Chap 2: Gặp gỡ mẹ chồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường về nhà, Lộ Khiết cảm thấy rất vui mừng vì đã thực hiện xong buổi lễ và pha vào đó một ít lo lắng, bồn chồn khi về nhà chồng.

Thấy vẻ mặt của cô ko được tốt Lãnh Băng Kình lên tiếng :

" Chúng ta sẽ ở riêng, ko về nhà chính ở, về đấy tôi ko yêu cầu cô phải làm bất cớ điều gì cả chỉ cần cô làm tốt nghĩa vụ của một người vợ là được. "

Lộ Khiết lập tức nảy ra một ý tưởng nhanh chóng đáp :

" Tôi...có thể thêm một vài điều kiện ko? "

Anh nhíu mày:

" Nói! "

" Được, điều kiện 1 là ko được làm chuyện ấy khi ko có sự cho phép của tôi. Điều kiện thứ hai là anh ko thể ngăn cản tự do của tôi. Và điều kiện cuối cùng là sau 3 năm kết hôn nếu ko có tình cảm với nhau thì ly hôn được chứ ? "

Anh im lặng một hồi rồi mới trả lời:

" Được "

Khi về đến, một tòa nhà lộng lẫy hiện ra. Cứ như là chuyện cổ tích vậy.

Nhưng trong ngôi nhà to thế này mà chỉ có 3 người là hai ông vợ chồng quản gia và Lãnh Băng Kình thì có vẻ âm u vắng vẻ đến đáng sợ.

Bước vào nhà thì đã thấy hai ông bà quản gia đứng ở cửa nghênh đón. Cả hai cùng đồng thanh nói:

'' Chào mừng thiếu phu nhân. ''

Cô gật đầu nhẹ rồi bước vào nhà. Lãnh Băng Kình ra hiệu cho bà quản gia:

'' Má Trung, dẫn cô ấy đến phòng của mình.''

Bà quản gia gật đầu rồi bước đến trước mặt cô nở nụ cười phúc hậu:

'' Thiếu phu nhân, xin tự giới thiệu tôi là quản gia phụ của ngôi nhà này, thiếu phu nhân cớ gọi tôi là má Trung. ''

Cô nở nụ cười dịu dàng :

'' Dạ, con chào má Trung.''

Bà quản gia đánh giá từ trên xuống dưới, bà cảm thấy cô là một cô gái xinh đẹp, ngoan ngoãn, ko giống như những cô tiểu thư bình hoa di động mà hay quấn lấy thiếu gia nhà họ.

" Bây giờ tôi sẽ dẫn thiếu phu nhân lên phòng của mình ạ.''

Má Trung dẫn Lộ Khiết lên phòng. Phòng của cô nhìn vào cảm thấy rất bình thường nhưng nó lại toát ra một vẻ sang trọng khó cưỡng.

Cô đi đến trước tủ quần áo, mở tủ ra những bộ quần áo hàng hiệu đắt tiền, lộng lẫy đã được xếp gọn gàng và ngay ngắn ở bên trong. Trên bàn trang điểm thì đa số các đồ mĩ phẩm đã được xếp ngăn nắp ở đó.

Cô nghĩ thầm :' Cái tên này cũng rất chu đáo đấy.'

Một tiếng mở cửa 'két' làm cô giật mình và quay lại. Lãnh Băng Kình bước vào :

'' Cô cảm thấy căn phòng thế nào? ''

'' Cũng được '' - cô thản nhiên đáp

Anh hài lòng và vào chỉ vào tủ quần áo :

'' Tối nay Lãnh gia tổ chức tiệc chúc mừng chúng ta kết hôn, tôi đã xếp một bộ váy ở cuối để mặc cho tối nay, cô bây giờ nên chuẩn bị sớm đi, cho cô 2 tiếng rưỡi để chuẫn bị.''

Sau đó Lãnh Băng Kình đóng cửa và đi ra ngoài. Lộ Khiết cũng nhanh chóng lấy bộ váy trong tủ ra và đi vào phòng tắm.

Sau khi tắm xong cô mặc chiếc váy mà anh chuẩn bị cho và đi ra ngoài.

Chiếc váy ôm sát người cô để lộ đường cong chữ 'S' quyến rũ và hai đồi núi phập phồng căng mọng mà hàng tá chị em phụ nữ ao ước. Cánh tay áo trễ xuống phô ra đôi vai trắng nõn nà. Phải nói người chọn bộ váy này rất có mắt đi.

Ko biết Lãnh Băng Kình ngồi trên giường từ lúc nào làm cô hoảng sợ lùi về sau. Anh mặc một bộ vest đen huyền toát ra một vẻ quý phái sang trọng. Ánh mắt luôn chú ý đến nhất cử nhất động của cô:

'' Rất hợp với cô đó ''

'' Cảm ơn.''

Và rồi hai người ngồi lên một chiếc xe Lamborghini màu đỏ và phóng về nhà lớn của Lãnh Gia.

Trước khi đi anh dặn dò cô là đến đấy phải diễn thật tốt ttươcs mặt mọi người và cha mẹ anh.

Khi đến nhà chính, cô đã thấy một người phụ nữ trung niên nhưng gương mặt vẫn  tất xinh đẹp như ở tuổi ba mươi và đó chính là Lãnh Phu Nhân.

Thấy cô bà nhanh chóng đến nắm tay cô, dẫn cô vào nhà. Vừa đi bà vừa nói :

'' Con dâu của mẹ thật là xinh đẹp nha, thằng nhóc kia có phúc lắm mới rước được con về đó, thế mà cứ khăng nhăng nói là ko muốn làm hai ông bà già này mệt chết!"

Nghe bà nói mà mọi suy nghĩ về các bà mẹ chồng độc ác trong đầu cô tan biến. Cô thấy bà là một người rất hiền lành, ân cần như mẹ ruột của cô vậy.

Bà thấy cô thất thần liền lo lắng :

'' Khiết Nhi con sao vậy? Có phải thằng nghịch tử kia khi dễ con ko?''

Cô lắc đầu:

''Ko phải đâu ạ, anh ấy rất tốt lại còn chu đáo nữa."

Bà lườm Lãnh Băng Kình:

'' Thật ko đấy ? ''

Anh xua tay tỏ vẻ đáng thương :

'' Ây za, sao mẹ lại ko tin con trai bảo bối của mẹ chứ ?! "

Lãnh phu nhân lườm anh rồi lại quay sang cười nói, hỏi thăm tình hình dạo gần đây của cô. Cô ko ngờ là một tổng tài băng lãnh như anh mà trong hoàn cảnh này lại như biến thành một cậu nhóc bám mẹ vậy. Nghĩ mà thấy vui. Lộ Khiết tủm tỉm cười, Lãnh Băng Kình đã chú ý thấy hành động này của cô tỏ ra rất tức giận vì cô dám cười nhạo mình.

Nhưng nụ cười cô đẹp như tiên hạ phàm vậy. Đẹp lung linh, đẹp đến rung động lòng người làm anh ko thể tức giận được khi nhìn thấy nụ cười tỏa nắng này.

Bữa tiệc của Lãnh gia cũng ko náo nhiệt, hầu hết mời toàn những người trong giới kinh doanh, những người có tiếng tăm hoặc người quen. Nhiệm vụ của cô cũng ko nhiều chỉ là kính rượu, tiếp khách.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro