#1. 다신 멈추지 않을래

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Lưu ý: Khi quyết định đọc thì nhớ bật nhạc được chèn ở đầu title nhé! Cảm ơn mọi người đã ở lại với Bangtan)

Bangtan Sonyeondan không đơn thuần là một nhóm nhạc idol, chính xác họ là một gia đình! Gia đình với bảy mảnh ghép khác biệt nhưng lại vô cùng hòa hợp về ước mơ, hoài bão và khát vọng. Họ đứng đây, để hát, để nhảy, để gieo nguồn cảm hứng và truyền động lực đến cho triệu triệu trái tim trên toàn thế giới. Vậy nên... nếu có người hỏi tôi Bangtan là gì, tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng họ... là những siêu anh hùng!

"Ừm, chào mọi người, đây là FM 13.06. Mình là Kim Namjoon, leader của BTS đây...

Đã gần 10 rưỡi rồi, hôm nay mình live hơi muộn nhỉ? Nhưng dạo này mình bận quá, các cậu tha lỗi cho mình nha? Dù sao thì... ARMY của mình vẫn khỏe mạnh chứ?

... Nên nói gì nhỉ? Hôm nay là ngày kỉ niệm bảy năm chúng mình debut, các cậu có sẵn sàng tâm sự với mình không? Chúng ta sẽ cùng trò chuyện thật thoải mái nhé!

'Xin chào, chúng tôi là BTS...'

Bọn mình đã cúi chào như thế trước ống kính, thực sự rất là run sợ luôn. Mình đã thấy chân mình tê đi, cả người cũng mềm nhũn, dường như câu chào hỏi ban nãy đã hút cạn sinh lực mình mất rồi. Hôm đó mình phải đeo kính râm, vì mình không dám trực tiếp mà nhìn thẳng, mình nghĩ nếu tháo nó ra, mình sẽ đứng bất động một tư thế mất...

'Xin chào, tôi là RM, leader của BTS! Vậy là đã được 5 ngày kể từ khi chúng tôi chính thức trở thành tân binh rồi...'

Lúc đó, tự nhiên anh cameraman đã ngắt lời mình, anh hỏi với một chút ngập ngừng, đại loại là: 'Bộ quần áo đó là...?'

À, thật ra áo bọn mình mặc có in chữ rất to: Rap Monster, Suga, Jin, J-Hope, Jimin, V và Jungkook trông rất lố bịch. Có vẻ như mọi người sẽ nghĩ là bọn mình đang khinh thường thị giác của bọn họ khi mà dòng chữ khổng lồ cứ đập vào mắt như thế. Bộ quần áo đó... Bọn mình đã yêu cầu để được mặc nó đấy! Vì là lính mới, có thể mọi người sẽ chưa thể nhớ tên bọn mình, vậy nên bọn mình sẽ mặc nó, ít nhất là cho đến khi mọi người biết mặt mà không cần nhìn tên...

Sao nữa ta? Cuộc sống lúc đó chật vật lắm, mình đã nghĩ như thế. Thay vì yên ổn ở Illsan cùng bố mẹ, ngày ba bữa cơm, cắp sách đến trường như các bạn đồng trang lứa, mình lại chọn cách lên Seoul đối đầu với một ước mơ chưa kịp hình thành. Thực ra mình đã không nghĩ được nhiều như thế, chỉ là, cảm giác có thể đưa suy nghĩ vào những điệu nhạc đã khiến mình sướng phát điên rồi...

Mình đã khăn gói lên Seoul vào một ngày nắng nóng. Lúc đó mình rất mệt, đi đường xa trong một khoảng thời gian dài đã làm mình kiệt sức. Mình chỉ kịp uống một ngụm nước rồi bước chân vào một công ty nhỏ gần đó thôi. Gọi là công ty cho sang chứ trông không khác gì một căn phòng cũ kĩ của một khu chung cư nhỏ đâu. Giữa cái thủ đô xa hoa sầm uất này, nếu nói ánh đèn nhấp nháy hay những tòa nhà cao chọc trời mới là điểm nhấn thì không hẳn đã đúng, bởi các cậu biết không... Thứ duy nhất khiến người ta quan tâm chính là khu nhà đang dần xuống cấp này. Hẳn là người ta chỉ sớm mong chính quyền giải tỏa nó đi thôi...

Nhưng rồi ai ngờ đâu, đó lại là nơi đưa mình đến với các cậu...

...

Này, ARMY à ~ Làm ơn đừng có mà ngủ gật khi mình đang kể chuyện đấy nhé!

Thú thật là cách diễn đạt của mình không tốt lắm, chỉ biết nghĩ gì nói nấy thôi, xin lỗi, xin đừng chê mình dốt văn (*꒦ິ꒳꒦ີ)

Mình có nên kể tiếp không nhỉ? Câu chuyện rất dài, mình có thể ngay lập tức viết thành năm mươi trang đề luận được luôn ấy... Nhưng mình đã không làm thế, ngồi nói chuyện với ARMY thôi cũng làm mình nhớ tới mục tiêu mình muốn sống cho điều gì rồi.

Hơi mông lung một xíu, nhưng hình như trước đó mình sắp được làm maknae của một nhóm đàn anh cơ. Thế mà chả hiểu sao, giờ lại nằm trong giàn hyung-line của BTS rồi, còn thỉnh thoảng bị Jungkook gọi gọn là hội anh già nữa (╥﹏╥). Từ khi nào mình lại bằng thế hệ với Jin hyung vậy?

Mình có ấn tượng rất tốt về các thành viên, dù là lúc mới quen nhau, hiện tại hay sau này cũng sẽ luôn như vậy. Khi đó Jin hyung chỉ mới 21, cũng còn non trên đường đời lắm... Ah ㅋㅋㅋㅋ, mình không có gì và này nọ với hyung ấy đâu, ý mình là tầm đó hyung ấy còn quá trẻ, chứ không phải nghĩa ngây ngốc như các cậu nghĩ đâu nha. Vậy là ddaeng ddaeng ddaeng hết rồi đó ㅋㅋㅋㅋ

Mọi người đều từng rất ngại tiếp xúc, ngay cả bản thân mình cũng không dám giao lưu nhiều vì sợ làm điều gì phật ý mọi người. Taehyung hồi đó ấn tượng không được tốt lắm, vì em ấy đã mặc một cái áo khoác da đỏ siêu mắc tiền so với thời thế lúc bấy giờ. Chúng mình đã nghĩ em ấy thật đua đòi, hệt như những công tử nhà giàu chỉ biết ăn chơi đập phá. Sau này mới biết mẹ Taehyung vì sợ em ấy thua thiệt và bị người ở thành phố khinh thường nên mới cố gắng sắm sửa cho con như vậy. Bác ấy là một người mẹ tốt phải không?

Còn Jungkook... Jungkookie đối với mình thực chất chỉ là một cậu bé 15-16 tuổi không hơn không kém, tính tình hướng nội, ít nói và hay lầm lì. Jungkook đến với nhóm có được gọi là cơ duyên không nhỉ? Em ấy được rất nhiều công ty gửi thiếp mời nhưng lại nhận thử giọng ở Bighit. Thật tuyệt vời, mình đã vô cùng hạnh phúc khi cả bảy người lại gặp nhau như vậy...

...

Đợi một chút... Mình cần order cho bữa tối, các bạn muốn mình ăn gì?

[+32206] Ăn mì ramyeon đi oppa...

[+32207] Anh có thể gọi Jungkook oppa vào live cùng không?

[+32208] Annyeong, I'm from Argentina 💜

[+32209] Anh qua Việt Nam ăn phở đi :))

[+32210] Về nhà em ăn cơm rau muống luộc nè anh ơiiii, chồng con gì nấu cho ăn còn không thèm về... Sofa 1 tháng 😠

[+32211] Gà rán và kim chi đi ạ...

[+32212] Chicken Noodles Soup, Chicken Noodles Soup, Chicken Noodles Soup with the sauce on the side~

Mình đã order một phần tobokki và hai xiên thịt nướng rồi, dạo này mình đang giảm cân, cũng không ăn được nhiều lắm, mình sẽ chỉ ăn vừa đủ thôi~

Mình sẽ ăn thật ngon miệng ạ...

[+46052] Namjoonie oppa, xin hãy tâm sự tiếp đi...

[+46055] Oppa, có ai đằng sau anh kìa?

Gì cơ? Có ai đằng sau mình đâu nhỉ? Các cậu đừng có đùa như thế nữa
(╥﹏╥)

[+47880] Yaaa Kim Namjoon!! Em đã spam live của anh hơn ngàn lần rồi mà anh vẫn không chịu rep em, anh quá đáng lắm!!

Được rồi mà ~ Mình đã rep cậu rồi đây...

[+47881] Oppa mau tiếp tục câu chuyện đi ạ 🙏 Em muốn nghe về baby mochi của em...

[+47908] Nhìn Joonie ăn em lại đói...

ㅋㅋㅋㅋ Thế thì cậu cũng order một suất đi nha ^^

Được rồi, tiếp nào! Mình đã nói đến đâu rồi nhỉ?

Đại loại là nhóm cũng đã hoàn tất, giờ mình sẽ kể cho các cậu nghe về nơi chúng mình từng sống.

Một căn phòng và bảy người sinh hoạt, ngạc nhiên chưa? So với bây giờ, mình thấy không gian lúc đó chật chội lắm, ngột ngạt, bí bách vô cùng,... Nhưng bọn mình cũng chẳng để tâm lắm, bởi làm gì có con đường nào trải thảm cho chúng ta bước tới thành công?

Sau khi phát hành 'No More Dream', mình và các thành viên đã rất căng thẳng. Tụi mình gần như là bật TV, loa đài 24/7 để tìm kiếm thông tin về MV debut của nhóm. Họ ủng hộ nhiều khiến mình mừng rớt nước mắt nhưng họ ném đá lại càng nhiều. Đại loại là tân binh thì làm sao có thể viết lên những lời lẽ thô thiển như vậy? Nhưng cái đó mình không nghĩ là thô thiển đâu, làm gì có ai bảo "Tôi đang rất hạnh phúc" trong khi họ oằn mình đương đầu với mọi khó khăn, thách thức chứ? Mình đã bàn với nhóm, thống nhất đặt tên bài hát như vậy vì thực sự chúng mình rơi vào bế tắc lắm rồi...

Và mình tưởng thế là đủ, không còn chuyện gì tệ hơn việc không được ủng hộ bởi cộng đồng... nhưng không... về sau này, chúng mình lại càng chơi vơi hơn nữa...

*Cốc cốc*

Đợi mình một chút...

Đoán xem ai đến thăm mình đây?

"Hi guys, do you know BTS?"

"Anh đang nói cái gì thế?"

"Yaa, cái thằng này chẳng biết thường thức nghệ thuật là gì cả, mau im lặng và ngắm nhìn nét đẹp thiên phú của anh đi. Hello, I'm worldwide handsome, you know?"

"Mọi người à, đây là Jin hyung..."

"Namjoon..."

"Vâng?"

"Sư tử nấu súp thì được gọi là gì?"

(Anh có thôi ngay đi không? ༎ຶ‿༎ຶ )

(ㅋㅋㅋㅋ ٩( ᐛ )و)

Project 13.06.13 ~ 13.06.20
#Seven_years_with_BTS

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro