chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kuan lin  buồn bực khép bệnh án lại, tâm tình vô cùng khó chịu xoay xoay điện thoại di động!

Năm ngày rồi chưa nhìn thấy người này!! Ba ngày rồi không nhận được điện thoại của người này!!

Kuan LIN có chút buồn bực rót cho mình ly nước, ngửa đầu uống sạch, tùy ý vứt ly xuống mặc cho nước men theo khóe miệng chảy xuống quai hàm tinh xảo đi vào cổ áo.

"Ding ding ——" điện thoại di động đột nhiên vang lên, Kuan lin  hờ hững liếc mắt sang, thời điểm nhìn thấy trên màn hình đi động hiển thị cái tên quen thuộc lại không nhịn được cong khóe môi.

"Bác sĩ lin , anh hôm nay có ca trực không?" kuan lin  xem tin nhắn Jihoon gửi đến, rõ ràng có chút kích động, nhưng vẫn là lãnh đạm trả lời một chữ: "Ân."

Sau đó, chính là không còn sau đó nữa...

kuan lin ảo não nhìn điện thoại di động, có phải mình quá lạnh nhạt không, có phải lẽ ra mình nên trả lời nhiều thêm vài chữ a!!

Thời điểm Vương Thanh còn đang hối hận không thôi liền bị tiểu y tá mời đi xem bệnh. kuan lin  thần thái nghiêm túc ngồi ở phòng khám bệnh chăm chú khám cho bệnh nhân.

Vừa khám xong cho một bệnh nhân, kuan lin  mải xem bệnh án không ngẩng đầu lên. Người vừa vào cũng không nói gì, chỉ yên lặng ngồi xuống.

kuan lin  vẫn đang xem bệnh án của bệnh nhân vừa rồi, lơ đãng hỏi: "Không thoải mái chỗ nào?"

Thanh âm đặc biệt mang theo một tia vui vẻ của thiếu niên đáp: "Chỗ nào cũng không thoải mái..." kuan lin sững sờ, có chút kinh ngạc ngẩng đầu liền đối mặt với đôi mắt sáng ngời của jihoon . kuan lin nhíu nhíu mày tiếp nhận giấy đăng ký khám bệnh trong tay jihoon , thành thật nhập tên kuan lin  vào máy vi tính.

"Chỗ nào cũng không thoải mái sao? Có triệu chứng gì không?" kuan lin  bộ dạng nghiêm túc hỏi.

jihoon  cũng nghiêm túc thật lòng trả lời: "Lúc không nhìn thấy anh tâm hơi ngứa, lúc nhìn thấy anh tâm càng ngứa!!"

"Ngứa?" kuan lin  tay đang viết liền dừng lại, ngẩng đầu nhìn dáng vẻ đàng hoàng trịnh trọng không có nửa điểm đùa giỡn của jihoon .

"Đúng vậy! Đặc biệt ngứa!"

"Còn triệu chứng gì nữa không?"

jihoon nghiêng đầu suy nghĩ một chút nói: "Tim đập nhanh hơn có tính không? Đôi lúc còn nhảy loạn..."

"Vậy cậu cần khám ở khoa tim mạch." kuan lin cất bút, ngẩng đầu, mặt không cảm xúc nhìn jihoon, đem giấy đăng ký khám bệnh đẩy đến trước mặt cậu.jihoon  cười hề hề đem giấy đăng ký khám bệnh đẩy trở lại, một mặt nhét một mặt không ngừng giải thích, chỉ sợ kuan lin thật sự đem cậu đuổi đến khoa tim mạch...

"Đừng mà, tôi vẫn còn chỗ khác không thoải mái."

"Chỗ này của tôi là khoa ngoại cấp cứu..." kuan lin  trên dưới quan sát jihoon  một phen, xác định người này không bị thương chỗ nào, có chút bất đắc dĩ giải thích.

"Khoa ngoại cấp cứu? A a a a, bị động vật cắn có tính không?" jihoon mở to mắt chớp chớp nhìn kuan lin , kuan lin  bị nhìn như thế nháy mắt sững sờ, hiếm thấy cong cong khóe môi cười gật gù.
 

-Hết chương 2- Báo lỗi chương Bình luậnBạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.Truyện Full - online, chữ, . Website luôn cập nhật những bộ thuộc các thể loại đặc sắc như , , hay một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính bảng. -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro