Chap 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bé Bảo vừa đi đường vừa nghe điện thoại của Thiên Yết...
- Này anh à. Mau về đi. Dạo này có nhiều người làm phiền em quá. Rồi có thằng học trò nào của anh á An Phong bày đặt cho nó kèm em đồ... ghét....

Thiên Yết lo lắng hỏi Bảo Bình
" Em có sao ko? Chị giúp việc ko có ở nhà sao? "

- Chị ấy xin nghỉ 1 tuần để về quê vì ba chị ấy mới mất. Mà anh cứ làm việc cho xong rồi hẳn về nhé chứ nếu mà về sớm công việc chưa xong thì lại phải đi nữa đó

" ừ anh biết rồi"

....

Cả 2 nói chuyện xong cũng là lúc bé Bảo về đến cổng nhà. Mở cổng ra là 1 cảnh tượng hết sức kinh hoàng. Những chậu cây mà Bảo Bình đã ra sức chăm sóc nay bị đập vỡ, đất văng tung tóe, cây hoa vương vãi khắp nơi. Chưa hết, những bóng đèn treo xung quanh tường bị ai đó đập vỡ hết, những mảnh thủy tinh to nhỏ trên đất...

Bảo Bảo rất tức giận chạy ra đường ngó quanh xem có ai mang gậy ko và thầm trách sao mọi người lại ko nghe thấy tiếng động mà báo cảnh sát chứ. Thật tình...

Bảo Bình lấy 1 cái bao nilon rồi ngồi xuống lượm hết các mảnh thủy tinh và những mảnh đất nung của những cái chậu... xong Bảo Bảo vô nhà lấy thêm tiền... đi vô phòng ngủ Bảo Bình bất ngờ bị ai đó bịt miệng. Nhanh trí Bảo nín thở, vùng vằng thoát ra rồi nhanh như cắt lấy được con dao gọt hoa quả chém mấy nhát vào chân tay và bụng tên côn đồ kia. Nhưng hắn ko hề hấn gì đè Bảo vào tường, đá văng con dao trên tay Bảo rồi đấm vào mặt Bảo làm Bảo choáng váng rồi cũng ngất lịm đi...

Cảnh sát vào cuộc, tìm kiếm hành tung của bọn bắt cóc nhưng lại ko thể tìm ra bất cứ manh mối nào rồi họ kết luận đây có thể là giải quyết băng đảng với nhau. Họ đã gọi điện thoại cho Thiên Yết- chủ nhà

....

Thiên Yết thì 1 tuần sau mới có thể về nhà được vì anh bật túi bụi trong công việc. Có mấy lần đi uống rượu công việc làm anh say tí bỉ... nhưng mà thật lạ đã 2 ngày rồi mà Bảo Bình chưa gọi điện thoại hay nhắn tin cho anh... cảm giác bất an ập đến...

Reng...reng...

Số máy lạ, Thiên Yết mở máy nghe
- alo

" chúng tôi bên đội điều tra của cảnh sát Nhật. Chị Bảo Bình đã bị bắt cóc mong anh sớm về đề cùng hợp tác với chúng tôi"

Nghe xong Thiên Yết như muốn rung rời cả chân tay, ko nói nên lời... anh gọi ngay cho sân bay đặt 1 vé bay về Nhật gấp. Thu xếp hành lí bỏ về nước mặc cho đối tác năn nỉ, hăm dọa. Cậu quát vào mặt họ, sát khí tỏa ra khắp nơi, con ngươi vấy màu đỏ
- CÁC NGƯỜI TRÁNH RA HẾT CHO TÔI

Mọi người có mặt ở đó đều nín thơt im lặng chẳng dám nói thêm lời nào. Đứng chết trân ở đó nhìn bóng lưng của anh đi khuất...

Thiên Yết đi tới đâu mọi người đều nhìn anh tới đó. 1 con người ngũ quan đều đẹp nhưng bây giờ sự lạnh lùng của ác quỷ đã chiếm lấy cơ thể anh và con mắt đỏ làm họ sợ...

....

Sau 11 tiếng đồng hồ bay về Nhật anh lập tức kêu người mang xe đến và phóng 1 mạch đến trụ sở chính của cảnh sát. Vì bây giờ anh như 1 ác quỷ mà tất cả bảo vệ phải dè chừng chặn anh lại. Thiên Yết chỉ dùng tay gạt 1 phát tất cả bảo vệ đều té hết. Thiên Yết đẩy mạnh cửa chính của trụ sở sát khí ngùn ngụt bước vào... thấy Cảnh sát chính của nơi anh ở, Thiên Yết liền túm lấy cổ áo của ông ta nhấc lên gằn từng chữ với đôi mắt đỏ hoe như ăn tươi nuốt sống người trước mặt
- Nếu cô ấy có mệnh hệ gì thì coi như 3 đời nhà ngươi sẽ ko yên ổn

Quăng thằng cảnh sát qua 1 bên. Thiên Yết đá toang cửa bước vào chỗ thanh tra. Đập mạnh xuống bàn, làm thanh tra giật hết cả mình rồi rùng mình 1 cái vì lạnh
- Anh ngồi xuống bình tĩnh nghe chúng tôi hỏi

Thấy Yết cũng đã bình tĩnh được 1 chút rồi thanh tra mới bắt đầu hỏi những thứ cần thiết
- Anh là Hàn Thiên Yết chủ nhà abc vậy cô Dương Bảo Bình là học trò của anh thì làm gì trong nhà anh?

Thiên Yết ko nhanh ko chậm phát ra tiếng lạnh hơn cả băng
- Người vợ sắp cưới

Thanh tra nhìn anh thăm dò rồi hỏi tiếp câu hỏi
- Anh đi công tác bên Pháp được 1 tháng 2 tuần rồi anh có nghe cô ấy nói gì ko? Ví dụ bị quấy rầy gì đó

Thiên Yết đăm chiêu 1 chút rồi nói
- Có. Tìm ngay tung tích của... THANH NGÂN, TUYẾT NHƯ, PHƯƠNG LINH, AN PHONG VÀ LÊ ĐỨC...

Từng chữ từng chữ Thiên Yết nói ra đều đem theo sát khí giết người. Thanh tra lại rùng mình 1 cái rồi ra lệnh cho bọn cảnh sát đi lục soát tất cả mọi ngóc ngách trong cả nước để tìm tung tích 5 người này và nhận được lệnh họ đã rời nước bay đến Australia ( Úc) và 1 hành khách nữ tên là Bích Chi họ nói cô ấy bị bệnh...

Sau khi Thanh tra đưa cho Thiên Yết 1 số tờ giấy để điền thông tin xong Thanh tra nghiêm túc lấy trong hộc bàn 1 cái hộp và nói
- Tôi ko biết đây là cái gì. Cậu bé hàng xóm tên Song Ngư đã đưa cho chúng tôi và bảo là của bọn bắt cóc nhờ cậu bé đưa anh. Chúng tôi cũng đã tìm tất cả mọi cách để mở nó ra nhưng ko có cách nào hữu dụng... anh mang về tìm cách mở nó ra đi.

Thiên Yết mặt lo lắng xen lẫn tức giận cầm lấy cái hộp và phóng xe lao nhanh về nhà. Liếc nhìn chiếc hộp đen... cơn giận lại trào lên.

....

Mở cửa bước vào trong nhà... căn nhà tối thui ko 1 chút ánh sang lọt qua... ko có tiếng líu lo của Bảo Bình hằng ngày... tim anh như bị xé nát...

- Mau tùm tung tích của Bảo Bình ở Australia

Thiên Yết gọi điện thoại cho bang chủ Sư Tử bên Mỹ. Sư Tử cũng nghe được tin này từ bọn bên Nhật rồi, Sư Tử cũng mới cử người bên đó tìm tung tích rồi nhưng chưa tìm được gì
- Anh mới làm rồi. Cái hộp em mau tìm cách mở nó ra rồi ta tính tiếp. Bình tĩnh đi, có anh rồi khỏi lo lắng nhiều. Yên tâm anh sẽ dốc sức tìm mà vì em vì bạn thân của bạn gái anh Ma Kết. Mau dưỡng sức rồi bay qua Australia anh cùng em giải quyết

Thiên Yết nghe anh mình nói thế cũng bớt lo được phần nào. Tắm rửa xong anh ngồi đối diện chiếc hộp nhìn chằm chằm vào nó... chiếc hộp trông rất bình thường. Ko sử dụng mật mã chỉ sử dụng chìa khóa... chìa khóa!!!

Thiên Yết như nhớ được gì đó liền lấy trong túi ra 1 cái mảnh sắt ngoằng nghèo... cạch... chiếc hộp được mở ra và trong đó có bức hình Bảo Bình bầm dập chân tay, máu chảy nhiều, mắt nhắm ko mở ra và địa điểm chụp tấm hình này là ngay trong phòng ngủ của nhà Thiên Yết... nhìn Bảo Bối như vật Thiên Yết xót từng khúc ruột, nếu tìm ra hung thủ đã gây ra chuyện này anh thề sẽ cho nó chết ko toàn thây...

Sau bức hình Bảo thì nó là 1 thứ màu đen... là cái máy ghi âm...

------------------- flashlight------------------------

Tại sân bay của Australia...

Sư Tử đón Thiên Yết ở sân. Đưa Thiên Yết 1 sấp tờ giấy

- Đó là thông tin 4 ngày Bảo Bình ở đây. Coi đi

Thiên Yết nhìn sơ qua tờ giấy rồi đưa máy ghi âm cho Sư Tử. Sư Tử bật máy lên nghe

" Khi mở được băng ghi âm này có lẽ con bé đã bị bỏ đói 4 ngày rồi hahaha... Thiên Yết à nếu muốn cứu được nó thì tất cả của anh sẽ là của tôi kể cả gia đình anh và anh đó Thiên Yết. Vậy nhé hãy tìm đến tôi ở trong rạp hát nổi tiếng..."

Giọng trong băng ghi âm bị biến dạng nên ko xác định được là nam hay nữ... ca này hơi bị khó rồi đây. Sư Tử nhìn em trai mình tiền tụy đến mức nhìn thấy xương gò má và da mặt xanh xao, đôi mắt thâm quầng hốc hác... anh xót lòng... giọng nhẹ nhàng khuyên nhủ cậu em
- Bây giờ ta phải về bang để tìm thêm thông tin. Chứ chỉ có nhiêu đây e là sẽ thất bại nếu hành động ngay tức khắc. Em cứ nghỉ ngơi ăn đầy đủ ngủ đầy đủ rồi mới có sức giải cứu cho Bảo Bình

Thiên Yết nhìn Sư Tử như cầu xin. Đôi mắt ánh lên sự mệt mọi rõ rệt
- Vậy mọi chuyện hiện giờ anh lo dùm em

Sư Tử liền gật đầu chắc nịch rồi đưa Thiên Yết tới 1 ngôi biệt thự hạng sang...
- đây là nhà bạn anh trong tổ chức. Cứ ở đây. Ma Kết cũng ở đây, nó sẽ chăm sóc em 1 chút

Thiên Yết gật đầu rồi theo Ma Kết lên phòng để ngủ... tạm thời tin tưởng giao cho Sư Tử tìm cách giải cứu Bảo Bình... Ma Kết nhìn thầy ốm hẳn so với độ trước...

- Thầy. Em lo cho Bảo Bình lắm. Híc híc... em.. ko biết bạn ấy có... bị làm sao ko... híc nữa

Ma Kết ko kìm được lại khóc. Cô thật sự rất sợ Bảo Bảo bị đám người đó làm cho bị thương... sống ko bằng chết thì lại ko kìm được khóc to hơn...

Thiên Yết nhẹ xọa đầu Ma Kết an ủi
- Này ko sao Bảo Bảo là đại tỷ mà nhỉ. Rất mạnh mẽ. Bây giờ chúng ta phải giữ sức để cứu Bảo Bảo mà phải ko. Nín đi thầy hứa sẽ tìm Bảo Bảo lành lặn về với em nhé

Sư Tử đi lên thấy Ma Kết khóc thì đau lòng ôm lấy Ma Kết rồi nói với Yết
- Thôi nghỉ đi. Ma Kết nó lại thế làm em lo rồi.

Sư Tử dìu Ma Kết xuống dưới để Thiên Yết nghỉ ngơi... nằm xuống chiếc giường rộng làm Thiên Yết cảm thấy cô đơn... hình ảnh nhỏ bé của Bảo Bảo lại hiện lên tươi cười... rồi Yết ngủ lúc nào ko hay...

Sư Tử ngồi ở bàn ghế sofa chính đối diện với máy tính cảm ứng tìm tung tích của bọn bắt cóc...

- Thưa bang chủ, đã biết được bọn bắt cóc là ai.

Sư Tử cho phép tên thuộc hạ nói tiếp
- Là bọn mafia bên Australia hợp tác với 1 số bọn xã hội đen bên Pháp

Sư Tử nheo mày khó chịu
- Pháp sao? Chả phải ta đã tìm thông tin từ họ rồi?

- Thưa bang chủ. Ko phải trùm mafia bên Pháp đâu ạ. Chỉ là bọn tém riu thôi.

Sư Tử day 2 thái dương tức giận nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh
- Được. Tiếp tục theo dõi nhất cử nhất động của bọn chúng!!!

Tên thuộc hạ rời khỏi ngôi biệt thự rồi gọi điện thoại sai mấy tên cấp dưới làm tiếp nhiệm vụ...

--------------- to be continue--------------------

P/s: đây như đã hứa. Quá xá dài luôn nên hôm nay ta gộp luôn trong 1 chap này thôi nhé ^_^ mai ra tiếp giờ ta phải nghỉ ngơi nghĩ tiếp ý tưởng đây. Buổi trưa ngon lành nhé 😉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro