Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Nàng về rồi đấy à?

Vừa vào đến cửa đã nghe tiếng người nói, hóa ra tiểu tử này đợi mình về

- Ta xin lỗi

Tiêu Ngôn tiến lên ôm lấy Bạch Liên

- Ta không nên để nàng ở phủ một mình như vậy, chắc hẳn nàng sẽ rất buồn chán, từ giờ trở đi ta sẽ đem nàng theo, được không?

Mọi người: Thần vương uy phong của chúng ta đâu, trả lại chúng ta đây!!

- Hảo

Cảm thấy thân thể bé nhỏ bên dưới vòng tay qua ôm lại mình, thân người Tiêu Ngôn cứng đờ, trong lòng âm thầm dậy sóng. Một lát, hắn hung hăng hôn nàng, đúng vậy, hắn chờ đợi ngày này đã lâu, đã từ 5 năm trước.

Bạch Liên ngây ngô đón nhận nụ hôn của hắn, nàng không có bất kỳ kinh nghiệm nào trong việc này. Hai người tách nhau ra thở hổn hển, mặt ai nấy đều đỏ ửng.

- Ta...ta không đùa nữa, nói chính sự đi.

Khi nghe nàng kể lại chuyện của Thiên Chân phái, Tiêu Ngôn nhíu mi, chuyện này e là phức tạp. Cả hai môn phái đều nhằm vào Thanh quốc, như vậy thật khó khăn

- E là chuyện này chỉ có thể làm trì hoãn chúng lại, rồi xin sự giúp đỡ của Huyết cung

Bạch Liên nghẹn họng, không biết đến khi hắn phát hiện nàng chính là cung chủ Huyết cung hắn sẽ thế nào a.

- Nàng yên tâm, ta dù có mất mạng cũng sẽ bảo vệ giang sơn này, nếu thực sự không thể, ta cũng sẽ lo cho nàng chu toàn

Bạch Liên cảm động, thôi được rồi, Thiên Chân thì Thiên Chân, nàng giết cũng không ít người, thêm vài trăm người cũng không sao. Haizzz. Trong lòng tự phỉ nhổ đồ háo sắc không có tiền đồ

Bỗng ánh mắt lóe lên

- Tiêu Ngôn, ngươi có cách nào tạo cơ hội cho ta lượn qua lượn lại mặt quốc trượng hay không?

Hắn đen mặt

- Nàng định làm cái quỷ gì hả

- Ây nha, còn không phải sao, lúc trước hắn thấy ta, liền bày ra cái vẻ mặt gặp quỷ, làm ta bị chê cười không ít đâu, đã vậy ta muốn hắn nhìn thấy ta càng nhiều càng tốt, tốt nhất là về gặp ác mộng luôn đi.

Và sự thực là lần nào gặp Bạch Liên xong Lục Thanh cũng gặp ác mộng ạ

Mặc dù lí do nghe không thuyết phục xong nhìn tiểu nhân nhi lắc lư nũng nịu trước mắt, Tiêu Ngôn cũng không có biện pháp, đành gật đầu thỏa hiệp.

....

- Đại hoàng tử, người xem, nếu chúng ta không nhanh chân, đến khi người Huyết cung đến thì rất khó nói họ sẽ đứng về phía ai.

- Lục quốc trượng không cần nóng vội, việc ta giao cho ngài, ngài đã làm ổn chưa?

- Đã mua chuộc được Hạ thừa tướng, còn 1/3 binh lực kia trực tiếp nằm dưới tay hoàng đế, cũng rất khó khăn a. nếu muốn, việc duy nhất có thể làm chính là trộm binh phù

- Trộm? ngươi nghĩ phụ hoàng ta dễ lừa vậy

- Chẳng phải chúng ta có một hoàng hậu đó sao?

Mắt Tiêu Cẩn sáng lên

- Ta cũng không ngại nói cho ngài biết, ta đã đi cầu xin Thiên Chân phái, bọn họ cũng đã sắp xếp người đến giúp chúng ta

- Thiên Chân phái? Tại sao lại là Thiên Chân?

- Xưa nay Minh Giáo và Huyết cung quan hệ rất xấu, hiện chúng ta còn chưa biết Huyết cung ủng hộ ai, nếu đưa Minh giáo vào nhà, chẳng phải là từ bỏ cơ hội được Huyết cung ủng hộ hay sao

- Đại hoàng tử nói phải

Tiêu Ngôn a Tiêu Ngôn, đợi khi ta diệt trừ ngươi rồi, nữ nhân của ngươi còn không phải quỳ xuống xin Lục Thanh ta hay sao. Hừ

Bóng đêm bao trùm, che dấu cho những ý đồ đen tối....

P/s: Hiện nay mình đang ra thêm truyện "Xuyên không làm phi tử" các bạn vào đọc để tiếp thêm động lực cho mình nha. Hug

Link: https://www.wattpad.com/story/152757886-xuy%C3%AAn-kh%C3%B4ng-l%C3%A0m-phi-t%E1%BB%AD

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro