Ep 3: Sập Tường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Cả bốn đứa trẻ ngồi bên dòng sông và cùng nói chuyện

-Armin: Lúc tớ nói nhân loại cuối cùng sẽ phải ra khỏi tường, thì bọn chúng đánh tớ và bảo tớ là đồ dị giáo /cậu nói với giọng hơi buồn/

-Eren: Khốn khiếp!/cậu nói và ném hòn đá đi/ Chỉ là muốn ra ngoài thôi mà sao ai cũng ghét chúng ta hết vậy?

-Armin: Thì bởi vì 100 năm qua, họ đã sống yên bình trong thành rồi còn gì? Nên để không cho bọn chúng vào đây bằng việc mạo hiểm ra ngoài, chính quyền hoàng gia đã ra điều luật cấm kị tất cả những ham muốn ra ngoài thành.

-Eren: Chúng ta tự mạo hiểm bằng mạng sống của mình. Đó là quyết định của ta.

-Ern: Vì ham muốn của bản thân ta mà gây khó dễ hay tổn thương người khác là một hành động ngu ngốc đó, Eren.

-Eren: hả? cô nói gì thế?

-Ern: Chúng ta sẽ lớn lên và trở nên mạnh mẽ. Và lấy sự mạnh mẽ đó tìm lại tự do và đồng thời cũng bảo vệ cho tất cả mọi người. Ai cũng như ai,ai cũng khiếp sợ trước cái chết là vì họ không có mục đích hay điểm tựa . Tớ sẽ trở thành điểm tựa của mọi người và cùng các cậu lấy lại sự tự do từ tay bọn khốn khiếp đó. Đó là ước muốn của tớ..!

-Eren: Ể? Cậu cũng được quá nhỉ?

-Armin: Cậu.....có vẻ là mạnh lắm nhỉ? /armin cảm thán trước lời lẽ hùng hồn của Ern/

Bỗng Mikasa lên tiếng , phủ định ước mơ của Ern và Eren. Cô bảo rằng chúng ta chỉ là những con người yếu kém chưa biết trái phải, sẽ không làm gì được bọn chúng đâu. Eren tức tối bảo Mikasa là đồ mách lẻo, cô liền phản bác rằng mình không có ý định sẽ giúp.

-Armin: Vậy...ba mẹ cậu họ ra sao?

-Eren: thì họ có vẻ không vui về việc đó lắm.

-Armin: Tớ cũng đoán vậy.

Armin cho rằng, những người đã sống yên bình trong bức tường rồi sẽ phải đối mặt với sự thật. Dù nó đã đứng vững trăm năm nay nhưng không có nghĩa nó sẽ không bị phá hủy trong hôm nay thậm chí là 5 phút nữa.


Bỗng từ trên trời cao giáng xuống một tia sét vàng chói lòa, tạo ra một vụ nổ rung trời rung đất. Cả 4 đứa trẻ đều ngã nhào xuống đất, người dân quận Trost nhanh chóng tiếng về phía trung tâm nơi tia sét đã giáng xuống. Ai nấy đều nhìn lên phía bức tường, nơi ấy, một bàn tay khổng lồ và không có da đang đè nặng xuống bức tường làm nó dần nứt ra từng mảng .

-Armin: Không thể nào, bức tường đó cao tận 50 mét.

Nhận thấy tình hình không ổn, Ern liền rống lên .

-Ern: MỌI NGƯỜI! MAU CHẠY VỀ PHÍA CỔNG VÀ TẨU THOÁT ĐI! CON TITAN ĐÓ NHIỀU KHẢ NĂNG SẼ ĐỤC THỦNG BỨC TƯỜNG ĐÓ!!

Nghe những lời nói của Ern, ai nấy đều kinh hãi mà bỏ chạy thục mạng về phía cổng thành Róse , Con Titan ngẩng mặt lên nhìn toàn thể người dân quận Trost . Mọi người sợ hãi đến mức chân không thể di chuyển khi thấy cảnh tượng trước mắt

-Eren: T-Titan!

Xong, con Titan Đại Hình dơ chân lên đá thẳng vào cổng thành Maria. Những ai đứng gần cổng đều bị nghiền chết nát dưới đá. Những tảng đá to lớn văng ra từ cú đá lần lượt đè chết những người không chạy kịp . Tiếng la hét thất thanh cất lên khắp nơi. Cổng thành đã bị phá, những con Titan bắt đầu tràn vào.

-Armin: C-Chúng đục lủng tường rồi. /Armin thất thần/

-Ern: Dì Carla! /cô nhớ đến mẹ Eren rồi chạy đi thật nhanh về phía nhà của cậu/

-Eren:....Nhà của bọn tớ.....Mẹ tớ.


Mikasa ,Eren và Ern chạy thục mạng về phía chỗ nhà của Eren . Chạy ngược dòng người, dân thành Trost chạy tán loạn về phía cổng thành Rose, người bị Titan ăn, người bị đá đè chết, ....rất nhiều người dân đã phải thiệt mạng dưới tay bọn khổng lồ vô tri vô giác. Eren chạy thật nhanh về nhà, trong đầu cứ tự trấn an rằng nhà cậu sẽ không bị gì đâu.

Đến nơi, đập vào mắt cậu là khung cảnh căn nhà thân thuộc đang đè lên chân mẹ của cậu. Ern cũng ở đó và đang cố gắng nhấc tấm mái nhà lên.

-Eren: Mẹ ơi!

-Ern: Tới đúng lúc lắm! Cậu và Mikasa mau giữ bên đó! Chúng ta sẽ nhấc nó lên

Từ đằng xa bọn Titan đang lũ lượt tràn vào không ngừng nghỉ. Chỉ nghĩ đến cảnh người dân đang chết dần chết mòn dưới tay bọn chúng thì Ern đã nổi máu điên lên rồi .

-Eren: Nhanh lên nào, các cậu!

-Mikasa: Tớ đang cố!

-Carla: Lũ Titan đã tràn vào rồi đúng không? Eren, dẫn Mikasa và Ern chạy ngay đi? Nhanh lên!

-Eren: Con muốn chạy lắm nên mẹ mau ra khỏi đó đi!

-Carla: Chân mẹ bị đè nát rồi! Dù có ra được mẹ cũng không chạy nổi..Con hiểu mà!

-Eren: Con sẽ cõng mẹ chạy!

-Carla: Sao con không bao giờ nghe lời mẹ vậy hả? Ít nhất hãy nghe lời mẹ lần cuối này đi!

-Ern: Vâng..bọn con hiểu, Nhưng mà người trước mặt mà còn không bảo vệ được thì kẻ mạnh sống trên đời này để làm cái thá gì chứ ?!?..... "SMASH"!!!!!

Nó liên tục nghĩ đến Kosei của Allmight và Deku từ khi thấy Carla nằm dưới đống đổ nát . Trong thoáng chốc, người nó được bao quanh bởi những tia xét xanh lá biển. Mikasa thấy vậy cũng dùng toàn bộ sức mạnh của mình cố gắng cùng lật mái hiên lên mặt cho ngàn nghi vấn đang quay mòng mòng trong đầu.

-Ern: Arhh! Shit...! /nó rống lên /

Nó như được tiếp thêm ý chí, nhanh chóng lật ngược được tấm mái hiên ra sau một cách kì diệu. Chân của dì Carla đã gãy, nó đỡ dì lên vai Mikasa còn Eren thì đỡ sau lưng. Một con Titan đang đến, chỉ trong phút nữa thôi nó sẽ tóm gọn cả 4 người và bỏ vào cái bụng không đáy của mình . Không ngoài dự tính của Ern, chú Hannes đã đến .

-Hannes: Để chú cõng Carla, mấy cháu mau chạy nhanh đi!

Con Titan vươn tay ra định nắm lấy Carla tđang trên người Hannes, hoặc nó định đớp cả hai người cùng lúc . Ern vội vàng nắm lấy 2 cây kiếm của Hannes từ bộ cơ động của ông cắt phăng ngón tay của con Titan . Rồi nhanh như cắt nhảy lên người rồi phóng lên đầu nó ngồi . Con titan vươn cánh tay còn lại bắt gọn lấy Ern rồi đưa cô lên miệng . Chú Hannes nhanh chóng cõng Carla chạy đi.

-Carla: đi thôi các con!

-Eren: nhưng mà còn Ern!

-Hannes: con bé đã dũng cảm vì các con, phải sống sót để không phụ lòng nó chứ!

-Mikasa: Nhưng..../cô ngậm ngùi kéo Eren chạy đi/

-Eren: Không được đâu Mikasa! Cậu ấy sẽ bị ăn thịt đấy! /Cậu rơi nước mắt giãy giụa/

-Mikasa: Tớ biết điều đó ! /cô cũng giàn giụa nước mắt/ nhưng ta phải đi!


Ern Rothel có chết không??? Đương nhiên là không rồi:)) (Au: nó con tau mằ, sao tau cho ẻm trếc sớm đựt) . Cô cắt phăng cổ tay của con Titan rồi rạch ngang níu răng nó thoát ra ngoài.

-Ern: *Dù muốn phanh thây mày lắm nhưng mà phải chừa đất diễn cho chồng tương lai chứ!* Thôi thì đến lúc biến thành anh hùng trong lòng người dân rồi....

Nó vớ lấy cái khăn choàng màu be gần đó, đã dính máu che đi khuôn mặt mình, lần đầu tiên sau 5 năm nó sẽ bật mode đồ sát ngay tại thời điểm này .

-Ern: Ôi mong trời phật độ con....


Cột sống mọc ra Ken, cơ thể trở nên lơ lửng , cả cơ thể ở trong trạng thái Unbreakable . Cô phong đi nhanh thật nhanh tới chỗ những bé bự đang tàn phá mọi thứ.

Một con, 2 nhát chém, 2 lưỡi kiếm nhưng số người thiệt mạng lại đang dâng lên theo cấp số nhân, phải nhanh hơn, nhanh hơn nữa!

Dùng Ken bám lên cái mái nhà, mọc dài thêm 6 cánh tay để cứu người , dùng Ken cào rách gáy những con Titan , dùng Kosei hồi phục+tái tạo cho những người bị thương nặng, Cứu nhiều người nhất có thể. Tất cả những con Titan đều rách hết gáy trước khi phát giác sự có mặt của Ern . Có thể là dòng máu Chiến Binh vẫn còn vương lại hơi tàn và bây giờ đang bốc lên như một trận bão sẽ không bao giờ tan . Từng mạch máu trong cơ thể nó như sắp nổ tung trước áp lực cực lớn từ việc sử dụng nhiều Kosei cùng lúc. Nhưng ít ra nhờ như vậy, bọn quân Cảnh Vệ có thể điều thêm thuyền để mà di tản được nhiều người hơn


Trong lúc Ern đang giết Titan bằng tất cả niềm đam mê bất tận, thì bên này chỉ có Armin, Mikasa và Eren an toàn lên thuyền. Trong lúc hai đứa trẻ cùng chú Hannes đang cõng dì Carla thì họ đã bị một con Titan để ý đến . Nó vươn tay nắm lấy Eren đưa lên miệng.

-Eren: Aaaaaaa! /Cậu giãy giụa và la hét thất thanh/

- Carla: Hannes-san mau ném tôi về phía nó và chạy đi!

-Hannes: Không được đâu! Carla, cô phải s-

-Carla: Nghe lời tôi đi mà! Tôi chỉ làm vướng chân mọi người thôi !

-Mikasa: EREN!

-Hannes: ...khốn khiếp......

Chú Hannes bế mẹ của Eren trên tay rồi nhắm tịt mắt ném bà vào mặt con Titan. Vì nó chỉ cao có 3 mét nên dì Carla đã trúng thẳng vào mặt nó. Dì lấy lưỡi kiếm rỉ xét mà mình nhặt được lúc chân bị đè cứa vào mắt con Titan. Khiến nó đau đớn mà thả Eren xuống. Chú Hannes nhanh chóng đỡ lấy Eren rồi kéo tay Mikasa chạy đi .

-Eren: Mẹ!!

-Carla: Con và Mikasa, các con phải sống!

-Mikasa: dì Carla!! /mặt cô thất thần /

Con Titan cầm lấy người bà, kéo đứt tay ra khỏi người . Bà hét lên đau đớn tột cùng , cuối cùng dì Carla bị nó ăn thịt, máu tung tóe ra khắp nơi. HÌnh ảnh mẹ mình bị ăn thịt đã in sâu hoắm vào mắt và trái tim cậu. Cậu khóc, cậu đau đớn trong tuyệt vọng vì sự ra đi của người mẹ thân yêu, và người bạn mới mà cậu quý  .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro