Chương 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếp đê~~~~

------🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱------

Cậy đỏ mặt không nói gì trước nụ cười đầy ẩn ý của quản gia Lee.

- Vừa lòng em chưa?

Hắn nhìn cậu thăm dò, trong khi cậu đỏ mặt vì sự chuẩn bị quá chu đáo của quản gia Lee. Khu vườn bây giờ vừa có ô che, vừa có ghế dựa vừa có đầy đủ đồ ăn, nhìn cậu bây giờ chẳng khác gì vua.

- Anh nhất định phải làm như vậy hả?

- Hay em muốn anh đem giường ra đây luôn không?

- Tất nhiên là không rồi. Anh thật là khoa trương.

- Cái gì? Dám nói anh khoa trương? Em đúng là người vô ơn nhất mà anh từng thấy đó.

- Ai kêu anh làm ơn cho em?

- Dám cãi bướng nữa hả?

Hắn cau mày, chồm người sang véo mạnh hai má cậu.

- Tae, cậu lại ăn hiếp Voi Con "của tôi" nữa sao? - Giọng Hoseok lanh lảnh.

Hắn quay người lại nhìn thằng bạn:

- Cái gì là của cậu?

- Ờ, thì Voi Con đó!

- Cậu không muốn ở đây nữa hả?

- Thì người ta thường nói vợ bạn là vợ mình mà, tôi với cậu "tuy hai mà một".

Hắn trừng mắt trước lý luận khá "chặt chẽ" của Hoseok. Biết tình hình nguy kịch Hoseok chống chế:

- Tôi giỡn thôi mà, mọi người tới thăm Voi Con nè.

Không cần Hoseok thông báo thì ai cũng biết vì đứng đó còn có Dara, Haeyoung và Yoongi, cả Jimin nữa. Cậu hớn hở:

- Chào mọi người.

Cả đám xúm lại hỏi han tình hình sức khỏe cậu (trừ Hoseok và Jimin vì hai người này biết quá rõ).

- Kookie, em đau nhiều không? - Yoongi ân cần hỏi.

- Cậu thật là... sao lúc nào cũng không gặp nguy hiểm thế? - Haeyoung trách cậu.

- Kookie, nhìn cậu xanh quá! -  Dara lo lắng.

- Xin lỗi để mọi người lo lắng, mình không sao hết chỉ bị thương ở chân tí à.

- Cậu đừng hòng giấu bọn mình, bọn mình biết hết rồi.

Haeyoung vẫn càu nhàu, cậu đành cười trừ gãi gãi đầu. Cậu phải hướng câu chuyện qua hướng khác.

- Sao hôm nay mọi người đi học về sớm vậy?

- Học gì đâu, vào lớp nghe Jimin kể tình hình của cậu nên tụi mình cúp qua thăm cậu đây nè.

Dara nắm tay cậu ân cần, nhìn Dara cậu lại nhớ tới Dahyun, người căm ghét cậu tận xương tủy. "Tại sao sinh đôi nhưng tính cách lại khác nhau như vậy?" - Câu hỏi cậu luôn đặt ra khi nghĩ về hai người này, vì Dara cậu càng không thể nói những việc Dahyun đã làm với cậu.

- Cậu đang nghĩ gì vậy? - Dara tò mò.

- À, ờ, không có gì đâu, các cậu tới thăm, mình vui lắm.

Bây giờ cậu mới để ý, Haeyoung hình như thân với Yoongi hơn, tay khoác tay Yoongi.

- Ủa? Hai người?

- Anh đi ra chỗ Hoseok đây. - Yoongi ngượng ngùng bỏ đi. Haeyoung không dám nhìn cậu. Dara cung cấp thông tin:

- Hai người đó đang quen nhau đó!

- Thật hả?

- Không, không phải vậy đâu.

Ánh mắt Haeyoung hơi chùng xuống, cậu sốt ruột nhìn cô bạn. Nếu có thể cậu hy vọng Haeyoung và Yoongi là một cặp.

- Sao vậy? Cậu không thích Yoongi sao? Anh ấy tốt lắm.

- Không phải mình không thích Yoongi mà là anh ấy không thích mình.

- Hả?

- Thật, anh ấy vẫn còn quan tâm cậu lắm, dù biết vậy nhưng mình vẫn ngỏ lời, sau nhiều ngày Yoongi cũng đồng ý cho mình cơ hội. Anh ấy nói không chắc sau này có thích mình không nhưng anh ấy sẽ cố gắng.

- Rồi sao nữa?

- Thì mình đã quyết định sẽ chờ nên...

- Mình sẽ ủng hộ cậu hết mình luôn. - Cậu nắm tay Haeyoung mặt mày hớn ha hớn hở.

- Ừa, cảm ơn Kookie.

Dành thời gian cho mấy bà tám nói chuyện, khi cả ba đấng nam nhi quay lại thì cậu nhìn hắn nói chắc chắn:

- Mai chúng ta đi học nha.

- Không, em phải ở nhà tới khi khổ hẳn.

- Thôi mà, ở nhà buồn lắm. Em rất muốn tới trường.

- Có anh rồi buồn gì nữa?

- Có cậu mới buồn, bản thân cậu tự đi soi gương đi, nhiều khi chính cái mặt trong gương cũng làm cậu buồn đó.

Hoseok chen vào làm mọi người không thể nhịn cười, trừ hắn. Hắn không thèm trả lời, cũng không ý kiến gì cậu "đóng dấu" giùm hắn:

- Vậy nha, coi như anh đồng ý rồi đó.

------🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱🌱-------

TBC

Chuyện là như vầy

Tuần sau T7 & CN tui bận nên không đăng chương mới đk. Nhưng yên tâm, có thể là sau chương này tui sẽ đăng tiếp 1 hoặc 2 chương nữa cho mí người đọc. Còn nếu tui lười thì hẹn gặp lại vào thứ 5 tuầb tới nhé (tức sanh thần của Đường Ca đó). Vậy nghen. Yêu nhiều.😘😘😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro