Gwen x Hina

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thể loại: GL, Futa

Ma cà rồng cao cấp công x Nhút nhát hở tí là đòi lên chùa tiểu nữ quỷ Succubus

Cảnh báo: CÓ H NHEN

——————————————————————————————————————————————————

Dưới ánh trăng mờ ảo, Gwen đứng lặng lẽ trên ban công, ánh mắt hướng về khoảng không đen đặc phía trước. Vẻ lo lắng hiện rõ trong ánh mắt, như thể nàng đang sợ hãi điều gì đó sắp xảy ra. Nốt ruồi nhỏ dưới mắt phải trở thành điểm nhấn, làm nổi bật vẻ bí ẩn trên gương mặt thanh tú, quyến rũ một cách ma mị.

Gwen có dáng người nhỏ nhắn nhưng quyến rũ, với làn da trắng hồng và mái tóc đen dài buông xõa. Vẻ đẹp của nàng là sự kết hợp giữa nét mê hoặc của mẹ, Nữ vương tộc quỷ succubus, và sự thanh lịch từ cha, người đứng đầu gia tộc. Dù sở hữu nhan sắc nổi bật, Gwen lại là một cô gái nhút nhát, sống khép kín và ít khi sử dụng vẻ đẹp của mình để thu hút người khác.

Là con lai giữa con người và quỷ tộc, Gwen mang trong mình sự độc đáo. Nhan sắc và trí tuệ vượt trội khiến nàng trở thành niềm kỳ vọng của gia tộc. Cha nàng, người thừa kế tham vọng, luôn kỳ vọng con cái phát triển gia tộc. Gwen đáp ứng mọi kỳ vọng với tài năng và sự xuất sắc, nhưng nàng không muốn kế thừa, chỉ thích ở nhà hỗ trợ anh trai, người thừa kế chính thức.

Mẹ lớn của nàng tuy lo lắng trước sự thờ ơ của Gwen đối với trách nhiệm gia tộc, nhưng vẫn yêu thương và ủng hộ nàng. Anh trai nàng, một người xuất chúng, luôn yêu quý và bảo vệ em gái, dù đôi khi cũng bối rối trước tính cách khép kín của nàng.

"Em gái anh đúng là thiên tài, nhưng cái tính thích trốn trong nhà thì anh chịu!" Anh thường đùa mỗi khi thấy Gwen vùi mình vào máy tính, nhưng vẫn tôn trọng cách sống của em.

Mẹ của Gwen, Nữ vương succubus, luôn mong con gái thừa hưởng sức mạnh và sự quyến rũ của một succubus thực thụ. Nhưng thay vì trở thành một nữ quỷ quyền lực, Gwen lại là một cô gái nhút nhát, sợ hãi chính sức mạnh của mình và né tránh ánh mắt người khác.

Đỉnh điểm là khi Gwen tròn 18 tuổi, sức mạnh quỷ tộc của nàng thức tỉnh. Thay vì ăn mừng như những succubus khác, Gwen lại chạy thẳng lên chùa để... sám hối! Nàng hoảng loạn đến mức quyết định "quy y cửa Phật" ngay trong đêm, nhằm rũ bỏ bản năng quỷ tộc trong mình. Hình ảnh cô tiểu thư quyền quý đứng trước cổng chùa trong bộ đồ giản dị khiến cả gia tộc bàng hoàng.

Khi nghe tin, mẹ lớn của nàng huy động vệ sĩ gia tộc lên núi tìm con gái. Mẹ nàng hoảng hốt chạy đến chùa vì sợ mất con, còn anh trai, người vốn điềm tĩnh, cũng phải cuống cuồng tìm em.

"Con có biết mình đang làm gì không, Gwen?" Mẹ nàng hét lên khi thấy con gái đứng trước cổng chùa, tay nắm chặt vali. "Con không thể bỏ gia tộc!"

"Con không muốn trở thành succubus, con chỉ muốn làm người bình thường!" Gwen khóc nức nở, lùi lại khi thấy gia đình áp sát.

"Em đừng làm anh sợ!" Anh trai chen vào, ánh mắt trấn an nhưng không giấu được lo lắng.

Bà ngoại của Gwen, một succubus lão luyện, cũng phải đến tận nơi để thuyết phục cháu gái quay về. Gia tộc đứng xung quanh, dỗ dành và thuyết phục như sợ mất đi cô công chúa quý giá.

Cuối cùng, cả gia đình thuyết phục Gwen quay về, dù nàng vẫn cố giữ chiếc túi đồ xuống tóc. Gia tộc thở phào, mẹ nàng khóc vì sợ mất con, còn anh trai Gwen thì không thể ngừng cười mỗi lần nhắc lại: "Lần đó em làm cả nhà phát hoảng!"

Người ta thường nói, càng trốn tránh điều gì, nó càng bám riết. Hôm nay, Gwen ngồi trên xe, mặt ủ rũ khi bị ép tham dự buổi tiệc của giới thượng lưu. Mẹ nàng đe dọa khóa thẻ nếu nàng không đi. Dù không muốn, Gwen cũng đành chấp nhận, tự nhủ ít nhất sẽ gặp được vài nhân vật quan trọng và khám phá những món đồ công nghệ mới. Suy nghĩ ấy giúp nàng miễn cưỡng đi chọn váy cùng anh trai.

"Em gái nhỏ, cười lên nào! Ủ rũ thế này làm sao đi tiệc được!" Sanji, anh trai nàng, cười tươi cổ vũ. Tuy hào hoa, Sanji lại bị quản rất nghiêm bởi Zoro, người "anh dâu" luôn cẩn thận giao nhiệm vụ cho Gwen: trông chừng Sanji và cấm để bất kỳ cô gái nào lại gần.

"Anh mà nói nữa, em sẽ méc anh Zoro, rồi anh cứ xác định mà nằm liệt giường đi!" Gwen cười tinh quái, ánh mắt lấp lánh sự tinh nghịch nhìn Sanji.

Sanji vội giơ tay xin lỗi, nhưng lại lấp lửng: "Được rồi, anh xin lỗi. Nhưng anh có một bí mật muốn nói. Mẹ chuẩn bị một món quà đặc biệt cho em. Sinh nhật 20 tuổi của em sắp tới, mẹ đã dồn rất nhiều tâm huyết vào đấy. Chúc em may mắn!" Ánh mắt gian xảo của Sanji khiến Gwen bất giác rùng mình.

Nghe đến "quà của mẹ", tim Gwen chùng xuống. Ký ức về món quà năm ngoái khiến nàng vẫn chưa hết ám ảnh. Khi đó, mẹ đã sắp xếp đưa một loạt nam nhân vào phòng giữa đêm để nàng kế thừa danh hiệu Nữ vương của tộc quỷ. Gwen suýt nữa lại xách đồ lên chùa. Mẹ nàng phải khóc lóc xin lỗi, còn Sanji phải tặng nàng mô hình yêu thích để dỗ dành. Sau sự kiện đó, Gwen nhất quyết xin cha cho ở riêng, và không lâu sau nàng đã có căn biệt thự riêng ở khu vực an toàn nhất thành phố.

"Quà của mẹ ư... chẳng bao giờ là thứ tốt lành cả." Gwen lắc đầu lo lắng, trong khi Sanji chỉ khẽ cười thầm. Anh biết món quà đó là gì, và bản thân anh cũng thèm khát, nhưng nghĩ đến Zoro ở nhà, anh đành nuốt ước mơ vào lòng, sợ bị "ép khô" đến không còn sức.

Sau một lúc trò chuyện, chiếc xe dừng lại trước khách sạn sang trọng bậc nhất thành phố, nơi diễn ra buổi tiệc.

"Cậu chủ, cô chủ đã đến," người tài xế cúi đầu, mở cửa xe.

Gwen và Sanji bước vào sảnh tiệc. Ngay khi cánh cửa lớn mở ra, hàng loạt ánh mắt đổ dồn về phía họ, khiến Gwen khó chịu. Nàng ghét cảm giác bị chú ý, những ánh nhìn ấy như kim đâm vào da thịt. Từ xa, một người phụ nữ xinh đẹp lặng lẽ quan sát Gwen.

Bữa tiệc bắt đầu, Gwen bị tách khỏi Sanji. Nàng cảm thấy hoảng loạn, nhưng buộc phải giữ bình tĩnh. Năng lượng như cạn kiệt khi nàng phải duy trì nụ cười gượng gạo, đối phó với những tên công tử và quý ông bụng phệ. Mọi lời nói và cử chỉ đều miễn cưỡng.

Rượu liên tục được rót đầy, khiến mặt Gwen đỏ ửng. Đám đàn ông quanh nàng tưởng rằng họ sắp có một đêm phóng túng, nhưng may mắn Sanji kịp thời xuất hiện, giải cứu nàng khỏi đám sói già. Anh đưa Gwen về phòng khách sạn mà mẹ đã chuẩn bị sẵn, đặt cô lên giường, rồi cười gian: "Chúc em may mắn với món quà của mẹ," trước khi chuồn về nhà, nơi Zoro đang đợi.

Gwen nằm trên giường, cảm thấy cơ thể nóng rực như bị thiêu đốt từ bên trong. Mồ hôi túa ra trên trán, nàng cố gắng đứng dậy, định vào nhà tắm xả nước lạnh để bình tĩnh. Nhưng chân tay mất hết sức, nàng ngã xuống sàn. Ánh mắt vô tình hướng ra cửa sổ. Trăng tròn.

"Mẹ biết rõ hôm nay trăng tròn mà vẫn bày trò... Chết tiệt, trúng kế rồi. Mai phải dọn đồ lên chùa ngay!" Gwen nghiến răng, quyết tâm.

Cơn đói khát trỗi dậy, lần này nàng không thể kiểm soát. Những chiếc sừng, đôi cánh và chiếc đuôi dần hiện ra. Cơn đói cào xé khiến nàng khó chịu, và đột ngột, mùi hương ngọt ngào thoảng trong không khí kích thích bản năng quỷ tộc của nàng. Loạng choạng, Gwen mở toang cửa sổ và lao theo mùi hương ấy, không thể cưỡng lại cơn khát năng lượng.

Khi tỉnh táo lại, Gwen nhận ra mình đang đứng trên ban công tầng cao nhất. "Mùi này... năng lượng... phải có!" Nàng lẩm bẩm, rồi nhẹ nhàng búng tay, mở khóa cánh cửa.

Gwen lướt vào phòng, đôi cánh nhỏ khẽ đập trong không gian yên tĩnh. Mùi hương ngọt ngào dẫn lối, kéo nàng đến chiếc giường lớn. Trên giường là một người phụ nữ xinh đẹp đang say ngủ, làn da trắng mịn ánh lên dưới ánh trăng, mái tóc hồng mềm mại, bờ môi đỏ như máu nổi bật trên gương mặt thanh tú. Vẻ cao quý, kiêu sa pha lẫn sự yên bình trong giấc ngủ khiến Gwen không thể rời mắt.

Cúi xuống gần hơn, ánh mắt Gwen dán chặt vào nguồn năng lượng tỏa ra từ người phụ nữ. Nhưng ngay khi nàng định chạm vào, một chuyển động nhanh như chớp xảy ra. Người phụ nữ bật dậy, đè Gwen xuống giường trong tích tắc. Hai tay nàng bị khóa chặt, không thể cựa quậy, cảm nhận rõ sức ép từ những ngón tay mạnh mẽ.

Đôi mắt đỏ rực của người phụ nữ nhìn thẳng vào Gwen, ánh lên vẻ sắc bén và lạnh lùng, như một con thú săn mồi đã tóm gọn con mồi.

"Succubus sao?" Giọng nói trầm, lạnh lùng vang lên, kéo Gwen trở lại thực tại.

Gwen mở to mắt, nhận ra mình đã mắc phải sai lầm nghiêm trọng. Nỗi sợ dâng trào, nhưng bản năng quỷ tộc đã dẫn dắt nàng đến đây, khiến mọi hành động của nàng đều như vô thức.

"Tôi... tôi xin lỗi! Vào nhầm phòng rồi, xin hãy tha lỗi, tôi sẽ đi ngay!" Giọng Gwen run rẩy, từng lời nói ra trong cơn hoảng loạn. Nàng cố vùng vẫy, nhưng bàn tay kia đè chặt, khiến mọi nỗ lực trở nên vô ích. Chiếc đuôi dài của nàng ve vẩy loạn xạ trong sợ hãi, càng làm tình thế thêm lúng túng dưới ánh mắt lạnh lẽo của người phụ nữ. Tim Gwen đập loạn nhịp, như sắp vỡ tung.

"Không, là Succubus lai," người phụ nữ khẽ thì thầm, ngửi thấy mùi máu thượng phẩm tỏa ra từ Gwen. Hương thơm ngọt ngào ấy đã lâu cô không cảm nhận được. Không kiềm chế nổi, cô cúi xuống, lưỡi nhẹ nhàng lướt qua vùng da trắng mịn trên cổ Gwen.

Cảm giác quá nhạy cảm khiến Gwen không kìm được, một tiếng rên nhỏ thoát ra từ đôi môi run rẩy.

"Ưm... xin lỗi, xin hãy tha cho tôi." Nàng vừa nói vừa khóc, nước mắt rơi không ngừng.

"Tiểu thư nhỏ nhà Vinsmoke à? Đáng yêu thật, lại còn đúng kỳ trăng tròn." Người phụ nữ nhếch mép, biết rõ Gwen bị mùi năng lượng của mình kéo đến.

"Ngươi có muốn thử năng lượng của ta không, bé Succubus?" Hina mỉm cười hỏi.

Nghe đến từ "năng lượng," bản năng của Succubus trong Gwen bùng lên, nàng lẩm bẩm không kiểm soát: "Muốn... muốn..."

Hina khẽ cười, đôi mắt đỏ rực sáng lên mê hoặc. "Muốn thì phải trao đổi. Ngươi cho ta máu, ta cho ngươi năng lượng. Đồng ý không, bé yêu?" Dù sống qua nhiều thế kỷ, Hina vẫn không thể cưỡng lại sự yếu đuối cuốn hút của Gwen. Đôi mắt cô dừng lại trên nốt ruồi nhỏ dưới mắt Gwen, khát khao hôn lên đó trỗi dậy. Không do dự, Hina đặt một nụ hôn nhẹ lên nốt ruồi.

Ngay lập tức, cơ thể Gwen nóng bừng, tỏa ra cơn nhiệt mãnh liệt. Đôi cánh hồng của nàng toát ra mùi hương quyến rũ, kích thích bất cứ ai ở gần. Khác với Succubus thông thường chỉ thu hút một giới, Gwen – con gái của Nữ vương – có khả năng thu hút cả hai phái, điều làm nàng càng thêm đặc biệt.

Hina ngửi thấy mùi hương ngọt ngào tỏa ra, cơn khát trong cô bùng lên, khó mà kìm nén.

Ánh mắt Gwen tràn đầy khao khát, không thể rời khỏi người phụ nữ trước mặt. Dục vọng trong nàng bùng cháy, không còn chút lý trí nào để ngăn cản. Nàng mạnh dạn kéo Hina vào một nụ hôn sâu.

Khi môi chạm nhau, Gwen cảm nhận vị ngọt lạnh từ Hina, luồng năng lượng tinh khiết lan tỏa khắp cơ thể. Thiếu kinh nghiệm, nàng nhanh chóng bị Hina dẫn dắt, lưỡi họ quấn lấy nhau, tạo nên cảm giác tê dại. Nước bọt chảy xuống cằm Gwen, nhưng nàng chẳng màng.

Cảm nhận Gwen bắt đầu hụt hơi, Hina chậm rãi rời môi, để lại một dư vị ngọt ngào. Khi tách ra, một sợi chỉ bạc mảnh dẻ nối liền môi họ. Gwen nằm đó, mặt đỏ bừng, mắt ươn ướt, hơi thở dồn dập, như vừa trải qua trận đấu cảm xúc. Cơn đói trong nàng tạm thời dịu đi, mang lại chút thỏa mãn.

"Ngon không, hửm?" Giọng Hina đầy khiêu khích.

"Ngon... ngon lắm... muốn thêm, được không?" Gwen thở hổn hển, khao khát trong ánh mắt. Những lời cảnh báo của mẹ về việc succubus khó dừng lại sau khoái cảm vang lên trong đầu, khiến nàng càng thêm rối bời.

"Muốn thêm à? Được thôi... nhưng trước tiên, ta phải no đã," Hina cười gian, ánh mắt lóe lên sự nguy hiểm.

"Phải... phải làm sao? Cô cần máu đúng không? Muốn thế nào?" Gwen cuống cuồng hỏi, không biết phải làm gì. Sự bối rối và khao khát lấn át mọi suy nghĩ.

Hina bật cười trước sự ngây thơ ấy. "Haha, trước tiên ngồi dậy đã." Cô kéo Gwen dậy, đặt nàng lên đùi, để họ đối mặt. Khuôn mặt Gwen đỏ bừng, hơi thở gấp khi ánh mắt họ chạm nhau. Phía dưới, nàng ngồi lên một điểm nhạy cảm, càng khiến nàng thêm xấu hổ nhưng không thể rời ánh mắt mê hoặc của Hina.

"Được rồi, bé yêu, giới thiệu chút nào." Hina vuốt nhẹ đôi tai đỏ ửng của Gwen, ánh mắt tinh nghịch.

"Ừm... tôi là Gwen... Gwen Vinsmoke. Tôi là... một Succubus lai," giọng nàng lí nhí, run rẩy.

"Rất vui được gặp em, bé yêu. Ta là Hina, ma cà rồng." Cô mỉm cười dịu dàng, nhưng ánh mắt sắc bén như kẻ săn mồi. "Em thích năng lượng của ta, đúng không? Trao đổi nhé: ta cho em năng lượng, em cho ta máu. Thế nào?"

Gwen ngập ngừng một chút, nhưng khao khát dâng trào trong nàng khiến nàng gật đầu. "Được... hút máu tôi đi. Tôi là lai giữa người và quỷ, máu tôi không thiếu."

Hina nhếch môi cười. Không nói thêm, cô cúi xuống cổ Gwen, nơi làn da mịn màng tỏa ra hương thơm. Hơi thở nóng bỏng lướt qua, làm Gwen rùng mình, cảm giác ấm áp lan tỏa khắp cơ thể.

"Ưm... aah..." Gwen run rẩy, tim đập dồn dập.

Hina liếm dọc cổ nàng, mỗi lần chạm đều khiến Gwen rùng mình. Tiếng rên khe khẽ vang lên trong không gian tĩnh mịch. Không chần chừ, Hina để lộ răng nanh và nhẹ nhàng cắm xuống làn da mềm mại.

Gwen giật mạnh, nhưng cơn đau nhanh chóng tan biến, thay vào đó là khoái cảm. Chiếc đuôi của nàng không tự chủ quấn lấy tay Hina trong sự run rẩy. Dòng máu đỏ tươi chảy ra, đẩy cả hai vào cơn khoái cảm mãnh liệt.

Nàng không thể ngừng rên rỉ, hơi thở dồn dập, đuôi càng siết chặt hơn. Hina mỉm cười, nhìn xuống. "Đuôi ngươi cũng đáng yêu như ngươi," cô thì thầm, vuốt ve chiếc đuôi run rẩy, làm Gwen thêm rạo rực.

"Ưm... aah..." Gwen rên khẽ, khoái cảm trào dâng khi Hina cắn sâu hơn, hút dòng máu ngọt ngào.

Cảm giác khoái lạc vượt khỏi tầm kiểm soát, cơ thể Gwen chìm trong sự giằng xé giữa đau đớn và đam mê. Hina không dừng lại, tiếp tục liếm máu, tay vuốt ve chiếc đuôi mềm mại của nàng, càng khiến Gwen đắm chìm sâu hơn.

Hina liếm giọt máu cuối cùng, thỏa mãn nhìn Gwen, ánh mắt rực lửa. "Ngon thật... máu của ngươi ngọt như chính cơ thể vậy," cô thì thầm, giọng khàn. Cô tiếp tục hút, để dòng máu lan tỏa khắp cơ thể, mang lại sức mạnh. Gwen run rẩy trong vòng tay cô, đuôi nàng quấn chặt lấy tay Hina như một sự đắm chìm tuyệt đối.

Khi đã hài lòng, Hina chậm rãi rời khỏi cổ Gwen, liếm sạch vết máu. Nụ cười quyến rũ nở trên môi. "Ta no rồi, bé yêu... giờ là lúc để em thưởng thức," cô thì thầm, ánh mắt khiêu khích.

Chiếc đuôi của Gwen không còn là phản ứng vô thức, mà biểu lộ rõ ràng sự khao khát, quấn chặt lấy cổ tay Hina như muốn níu giữ. Nụ cười thoáng hiện trên môi Hina khi cảm nhận sự nũng nịu ấy, tay khẽ vuốt ve, ánh mắt rạng ngời thỏa mãn.

"Xem ra em thích điều này..." Hina thì thầm, giọng trêu chọc. Trong gương, hình ảnh Gwen hiện rõ: khuôn mặt đỏ bừng, hơi thở gấp gáp, chiếc đuôi quấn chặt như không muốn rời.

Hina nhẹ nhàng đặt Gwen xuống giường, những động tác thuần thục đầy tình tứ. Bộ quần áo của nàng biến mất nhanh chóng, để lộ làn da trắng ngần và thân hình quyến rũ. Ánh mắt Hina không thể rời khỏi nàng, bị mê hoặc bởi sự cuốn hút.

Đôi mắt đỏ rực, cô cúi xuống hôn Gwen, nụ hôn sâu tràn đầy đam mê. Lưỡi họ quấn lấy nhau, không để khoảng trống cho hơi thở. Gwen bị cuốn theo, cơ thể mềm nhũn dưới sự chiếm lĩnh của Hina.

Chưa kịp lấy lại hơi thở, bàn tay Hina đã trượt lên ngực Gwen, khéo léo xoa nắn. Ngón tay cô kẹp nhẹ lên đỉnh hồng, khiến Gwen rên rỉ không thể kìm nén.

"Ưm... ưm..." Tiếng rên khe khẽ thoát ra. Bàn tay Hina kích thích từng cử chỉ, làm cảm giác tê dại lan khắp người Gwen. Dâm thủy bắt đầu chảy ra, nàng xấu hổ cố khép chân, nhưng Hina nhanh chóng giữ lại, không cho nàng thoát khỏi khoái cảm.

Hina rời môi Gwen, hôn nhẹ lên mí mắt, rồi chầm chậm di chuyển xuống gương mặt nàng. Đôi môi cô dành sự chú ý đặc biệt cho nốt ruồi son nhỏ dưới mắt, đầu lưỡi khẽ chạm vào như trêu đùa trước khi lướt qua vành tai. Mỗi nụ hôn trên cổ Gwen để lại dấu đỏ tươi, như những bông "dâu tây" nở rộ, khắc sâu dấu ấn của Hina lên làn da trắng mịn.

Hơi thở Gwen trở nên gấp gáp, ngực phập phồng trước mắt Hina. "Lại đói rồi," cô thì thầm, mặt áp sát bộ ngực căng tròn của Gwen, hơi thở phả nhẹ lên da.

Không chần chừ, Hina cắn xuống, máu ngọt hòa với hương vị của nàng tràn vào miệng, mang lại sự thỏa mãn nguyên sơ.

"Ahhh... đau quá... ưmmm..." Gwen kêu lên, cơ thể run rẩy, tiếng rên xen lẫn nước mắt.

Những giọt nước mắt khiến Hina nhận ra mình hơi mạnh tay. Cô chậm rãi kéo nốt mảnh vải cuối cùng trên cơ thể Gwen, để lộ huyệt dâm đang hé mở. Ngón tay lạnh lẽo lướt qua, dâm thủy vẫn tuôn ra, mỗi chuyển động khiến Gwen mất kiểm soát, dòng chất lỏng chảy ra nhiều hơn.

Khi đã thỏa mãn một phần, Hina hôn dần xuống thấp hơn, như mưa dịu dàng phủ lên cơ thể Gwen. Những vệt nước bọt là dấu ấn chiếm hữu, khiến nàng như bị đánh dấu trong trò chơi quyền lực này.

Hina dừng lại giữa hai chân Gwen, ngắm nhìn làn da trắng mịn và nơi hồng hào nhạy cảm. Hơi thở nóng bỏng phả vào da khiến Gwen rùng mình. Không thể kìm lại, Hina cúi xuống, ngậm lấy hạt đậu nhỏ, lưỡi cô mơn trớn từng nhịp liếm nhẹ nhàng đầy khiêu khích. Sau đó, Hina di chuyển sâu hơn, khám phá huyệt dâm tràn đầy dâm thủy, nơi thớ thịt siết chặt lấy lưỡi.

Hina bóp chặt cặp mông Gwen, kéo nàng lại gần, lưỡi cô di chuyển sâu vào trong. Gwen không thể kiểm soát, đôi chân bất giác khép lại, càng khiến Hina đẩy lưỡi sâu hơn, liếm mạnh hơn. Cảm giác tê dại tràn ngập khiến Gwen rên rỉ, cơ thể nàng cong lên, dán sát vào Hina, tìm kiếm thỏa mãn mãnh liệt.

"Ưmmm... sướng quá... sắp ra rồi..." Gwen thở dốc, đầu nàng nghiêng ngả trong cơn khoái cảm.

Khi Gwen tỉnh lại, nàng thấy Hina vẫn vùi đầu giữa hai chân mình, ánh mắt thâm trầm đầy khát khao.

Hina hôn Gwen, hương vị dâm thủy làm nàng run rẩy, sự kích thích càng làm Gwen rối loạn hơn.

Hina từ từ cởi bỏ quần áo, để lộ cơ thể mạnh mẽ trước mắt Gwen. Trước khi nàng kịp chạm vào Hina, cảm giác nóng bỏng đã áp sát hoa huyệt, khiến Gwen rùng mình.

Không nói gì, Hina bóp chặt eo Gwen, kéo nàng lại gần. Côn thịt cọ xát với hoa huyệt trơn ướt, dâm thủy càng chảy ra. Mỗi lần chạm vào lỗ nhỏ, Gwen cảm giác như bị điện giật, kích thích dâng trào.

"Ah... Hina..." Gwen rên rỉ, eo cong lên theo bản năng, ép sát vào Hina. Khi vật cứng đâm sâu vào hoa huyệt, nàng như một đóa hoa rực rỡ. Hina nâng chân nàng, rồi đâm mạnh vào huyệt dâm.

"Áhhh... đau quá!" Gwen kêu lên, toàn thân run rẩy khi Hina cố gắng tiến sâu hơn. Đau đớn khiến nước mắt chảy dài. "Hức... mẹ dám lừa mình..." nàng lầm bầm trong nỗi đau.

Tiếng trách bị cắt ngang bởi nụ hôn sâu của Hina, môi nàng bị chiếm lấy. Hina ấn ngón tay vào âm hạch nhạy cảm, giúp hoa huyệt thả lỏng, rồi đâm sâu toàn bộ côn thịt vào. Gwen nức nở, tiếng khóc tan biến thành những tiếng rên yếu ớt.

Cơn đau khi bị phá thân lan tỏa khắp cơ thể Gwen, khiến nàng run rẩy trong choáng ngợp. Hina dừng lại để nàng thích ứng. Sau đó, cô từ từ di chuyển, rút ra rồi đâm vào, nhịp chín nông một sâu khiến Gwen cảm nhận từng đợt khoái cảm. Côn thịt của Hina ra vào mạnh mẽ nhưng đầy kiểm soát, rồi đột ngột dừng lại, để Gwen trong trạng thái khao khát chưa thể giải tỏa.

"Chị... chị di chuyển đi mà... khó chịu quá..." Gwen nức nở, giọng van xin yếu ớt, khiến Hina càng muốn chiếm đoạt nàng.

"Em dễ thương quá, bé ngoan. Tôi lại đói rồi," Hina cúi xuống cắn nhẹ vào khuôn mặt đỏ hồng của Gwen, rồi liếm nhẹ lên đôi má tròn. Mỗi cái liếm đều khiến Gwen run rẩy, càng chìm sâu vào khoái cảm.

"Ngoan nào, đưa ngón tay cho tôi," Hina ra lệnh, giọng trầm thấp quyến rũ. Gwen ngoan ngoãn giơ ngón tay lên, đặt vào miệng Hina. Nàng khẽ chạm vào răng nanh sắc nhọn, như đang đùa với một con thú nguy hiểm.

Thấy Gwen nghịch ngợm, Hina nheo mắt cười, rồi bất ngờ cắn nhẹ đầu ngón tay, làm máu rỉ ra. Gwen chưa kịp rút tay thì Hina đã liếm và mút lấy dòng máu, lưỡi cô không ngừng liếm quanh vết thương nhỏ, khiến Gwen không thể thoát.

"Chị... đừng mà... A!" Gwen kêu lên, nhưng trước khi kịp rút tay, Hina đã đưa tay lên sừng nàng, chạm vào điểm nhạy cảm nhất.

"Áhhhhhh... đừng... đừng sờ vào đó..." Gwen hét lên, cơ thể run bắn. Sừng của nàng, nhạy cảm như đuôi, mỗi cái chạm đều khiến nàng không thể kiềm chế cảm giác kích thích lan tỏa khắp người.

Hina chậm rãi đưa tay lên, ngón tay lướt nhẹ dọc theo sừng của Gwen. Bắt đầu từ đỉnh nhọn, cô vuốt xuống từng chút, cảm nhận sự tương phản giữa làn da mát lạnh của mình và độ nóng hổi của sừng Gwen. Mỗi cú chạm nhẹ làm cơ thể Gwen run rẩy, tiếng rên khẽ bật ra từ môi nàng.

Sự vuốt ve của Hina càng khiến Gwen chìm sâu vào cơn mê hoặc, nàng không cưỡng lại được, mắt nhắm hờ, từng đợt khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể. Hina tiếp tục khám phá, nhấn nhẹ ở phần thân sừng rồi lại quay về đỉnh, kéo dài cảm giác.

"Ư... Hina... nữa..." Gwen thở hổn hển, giọng ngắt quãng, nhưng cơ thể nàng phản bội lời nói khi vô thức cong lên, như cầu xin Hina đừng dừng lại.

Hina nhả ngón tay ra, rồi cúi xuống ngậm lấy cặp vú mềm mại trước mặt. Làn da của Gwen mịn màng như bánh bao mới ra lò, và mỗi lần mút, Hina cảm nhận vị ngọt từ nàng, càng khiến cô trở nên cuồng nhiệt hơn. Gwen theo bản năng cố đẩy Hina ra, nhưng rồi bất ngờ nàng đảo khách thành chủ, đẩy cô ngã xuống giường, trong tích tắc Gwen ngồi lên bụng Hina, côn thịt bên dưới đâm sâu vào tử cung nàng.

"ƯMMMMMMM~... sâu quá..." Gwen rên rỉ, cơ thể nàng mê ly, khuôn mặt ửng đỏ, đôi mắt ngập tràn khoái cảm. Nàng cảm nhận từng đợt năng lượng được hấp thụ, lấy lại chút sức lực. Dù có chút hồi phục, thứ khổng lồ bên dưới vẫn làm nàng khó chịu, không kìm được mà di chuyển eo.

Chỉ một lần động, Gwen đã kiệt sức, nằm dài trên người Hina. Được cô đỡ lấy, tay nắm chặt eo, giữ nàng gần hơn.

Hina không thể kìm nén hơn nữa, côn thịt cứng rắn của cô đã nóng bỏng, sẵn sàng hành động. Cô nắm quyền chủ động, tay vuốt ve mông Gwen, di chuyển đầy quyền lực.

Mỗi cú đâm của Hina mạnh mẽ và dứt khoát, khiến dâm thủy cùng một chút tơ máu trào ra theo nhịp chuyển động. Đôi mắt Hina sáng rực, đầy khao khát, nhìn sâu vào Gwen. Cô đẩy hông mạnh mẽ, như muốn xuyên thẳng vào sâu trong tử cung của nàng. Vách bên trong của Gwen bị cọ xát liên tục, cảm giác tê dại lan tỏa, quét qua cơ thể nàng. Toàn thân Gwen run rẩy, tiếng rên thoát ra pha trộn giữa đau đớn và khoái lạc.

Chiếc đuôi của Gwen không thể giữ yên, theo phản xạ dựng đứng lên, phản ánh rõ cảm xúc mãnh liệt bên trong. Nó căng cứng, rung nhẹ theo từng cú đâm của Hina, bộc lộ sự đê mê mà nàng không thể che giấu. Cảm giác tê liệt lan tỏa khiến Gwen càng rơi sâu vào trạng thái không thể kiểm soát.

Hina tăng tốc, những cú thúc vang lên rõ rệt. Hoa huyệt của Gwen co thắt, đáp lại từng cú đâm sâu của Hina. Cô khẽ vuốt dọc theo chân đuôi của Gwen, khiến nàng giật nhẹ theo mỗi cú chạm. "Chặt quá... em muốn kẹp chết tôi sao?" Hina thì thầm, giọng khàn đầy thỏa mãn, khiến Gwen chỉ biết yếu ớt rên lên.

"Ưm... không... đau quá..." Gwen nức nở, cố gắng kháng cự nhưng cơ thể vẫn không ngừng đáp lại. Khi Gwen nghĩ rằng tốc độ đã chậm lại, Hina bất ngờ cười khẽ, kéo nàng sát xuống giường, nắm lấy mông và đâm mạnh từ phía sau. Côn thịt tiến sâu, khoái cảm lan tỏa khắp người Gwen, khiến nàng mềm nhũn ra, dòng nước ấm từ bên trong trào ra, làm ướt quy đầu của Hina.

"Em lại phun nước rồi... sướng đến vậy sao?" Hina cười nhẹ, giọng trầm khàn quyến rũ. Gwen thở hổn hển, giọng run rẩy: "Không..."

Hina không dừng lại, tiếp tục đâm sâu thêm lần nữa, mỗi cú thúc mạnh mẽ khiến túi trứng đập vào mông Gwen, tạo ra âm thanh vang dội. Nàng ngửa cổ, tiếng rên yếu ớt, đôi mắt mờ đi trong sự đê mê không thể cưỡng lại.

Hina cười trêu chọc, tay ấn mạnh vào âm hạch của Gwen, kết hợp với côn thịt liên tục ra vào trong hoa huyệt siết chặt. Cảm giác tê dại lan tỏa khắp người, nhưng Hina không hề chậm lại, ngược lại, tốc độ càng nhanh hơn, tiếng 'phụt phụt' và 'bạch bạch' vang lên không dứt.

'Ahhh... Hina... em không chịu nổi nữa...' Gwen rên rỉ yếu ớt, toàn thân mềm nhũn, như sắp đạt đến đỉnh điểm. Hina không dừng lại, những cú thúc mạnh mẽ liên tục khiến dâm thủy chảy ra, bao quanh côn thịt, tạo thành những vệt bọt trắng. Âm thanh của cả hai hòa quyện, tràn ngập không gian.

Khi va chạm dừng lại, Gwen cảm nhận một luồng nhiệt nóng bỏng phun sâu vào tử cung, khoái cảm ập đến như sóng dữ. Toàn thân nàng run rẩy, co thắt mạnh mẽ quanh côn thịt của Hina, siết chặt lấy cô.

Côn thịt vẫn nằm sâu trong hoa huyệt ấm áp, Hina cúi xuống, hôn lên môi Gwen, cảm nhận nàng vô thức đáp lại. Nhưng chỉ sau vài giây, Gwen cảm thấy côn thịt lại cứng lên trong người, khiến nàng căng thẳng, muốn bỏ chạy.

'Sướng không?' Hina hỏi, giọng trầm đục, ánh mắt sắc lạnh khóa chặt Gwen. Chỉ bạc mỏng nối liền giữa đôi môi họ tan biến theo từng hơi thở dồn dập. Gwen đỏ mặt, xấu hổ, cúi đầu lẩn tránh ánh nhìn uy quyền ấy."

Hina không thể kiềm chế hơn nữa, côn thịt của cô đã cứng rắn và sẵn sàng. Cô nắm quyền chủ động, tay vuốt ve mông Gwen, di chuyển đầy quyền lực.

Mỗi cú đâm của Hina mạnh mẽ, dứt khoát, dâm thủy và tơ máu trào ra theo nhịp. Đôi mắt cô sáng rực khao khát, nhìn sâu vào Gwen. Hina đẩy hông mạnh, như muốn xuyên vào sâu tận tử cung. Vách hoa huyệt của Gwen bị cọ xát liên tục, cảm giác tê dại lan tỏa khắp người, khiến nàng run rẩy, tiếng rên thoát ra giữa đau đớn và khoái lạc.

Chiếc đuôi của Gwen phản ứng mạnh mẽ, dựng đứng, rung theo từng cú đâm, không giấu được đam mê. Cảm giác lan tỏa làm nàng mất kiểm soát hoàn toàn.

Hina tăng tốc, những cú thúc vang lên dứt khoát. Hoa huyệt Gwen co thắt mạnh mẽ, đáp lại từng cú đâm. Hina vuốt dọc theo đuôi nàng, khiến Gwen giật nhẹ theo từng chạm. "Chặt quá... em định kẹp chết tôi sao?" Hina thì thầm, giọng đầy thỏa mãn, khiến Gwen chỉ rên lên yếu ớt.

"Ưm... đau quá..." Gwen nức nở, cố gắng kháng cự nhưng cơ thể không ngừng phản ứng theo bản năng. Hina bất ngờ cười, kéo Gwen sát xuống giường, nắm lấy mông và đâm mạnh từ phía sau. Côn thịt tiến sâu, khoái cảm tràn ngập khiến Gwen mềm nhũn, dòng nước ấm chảy ra, làm ướt quy đầu Hina.

"Em lại ra nữa rồi, sướng đến vậy sao? Dâm đãng quá đi mất." Hina cười, giọng khàn quyến rũ. Gwen thở hổn hển, run rẩy đáp: "Không... không phải mà."

Hina không dừng lại, đâm thêm lần nữa, mạnh mẽ khiến túi trứng đập vào mông Gwen, tạo ra âm thanh vang dội. Nàng ngửa cổ, tiếng rên yếu ớt, đôi mắt mờ đi trong đam mê.

Hina ấn mạnh vào âm hạch, kết hợp với côn thịt liên tục ra vào hoa huyệt siết chặt. Cảm giác tê dại tràn ngập, nhưng Hina càng tăng tốc, tiếng "phụt phụt" vang dội. Gwen rên rỉ, như sắp chạm đến đỉnh điểm. Hina không dừng lại, những cú thúc mạnh mẽ khiến dâm thủy bao quanh côn thịt, tạo thành vệt bọt trắng.

Khi mọi thứ dừng lại, Gwen cảm nhận luồng nhiệt nóng bỏng phun sâu vào tử cung. Toàn thân nàng run rẩy, co thắt mạnh mẽ quanh côn thịt. Bụng nàng cảm giác căng trướng, không chỉ bởi sự tiếp nhận thể xác mà còn là nguồn năng lượng đang tràn ngập, mang lại cảm giác vừa no vừa đầy cả về nghĩa đen lẫn bóng.

Côn thịt vẫn còn nằm sâu trong hoa huyệt, Hina cúi xuống hôn Gwen, nàng vô thức đáp lại, đầu cọ nhẹ vào mặt cô, đuôi lại quấn chặt lấy tay Hina như một chú mèo nhỏ đáng yêu. Nhưng chỉ vài giây sau, Gwen giật mình nhận ra côn thịt lại cứng lên, khiến nàng chợt muốn bỏ chạy.

"Sướng không? Mới nhiêu đây đã no căng bụng rồi sao? Bụng em nhỏ quá đấy, để chị huấn luyện thêm chút nữa nhé." Hina hỏi, giọng trầm và ánh mắt sắc lạnh, nhìn chằm chằm vào Gwen. Sợi chỉ bạc mỏng manh nối giữa đôi môi họ tan biến theo từng hơi thở. Gwen đỏ bừng mặt, cúi đầu, tránh né ánh nhìn quyền lực ấy.

"Không... không phải, tôi... tôi no rồi... không cần thêm nữa." Gwen che mặt, ngượng ngùng.

Hina rút côn thịt ra, hoa huyệt của Gwen đã bị hành hạ đến mức tinh dịch và dâm thủy hòa quyện, không ngừng chảy ra. Hina nhéo nhẹ hạt đậu đỏ, khiến cơ thể Gwen theo phản xạ căng lên, hoa huyệt lại trào nước thêm lần nữa. Cô mạnh mẽ nâng cao thân dưới của Gwen, áp mặt vào đùi non trắng mịn. Hina hít nhẹ mùi hương ngọt ngào rồi bắt đầu liếm mút, cắn nhẹ, không ngừng chăm chỉ hút lấy từng giọt ngọt lịm.

Hoa huyệt Gwen tiếp tục tuôn nước, mùi hương ngọt ngào lan tỏa trong không khí, càng kích thích hơn.

"Tôi chỉ mới chạm nhẹ mà em đã ướt đẫm thế này, còn nói no sao? Tiểu lừa đảo." Hina cười khẽ, bế Gwen lên. Côn thịt cứng rắn lại cọ xát với hoa huyệt. Gwen sợ ngã nên ôm chặt lấy cổ Hina, nhưng chưa kịp nói gì đã bị cô chặn miệng: "Em ôm tôi trước mà. Đêm nay còn dài, còn nhiều thứ để thử đấy."

"Không, không muốn nữa, sẽ hỏng mất... No rồi, không muốn nữa, Hina!" Gwen kêu lên, nhưng côn thịt của Hina đã lại đâm sâu vào bên trong.

Gwen thật sự muốn phát điên, nhưng trong đầu bỗng lóe lên một ý tưởng, nếu nàng có thể khắc ấn ký thuần phục lên Hina thì sao? Ý tưởng đó làm nàng mỉm cười đầy tinh quái.

Nụ cười khẽ nhếch trên môi Gwen không qua mắt được Hina. Cô bắt kịp ngay khoảnh khắc đó, ánh mắt sắc bén lóe lên, dường như đoán được bé Succubus đang giở trò gì.

"Ahh... ahhh... chị!" Gwen giật mình, cơ thể nàng run rẩy khi Hina thô bạo đâm mạnh vào sâu hơn, cảm giác căng đầy làm nàng không thể kìm nén tiếng rên rỉ. Cảm giác tê dại lan từ hoa huyệt, Hina xoa bóp mạnh mẽ mông nàng, như thể Gwen chỉ là một món đồ chơi yêu thích. Hờn giận, Gwen bĩu môi rồi bất ngờ cắn vào vai Hina.

Hành động này chẳng mảy may làm Hina bận tâm, cô chỉ ôm Gwen chặt hơn, đâm sâu vào hoa huyệt, dâm thủy chảy tràn xuống đùi, cảm giác dính nhớp khiến Hina càng thêm kích thích. Siết chặt Gwen, cô cười xấu xa, bước đi từng bước, mỗi lần di chuyển làm côn thịt cắm sâu hơn. Gwen mềm nhũn, thút thít xin tha, nhưng Hina chẳng hề có ý định buông tha dễ dàng, lại tiếp tục một trận lăn lộn mãnh liệt đầy khoái cảm.

Khi kim đồng hồ chỉ 4 giờ sáng, cơ thể Gwen đã hoàn toàn căng tràn, bụng nàng căng cứng, và huyệt nhỏ vẫn không ngừng rỉ ra tinh dịch của Hina. Sức lực kiệt quệ, nàng chìm vào cơn bất tỉnh. Trước khoảnh khắc ấy, Gwen nhận ra rằng dấu ấn thuần phục mà nàng định khắc lên Hina giờ đây lại xuất hiện rõ ràng trên làn da trắng ngần của chính mình, nằm chễm chệ trên bụng nàng.

Trong lúc ngủ đuôi nàng vẫn quấn chặt cổ tay người kia, cô ôm chặt người bé nhỏ đáng yêu bị bản thân hành hạ cả đêm, tay cô xoa xoa lên vùng bụng mềm mại kia, có chút vui vẻ khi ấn ký thuần phục kia đang nằm trên người nàng, mà cô chính là người đã hoán đổi vị trí khiến nàng là người nhận ấn ký, ngửi mùi thơm từ cơ thể này. Có chút thoả mãn.

"Bé yêu, ngày mai chúng ta liền kết hôn. Sẽ ra sao nếu như con của chúng ta sở hữu một lúc những dòng máu cực phẩm này." Cô cọ cọ, ôm chặt nàng vào lòng.

————————————

Khi Gwen tỉnh dậy, toàn thân nàng nhức mỏi từ đầu đến chân, bụng nhỏ vẫn căng trướng. Cảm giác đau nhức lan tỏa khiến nàng nhăn mặt, cố gắng hít thở thật sâu. Nàng từ từ mở đôi mắt xinh đẹp ra, ánh sáng từ cửa sổ len lỏi qua rèm làm mắt nàng chớp nhẹ, cố gắng thích nghi. Gwen xoay người, định tìm chút an ủi bằng việc ngủ nướng thêm, nhưng âm thanh của nước chảy từ phòng tắm vang lên khiến nàng choàng tỉnh.

Trí nhớ về đêm qua lập tức ùa về như dòng lũ. Những hình ảnh về khoảnh khắc đam mê mãnh liệt, nụ cười xấu xa của Hina, cùng cảm giác ngập tràn khiến Gwen không khỏi thở dài.

"Chết tiệt, mình thật sự đã làm vậy..." Gwen lẩm bẩm, ôm lấy chiếc eo nhức mỏi, thầm mắng cái người trong phòng tắm. Cô ta đã không giúp nàng lấy ra đống tinh dịch, mà để chúng chôn sâu bên trong. Ý nghĩ về khả năng dòng máu ma cà rồng mạnh mẽ đến mức có thể khiến nàng mang thai lập tức hiện lên, khiến nàng hốt hoảng.

"Không được! Chắc là không thể đâu ha!" Gwen thầm nhủ, lo lắng dâng trào. Nàng vội mặc quần áo, tìm điện thoại và gọi ngay cho quản gia, giọng gằn lên khi ra lệnh phải đến đón nàng ngay lập tức.

Rời khỏi căn phòng ngập mùi hoan ái của đêm qua, Gwen như đang chạy đua với thời gian. Nàng gượng chịu đựng cơn đau bên dưới, cố gắng dùng hết tốc lực để rời đi. Khi xuống đến sảnh, tài xế đã đợi sẵn, mở cửa xe với vẻ cung kính.

"Cô chủ..."

"Đừng nói nhiều, mau lái xe về nhà, nhanh lên!" Gwen nói gấp, cơ thể rã rời của nàng cố gắng ngồi vào xe. Nàng cảm thấy vô cùng khó chịu với tình trạng hiện tại của mình.

"Vâng..." Tài xế đáp lại một cách thận trọng, lái xe rời đi với tốc độ ổn định.

Không biết vì đêm qua quá mệt mỏi hay vì tài xế lái xe rất êm, Gwen đã ngủ li bì trên suốt chặng đường từ khách sạn về nhà. Vấn đề là nàng quên dặn tài xế đưa về căn biệt thự riêng, thay vì là dinh thự của gia tộc Vinsmoke.

Khi bước xuống xe, nàng sững lại khi thấy mẹ mình, phu nhân Vinsmoke, đang đứng tươi cười trước cửa. Ánh mắt bà thoáng ánh lên vẻ tự hào khi nhìn thấy những dấu vết rõ ràng trên cơ thể con gái.

"Con gái yêu dấu, có thích món quà mẹ tặng không? Không cần trả lời, mẹ biết con tận hưởng mà." Phu nhân Vinsmoke tiến lại gần, đỡ lấy cơ thể mệt mỏi của Gwen, khẽ ngửi thấy mùi hoan lạc vẫn còn vương trên người nàng, chứng tỏ rằng Gwen đã vội vã rời đi mà chưa kịp tắm rửa.

"Hừ..." Gwen chỉ hừ một tiếng, gương mặt đầy khó chịu. Nàng không nói thêm lời nào, bước nhanh về phòng với cơn giận ngầm cháy trong lòng.

Khi Gwen vừa khuất bóng trên cầu thang, phu nhân Vinsmoke bỗng nhận ra điều gì đó không đúng. Những dấu vết trên cổ con gái yêu rõ ràng là dấu cắn, một chi tiết bà không thể bỏ qua. Rõ ràng bà đã cử một đám nữ nhân đặc biệt được tuyển chọn đến thay thế đàn ông, vì Gwen luôn cự tuyệt phái mạnh. Nhưng tại sao lại có vết cắn như của ma cà rồng?

Gwen đã tự nhốt mình trong phòng tắm, ngồi trong đó để cố gắng làm sạch những dấu tích còn sót lại. Nàng rên lên khi nhận ra lượng tinh dịch vẫn không ngừng chảy ra từ cơ thể mình.

"Thật sự... quá nhiều..." Nàng thở dài, đã hơn 30 phút trôi qua, nàng mới tắm rửa sạch sẽ và nhìn kỹ lại cơ thể mình trong gương. Vết cắn, vết hôn, dấu răng... tất cả đều hiện rõ trên làn da trắng mịn. Ngay cả đùi nàng cũng chằng chịt dấu vết của đêm qua.

Sau khi vệ sinh xong, Gwen vớ đại một chiếc đầm ngủ hai dây, rồi thả mình xuống giường, kiệt sức. Cơ thể nàng đau nhức, mệt mỏi, và giấc ngủ nhanh chóng cuốn lấy nàng. Đêm qua thực sự đã vắt kiệt nàng, khiến nàng ngủ say như một đứa trẻ.

————————————

Lần nữa thức dậy, Gwen nhận ra trời đã sáng, mà không, đúng hơn là đã sáng của ngày hôm sau. Nàng đã ngủ liền một mạch suốt cả một ngày. Cơ thể vẫn còn nhức mỏi, nhưng nàng biết không thể nằm mãi. Nàng chậm rãi lê bước xuống tầng.

Khi bước vào phòng ăn, Gwen thấy mọi người trong nhà đã ngồi quây quần bên bàn, trò chuyện và ăn sáng vui vẻ. Nàng lặng lẽ đến ngồi xuống chỗ của mình, nhưng ngay lập tức tất cả ánh mắt đổ dồn về phía nàng. Mẹ nàng, phu nhân Vinsmoke, vẫn giữ nụ cười rạng rỡ, dường như đang nén cười lớn vì điều gì đó.

"Em gái, có vẻ món quà của mẹ rất hợp với em nhỉ? Nhìn em có chút... phóng túng đó." Sanji cười trêu chọc, ánh mắt ranh mãnh không che giấu được sự thích thú.

Zoro, dù không bộc lộ nhiều cảm xúc, vẫn nhẹ nhàng xen vào: "Đám người đó thật sự làm em hài lòng đến vậy sao? Không ngờ em gái lại thích kiểu đó."

Mẹ lớn của nàng thở dài, giọng bà có chút bất lực nhưng cũng lo lắng: "Có phải còn mệt không? Ăn xong rồi thì lên nghỉ thêm đi, mẹ con... haizzz, đúng là không hiểu được."

Phu nhân Vinsmoke thì ngược lại, không có chút áy náy nào, còn đầy tự hào: "Cái gì, con bé là người kế thừa mà em đã chọn. Phải giống mẹ chứ! Một nữ vương thì phải biết cách tận hưởng từ nhiều người mới đúng."

Gwen ngồi ăn mà đầu óc quay cuồng. Nàng nhớ lại đêm qua, mình đã tự bỏ chạy khỏi căn phòng ấy trước khi chuyện gì kịp xảy ra.

Nàng đặt nĩa xuống, hít một hơi sâu, rồi lên tiếng: "Khụ... con muốn thông báo một chuyện. Khi nào những dấu vết này biến mất... con sẽ dọn lên chùa."

Câu nói vừa dứt, cả bàn ăn lập tức dừng lại. Mắt mọi người đều tròn xoe nhìn về phía Gwen.

"CÁI GÌ???" Cả nhà đồng thanh kêu lên, vẻ mặt ngỡ ngàng lẫn lo lắng.

Mẹ nàng là người đầu tiên phản ứng, giọng đầy kinh ngạc: "Gwen, con đang đùa phải không? Lên chùa nữa ư? Con đã thử một lần rồi và điều đó không phù hợp với con! Con không thuộc về nơi đó, con là con gái ta, người kế thừa dòng máu này!"

Mẹ lớn hoang mang, bà quay sang mẹ nàng, giọng có chút trách móc nhưng không quá gay gắt: "Thấy chưa? Đã nói với bà là đừng ép con rồi. Gwen à, nghe lời mẹ lớn, đừng có lên chùa nữa. Ba mẹ chỉ có mình con là con gái thôi, con là áo bông nhỏ của mẹ lớn mà! Mẹ lớn hứa sẽ quản mẹ chặt, không để bà ấy làm mấy chuyện này nữa đâu. Con muốn gì mẹ lớn cũng chiều, nhưng đừng lên chùa nữa, được không?" Bà nhìn con gái với ánh mắt van nài, không giấu nổi sự sợ hãi về viễn cảnh Gwen lại trốn chạy.

Phu nhân Vinsmoke hốt hoảng như một đứa trẻ bị bắt lỗi, bà hét lớn: "Không được, con không thể lên chùa! Mẹ biết lỗi rồi, mẹ sẽ không ép con nữa, nhưng con đừng bỏ đi!"

Sanji cũng gấp gáp chen vào, hiểu rõ tính cách của em gái mình: "Em gái, anh sai rồi, mẹ và anh sẽ chịu phạt. Em đừng lên chùa, anh chỉ có một đứa em gái này thôi. Em mà lên chùa thì ai chơi với anh đây?"

Zoro giữ bình tĩnh hơn, nhưng ánh mắt hơi căng thẳng: "Em gái, nếu em cảm thấy ngột ngạt, tụi anh sẽ giúp. Nhưng lên chùa không phải giải pháp. Em hiểu rõ điều đó mà."

Gwen lặng im một lát, rồi lẩm bẩm: "Con chỉ muốn một chút thời gian cho bản thân... để cân bằng lại mọi thứ..."

Mẹ lớn gật đầu, giọng bà nhẹ nhàng hơn, mang theo sự thuyết phục: "Chỉ cần con không muốn liền không ép, Gwen. Nhưng đừng vội vàng lên chùa nữa. Gia đình này cần con."

Ăn xong, Gwen định lên phòng nghỉ ngơi, nhưng vừa bước đến chân cầu thang, mẹ nàng đã kéo lại, giọng bà nhỏ nhẹ, ánh mắt có chút lo lắng: "Mẹ xin lỗi con, lần sau mẹ sẽ không làm thế nữa. Mà... con cũng thấy rồi phải không? Sức hút của một succubus thực thụ. Một mình con có thể đấu lại năm người, mẹ chỉ nói vậy thôi."

Gwen thở dài, không muốn giấu nữa. "Mẹ à, con không đụng tới ai cả. Con bỏ trốn trước khi họ vào."

"HẢ? VẬY... MẤY DẤU KIA LÀ GÌ? CẢ MÙI NỮA... MẸ CHẮC CHẮN KHÔNG SAI ĐƯỢC!" Mẹ nàng ngạc nhiên, giọng đầy hoang mang.

Gwen đành kể lại mọi chuyện. Nhưng càng kể, mẹ nàng càng tỏ ra vui vẻ, ánh mắt rạng rỡ. Trước khi Gwen kịp kết thúc, bà đã phẩy tay: "Mẹ hiểu rồi, con nghỉ ngơi đi, chuyện khác để sau."

"Thôi, mẹ hiểu rồi! Con đi nghỉ đi. Mọi chuyện cứ để sau hẵng tính." Bà nhanh chóng đẩy Gwen về phòng như sợ nàng sẽ nói thêm gì.

Trước khi bước lên phòng, Gwen quay lại nói: "À, mẹ... hình như đồ ăn hồi nãy có chút khó nuốt, mẹ đổi đầu bếp đi nhé." Suốt bữa ăn sáng, nàng thật sự đã phải cố nuốt xuống từng miếng. Rõ ràng mẹ nàng vì quá chú tâm vào việc của nàng mà không kiểm soát được những chuyện khác trong nhà.

Dù nói là muốn suy nghĩ thêm, nhưng thực tế, trong lòng Gwen đã quyết định sẵn. Nàng tìm lấy một bộ đồ kín đáo, rồi nhẹ nhàng mở cửa sổ và lặng lẽ chuồn đi. Đôi cánh nhỏ khẽ đập trong màn đêm, Gwen bay thẳng đến chùa, hy vọng tìm chút yên bình sau tất cả.

Nhưng ngay khi Gwen vừa đáp xuống trước cổng chùa, từng bước chân nàng nặng nề vì mệt mỏi, eo nhức nhối không ngừng. Từ xa, nàng thấy một bóng dáng quen thuộc đứng chờ sẵn. Mẹ nàng đã quá hiểu con gái mình, và bằng cách nào đó, bà đã đưa đến đúng người phụ nữ đã hành hạ nàng cả đêm. Người đó khoanh tay, nở nụ cười bí hiểm trước cổng chùa.

"Chị... chị... sao..." Gwen run rẩy cất tiếng. Trong khoảnh khắc, bản năng mách bảo nàng quay người bỏ chạy.

Nhưng chưa kịp hành động, Hina đã nhanh chóng dịch chuyển đến gần, tay nàng bị giữ chặt, cả người Gwen bị kéo lại.

"Vợ à, em muốn lên chùa mà... sao vừa lên tới nơi đã tính bỏ chạy?" Hina thì thầm, ôm lấy Gwen từ phía sau, mùi hương quen thuộc phả vào gáy nàng, khiến Gwen rùng mình.

"Vợ cái gì chứ, cùng lắm chúng ta là tình một đêm. tôi đến đây để vào chùa. Giờ thả tôi ra, tôi phải vào chùa rồi." Ban đầu Gwen hơi sợ hãi, nhưng nghĩ mình sắp ở trong chùa an toàn, gan nàng lớn hơn, giọng cứng cỏi hơn.

Ngay lúc đó, một tiếng thở dốc vang lên. "Gwen, con gái à, mẹ biết ngay là con lại bỏ đi lên chùa mà!" Mẹ nàng bước đến, mồ hôi lấm tấm trên trán.

"Con gái, đã nói con suy nghĩ rồi mà, sao lại thay đổi đột ngột thế này?" Mẹ lớn chen vào, vẻ lo lắng không che giấu.

"Em gái, đừng lên chùa nữa, được không? Anh sẽ mua mô hình lớn cho em!" Sanji cố năn nỉ, ánh mắt khẩn thiết.

Gwen quay lại, thấy cả gia đình đều đã tới nơi, nàng bất lực thở dài. Sao mọi người có thể đoán ra và đến nhanh đến vậy?

"Không, con không muốn về! Chính mẹ và mẹ lớn đã thất hứa!" Gwen gằn giọng, ánh mắt đầy tức giận.

Mẹ nàng dịu giọng, cố dỗ dành: "Gwen, mẹ biết mẹ sai rồi... nhưng con không cần phải lên chùa nữa, có gì về nhà mình giải quyết được không? Mẹ hứa sẽ không tìm thêm ai cho con nữa, cũng không ép con kế thừa chức vị nữ vương. Con có thể tha lỗi cho mẹ được không?"

Gwen cứng rắn đáp lại: "Không, con sẽ ở lại chùa. Ở đây không ai ép con làm gì cả. Đừng cản con, và chị cũng thế, có thể buông ra được không?" Nàng quay sang nhìn Hina, người vẫn nắm chặt tay nàng không buông.

"Không được, em đã là vợ của tôi rồi. Tôi không cho phép em đi." Hina đáp, giọng đầy chắc chắn.

Gwen giận dữ, mặt đỏ bừng: "Chị điên à? Cái gì mà vợ chứ? Chúng ta chỉ là tình một đêm, hiểu không? Gia đình tôi không có kết hôn hay thông gia gì với chị, và tôi cũng không mang thai con của chị! Sao chị cứ gọi tôi là vợ hoài vậy?" Nàng thở hổn hển, sự mệt mỏi và giận dữ khiến nàng gần như kiệt sức.

Hina nhẹ nhàng đáp, vẻ mặt không thay đổi: "Em nói đúng, em chính là vợ của tôi. Điều thứ nhất, em có hôn ước với tôi từ nhỏ. Điều thứ hai, em đang mang thai con của tôi." Hina nhìn Gwen, vẻ giận dữ của nàng làm cô thấy đáng yêu, tay cô khẽ lau mồ hôi trên trán nàng và nhẹ nhàng giải thích.

Gwen sững sờ, mọi lời nói của Hina như tiếng sét đánh ngang tai. "Hôn ước? Mang thai?" Sự hoang mang tràn ngập trong tâm trí, khiến nàng đột ngột ngất xỉu.

Trước khi mất đi ý thức, nàng chỉ kịp thì thầm trong miệng: "Đáng ghét..."

Khi Gwen mở mắt lần nữa, mùi thuốc sát trùng xộc vào mũi, và nàng nhận ra mình đang ở bệnh viện. Nhìn quanh, chẳng thấy ai, nàng liền định nhân cơ hội này bỏ trốn. Nhưng chưa kịp đứng dậy, Hina đã bắt được nàng.

"Em có biết mình đang mang thai không mà còn dám trèo cửa sổ bỏ chạy?" Giọng Hina pha lẫn tức giận.

Gwen rụt cổ lại, cảm nhận sự giận dữ từ Hina. Nàng ngoan ngoãn để Hina bế lại giường, không dám chống đối. Nhìn dáng vẻ uỷ khuất của Gwen, Hina định nói gì đó thì gia đình nàng vội vàng xông vào phòng.

Mẹ nàng òa khóc, chạy tới nắm tay Gwen: "Huhuhu... mẹ xin lỗi! Con ngất làm mẹ sợ quá!"

Sanji thốt lên: "Em gái ơi, tỉnh rồi!"

Phía sau, Zoro, mẹ lớn và Hina chỉ thở dài, im lặng chờ đợi.

Gwen khó chịu lên tiếng: "Giải thích đi, con rất mệt rồi."

Mẹ nàng hít một hơi sâu, cuối cùng quyết định kể hết: "Là lỗi của mẹ, mẹ không giấu nữa... nhưng con cũng thật ngốc! Ai không chọn, lại chọn trúng cô ta. Hina là một trong những người đứng đầu gia tộc ma cà rồng cấp cao, và từ nhỏ đã có hôn ước với con. Chỉ là mẹ... mẹ quên nói với con thôi. Khi con leo lên giường với cô ta, lúc mẹ lên phòng tìm, không thấy con đâu, mẹ đã rất lo và gọi cho cô ta."

Mẹ nàng ngập ngừng một lúc rồi nói tiếp: "Và... con đã mang thai rồi. Là con của cô ta. Hahaha, con gái của mẹ sắp cưới chồng rồi!"

Gwen đơ người, không thể tin nổi. Nàng có hôn ước từ trước mà không hề hay biết, và rồi vì một đêm vô tình lại lên giường với đúng người... và giờ nàng đã mang thai.

Gwen ngồi đó, đầu óc mông lung không thể ý thức nổi những gì vừa nghe. Lời mẹ nàng nói vẫn văng vẳng trong đầu như một cơn ác mộng. Phải đến khi tất cả mọi người rời khỏi phòng, chỉ còn lại nàng và Hina, không gian mới yên tĩnh lại. Lúc này, Hina bước đến gần, ánh mắt dịu dàng và đầy lo lắng. Cô cúi xuống, nhẹ nhàng hỏi: "Vợ ơi, em có mệt ở chỗ nào không?"

Nghe Hina gọi mình như thế, Gwen bật dậy, trừng mắt nhìn cô, giọng lắp bắp đầy tức giận: "Là chị, đáng ghét! Hèn gì chị biết họ của tôi ngay từ đầu. Chị còn... còn không thèm lấy ra đống tinh dịch đó, để nó trong tôi cả một đêm! Đáng ghét, đáng ghét!"

Giọng nàng càng lúc càng yếu đi, sự uỷ khuất tràn ngập trong từng câu nói. Dòng máu ma cà rồng quá mạnh, khiến việc Gwen có thai chỉ sau một đêm trở thành sự thật. Nàng vừa mệt mỏi vừa giận dữ, không biết phải làm gì.

Hina vẫn chưa kịp đáp lại, thì Gwen đã òa khóc, những giọt nước mắt tuôn trào như thể nàng không còn giữ nổi cảm xúc bên trong. Nhìn dáng vẻ đáng thương ấy, Hina không thể kìm lòng, vội đi tới ôm Gwen vào lòng, nhẹ nhàng dỗ dành.

"Xin lỗi, là lỗi của chị mà. Đừng khóc nữa, vợ yêu. Thực ra, chị đã để ý em từ lâu rồi, nhưng lúc đó em còn quá nhỏ nên chị không dám xuất hiện. Chị chỉ âm thầm quan sát em từ xa. Cho đến khi chị nghe tin mẹ em đang tuyển một đám nữ nhân, chị không thể chịu được nữa. Ngày hôm đó, chính chị đã ra lệnh đuổi họ đi, và cả việc đặc phòng cạnh phòng em cũng là do chị sắp xếp. Chị còn cố tình tỏa năng lượng để dụ em đến gần." Hina thở dài, nhẹ nhàng vuốt ve tóc Gwen rồi tiếp tục: "Nhưng giờ em không thể huỷ hôn với chị nữa rồi. Dấu ấn thuần phục đã nằm trên người em, em biết điều đó mà. Giờ em chỉ có thể trở thành vợ của chị thôi, bé ngoan. Chị hứa sẽ chăm sóc em, không bao giờ làm điều gì khiến em phải buồn hay ghét nữa. Được không?"

Hina thì thầm, giọng đầy dịu dàng và chân thành. Nhưng dù có dỗ dành, Gwen vẫn khóc, nước mắt cứ thế tuôn trào.

Thấy vậy, Hina đột nhiên nhớ ra điều gì đó, ánh mắt sáng lên: "Vợ ơi, có phải em rất thích bộ mô hình giới hạn không? Chúng ta về nhà nhé. Chị đã mua nó và đang chờ em về để ngắm đấy. Em có muốn về không?"

Nghe đến "mô hình giới hạn," Gwen ngừng khóc ngay lập tức. Đôi mắt đỏ hoe của nàng lóe lên một tia sáng, hy vọng xen lẫn tò mò. Nàng ngước lên nhìn Hina, giọng thút thít: "Có thật là nó đang ở nhà không? Có thật là cho em không?"

Hina bật cười, hôn nhẹ lên trán Gwen: "Thật mà, tất cả đều dành cho em. Chúng ta về nhà nhé."

Gwen nhìn vào mắt Hina, lòng nàng dần mềm lại. Mặc dù sự bực tức vẫn còn lẩn khuất, nhưng lời nói ngọt ngào và ánh mắt đầy yêu thương của Hina khiến nàng không thể từ chối. "Thôi được... nhưng chị phải hứa, không được ép buộc em thêm chuyện gì nữa," Gwen nói nhỏ, cố gắng giữ vẻ mặt nghiêm túc dù đôi mắt nàng vẫn ánh lên chút thích thú.

"Chị hứa, vợ ơi," Hina cười, ôm chặt lấy Gwen, rồi bế nàng lên một cách cẩn thận, dịu dàng như nâng niu một báu vật.

————————————

Trong căn biệt thự rộng lớn, sự hiện diện của Gwen và Hina tràn ngập khắp không gian, không chỉ bởi tình yêu mà còn bởi sự chăm sóc tận tình Hina dành cho vợ. Sau khi kết hôn, Hina không ngần ngại phá bỏ ba căn phòng liền nhau, chỉ để biến chúng thành một phòng mô hình hoàn hảo cho Gwen. Từng chiếc mô hình được chị đặt lên kệ cao, mỗi chi tiết được chăm chút kỹ lưỡng, thể hiện tình yêu sâu sắc mà chị dành cho nàng. Mỗi khi bước vào phòng, Gwen không khỏi cảm thấy mình như công chúa được cưng chiều.

Hằng ngày, Gwen chẳng phải động tay vào việc gì. Hina không cho nàng tự làm bất cứ điều gì, từ việc nhỏ nhặt nhất như cầm muỗng ăn. "Có phải chị muốn em thành phế vật không?" Gwen trêu đùa, chu môi giận dỗi, đôi sừng nhỏ trên đầu nàng không hề che giấu, lấp lánh dưới ánh sáng, trong khi đuôi nàng cứ quấn quýt quanh chân ghế. Hina chỉ mỉm cười, vuốt nhẹ sừng và đuôi của Gwen, khiến nàng cảm thấy thoải mái.

"Vợ à, lại săn được mô hình giới hạn nữa sao?" Hina dịu dàng trêu chọc, đôi mắt chị ánh lên sự yêu thương khó tả. Gwen chỉ biết bối rối cúi đầu, cố giấu đi niềm hạnh phúc đang tràn ngập trong lòng, nhưng từng cử chỉ nhỏ của nàng đều vô tình bộc lộ sự hài lòng khó che giấu.

Tuy nhiên, khi màn đêm buông xuống, mọi chuyện lại khác hoàn toàn. Ban đêm là lúc Hina không ngần ngại yêu cầu Gwen "phát lương". Dù đang mang thai, Gwen vẫn phải nhẫn nhịn, nuốt tinh từ cả miệng trên lẫn miệng dưới, từng chút một nuông chiều Hina. Không chỉ dừng lại ở đó, Hina còn say mê thưởng thức sữa từ bầu ngực nàng, không ngại mà khẽ cắn vào làn da trắng mịn của Gwen, tận hưởng từng giọt máu ngọt ngào từ người vợ yêu quý.

Đôi khi, nàng cảm thấy mệt mỏi vì sự thay đổi của cơ thể, nhưng Hina không bao giờ ép buộc. Chị luôn vuốt ve, vỗ về, mỗi khi Gwen ương bướng hay khó chịu, nhất là khi đôi sừng và chiếc đuôi hiện lên rõ nét, thể hiện tâm trạng không hề giấu giếm của nàng.

Khi bụng bầu của Gwen đã lớn dần, nàng cảm thấy cơ thể nặng nề hơn, nhưng Hina vẫn kiên trì không ngừng quan tâm. Mỗi sáng, chị bế Gwen lên, không để nàng phải mệt nhọc. Và rồi, ngày mà Dererk – cậu con trai đầu lòng của họ - chào đời, cả Hina và Dererk không ngừng giành giật Gwen. Cả ngày, nàng bị bám lấy bởi hai con người yêu thương nàng nhất, đôi khi đến mức nàng chỉ biết cười trừ, không có lấy một giây phút riêng tư.

Một ngày nọ, khi đang chơi cùng Hina, Dererk bất ngờ hét lớn: "Mẹ ơi, con muốn có em gái để chơi cùng!" Câu nói của cậu bé khiến Hina cười nhẹ, chị ngay lập tức đứng dậy, bước ra ngoài vườn nơi Gwen đang tưới hoa. Không để nàng kịp phản ứng, Hina đã nhanh chóng bế Gwen lên, khiến nàng bất ngờ.

"Chị định làm gì vậy?" Gwen bật cười, bàn tay nàng bám chặt lấy vai Hina để giữ thăng bằng.

"Con trai chúng ta muốn có em gái. Cùng nhau thực hiện ước mơ của con thôi, vợ." Hina mỉm cười, đôi mắt sáng lên sự quyết tâm, nhưng vẫn ẩn hiện nét tinh nghịch.

Gwen đỏ mặt, đôi sừng và chiếc đuôi của nàng không hề giấu đi cảm xúc bối rối. Nàng chưa kịp phản đối thì đã bị Hina bế thẳng vào phòng, không còn cách nào khác. Hina biết rất rõ, mỗi khi nàng nhìn chị như vậy, Gwen không thể từ chối điều gì. Và thế là, gia đình họ không bao lâu sau lại có thêm một thành viên mới – một cô bé xinh xắn ra đời, gia đình bốn người hạnh phúc bên nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro