòng kia không phải chỉ có thợ mát xa giỏi đi vào sao? Chẳng lẽ là thợ mát xa...

"Này, phát ngốc cái gì, đến phiên cậu."

Vài người bạn thấy Thang Đông Trì hợp tác với cậu cũng cân nhắc sôi nổi làm thân, Tiêu Kính Nam trong lòng hứng khởi, đối với bọn họ cũng ôn hoà.

"Đến đây." Tiêu Kính Nam trả lời, bạn gái bên cạnh cọ cọ cánh tay cậu, khiến cậu có chút phiền, vì vậy liền mượn cớ chơi xúc xắc, đẩy bạn gái ra

Nhưng bởi vì tư tưởng không tập trung, tiền thua ngày càng nhiều.

Sau đó một người liền bảo không chơi nữa, đi khiêu vũ.

Tiêu Kính Nam đi theo đến sàn nhảy một lần, phẫn nộ trở lại chỗ ngồi.

Nghĩ trước nghĩ sau, thế nhưng vẫn không có cách nào hoà vào hoàn cảnh ầm ĩ chung quanh.

Làm cho người khác phiền toái nhất chính là, cậu biết rất rõ ràng Thang Đông Trì đang nói dối, lại vẫn nhịn không được nghĩ đến khả năng kia có thể xảy ra, "vạn nhất.."

Tiêu Kính Nam cầm điện thoại vào nhà vệ sinh, lật nhật ký cuộc gọi, số đầu tiên là của hắn.

Đấu tranh tư tưởng trong chốc lát, bấm số điện thoại kia, kết quả là: "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được."

"..."

Tiêu Kính Nam nắm điện thoại lập tức thở ra, nhưng mà suy nghĩ "may mắn không gọi được" cùng "sao lại không gọi được" không ngừng đến đi, thật là đáng ghét.

Tiêu Kính Nam rời đi trước, ngay cả bạn gái cũng không hề chào hỏi mà đi.

Sau khi về đến nhà, Tiêu Kính Nam bắt đầu chơi võng du, liền bị bang phái đối đầu chém chết mấy lần mới ngừng chơi.

Tốt, đi ngủ!

Sau khi tắm rửa cậu nằm trên giường đắp chăn.

... Kỳ quái, đồ vật gì đang sờ lưng cậu?

Cậu mở to mắt nhìn nhìn, phát hiện mình vẫn ở căn phòng mát xa kia, một đôi tay từ vai cậu vuốt ve xuống, rất hấp dẫn.

Cậu biết mình cái gì cũng không mặc, phía dưới không có khăn tắm cũng không có quần bơi, mà cái tay kia rất nhanh đã đụng đến bộ vị nhạy cảm, đầu ngón tay ở nơi đó qua lại vỗ về chơi đùa.

Cậu không biết tại sao chính mình không hề động đậy, còn hơi hơi hướng về phía trước nâng cái mông lên.

Cái tay kia cũng không có tạm dừng, nhẹ nhàng từ phía sau tiến đến giữa hai chân ấn nhu hai khối cầu, loại cảm giác này thật thoải mái, thoải mái đến mức cậu nheo mắt lại, lần thứ hai đem mông nâng lên một tí, để cho cái tay kia dễ dàng chạm đến phía trước.

Tay kia lại duỗi đến trước mặt cậu, cậu nhìn nhìn, mút ngón tay trước mặt.

Ngón tay kia đột nhiên dùng sức vói vào trong miệng cậu, thậm chí lôi kéo đầu lưỡi cậu.

Tiêu Kính Nam nhíu nhíu mày muốn cắn, cánh tay phía dưới lại đột nhiên nắm chặt bộ vị kia, ngón tay trong miệng cũng rời đi.

Cậu thoải mái hừ hai tiếng, phát hiện thị giác thay đổi.

Cậu đột nhiên có thể thấy mình nằm trên giường bị người khác vuốt ve, tay người kia thậm chí còn muốn đưa vào hậu huyệt.

Cậu thấy chính mình giật giật, nhưng không có bài xích.

Rồi mới thấy hai chân tách ra, thân thể quỳ xuống, dưới tư thế đó có thể thấy được một người đàn ông.

Mà người đàn ông kia đang có ý đồ đem phân thân cắm vào thân thể cậu.

Tiêu Kính Nam gấp đến độ toát mồ hôi, kinh hoảng cảm giác đến độ ấm phía sau, cố gắng nâng tầm mắt lên để thấy rõ người kia là ai.

Kết quả cậu thấy mặt Thang Đông Trì, đồng thời cũng thấy chính mình bị đè.

Phía sau đau xót, Tiêu Kính Nam mãnh liệt mở mắt.

Đầu đầy mồ hôi, chuyện đầu tiên cậu làm là thở dốc sờ cái mông của mình.
------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đam