Tập 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hello mọi người lại là tui đây 😗.

Vào truyện nè.....

Tua đến sáng hôm sau, như thường lệ, Quỳnh dậy trước để chuẩn bị đồ ăn cho cô và bé Âu, a xoay wa hôn lên trán cô một cái và kéo chăn lên đắp cho cô, sau đó rời giường vscn và xuống lầu chuẩn bị nấu ăn, khi ik ngang qua phòng khách thì đập vào mắt a là con số 6 được in ngay ngắn trên cuốn lịch sau đó nhìn lại tháng thì mới giật mình..

MQ: vậy là còn mấy ngày nữa là sinh Nhật cô ấy rồi, * đứng suy nghĩ *

A đang đứng suy nghĩ thì Đào vừa xuống thấy a, và hỏi.

Đ: ủa a Quỳnh thức sớm vậy* dẹo*

MQ: à uk, tôi thức sớm nấu ăn cho Nhung và bé Âu. * lạnh lùng *

Đ: lúc nào cũng Nhung *tức giận,nói thầm* . Hay để e nấu cho, rồi cùng ăn sáng luôn, * dẹo nữa*

( cô oi mới sáng 😒 ba con ko thích ăn kẹo vào buổi sáng đâu)

MQ: thôi được rồi để tôi, tôi quen rồi cô cứ làm việc của mình ik, * nói rồi quay vào bếp*

Đ: dạ. *ik lên lầu *
Đ: hừ, ko thèm để ý đến mình 😏để rồi xem sớm muộn a cũng sẽ thuộc về tôi thôi * nói thầm, suy nghĩ j đó*

( cô hơi bị ATSM rồi đóa 😗)

Nhung lúc này đã thức vscn và ik xuống lầu, đúng lúc ik ngang phòng Đào thì thấy cô ta đang cầm cái lọ j đó ,cô ko nghĩ nhiều nên mặc kệ và ik thẳng xuống bếp, thấy Quỳnh đang nấu ăn và ik lại ôm Quỳnh từ phía sau.

MQ: * giật mình , quay lại * ủa vk sao ko ngủ thêm ik.

PN: hôi ko có a e ngủ hk được * nũng nịu *

MQ: * trái tim tan chảy * " hôn môi Nhung "

PN: um ~~ thả e ra , nhà còn nguoi khác đó. * đánh vào ngực Quỳnh*

MQ: hì hì, sáng sớm được ăn kẹo quả là xung sướng 😆.

PN: a này * đánh Quỳnh * nấu nhanh ik e đói rồi.

MQ: Tuân lệnh vk 🙆‍♂️ .

Cả 2 nhìn nhau cười hạnh phúc và cùng nhau nấu ăn, không khí trở nên ấm cúng lạ thường, cả 2 cứ mặc kệ thế giới ngoài kia . Và ko để ý đến người nào đó đang nhìn 2 người họ mà tức điên lên.

Sau khi nấu xong a mang ra bàn và cô thì lên xem bé Âu thức chưa, lên phòng. Bé Âu lúc này đã thức và đang ngồi trên giường chờ mẹ lên.

PN: ôi cục cưng của mẹ, con thức rồi sao đây lại mẹ bế nào.

HÂ: mẹ. * đưa 2 tay ra * bế bế.

PN: rồi mẹ đây, * bế bé lên.

Sau đó cô vscn cho Âu xong thì bế bé xuống lầu, lúc ik ngang wa cô gõ cửa phòng Đào.

PN: Đ oi xuống ăn sáng nè.

Đ: àk um, tui xuống liên, Nhung xuống trước ik.

PN: Ukm.

Sau đó bế Âu xuống , Âu vừa thấy Quỳnh thì liền tuột từ tay cô xuống chạy lại chỗ a.

HÂ: ba ba, bế Âu. * đưa tay ra *
MQ: công chúa của ba thức rồi sao, đây ba bế con nha. * bế Âu lên đặt lên đùi *

MQ: ba đúc Âu ăn nha, * thổi cháo,*

HÂ: dạ, *ngoan ngoãn ngồi trong lòng a và ăn từng thìa*

PN: Âu giỏi wá 👏.
Mọi người đang vui vẻ thì Đào xuống.
Đ: àk  xin lỗi tui xuống trễ.

PN: àk ko sao, cô ngồi ăn voi chúng tui luôn nè.. * kéo ghế cho Đào*

Đ: àk cảm on.

Sau đó cô ta ngồi xuống ăn, trong lúc ăn vì thấy Nhung ko để ý, nên lâu lâu cô ta lại khều chân a. Lâu lâu lại liếc mắt với a. A biết cô ta giở trò nên rút chân lại và đứng lên nói với Nhung .

MQ: thôi a ik làm nha vk, PP con gái nha. *hôn Âu 1 cái, sau đó bồng Âu wa cô *

HÂ: ba ba 🥺.

PN: Âu ngoan ba ik làm rồi chiều về sớm voi con nha .

HÂ: dạ mẹ..

Sau khi ăn xong, cô ta cũng vội chạy theo a đến công ty, còn cô vẫn ở nhà với bé Âu.

Lúc này bụng của cô đã nhô lên thấy rỏ, và cô sực nhớ hình như hôm nay cô có buổi khám thai định kì, nhưng a đã ik làm, nên cô đành gửi bé Âu wa nhà hàng xóm và bắt taxi ik đến bệnh viện khám. Đang trên đường ik thì bổng có 1 chiếc xe nào đó, ko biết là vô tình hay cố ý, lao đến đụng vào taxi chở cô, làm tài xế mất lái quay mấy vòng trên đường cuối cùng tông vào 1 chiếc xe gần đó,làm cho cô ngã xuống ghế và ôm bụng kêu lên đau đớn,mọi người thấy vậy thì vội chạy lại xem thì phát hiện nên đã gọi xe cấp cứu, xe cấp cứu đến trước khi ngất xỉu, mọi người chỉ kịp nge cô thều thào, cứu con tôi. Sau đó cô được đưa vào phòng cấp cứu. Ở bên này Quỳnh nge tin Nhung bị tay nạn, vội bỏ hết công việc chạy vào bệnh viện, còn Đào thì ko thấy bóng dáng. Ngồi trước cửa phòng cấp cứu, a chấp tay cầu cho 2 mẹ con ko sao. Sau 1 tiếng đồng hồ bác sĩ bước ra trên trán lấm lem mồ hôi, vì khí thế bức người của a làm cho ong ta sợ hãi.

MQ: * nắm cổ áo bs* vk tôi đâu, cô ấy sao rồi....

BS:* sợ hãi * àk dạ.... Cô ấy ... Cô ấy *nói  lắp bắp *

MQ:  cô ấy sao rồi, nếu cô ấy có mệnh hệ nào thì ong chuẩn bị về quê chăn vịt ik  ...

BS: *đổ mồ hôi hột* .....

Muốn biết ra sao thì mai biết nha 😄, ko có ngược đâu đừng lo, vậy nha, PP mọi người 😗vote cho tui có động lực tí nhoé ᕦ☺ᕤ ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro