Chương 16 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nhất Bác không ngờ Tiêu Chiến khi say lại có bộ dáng như thế này, quả thật anh đã không thể nhịn được nữa với sự kích thích của con thỏ say này.

Thỏ con, là do em "gài" anh nha...

Trên giường Vương Nhất Bác gắt gao đem Tiêu Chiến đặt ở dưới thân, hai đôi môi gắn bó giao triền, như muốn nuốt trọn vào nhau, ý loạn tình mê, Vương Nhất Bác nghĩ rằng mình cũng đã say theo Tiêu Chiến.

- Tiêu Chiến.... Tiêu Chiến... Thỏ con...

Vương Nhất Bác si mê gọi tên Tiêu Chiến, tay đã muốn luồn vào bên trong áo của Tiêu Chiến, Tiêu Chiến có chút thẹn thùng, thở hổn hển, khuôn mặt đỏ lên không biết do say rượu hay do xấu hổ, muốn đem cái tay kia lấy ra, nhưng môi Vương Nhất Bác cứ liên tục di chuyển ở trên mặt, gặm mút trên cổ cậu làm cho cậu không còn chút khí lực, chỉ có thể tùy ý cái tay kia ở trên người mình tác quái.

- Ưm... Nhất Bác...

Tay Vương Nhất Bác lướt qua xương quai xanh, sờ lên một điểm hồng anh trước ngực Tiêu Chiến, còn dùng ngón tay nhẹ nhàng nhéo nhéo, xoa xoa, trong chốc lát, điểm đỏ kia liền đứng lên.

- Không cần... đừng sờ, khó chịu... Nhất Bác...

Vương Nhất Bác nào bỏ qua, một tay liên tục kích thích hai điểm trước ngực, một tay lưu loát cởi sạch y phục của Tiêu Chiến, toàn bộ cơ thể của Tiêu Chiến cứ như vậy bại lộ ở trước mắt Vương Nhất Bác. Làn da trắng mịn giờ đây đã ửng hồng, thắt lung thon gầy tinh tế, đôi chân thon dài. Điểm nào trên thân thể cậu cũng đều khiến anh say mê.

Môi của Vương Nhất Bác cũng không rãnh mà liên tục thay đổi tư vị, từ nhẹ nhàng biến thành cuồng loạn, trước ngực Tiêu Chiến phủ kín dấu hôn, miệng cũng bị hôn đến sưng đỏ. Tiêu Chiến hổn hển không theo kịp tốc độ vũ bão của anh, chỉ có thể nỉ non ra những tiếng rên rĩ càng khiến Vương Nhất Bác như bị kích thích mãnh liệt.

- Ưm... ưm.... Dừng tay... Nhất Bác...

Vương Nhất Bác cười xấu xa.

- Tay của anh vẫn chưa có làm gì a, sao có thể dừng tay, ò... ra là em muốn tay của anh, thỏ con, anh chiều ý em nha....

Lời còn chưa dứt, anh đưa tay nhéo thắt lưng cậu một cái, hơi di chuyển để cho hạ thân hai người cọ vào nhau.

- A... Anh...

Tiêu Chiến giật nảy người lên, trừng mắt thỏ lên với Vương Nhất Bác. Nhưng hiện tại, bộ dáng đắm chìm trong nhục dục của cậu chỉ khiến cái trừng mắt kia biến thành cái liếc mắt đưa tình trong mắt của Vương Nhất Bác thôi.

Tay Vương Nhất Bác cũng từ thắt lưng Tiêu Chiến chậm rãi đi xuống, vuốt ve dục vọng của cậu.

Tiêu Chiến lúc này vừa thẹn vừa vội, trốn lại trốn không thoát, dục vọng dưới thân chỉ bị Vương Nhất Bác sờ qua một chút, thân thể liền giống như nổi lên biến hóa rất kỳ quái, một cỗ dòng nước ấm hội tụ đến địa phương bị vuốt ve kia, toàn bộ thân thể đều ấm nóng lên, thực thoải mái.

- Không... cần... ư...

Vương Nhất Bác chuyên tâm dồn sức bộ lộng dục vọng trong tay, thưởng thức từng chút biến hóa của nó, tay anh lại tăng thêm tốc độ.

- Nhất Bác... ư.... aa.....

Tiêu Chiến kêu lên một tiếng, thân thể không tự chủ được ưỡn cong, dục vọng liền bắn ra, cả người cũng lập tức mềm nhũn.

Vương Nhất Bác si mê nhìn, thân mình Tiêu Chiến hơi hơi run rẩy, lồng ngực bởi vì kịch liệt thở dốc mà hơi phập phồng, dục vọng phấn hồng bởi vì mới phát tiết mà mềm yếu.

Vương Nhất Bác cúi đầu xuống, ngậm vào dục vọng phấn hồng kia.

- A... Nhất Bác... Anh làm gì? Mau bỏ ra....

Vừa nói thân mình vừa vặn vẹo, nhưng không nghĩ tới, cậu càng chuyển động kích thích kéo tới càng mãnh liệt hơn.

- A... ưm... mau... buông ra... không được a, mau bỏ ra...

Vương Nhất Bác đầu cũng không nâng, chuyên tâm hưởng thụ mỹ vị trong miệng.

Tiêu Chiến gương mặt ửng hồng, tay muốn đẩy ra cái đầu đang tác quái trên người cậu kia, không nghĩ tới, dưới động tác của cậu, ngược lại Vương Nhất Bác vì tránh né tay cậu mà chuyển động, làm cho động tác phun ra nuốt vào càng kịch liệt hơn, kích thích càng thêm sâu sắc, dưới cơn kích thích quá mức mãnh liệt, tay Tiêu Chiến mềm nhũn, rốt cuộc đẩy không nổi nữa, chỉ có thể nương theo tiết tấu của đối phương. Bên miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.

- AAA...

Theo một tiếng thét chói tai, Tiêu Chiến lần thứ hai bắn ra dịch thể.

Cổ họng hơi động, Vương Nhất Bác đem tinh hoa của Tiêu Chiến một hơi nuốt xuống. Tiêu Chiến hốt hoảng.

- Anh mau nhả... Bẩn..

- Không bẩn... Của em... Ngon.

Tiêu Chiến nghe Vương Nhất Bác nói vậy, đỏ mặt xấu hổ nhưng lại thấy ấm áp vì được anh yêu thương như vậy. 

Vương Nhất Bác hai tay đem hai chân cậu nâng lên, vòng qua hai bên thắt lưng anh, đầu cúi xuống dò xét, quan sát địa phương sắp tiến vào, tiểu hoa cúc hồng nhạt gắt gao khép chặt, một chút khe hở cũng không có.

Chịu không nổi hấp dẫn, Vương Nhất Bác hôn lên chỗ phấn hồng kia.

Tiêu Chiến cảm thấy được mông mình là lạ, có cảm giác khác thường, đầu hơi hơi nâng lên, vừa nhìn xuống dưới, lập tức càng thêm xấu hổ, cả người đỏ bừng, đành dùng hai tay thỏ che mắt, tận lực muốn nhắm mắt làm ngơ.

Vương Nhất Bác cho một ngón tay đi vào thăm dò, thân mình Tiêu Chiến run lên một chút nhưng cũng không có phản ứng quá khó chịu, tiểu huyệt bắt đầu chậm rãi buông lỏng, Vương Nhất Bác lập tức tăng thêm một ngón tay, lại tiếp một ngón, cuối cùng ba ngón tay đã có thể thoải mái ra vào. Tiểu hoa cúc phấn hồng, chặt chẽ chứa ba ngón tay, hình ảnh này khiến cho Vương Nhất Bác phi thường xung động, rất muốn lập tức tiến vào bên trong cơ thể làm cho người ta tiêu hồn này, thế nhưng anh không muốn thỏ con của mình bị thương.

- Ưm... Nhất Bác... em khó chịu... ư...

- Ngoan... thỏ con chịu khó chút... nếu không em sẽ bị thương...

Khi thấy đã đủ, Vương Nhất Bác rốt cục chịu đựng không nổi nữa, vừa rút ba ngón tay ra, lập tức động thân một cái, đem nam căn đã trương cứng của mình tiến nhập địa phương mà anh tha thiết ước mơ.

- Không... Nhất Bác... đau quá a...

Tiêu Chiến chỉ cảm thấy một trận đau nhức truyền đến, toàn thân dường như bị chia năm xẻ bảy, đau đớn khó có thể chịu được, nước mắt chậm rãi chảy xuống, thân mình cũng không ngừng vặn vẹo.

- Ngoan, thả lỏng, thả lỏng nào thỏ con, rất nhanh sẽ không đau nữa.

Vương Nhất Bác từ từ ra vào, để cậu quen với cảm xúc này. Đột nhiên, dục vọng tiến vào trong thân thể dường như đụng phải một điểm nổi lên nho nhỏ, ma sát một chút...

- A...đừng ... đụng nơi đó...

Thanh âm Tiêu Chiến đã xảy ra biến hóa, từ hoàn toàn thống khổ biến thành trộn lẫn giữa thống khổ và khoái cảm.

Vương Nhất Bác biết mình đã đụng đúng điểm mẫn cảm của cậu, thay đổi một chút góc độ, hướng tới điểm nổi lên nho nhỏ kia, mạnh mẽ trừu sáp.

- A...anh chậm một chút... a... ưm...

Nhưng lúc này con sư tử kia làm sao có thể nghe thấy lời của con thỏ nhỏ này nữa, động tác thậm chí càng lúc càng kịch liệt hơn nữa.

- Ưm... Nhất Bác... nhẹ...

Vương Nhất Bác một bên vận động, một bên thưởng thức mỹ cảnh dưới thân, Vương Nhất Bác chỉ cảm thấy dục vọng của mình càng lúc càng bành trướng, tốc độ luật động cũng càng lúc càng thêm nhanh.

- Em không được...

Vương Nhất Bác xấu xa, tay cầm lấy dục vọng của Tiêu Chiến, không cho cậu bắn ra.

- Á... Nhất Bác...xin anh... cho em....

- Hử, cho em cái gì... em không nói anh làm sao biết a?

Dưới thân luật động càng thêm ác liệt.

- Em... em... Nhất Bác... xấu xa.... Hức...

Dưới cơn kích thích quá lớn, con thỏ tội nghiệp nào đó nói cũng không thể nói hoàn chỉnh. Nước mắt đảo quanh hốc mắt.

Khó có thể nhìn thấy bộ dạng Tiêu Chiến ủy khuất vừa đáng yêu vừa đáng thương như vậy, ngược lại càng kích phát ra toàn bộ xung động trong Vương Nhất Bác.

- Thỏ con, nói muốn gì đi...

Vừa nói vừa dùng thân thể thực ác ý đỉnh mạnh.

- A... Hức... em muốn... muốn bắn!!

Tiêu Chiến rốt cục ấm ức gào lên, cậu mặc kệ, mất mặt thì mất mặt, nghe đến đây, Vương Nhất Bác mới chịu tha cho cậu, buông bàn tay vẫn giam cầm dục vọng của cậu.

- A... Hức... Hức...

Tiêu Chiến rên lên một tiếng, cũng vừa ấm ức khóc không thành tiếng, nước mắt đã chảy ra khỏi khóe. Lúc này Vương Nhất Bác cũng đã ở trong cơ thể Tiêu Chiến bắn ra tinh quang của mình.

Phát tiết qua đi Vương Nhất Bác nằm ở trên người Tiêu Chiến, gắt gao ôm cậu trong đôi bàn tay to khỏe của mình, hai người đều thở hổn hển, dán chặt lấy nhau.

.

- AAAAAA............ Thỏ con, sao em cắn anh......

.

.

.

.

===  Hết chương 16 ===

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro