chào chú |kth|
summary: "thích chú"• nhiều chap thiệt nhma mỗi chap có tẹo.• 11/4/2020: 100k reads…
~there's a story behind every song.
"do you want to hear mine?"
-songfics by solace-
summary: "thích chú"• nhiều chap thiệt nhma mỗi chap có tẹo.• 11/4/2020: 100k reads…
[Tên khác] Não Tàn Cũng Biết Cứu Vớt Thế Giới…
1 Mình Tôi chấp hết là 1 bộ truyện ITS_ME_2210 sáng tác nói về Tiêu Nhã Kỳ. 1 Bác sĩ chuyên khoa nam. Cô xuyên vào 1 cuốn truyện nữ Phụ văn. Đến thế giới này cô thi đậu làm 1 Hình Cảnh quốc tế. khi cô được nhận 1 nhiệm vụ ở nước S cũng là lúc cô gặp nữ chính, nữ phụ và 1 dàn mỹ nam hậu cung của nữ Phụ._ Lấy bối cảnh là Trường học dành cho siêu cấp nhà giàu có. khi dàn mỹ nam chính và nữ chính, nữ phụ chưa xảy ra như trong cốt truyện._ Truyện được Ta viết và xuất bản chỉ mỗi trên Wattpad. Tất cả Wep khác đều là sao chép..... _ Tác phẩm này của Ta nếu bạn nào hay đọc nhảy cóc thì không hiểu đâu nhé.... Thể loại hài hước nên cày từng chap mới vui ??. Nếu thấy hay thì bấm sao nhỏ bình chọn là được. _ Làm ơn mang truyện của ta đi đâu thì nên thông báo với ta 1 tiếng, hoặc phải ghi rõ nguồn WATTPAD và Tên tác giả nha.... Thanks ?????…
author: Vô Diệnpairing: KookVcate: Ngược, HNote: Không chuyển ver, không mang ra ngoài.…
trời đất dẫu có thế nào chẳng thể chia cắt đôi tathời gian dẫu có trôi qua chúng ta vẫn chẳng thể tách rờivì số phận này đã định sẵn để ta gặp nhau.…
Tác giả: Đậu TươngConvert: myhannhEditor: Hungtuquy Phạm Tử Tĩnh là tiểu trong trong thuộc quản lý cục thời không, từ tổ công lược bị điều phối tới tổ công lược thịt văn. Từ đây tiết tháo là người qua đường, mỗi ngày đều dựa vào tính phúc để vượt qua.Toàn văn 1V1, có cốt truyện, sẽ không mãn thiên toàn thịt.…
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cô nhưng liệu còn có ai nhớ đây? Từ khi bố mẹ ly hôn rồi bỏ lại cô, ngoại trừ mỗi tháng gửi cho cô chút tiền sinh hoạt ít ỏi thì cũng chẳng hỏi han gì nữa, trên đời này người quan tâm cô chỉ còn lại chính bản thân cô.Cô đã quen những ngày tháng dù mưa gió cũng không ai đưa đón, cũng đâu có gì ghê gớm, không phải sao? Cô một mình đi về nhà, thật may là sau khi bố mẹ ly hôn có để lại căn nhà cũ cho cô, giúp cô không đến mức không nơi để về, lưu lạc đầu đường."Á!" Đôi giày vải giá rẻ đã bị mài mòn trở nên mỏng manh, lòng bàn chân bất ngờ bị thứ gì đó đâm phải, cơn đau nhói tràn tới, Diệp Tiên Tiên nhấc chân lên, có chút buồn bực định đá văng cục đá đã đâm vào chân mình, thế nhưng lúc chân giơ lên lại lơ đãng trông thấy bộ dạng của cục đá kia, nó không phải là một cục đá mà là một chiếc nhẫn, rất rất nhỏ.Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô nhặt nó lên, cầm trong tay ngắm nghía.Tạo hình cổ xưa, trên thân khắc một hình vẽ phức tạp, nhìn qua có vẻ không tầm thường.Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Diệp Tiên Tiên không tiện nhìn kỹ, cô lê đôi giày vải đầy nước đi về nhà.-------------…