Chương 5: Hạnh phúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sakura không thể nào rời mắt khỏi quyển nhật ký mà Tomoyo để lại trên bàn. Đó là một vật dụng đầy bí ẩn, bìa có màu vàng nhạt, bên trên có dòng chữ "Story" rất kiểu cách, cực kỳ hợp với người như Tomoyo. Có lẽ nào bên trong nó chứa đựng những điều mà Tomoyo không bao giờ chia sẻ với ai khác, kể cả cô. Cô nhẹ nhàng đứng dậy từ bên giường và bước đến bàn học, cảm giác như bước chân nhẹ nhàng hơn, để không làm phiền giấc ngủ yên bình của Tomoyo.

Quyển nhật ký nằm trên bàn với trang cuối cùng mở ra, như đang chờ đợi Sakura khám phá. Cô nhẹ nhàng lật trang đó và những dòng chữ mềm mại hiện ra trước mắt cô. Những dòng chữ mềm mại, uyển chuyển, đây chắc chắn là nét bút đặc trưng của cô bạn mình.

Trong nhật ký, có những kỷ niệm đáng nhớ từ tuổi thơ đến hiện tại, tất cả đều được lưu giữ một cách cẩn thận và tình cảm. Những buổi picnic cùng nhau vào mùa xuân, những chiều tà trên cánh đồng hoa cải đầy màu sắc, những ngày hè đầy nắng và những đêm huyền diệu dưới ánh trăng. Những lúc cả hai gặp khó khăn và cùng nhau vượt qua, những lúc cười đùa và chia sẻ niềm vui, nhưng cũng không thiếu những khoảnh khắc buồn bã và những nỗi lo lắng.

Sakura dừng lại ở một trang đặc biệt, nơi Tomoyo đã viết về lần đầu tiên cô nhận ra tình cảm của mình dành cho Sakura. Những dòng chữ đầy cảm xúc:

"Những ngày tháng bên cạnh Sakura luôn là những ngày tháng đẹp nhất cuộc đời mình. Khi nhìn vào nụ cười của cậu ấy, mình cảm thấy như mọi khó khăn đều tan biến. Có lẽ, tình cảm của mình dành cho Sakura không chỉ là tình bạn. Đó là tình yêu, một tình yêu mình luôn giấu kín trong lòng."

Sakura cảm thấy tim mình đập mạnh hơn. Cô tiếp tục đọc, và từng dòng chữ như từng nhịp đập của trái tim Tomoyo, những dòng cảm xúc chân thật và sâu sắc.

"Nhớ lại lần mình và Sakura cùng ngồi trên cánh đồng hoa cải, cậu ấy đã nắm tay mình và nói rằng mình là người bạn quan trọng nhất. Khi đó, trái tim mình đã đập loạn nhịp. Mình nhận ra rằng, mình yêu Sakura, yêu từ lâu rồi."

Sakura cảm thấy mắt mình rưng rưng. Cô đã làm tổn thương Tomoyo, đã khiến cô ấy phải chịu đựng những cảm xúc khó nói. Nhưng giờ đây, cô đã hiểu rõ được lòng mình.

Sau khi đọc xong, Sakura nhẹ nhàng đặt quyển nhật ký xuống. Cô cảm thấy như trái tim mình mở ra, đón nhận những cảm xúc mới. Cô biết rằng mình yêu Tomoyo, và cô quyết định sẽ bộc lộ tình cảm của mình.

Sakura nhẹ nhàng cúi xuống, hôn lên trán Tomoyo, truyền đạt điều gì đó không thể diễn tả thành lời. Sau đó, cô lấy một tờ giấy và viết những dòng chữ tình cảm:

"Tomoyo yêu dấu,

Hôm nay, khi đọc nhật ký của cậu, mình nhận ra rằng cảm xúc của mình dành cho em không chỉ là tình bạn. Đó là một tình cảm sâu sắc và đặc biệt, một tình yêu mà mình không thể giấu giếm được nữa. Trước đây vì sự phân vân của lòng mình giữa tình bạn dành cho Li và tình cảm dành cho cậu, nó chắc đã làm cậu tổn thương lắm. Nhưng giờ mình đã hiểu rõ được lòng mình, nên... Cậu hãy đợi mình nhé.

Mình biết đến những kỉ niệm đáng nhớ của chúng ta qua từng trang giấy, và trong tim mình lúc này đây, chỉ có một điều chắc chắn: mình yêu cậu. Không chỉ là bạn, mà là người đặc biệt, người mà mình muốn dành cả cuộc đời này để ở bên cạnh.

Hãy cho phép mình dành cho cậu một lời tỏ tình đầy ý nghĩa và ngọt ngào, để thể hiện tình cảm sâu sắc mà mình dành cho cậu.

Yêu thương,
Sakura"

Sau khi viết xong, cô gấp tờ giấy và đặt nhẹ nhàng lên bàn, bên cạnh quyển nhật ký, như một dấu ấn của tình yêu mà cô dành cho Tomoyo. Cô lặng lẽ rời khỏi phòng, trong lòng tràn đầy quyết tâm và hy vọng. Cô sẽ chuẩn bị mọi thứ thật hoàn hảo để thổ lộ tình cảm của mình, để tình yêu giữa cô và Tomoyo có thể nở hoa, như những cánh hoa cải trên cánh đồng mà họ từng cùng nhau ngắm nhìn.

---

Tomoyo từ từ tỉnh giấc sau một giấc ngủ dài. Cảm giác mệt mỏi dần tan biến khi cô mở mắt, nhìn quanh căn phòng và thấy ánh sáng ban mai len lỏi qua rèm cửa sổ. Trái tim cô bỗng hẫng lại một nhịp khi nhận ra Sakura đã đi mất. Chợt cô nhìn thấy lá thư nhỏ đặt bên cạnh gối, chắc là Sakura  đã để lại cho mình đây mà.

Tomoyo cẩn thận cầm lá thư lên, đôi tay hơi run run vì tò mò và cảm xúc đan xen. Cô từ từ mở lá thư và đọc từng dòng chữ Sakura viết. Khi đọc đến những dòng cuối cùng, Tomoyo không thể kìm nén được cảm xúc của mình. Nước mắt hạnh phúc chảy dài trên má cô, nhưng không phải là nước mắt của nỗi buồn hay thất vọng, mà là nước mắt của niềm vui và tình yêu. Cô ôm chặt lá thư vào ngực, cảm nhận sự ấm áp và chân thành từ từng dòng chữ của Sakura.

Tomoyo ngồi đó, cảm nhận từng giây phút quý giá, từng dòng cảm xúc đang tràn ngập trong tim. Cô không thể tin rằng tình cảm mà cô giữ kín bấy lâu nay cuối cùng cũng được đáp lại. Trái tim cô đập mạnh, đôi má ửng hồng và nụ cười không thể nào giấu nổi trên gương mặt.

Cô nhìn quanh căn phòng, mọi thứ dường như trở nên lung linh và tươi sáng hơn. Tomoyo thấy mình như đang bay trong những tầng mây hạnh phúc, cảm giác như mọi giấc mơ, mọi hy vọng đều đã trở thành hiện thực. Cô biết rằng từ đây, cuộc sống của cô sẽ thay đổi mãi mãi, bởi tình yêu của cô đã được đáp lại, bởi người mà cô yêu thương nhất cũng yêu thương cô.

Tomoyo nhắm mắt lại, hồi tưởng lại những kỷ niệm mà cô và Sakura đã trải qua cùng nhau. Cô nhớ về những lần cười đùa, những buổi dạo chơi dưới ánh nắng, những khoảnh khắc lặng lẽ nhưng đầy ý nghĩa khi cả hai ở bên nhau. Mỗi kỷ niệm đều hiện lên rõ ràng và tươi sáng, như một bộ phim đẹp đẽ chạy qua tâm trí cô.

Và giờ đây, tất cả những kỷ niệm đó không chỉ là quá khứ, mà còn là nền tảng cho một tương lai tươi sáng và hạnh phúc.

Tomoyo cảm thấy lòng mình tràn đầy hy vọng và chờ đợi. Cô không thể chờ đợi thêm nữa để gặp lại Sakura và nghe những lời tỏ tình trực tiếp từ cô ấy. Sự chờ đợi này không phải là sự sốt ruột hay lo lắng, mà là một cảm giác hồi hộp đầy hạnh phúc, một mong muốn được chia sẻ và trải nghiệm tình yêu cùng Sakura.

Cô tưởng tượng đến buổi tỏ tình, tưởng tượng đến ánh mắt dịu dàng và lời nói chân thành của Sakura. Cô tự hỏi liệu Sakura sẽ chuẩn bị những gì, sẽ nói những gì và buổi tỏ tình sẽ diễn ra như thế nào. Cảm giác chờ đợi làm tim cô đập nhanh hơn, nhưng đó là nhịp đập của tình yêu và hy vọng.

Tomoyo nhìn lại lá thư, mỉm cười và thì thầm với chính mình: "Sakura, mình cũng yêu cậu." Cô biết rằng từ giờ trở đi, họ sẽ cùng nhau viết nên một câu chuyện tình yêu đẹp đẽ và hạnh phúc, một câu chuyện sẽ mãi mãi là ký ức quý giá trong lòng cả hai.

-----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro