Chương 7 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: Nội dung nhạy cảm miêu tả quan hệ thể xác của hai người con trai, ai dị ứng thể quay xe ngay luôn, tác giả không chịu bất cứ trách nhiệm nào về việc vấy bẩn tâm hồn các bạn 😇

Đề nghị nhà ngoại chuẩn bị dao thớt một tinh thần thép trước khi đọc chương này :)))))

.

Lưu Vũ cùng huynh trưởng và vị sứ giả kỳ lạ dạo chơi đến là vui vẻ, quay trở về phủ đệ đã là chập choạng tối

Vừa bước vào phòng đã bị một bàn tay giữ chặt, chất giọng lạnh lẽo của Châu Kha Vũ vang lên giữa không gian tĩnh lặng 

"Ngươi đi đâu đến giờ này mới chịu trở về?"

Cảm nhận tâm trạng người trước mắt dường như không được tốt lắm, Lưu Vũ hơi lúng túng cúi đầu lí nhí đáp, cổ tay bị siết đau nhói cũng không dám than một tiếng 

"Ta… ta vừa gặp huynh trưởng, ừm có cùng huynh ấy đi dạo một chút…"

Ca ca đã dặn không được tiếc lộ thân phận của Tán Đa, cho nên Lưu Vũ cũng không muốn nhắc đến gã

"Đã học được trò nói dối rồi sao?"

Châu Kha Vũ cười khẩy một tiếng, ánh nhìn lạnh lẽo quét một lượt lên thân ảnh phía trước, chợt dùng lực kéo người vào gian trong, đẩy mạnh y lên giường 

"Ngươi thiếu hơi nam nhân đến như vậy? Chưa gì đã vội đi câu dẫn kẻ khác, lẽ nào là Châu Kha Vũ ta đây không đủ thỏa mãn ngươi sao?"

Nói rồi lần xuống xiêm y xanh nhạt của người dưới thân, phanh một tiếng lột xuống vải áo vướng víu, để lộ lồng ngực trắng muốt xinh đẹp 

"Để tướng công cho ngươi biết thế nào là hậu quả khi đi quyến rũ nam nhân khác…"

"A… ta không có… Áaaa"

Lưu Vũ hoảng sợ khi người kia dùng một miếng vải che mất tầm nhìn, cả người bị xoay lại nằm sấp trên giường, đột nhiên cảm giác đau đớn từ lưng truyền đến làm y thất thanh hét lên 

Roi da tàn nhẫn quất mạnh xuống da thịt mịn màng sau lưng tạo thành từng vệt đỏ ửng chói mắt, Châu Kha Vũ đè chặt cơ thể nhỏ bé đang kịch liệt giãy giụa của người kia, gần như phát điên mà liên tiếp hạ xuống từng đợt đòn roi 

Lưu Vũ ban đầu còn thống khổ kêu gào, không ngừng cầu xin hắn dừng tay…

Dần dần y cũng chẳng còn sức lực mà chỉ khẽ rên lên mỗi lần người kia tuyệt tình vung roi, giáng xuống cơ thể đã rách nát như con rối cũ kĩ bị người vứt bỏ

Lưu Vũ không hiểu, vì cái gì một lần lại một lần hành hạ y như vậy…

Lưng đau quá, đau đến tê dại…

Tim cũng thật đau, đau như muốn ngừng đập… 

Nếu hắn đánh chết ta thì tốt rồi...

"Châu Kha Vũ…"

Đây là lần đầu tiên Lưu Vũ gọi thẳng tên hắn, thanh âm nấc nghẹn run rẩy cất lên 

"Giết ta đi…"

"Nào có dễ dàng như vậy?"

Châu Kha Vũ đã bị lửa giận che mờ lý trí, ném roi da qua một bên, nhấc cao cặp mông căng tròn mịn màng của người bên dưới, phân thân to lớn không một lời báo trước mà mạnh mẽ chen vào bên trong 

"A… đừng… dừng lại… đau quá…"

Lưu Vũ nghếch cao đầu rên rỉ, huyệt động đáng thương bị thô bạo khai mở rồi lạnh lùng chà đạp, không có dịu dàng mơn trớn, càng không có yêu thương vuốt ve, từ đầu chí cuối đều là lạnh lùng trút giận… 

Đáng giận chính là, lẫn trong từng đợt đau đớn như lăng trì lại là những tia khoái cảm rất nhỏ, không ngừng len lỏi khắp tứ chi bách hài, đầu ngực phía trước lẫn tinh khí bên dưới đều vì kích thích mà hơi dựng lên 

"Ngươi rõ ràng là thoải mái như vậy… lại làm như thể bị cưỡng bức không bằng… ngươi thanh sạch lắm sao? Hửm…"

Côn thịt cứng rắn như thép không ngừng dập mạnh vào trong, nội bích yếu ớt thừa nhận từng đợt đâm rút như vũ bão mà chậm rãi tiết ra dâm dịch bôi trơn, hòa cùng máu tươi chảy ra từ nơi giao hợp xuống đệm giường bên dưới 

Bàn tay Lưu Vũ siết chặt gối đầu đến trắng bệch, đôi môi đã bị cắn nát không ngừng tràn ra từng đợt nỉ non nghẹn ngào, không may lại biến thành thứ thuốc kích dục hiệu quả nhất cho kẻ phía sau 

Eo nhỏ bị nắm lấy, Lưu Vũ thất thanh hét lên khi phân thân người kia quét qua một điểm gồ lên bên trong, Châu Kha Vũ tà mị cười một cái, lần xuống giữ chặt gốc rễ của y rồi nhắm thẳng vào điểm vừa rồi mà đè nghiến…

"Đừng… tha ta… buông tay… A…"

Lưu Vũ oằn mình chịu đựng khoái cảm như thủy triều không ngừng đánh tới, khóc kêu cầu xin người kia để mình phóng thích 

"Người làm chủ ở đây không phải là ngươi… biết rõ thân phận của mình một chút…"

"A—"

Côn thịt lại to thêm một vòng đột ngột rút ra rồi lập tức chen vào, kịch liệt trừu sáp nội bích yếu ớt bên trong

Lưu Vũ không còn sức lực đổ sụp xuống giường mặc hắn giày vò, eo bị người kia nâng lên rồi giữ chặt, thân dưới vô cùng sung mãn mạnh mẽ dập xuống, tạo nên thanh âm da thịt va chạm vô cùng gợi tình

Tầm mắt bị che khuất khiến những giác quan còn lại của y nhạy cảm hơn rất nhiều, Lưu Vũ rùng mình một cái khi đầu lưỡi nóng rực của người kia như có như không lướt trên tấm lưng chằng chịt vết roi của y rồi nhẹ nhàng liếm đi chút máu vẫn còn lưu lại 

"Đau không…?"

Hắn nhẹ nhàng hỏi

"Đau… đau lắm… cầu ngươi… tha cho ta…"

Lưu Vũ nức nở nói trong nước mắt, chất giọng mềm mại thường ngày vì dục vọng chi phối mà đã trở nên khàn đục lạ thường 

"Ngu xuẩn… ta chính là muốn ngươi đau, để ngươi nhớ kỹ hậu quả nếu chọc giận ta là như thế nào…"

"A? Đừng… đừng mà…"

Nói rồi vươn tay chụp lấy cái cổ thanh mảnh, thô bạo kéo ngược y lên dựa vào lòng mình, tư thế biến đổi làm phân thân vẫn chôn sâu trong tiểu huyệt càn quét một trận, Lưu Vũ giật mạnh một cái rồi vô lực ngã xuống 

Ôm lấy cơ thể mềm nhũn của người kia, Châu Kha Vũ cười đầy tàn nhẫn bắt đầu một đợt quất xuyên bên dưới, huyệt động chật hẹp bị đâm chọc cho chảy nước đầm đìa

Lưu Vũ ngả đầu trên vai hắn mà yếu đuối rên rỉ, tinh khí bị siết chặt đến sung huyết, đau đớn xen lẫn khoái cảm không ngừng tràn tới, nhấn chìm y trong bể sâu dục vọng không lối thoát 

Một canh giờ giày vò trôi qua, Châu Kha Vũ gầm một tiếng rồi bắn sâu vào trong nội bích ấm áp của y, bàn tay to lớn khẽ thả lỏng, tinh khí đáng thương giật mạnh rồi cũng giải phóng toàn bộ, kéo theo một tràn rên rỉ mê hoặc 

Cắn nhẹ lên đầu vai gầy gò của người trong lòng, Châu Kha Vũ thỏa mãn hít sâu một hơi khi huyệt động theo bản năng mà khẽ co rút, dịu dàng ôm lấy phân thân vẫn còn vùi sâu bên trong 

"Đừng nghĩ chỉ thế này là xong… có gan đi dụ dỗ nam nhân khác thì ngươi chắc cũng phải chuẩn bị tinh thần chịu đựng trừng phạt của ta rồi chứ…"

"Ta không có… dụ dỗ ai cả… Tán Đa… A... chỉ là… người quen… của ca ca…"

"Trên giường gọi tên nam nhân khác? Ngươi cũng giỏi lắm…"

"A… dừng lại… tha ta… tha ta đi… cầu ngươi…"

Vải bịt mắt bị nước mắt làm cho ướt đẫm, thân hình nhỏ bé của Lưu Vũ bị hắn giữ chặt rồi bắt đầu một đợt trừu sáp, y chẳng còn sức lực giãy giụa, theo chuyển động mãnh liệt của hắn mà đong đưa vòng eo nhỏ nhắn, tựa như ngọn cây non nớt bị cơn cuồng phong mạnh mẽ càn quét, buông thả thân mình giữa từng đợt gió bão thét gào… 

Không biết qua bao lâu, tiếng thều thào cầu xin dần dần im bặt, thân thể mềm oặt gục xuống giữa những cú va chạm tàn khốc, hoàn toàn lâm vào hôn mê… 

____________

Sắp đến trận ngược nhất rồi 😇

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro