Chương 90

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói là phỏng vấn, nhưng là hai người cũng không thay quần áo, ngay cả địa điểm cũng lười chọn, tiến hành luôn dưới ánh sáng tờ mờ trong hậu trường.

Jung YunHo tùy ý lấy khăn ướt lau mặt rồi ném đi, Kim JaeJoong bất đắc dĩ cúi người đi qua sửa sang lại mái tóc.

Tiểu phóng viên hành động của hai người, có chút khẩn trương, tay run run lấy giấy bút ra, chuẩn bị đặt câu hỏi.

"Xin hỏi..." Nhìn câu hỏi thứ nhất, liền có cảm giác không thể tiếp tục.

Kim JaeJoong kiên nhẫn chờ đợi, trên mặt lộ vẻ tươi cười, dáng vẻ như đang cổ vũ người mới.

Tiểu phóng viên nhìn Kim JaeJoong, mặt lại càng đỏ: "Xin hỏi... Hai người hiện tại là chính thức ở bên nhau sao?"

Jung YunHo vốn vì ánh mắt tiểu phóng viên nhìn Kim JaeJoong mà có chút không vui, vấn đề vừa ra khỏi miệng, liền trực tiếp kéo tay trái đang đeo nhẫn của Kim JaeJoong qua, trả lời: "Hai chúng tôi hiện không phải đang ngồi bên nhau sao, cậu không thấy sao?"

Câu trả lời ba phải khiến tiểu phóng viên sửng sốt, Kim JaeJoong bất đắc dĩ cau mày, lại ăn dấm chua, đúng là trẻ con.

"Đúng như cậu nhìn thấy." Kim JaeJoong bổ sung một câu, lại cũng như không bổ sung.

Tiểu phóng viên cúi đầu ghi lại, thấy nhẫn trên tay người, vì thế quay sang thì thầm với nhiếp ảnh gia, bảo người kia chụp cận cảnh cặp nhẫn.

Jung YunHo cùng Kim JaeJoong tự nhiên am hiểu đạo lý chụp hình, ngồi lại gần nhau, mười ngón tay đan lại.

Tiểu phóng viên phát hiện hai người nhìn ra ý đồ của y, cũng có chút ngượng ngùng, tuy rằng còn chưa hỏi được cái gì, nhưng là nhìn ra được thái độ tiếp nhận phỏng vấn của hai người vẫn tốt lắm.

Yên lặng tự cổ vũ bản thân, buông bỏ sự căng thẳng: "Xin hỏi Jung YunHo, lúc trước anh nghỉ ngơi ba năm là vì chuyện đồng tính mà bị tuyết tàng sao?"

Jung YunHo ngước mặt lên trời liếc mắt xem thường, ai có thể nói cho cậu sao lại có phóng viên ngây thơ như vậy, chuyện mọi người đều rõ ràng không thể công khai mà nhất định đi hỏi.

Kim JaeJoong cũng hiểu được sự bất đắc dĩ của Jung YunHo, nhưng là vẫn kiên nhẫn trả lời: "Nói chuyện xấu không có ảnh hưởng gì khẳng định là giả, bởi vì khi đó chúng tôi còn chưa chuẩn bị công khai đã bị làm cho sáng tỏ, tình cảm vẫn chưa ổn định còn bị người ngoài nghi ngờ, chỉ trích, hơn nữa YunHo cũng đã bị anti fan tấn công, tôi... thừa nhận cũng tôi có chút sợ hãi... cho nên liền tính tách ra một thời gian chờ tin tức dịu đi."

Nhắc đến chuyện Jung YunHo trúng độc, Kim JaeJoong vẫn nhịn không được rưng rưng tự trách, chuyện đau lòng nhất trên đời này, chính là anh suýt chút nữa mất đi Jung YunHo.

Jung YunHo cũng hiểu được, nắm chặt tay anh. Đồ ngốc, hiện tại anh ở bên cạnh em là tốt rồi.

Tiểu phóng viên cũng có chút cảm động, nhưng nhiệm vụ vẫn phải hoàn thành: "Như vậy YunHo kế tiếp sẽ có hoạt động gì sao?"

Điểm ấy Jung YunHo phải tự mình trả lời: "Sắp tới sẽ cùng ChangMin tiếp tục hoạt động của Lure, phát hành album thứ 6, sau đó cuối năm sẽ có tour lưu diễn kỷ niệm 8 năm ra mắt."

"Như vậy sẽ là một sự trở lại đầy đủ đúng không?."

"Đúng vậy, nhưng trước đó, còn có chuyện phải làm."

"Chuyện gì vậy?" Tiểu phóng viên tò mò phải hỏi.

Jung YunHo quay đầu nhìn Kim JaeJoong, hôn lên tay anh: "Tổ chức hôn lễ đó."

Đừng nói tiểu phóng viên, ngay cả nhiếp ảnh gia cũng nhịn không được run lên, nhanh chóng tay đổi chân máy, cầm máy chụp vài bức ảnh.

Tiểu phóng viên bắt buộc bản thân bình tĩnh lại, tiếp tục hỏi: "Vậy hôn lễ là khi nào, có tiện thông báo không?"

Kim JaeJoong cười vẻ mặt hạnh phúc, tuy rằng hai người vẫn chưa thảo luận việc tổ chức hôn lễ, nhưng sớm ăn ý cảm thấy quả thật đã đến lúc.

"Tạm thời còn chưa rõ ràng đâu. Đợi đến khi muốn kết hôn mới phát hiện, a, hóa ra là phiền toái như vậy. Địa điểm, khách mời, ảnh cưới này nọ phải chuẩn bị rất nhiều..." Kim JaeJoong che miệng cười, lại che dấu không được hạnh phúc.

"Nhưng có thể khẳng định, tuyệt đối sẽ không mời truyền thông!" Jung YunHo có chút căm giận nói.

Tiểu phóng viên có chút ngượng ngùng, nhưng thiệt tình cảm thấy lần đầu tiên thực tập phỏng vấn, đã thu hoạch rất nhiều.

Cuộc phỏng vấn kết thúc, phóng viên đề nghị hai người nhìn vào camera nói gì đó.

Jung YunHo nhìn Kim JaeJoong, nói trước: "Sau ba năm, tôi đã nghĩ thông rất nhiều. Thế giới này cho cho các nghệ sĩ quá nhiều kỳ vọng, tôi cũng từng như vậy, tự thiêu đốt bản thân để đạt đến độ cao cao hơn. Nhưng may mắn là tôi lại gặp được tình yêu, nó có thể làm tôi đau đến tan xương nát thịt, nhưng lại có thể khiến tôi tỉnh táo, biết được bản thân muốn gì. Cảm tạ JaeJoong, nguyện ý trở lại bên cạnh tôi."

Kim JaeJoong cúi đầu không dám nhìn cậu, do dự trong chốc lát, mới nhìn vào camera nói: "Tôi bắt đầu biết đến tình yêu rất muộn, hoặc là có lẽ cả đời cũng không hiểu tình yêu. Nhưng tôi biết rõ việc làm tan vỡ trái tim mình là rất khó khăn, nên tôi lựa chọn đối mặt, chẳng sợ khó khăn lớn đến đâu. Cũng cảm tạ YunHo, chưa bao giờ buông tay tôi."

Mười ngón tay đan vào nhau, nước mắt so với kim cương, càng lóe sáng hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro