Chương 9 : Bạn mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9 : Bạn mới

Đã 1 tuần nay tôi vẫn chưa dám làm gì vợ tôi ngoài việc mỗi đêm tôi thường sờ má và môi cô ấy. Qủa thật nhiều lần tôi đã ko kiềm chế nổi đến độ suýt hôn trộm cô ấy, nhưng bằng tất cả nội công thâm hậu của mình tôi đã tránh được hành động đen tối ấy. 

Mỗi đêm nằm ngủ cạnh vợ là 1 lần thử thách trí kiên cường của tôi. Tôi dám cá là thằng đàn ông nào nhìn thấy được vẻ mặt khi ngủ của vợ tôi cũng sẽ ko kiềm chế nổi. Từng đường nét trên khuôn mặt của cô ấy, từ đôi má, cái mũi cho đến đôi môi. Tất cả đều rất hoàn hảo, tôi sợ khuôn mặt đầy quyến rũ ấy đến nỗi mỗi khi ngủ tôi chỉ được nằm ở 1 thế duy nhất là xoay lưng vào vách tường bên kia để tránh đôi môi mọng đỏ đầy mê hoặc. 

Tôi cũng ko hiểu tại sao mình lại thế ? Nếu là những cô gái trước đây thì tôi sẽ quay sang vồ lấy họ, rồi xong việc thì chỉ cần quăng vài xấp “vé xanh” là xong chuyện nhưng đối với cô bé này thì lại khác. Tôi luôn muốn giữ gìn cho vợ mình, luôn muốn điều đó sẽ do cô ấy tự nguyện chứ ko phải do tôi bắt ép. Thật kì lạ ! Có phải tôi yêu cô bé rồi ko nhỉ ? 

Nếu khi xưa anh ko bận tâm bao lời nói 

Nếu khi xưa anh ko lặng thin trong niềm nhớ…… 

- Alô,tôi đây gì thế HyunSeung ? 

- Đi bar ko, Kikwang mới mở. Toàn hàng xinh tươi, trông sướng mắt lắm. 

- Tên gì ? 

- Flower 

- Bar gì tên nghe kinh thế ? 

- À, flower là chỉ các “em xinh tươi như hoa đấy”, cha này sao chậm tiêu thế ko biết. 

- Thôi, nhường các em gà mờ ấy lại cho tụi mày đấy. 

- Ơh, hôm nay có bão hả Junhyung ? 

- Thằng này, anh đây có cô em đảm bảo chúng mày nhìn xong sẽ ngất ngây như người đu dây. 

- Gớm, “máy” chạy tốt à ? 

- Mày chỉ được có mấy chuyện đó là hay, ko phải cái đó cái khác cơ. 

- Thế tối nay đem đến cho tụi tao chiêm ngưỡng em cậu nhá. 

- Tôi thì sao cũng được, chỉ chờ ý người đep thôi. 

- Ok.Bar Flower, 10h đêm nay. Đến được thì đến . 

- Ok, bye 

Nó đang nằm đọc sách mà tự dưng thấy lạnh sống lưng kinh khủng. Hay ai lại ganh tị nhan sắc nó mà chửi xiên chửi xéo nó nữa rồi. Thế đấy đẹp cũng khổ lắm chứ bộ. 

Lão già JunHyung xấu xa hôm nào cũng đi làm tối mịt mới về, còn nó thì chỉ cần ăn ngủ rồi chơi. Nó thấy nó ngày càng vô dụng làm sao ấy, nó muốn được đi làm, được tiếp xúc xã hội giống chồng nó. Nó muốn có bạn bè, muốn đi chơi, muốn làm tất cả như 1 người bình thường chứ ko phải 1 con búp bê vô dụng suốt ngày phải ở trong tủ kính. 

Hay nó đi xin việc làm, rồi đi làm, rồi có tiền mua những thứ nó thích và có những người bạn Hàn Quốc dễ thương. Đúng rồi, nó sẽ đi xin việc làm, nhưng mà nó biết làm gì nhỉ?. Bán hàng ? Ko được nó ko giỏi tính toán đặt biệt là khoản tính nhẩm. Chạy bàn ? Ko được từ trước giờ nó có làm việc đó đâu. Gia sư ? Cũng được đấy, nếu vậy nó sẽ dạy tiếng anh. Trình tiếng anh 18 năm của nó chắc cũng đủ để kiếm ra tiền. 

Có tiếng xe, chắc JunHyung về. 

- Vợ ơi, anh về rồi nè. 

- Tởm quá đi, xích ra 1 tí 

- Thôi ko đùa nữa, lát chúng ta đi bar nhé. thằng bạn mới mở, đến ủng hộ giúp nó 

- Bạn anh thì anh đi đi, bắt em theo làm gì. Em ko ưa mấy cái nơi ồn ào đấy 

- Em sao thế, điều khoản 1 của anh. Ko đựơc làm anh mất mặt. 

Tôi vờ gầm gừ cái từ điều khoản 1. 

- Đi thì đi, động tí là điều khoản điều khoản. 

- Chuẩn bị đi vợ, xinh xắn 1 tí cho đẹp mặt anh nhé. 

- Biết rồi, mệt quá 

Vợ tôi leo lên phòng diện gần 2 tiếng sau mới đi xuống

---------------------------------------------

- Đi được chưa ? 

- Em mặc thế đi ấy hả ? 

- Thì sao ? 

- Sexy thế, định vừa đi cùng chồng vừa lừa tình trai tơ à ? 

- Anh hâm đấy hả? Thế này mà sexy quái gì, đi bar thì phải mặc thế này chứ. 

Ừh , quả thật bộ quần áo cô ấy mặc ko hề sex tí nào nhưng tôi lại ko thích. 

- Quản gia Lee, đem cái áo khoác dài lên cho vợ tôi 

- Vâng ạ thưa cậu chủ. 

- Mặc vào đi 

- Để làm gì ? Đi bar mà đem áo khoác làm chi ? 

- Anh bảo mặc thì mặc nhanh đi. 

Tôi bực mình hầm hè với cô bé. 

- Nhanh lên đi. 

Chả biết ông này ăn trúng gì mà điên thế ko biết, tự dưng người ta mặc đẹp thế này thì bảo là sexy rồi còn nổi cáu vô lí với nó nữa chứ. Đúng là vừa điên vừa khó hiểu. 

- Êh đây nè JunHyung đại thiếu gia ơi, đây nè.

Vừa vào đến cửa tiếng HyunSeung hú muốn át cả tiếng nhạc. 

- Wow, em mày xinh tươi quá, “hái hoa” đâu mà chất lượng thế mày. 

HyunSeung vừa nói mắt vừa đảo liên hồi từ đầu đến chân vợ tôi. 

- Vợ tôi đấy, cấm đụng đến. 

- JunHyung ơi ! sao tôi nghe mát phần phật thế này, hôm nay giông lớn nhở, vào tới tận bar. 

- Vợ tôi thật đấy, ko đùa đâu. 

Tôi thì thầm vào tai HyunSeung

- Thật à ? Ko chém gió chứ  ? 

Thằng bạn mắt trợn tròn, há mồm nhìn tôi. 

- Thật 100% 

- Ôi, thế tội các em hoa ở đây quá mất 1 mối lớn rồi. Tội quá, anh JunHyung đại thiếu gia có vợ rồi các em ơi. 

- Cái mồm be bé tí, vợ tôi nghe giờ. 

- Ờh ờh, sợ vợ sống lâu cậu nhỉ. Hôhôhô 

- Em ơi em tên gì thế ? 

HyunSeung lại cất cái tiếng eo eó hỏi vợ tôi. 

- Em tên YoSeob, rất vui đựơc gặp anh. 

Vừa nói vợ tôi vừa mỉm cười duỵên khiến bọn Kikwang,DongWoon,HongKi (đến đây bí nhân vật để ghép wa,nên mình ghép HongKi vào lun ha ^^) lạng nghiêng ngửa

- JunHyung ơi, vợ cậu chói quá tụi tớ đỡ ko nổi. 

- Chuyện, wife của anh mà em. 

Uả còn DooJoon đâu? 

- Cậu ấy bận chuyện gì đó nên ko tới được. 

- Thằng đấy, anh em họp mặt mà ko đến là sao. 

- Tôi đâu biết, cậu ấy là thế đấy thích gì làm đấy chả ai quản được. 

HyunSeung vừa nhai chóp chép miếng trái cây vừa lia mắt sang hỏi vợ tôi với cái giọng điểu ko chịu được 

- Trông em xinh quá, bao nhiêu tuổi rồi em nhở ? 

- 18 ạ 

- JunHyung ơi, sao mày hái hoa bé thế.Làm bừa là có ngày đấy.

- Có làm đâu mà sợ 

- Gì nữa ? Sao hôm nay mày đem toàn tin shock cho anh em thế. Chưa làm gì à ? Ko giống tác phong của cậu cho lắm.

- Tin hay ko tuỳ cậu. 

- Thế nhường cho tôi đi, tôi iu em này rồi. 

- Cậu dám đụng đến tôi giết cậu đấy.

- Đùa tí làm gì ghê thế đại thiếu gia.

Sau đấy thì tụi HyunSeung chỉ tám chuyện cùng vợ tôi, đúng là 1 lũ trọng sắc khinh bạn thấy gái đẹp thì bu quanh bỏ tôi ngồi 1 mình. 

Trông bọn nó nói chuyện có vẻ rất vui, chốc chốc lại thấy HyungSeung cười hô hố hay DongWoon vỗ đùi bành bạch. 

Tôi bực bội nên quay mặt đi hướng khác tia vài em xinh tươi trong quán, nhưng cũng ko quên xem chừng vợ mình giữa đám già dê gạo cội. 

Đột nhiên tôi thấy tụi nó bắt vợ tôi uống 1 cốc rượu lớn, trông có vẻ như chúng đang thực hiện kế hoạch chuốc say như vẫn thường làm với 1 vài em thỏ con trong quán. 

- Này sao chơi xấu bắt người đẹp uống cốc lớn thế. 

- À, em cậu thua tụi tôi trong trò oẳn tù tì nè, bị phạt là đúng rồi. 

- Đưa đây, tôi uống thế vợ tôi

- Wow, JunHyung nhà mình hôm nay có tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân kìa mấy cậu.

Tụi nó cười khả ố chọc quê, nhưng tôi vẫn uống . Trong vòng 2 tiếng chơi oẳn tù tì, chúng tôi đã uống gần hết 2 chai rượu mạnh loại lớn. Vợ tôi thua liên tục nên gần như chỉ 1 mình tôi uống đống rượu đó, cảm thấy ko thể tiếp tục nữa, tôi giả vờ say ngất ngưỡng. Tuy mất hình tượng 1 tí nhưng còn đường thoát lui. 

Vợ dìu tôi ra đón taxi, ngồi trên xe cùng vợ, tôi ngã người sang vợ mình, dựa vào người cô ấy và ngủ. Cảm giác lúc này sao nhỉ ? Sướng run cả người, vai vợ tôi vừa mềm lại vừa mát, mỗi lần tôi hắng giọng ho khục khục, cô ấy lại vuốt nhẹ ngực tôi. Thật sự là cho tôi qua hết đêm nay rồi bắt tôi chết tôi cũng vui lòng. 

Gần 20’ sau nó và chồng nó cũng về được đến nhà, nhờ quản gia nên tụi nó đã leo lên được tới tận giường 1 cách an toàn. Ông chồng già ham hố của nó say đến ko thấy đường đi, bực đến điên người. Mỗi lần ông ấy ho nó lo muốn chết, chỉ sợ ông ấy phóng uế bừa bãi ra xe người ta.Nhìn cái mặt lúc ngủ của ông ta xem, trông mà muốn đấm cho 1 phát. 

Đúng rồi ! sao ko lợi dụng lúc hắn ta ngủ mà hành hạ hắn ta nhỉ ? Nghĩ là làm, nó nhảy phóc lên người hắn, ngồi chễm chệ trên bụng chồng nó sau đó nó dùng 2 tay mình bấu vào mặt lão ta rồi ra sức đập đầu hắn xuống gối. Vừa đập nó vừa hét: 

- Ra oai này, bắt bẻ này, dê cụ này, khó ưa này……..bla bla.. 

Sau mỗi 1 từ “này” của nó là 1 tiếng điệm bụp, bụp, bụp, bụp rồi bụp. Hàng chục tiếng bụp phát ra liên tục cùng tiếng mắng chửi của nó. 

Được 1 lát nó lăn quay ra giường thở hổn hển. 

- Đầu gì mà nặng gớm thế ko biết. 

******** 

Vợ tôi ác thật, đã cùng ngủ chung giường đắp chung chăn thế rồi mà còn đày đoạ tôi như vậy. Ko phải tôi nói cái khoản đày đoạ thể xác mà là cái kiểu cô ấy đang ngồi trên người tôi lúc này . Thật đau đớn thay là cô ấy đang mặc đầm, 1 chiếc đầm chính hiệu thế nhưng vợ tôi đang làm gì đây ? Cô ấy đang ngồi trên bụng 1 thằng đàn ông đang-say-và-đang-cố-gắng-kiềm-chế. 

Tôi cũng ko biết phải làm gì nữa?. Kiềm chế hay vật ngay cô ấy ra giường và làm cái chuyện gì đó mà ai cũng biết là cái chuyện gì đó ?. Vợ tôi thích thử thách thật, đã bảo là ko có sức chịu đựng rồi mà cứ thử thách hoài là sao ?. 

Cuối cùng thì tôi phải vận động tất cả các dây nơron thần kinh chạy ngay về não mình để áp đảo cái thứ ý nghĩ xấu xa kia đi. Nhưng 1 chút men rượu còn sót lại đã hạ gục tất cả, tôi vừa định chồm lên người vợ mình để………….. 

thì cô ấy đổ vật ra giường thở hỗn hển có vẻ rất chi là mệt mỏi sau màn hành hạ thể xác và lí trí tôi. 

Amen, có chúa chứng minh là tôi đã thở phào nhẹ nhõm đến mức nào khi chưa làm gì đến thân thể cô bé. 

Nằm nghỉ đựơc chừng 5’ cô vợ tôi lại xoay sang chọc ngoáy…..khuôn mặt tôi. Cô ấy sờ má tôi, môi tôi, rồi cả mũi tôi, mỗi lần tay cô ấy chạm vào da thịt tôi thì người tôi như có luồng điện chạy liên hồi từ não xuống chân từ chân lên não. 

- Con trai gì mà da mịn thế giời, giống con gái quá đi. 

“ Đâu vợ, manly chết người thế này mà giống gái cái gì ?” 

- Ôi xem môi này, môi cá trê giống Thị Nở hahaha 

“ Điên à, Thị Nở quái gì ở đây ? Đôi môi nóng bỏng bao cô thèm khát đấy” 

- Xem cái mũi này, eo ôi mũi tẹt ghí trông xấu chết được. 

“Đùa hở, mũi dọc dừa như tây người ta mà bảo tẹt” 

- Anh này, nếu em muốn đi làm có được ko anh ? 

“ Cái gì cơ chứ ? Đi làm cho thằng khác nó dụ mất à ? Ko được ở nhà đi, anh dư sức nuôi em mà.” 

- Em muốn đi làm, muốn có bạn, muốn được bận rộn như anh, em ko muốn là búp bê vô dụng. 

“ Đi làm chi cho mệt thân, có bạn làm gì nó dụ dỗ ko đấy, ở nhà chăm lo cho chồng chưa xong mà còn đòi bận bịu, búp bê sướng chết còn muốn gì nữa” 

- Em sẽ đi dạy tiếng anh ở trung tâm anh văn, ngày mai em sẽ đi xin việc làm. 

“ Đã nói là ko cho đi làm mà, ở nhà phục vụ chồng” 

Nhớ anh dù em bên ai mà sao anh ơi lòng đau khôn nguôi 

Vì tình ta chia đôi giờ mình đã xa nhau rồi 

Trong tim này em đắng cay………… 

- Hello, Who’s calling ?........Oh my god ! Leejoon, I miss you so much . Do you know ?……….. 

Leejoon? Ai thế ? Gì mà nhớ nhiều lắm ? Hay người yêu cô ấy ? 

Khốn kiếp, tôi muốn ra ban công để nghe xem cô ấy nói gì quá. Tại sao ko ở trong đây mà nói, ra ngoài kia để trốn chồng tâm sự với trai à ?. Tuy trong lòng tôi rất tức giận nhưng tôi cũng đã mơ hồ nhận ra 1 mối nguy hiểm lớn đang dần đến gần. 

- Anh này, em có chuyện muốn nói. 

Chúng tôi ngồi ở bàn ăn và vợ tôi đang ngước mắt chờ đợi sự phản ứng của tôi. 

- Chuyện gì? 

- Hôm nay em sẽ đi xin việc làm và…… 

- Và gì nữa ? 

- 2 tuần sau bạn trai em sẽ bay sang đây, có lẽ vào giữa tháng này. 

- Chuyện đó là của cô nói với tôi làm gì. 

- Thì em chỉ nói thế cho anh biết mà chuẩn bị thôi. 

- Tôi thì chuẩn bị làm gì, cô lo mà đón tiếp người yêu của mình đi. Một lát cô bảo anh Kim đưa đi xin việc làm. Tôi phải đến công ty sớm. 

Nói rồi tôi xách cặp đi ra thật nhanh, tôi đi làm sớm hơn mọi ngày chỉ là để trốn tránh, trốn tránh cái thực tại là người đàn ông mà vợ tôi yêu đang đến, đang đến và cướp cô ấy rời khỏi tôi. Cũng phải nhỉ, tôi đâu là gì giữa họ, là 1 thằng vô duyên chen giữa cuộc sống hạnh phúc của 2 người hay là 1 ông chồng hờ đế làm tròn bổn phận 1 lời hứa giúp bố. 

Sao tôi thấy trong người mình khó chịu thế này, cổ họng mình đắng thế này. Tôi nên buông xuôi để mọi thứ trở về vị trí như nó đáng phải thế hay đứng lên giành lại, giành lại cái thứ được gọi là tình yêu và hạnh phúc kia ? Liệu nó có thuộc về tôi hay chỉ là 1 thứ xa xỉ mà ko bao giờ tôi với tới ? 

****** 

Làm gì mà tôi tôi cô cô thế kia, người ta có lòng tốt nói cho nghe thế thôi mà làm gì gớm thế. Mới sáng sớm nhìn mặt hắn đã thấy xui xẻo rồi, biết vậy lúc nãy chả có nói cho nghe. 

- Anh Kim ơi, nhà mình còn chiếc xe nào khác  ko anh nhỉ ?

- Vâng có thưa cô, nhưng để trong gara lâu quá nên hơi dơ để tôi rửa lại 1 tí. 

- Vâng nhanh nhanh giúp em nhé anh. 

- Vâng cô chủ đợi lát ạ. 

May là cái mặt hãm tài của tên JunHyung ko làm mất điềm lành của nó, cuối cùng thì nó cũng được nhận vào làm với chức vụ giáo viên dạy tiếng anh cho trẻ em ở trung tâm ISJ. Công nhận con trai Hàn Quốc ai cũng khôi ngô tuấn tú cả, điển hình như cái ông quản lí nó đây. Đẹp trai hơn cả ông JunHyung, bởi vậy nhân viên xinh đẹp thì phải có quản lí khôi ngô nó mới phù hợp chứ. Hình như ông ấy tên DooJoon thì phải. 

Do lớp học nó phụ trách thiếu người nên nó vào dạy luôn. Nó thích các bé lắm, xinh xắn đáng yêu ghê. Bỗng nó mơ đến những đứa bé của nó và LeeJoon, nhất định chúng cũng sẽ đáng yêu và dễ thương thế này. Ôi sao nó yêu Lee Joon thế, nó mong 2 tuần nhanh nhanh trôi qua để nó được gặp Lee Joon,ôm Lee Joon ngửi mùi hương của anh ấy. 

**** 

- Quản Gia Lee ơi có cơm chưa ? Cháu đói quá. 

Nó về nhà với cái bụng kêu rồn rột. 

- Dạ thưa cô chủ hôm nay có bà và các em cậu chủ lên thăm cậu chủ 

nên đồ ăn vẫn chưa làm xong ạ. 

- Bà nào ? 

Nó vừa hỏi vừa ngóng ngóng vào nhà. 

- Dạ là bà ngoại của cậu chủ ạ 

- Ai vậy Quản gia Lee

Nó nghe tiếng người lạ trong nhà vọng ra. 

- Dạ là cô chủ vợ chưa cưới của cậu chủ ạ. 

- Đâu bà gọi nó vào đây cho tôi xem. 

- Vâng ạ ….. mời cô chủ. 

- Ơ…h…. Dạ 

Nó tiến vào nhà với vẻ lo sợ, nghe giọng chắc có vẻ là 1 cụ bà khó tính đây, giọng chua lè thế kia chắc giống phù thủy nhỉ ? Eo ôi, ghê quá. 

Cộc… cộc……… cộc 

- Vào đi. 

- Dạ cháu chào bà ạ. 

Cảnh tượng gì thế đây, 1 bà già ngồi trên ghế bành quay lưng về phía cửa sổ, 1 đám trẻ con đứng xếp hàng sau lưng cũng quay lưng về cửa số nốt. Trông họ rất hình sự và kì bí. 

- Bà ơi….. Cháu chào bà ạ…… bà ơi 

Vừa gọi nó vừa tiến lại gần, nó vừa chạm phải vai bà cụ thì 

- Hù…… 

- Á á á…….. 

- Hahahaha…..hahahaha……hahahaha 

Tụi con nít và bà cu đồng loạt tháo mặt nạ ra. Nó mém té xỉu, tụi con nít đeo mặt nạ quỷ, còn bà già thì đeo nguyên cái mặt phủ thủy bự thiệt bự. 

- Bin lại đỡ chị dậy…….con có sao ko con dâu yêu qúy của ta. 

- Dạ ….dạ ko sao ạ. 

Nó vuốt vội vài giọt mồ hôi lấm tấm, bà của tên JunHyung có khác màn chào hỏi cũng khác người thường. 

- Xin giới thiệu với chị đây là bà ngoại của anh JunHyung. 

Thằng bé lớn nhất đám con nít loắt choắt chống nạnh nói lớn. 

- Còn đây là bé Su - 5 tuổi. Đây là cu Bo - 6 tuổi anh của bé Su. Đây là bé Na - 5 tuổi. Đây là cu Bi - 5 tuổi và cuối cùng là em cu Bin - 7 tuổi. 

- Ờh…ờh 

- Thế còn chị, chị là ai ? 

- Chị là …là bạn gái của anh JunHyung. 

- Thế anh JunHyung là của chị à? 

- Ừm. 

- Bà nội ơi, con ứ chịu, con muốn anh JunHyung là của con của con cơ, huhuhu. 

Con bé Su gì gì đấy giãy lên đành đạch khóc ầm ĩ. 

- Ngoan nào bé Su, con còn nhỏ ko lấy anh JunHyung được, anh JunHyung thích người lớn như chị đây mới được. Hiểu ko con. 

- Thế con lớn thì anh JunHyung sẽ là của con phải ko bà. 

- Ừh, của con. 

- Thế thì cho chị mượn anh JunHyung đẹp trai của em đấy, đến lúc em lớn chị phải trả lại cho em. Nhớ đó nghe, phải trả anh JunHyung lại cho em đấy. 

Con bé gương đôi mắt to mọng nước của mình lên nhìn nó thách thức 

- Ừh, đợi đến khi bé Su lớn chị nhất định sẽ trả lại. 

Nói thế chứ trong bụng nó cười thầm “ Tới đó anh JunHyung đẹp trai của em thành ông cụ mất rồi” 

- Chị ơi chị xinh quá, chị tên gì ạ ? 

Con bé Na cười tít mắt hỏi nó. 

- Chị tên YoSeob

- Chị YoSeobie chị YoSeobie là bạn gái của đại ca. Thế mình gọi là gì anh Bin nhỉ ? 

- Anh JunHyung mình gọi là Anh JunHyung đại ca thế chị Yoseobie thì mình gọi là ….gọi là gì ta…..À, gọi là Chị Yoseobie sư tỉ. 

- Có đúng ko ? 

- Đúng mà, anh nghe trên phim người ta hay gọi thế. 

- Aaa, chị YoSeobie sư tỉ….Chị YoSeobie sư tử… 

- Êh bé Na em gọi sai rồi là Chị Yoseobie sư tỉ chứ ko phải phải chị YoSeobie sư tử. 

- Ừh, thì chị YoSeobie sư tử…..tỉ ạ. 

Cạch cạch… 

- Anh JunHyung về kìa, anh JunHyung anh JunHyung......

Tụi trẻ con ào xuống như giặc, bà chỉ nhìn nó cười 

- Thôi chúng ta xuống ăn cơm thôi con 

- Vâng ạ. 

Trông bà đẹp lão lắm, ko như trí tưởng tượng của nó. Bà có vẻ hiền và vui tính nữa, thích thật ! Tên JunHyung xấu xa thế sao có 1 người bà tốt thế nhỉ ?. Chả bù cho nó, chưa bao giờ được thấy mặt ông bà mình. 

Nó và bà đi xuống lầu tềi đã thấy tên JunHyung tay ôm đứa này, tay bế đứa kia. Hình như chúng rất thích hắn ta thì phải. 

- Bà ! bà lên đột ngột thế, sao ko nói con về thăm bà, bà lên đây làm gì cho mệt ạ. 

- Mệt gì con ơi, cách có 10km mà làm như ta ở tận đẩu tận đâu ko bằng. Ta dẫn tụi nhỏ lên thăm con với vợ của con, ta muốn xem mặt cháu dâu tương lai. Trông xinh xắn dễ thương lắm, cháu biết chọn đấy JunHyung. 

- Con mà bà. 

- Anh JunHyung, sau này Su lớn anh JunHyung phải bỏ chị này đấy. Anh JunHyung chỉ là của Su thôi. 

Bé Su vừa nói vừa nép vào lòng tên JunHyung, vẻ mặt làm nũng trông yêu ko chịu nổi. 

- Ừh, anh JunHyung yêu nhất là bé Su nè. 

- Em nữa….. bế em với anh Junhyung….em muốn bế cơ…….. 

Tụi con nít bắt đầu lao nhao lốn nhốn cả lên. 

- Thôi từ từ anh Junhyung bế, giờ các con phải cho anh Junhyung ăn nữa chứ. 

- Ăn cơm thôi, các đàn em của ta. 

- Yeah yeah ăn cơm thôi…… 

Oh man ! Trông tụi nó giờ như tụi giặc cỏ, cái ông junhyung này đã 25 tuổi đầu rồi mà làm như trẻ con lắm ấy. Nhí nha nhí nhảnh trông kinh thế ko biết. 

Bữa cơm ồn ào bát nháo cũng đã kết thúc, bà rất thích nó. Gắp thức ăn cho nó liên tục làm tên Junhyung ganh tị đỏ cả mắt. Chuyện, nó xinh tươi dễ thương quá mà, ai cũng gắp thức ăn cho nó, chỉ có bé Su đứng về phía tên Junhyung già đó thôi. Chồng nó đúng là trẻ ko tha già ko bỏ. 

Sau màn ăn uống là cả nhà cùng xem tivi, mấy cái đứa trẻ quấn lấy tên Junhyung ko thôi. Hắn nằm thì tụi con nó nằm, hắn ngồi thì tụi nó ngồi, hắn đi thì tụi nó đi. Trông như hình với bóng. 

- Anh Junhyung mỏi lưng ko em đấm bóp cho anh Junhyung nhá. 

- Ừh đấm bóp cho anh đi. 

- Em đấm lưng 

- Em bóp chân 

- Em bóp tay 

Bin, Bi, Bo đều có “sở” để làm chỉ còn bé Na và Su đứng nhìn nhau 

- Em xoa bóp đầu cho anh Junhyung. 

Bé Na hí hửng vì khám phá mới của mình, nó cười tít chạy lại xoa đầu xoa mũi tên Junhyung, chỉ còn con bé Su đứng mặt mếu phát khóc. Bỗng nó tươi tỉnh hẳn, nó nhảy phóc lên sofa 

- Thế em bóp mông cho anh Junhyung. 

Tụi trẻ con, kể cả bà và nó cười nghiêng ngả vì sự vô tư của bé Su, chỉ có tên Junhyung là ngượng mặt đỏ như gấc. Hắn lèo nhèo cái gì đấy rồi gãi đầu đi lên phòng. Tụi con nít thấy vậy cũng lon ton chạy theo. Nó nhìn theo tụi trẻ mà tự cười 1 mình. Chợt bà hỏi nhẹ nó: 

- Con ko yêu thằng Junhyung của bà phải ko ? 

- Dạ…bà hỏi gì lạ thế ạ ? 

- Thôi con đừng giấu bà, nếu con yêu nó thì chắc chắn lúc nãy trong bữa cơm con sẽ ko hời hợt với thằng Junhyung thế. 

Qủa thật nó ngạc nhiên đến độ cứng đờ, sao bà biết nó hời hợt với tên Junhyung nhỉ ? Lúc nãy bữa cơm nó đâu có làm gì gây chú ý đâu ? Tại sao thế nhỉ ? 

- Nếu con yêu nó lúc nãy khi ăn cơm con sẽ quan tâm tới nó, gắp thức ăn cho nó. Hỏi nó có ngon miệng ko. Kể cả khi nó vừa đi làm về, bà đã thấy con ko hề hỏi nó có mệt ko. Đó ko phải là biểu hiện của 2 người sắp cưới nhau. Ta nói có phải ko ? 

Bây giờ thì nó cứng cả miệng, sau khi nghe bà hỏi nó mới hiểu hết cái câu “Gừng càng già càng cay” là thế nào. 

- Nếu bà biết rồi thì con cũng xin nói thật. Thật ra con và anh Junhyung chỉ đóng kịch thôi ạ…………….. 

Và cả đêm đó nó và bà ngồi tâm sự với nhau, nó nói cho bà nghe việc nó miễn cưỡng sống với Junhyung như thế nào, nó kể cho bà nghe tình yêu của nó với Lee joon như thế nào…….. Nó kể cho bà nghe kể nhiều lắm, kể cả chuyện từ trước tới giờ nó chưa bao giờ kể cho ba mẹ nó nghe. 

Ngược lại bà kể cho nó nghe về Junhyung và cuộc sống của Junhyung từ trước khi nó đến. Bà kể cho nó nghe chuyện Junhyung đã ăn chơi trác tán như thế nào, chuyện Junhyung đã cố gắng nỗ lực để ko làm bố thất vọng ra sao, cả chuyện Junhyung phải chịu đau đớn thế nào với cuộc sống ko có mẹ từ nhỏ……….. 

Bà kể nó, nó nghe, nó hiểu rồi nó thấm. Thấm từng cái cảm giác của Junhyung, nó như là Junhyung sống lại từng khoảng khoắc đau buồn của hắn. Tự nhiên nó thấy người đàn ông này ko như nó nghĩ, anh ta thật mạnh mẽ, thật kiên cường. Nhưng cũng thật yếu đuối và tình cảm, rồi nó buồn ngủ và nó ngủ, nó gục vào vai bà và ngủ. Cảm giác rất yên bình và dịu dàng, 1 cảm giác nó chưa từng có bao giờ. Nó ngủ và nó mơ, nó mơ thấy mình yêu, mình sống, mình có những đứa con xinh đẹp cùng 1 người đàn ông. Nhưng người đó ko phải là Lee joon, ko phải Lee joon mà đó là….. đó là …….JunHyung.

cmt và voteee~~~        Hình như chap này dài hơn phải hk??? lâu lâu có chap dài wa trời lun ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro