22.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃🙃

Sau khi trổ tài nấu ăn huy hoàng ở nhà bếp khách sạn, cô cũng quay lại trở về phòng, vừa mở cửa ra đã có 1 bóng dáng chặn ngay phía trước

-" Cậu đi đâu" nàng khoanh tay hỏi
-" Đi loanh quanh để hít không khí" cô biện minh
-" Không tin, đi loanh quanh mà quần áo dính dầu mỡ như vậy à" nàng chất vấn

Cô nghe nàng nói, đưa mũi vào người ngửi. Quả thực quần áo dính đầy dầu mỡ, chắc do hồi nãy quên mang tạp dề nên vậy. Không nói nhìu nhanh chóng đi vào lấy cái khăn rồi đi tắm.

Nàng hết cách với cô, bệnh tật mà còn đòi đi hóng mát chẳng nhẽ muốn thêm dầu vào lửa bệnh nặng thêm.

Kính coong, cốc cốc

-" Tôi là phụ vụ đây" tiếng chuông phòng vang lên

Nàng nghe tiếng gõ cửa lập tức đi nhanh mở cửa. Khi nàng vừa mở cửa đập vào mắt là 1 xe thức ăn đầy đủ, hương thơm kích thích vị giác.

-" Xin lỗi phòng tôi đâu có gọi đồ ăn" nàng lạ lẫm hỏi
-" Là do tôi" cô bỗng xuất hiện sau lưng nàng.

Cô đã thay bộ đồ khác áo phông kèm quần jean dài tới gần mắt cá chân ôm gọn đôi chân dài, tay còn cầm khăn lau lau đầu còn ướt cảnh sắc rất giống mĩ nam mới tắm xong trong phim ngôn tình. Nàng bị mê hoặc bởi vẻ đẹp giản dị đó mà không để ý rằng phục vụ đã đẩy xe thức ăn vào rồi rời khỏi phòng.

-" Mei, mau lại đây ăn đi" cô nói như ra lệnh

Thịch

Tim nàng lỗi nhịp khi nghe cô gọi tên nàng, thường ngày cô vẫn hay gọi tên cô như vậy đều bình thường sao hôm nay lạ quá, có chút ngại ngùng.

-" Ừm....." mặc nàng hơi ửng đỏ

Ngồi đối diện cô, hương thơm thức ăn tỏa ra ngào ngạt kích thích bụng sôi của nàng. Dù vậy nàng là tiểu thư trong gia tộc lớn mà nên phải giữ thể diện phép tắt khi ăn uống, ngước lên nhìn cô hỏi.

-" Sao cậu bảo không thích đồ ăn ở ngoài mà...?"
-" Ai nói đây là đồ ăn ở ngoài"
-" Chã nhẽ cậu lại tự tay nấu" nàng tò mò
-"Tất nhiên" cô trả lời tự hào

Nàng ngỡ ngàng trước câu trả lời đầy tự tin của cô, ngoài việc quậy phá trong trường làm sao cô có thể nấu ăn ngon như vậy???????

Hàng tá câu " Tại sao" ???? Trong đầu nàng.

Cô vẫn ung dung ngồi ăn món mình nấu, vẻ mặt tự khen bản thân đâu hề để ý vẻ mặt nàng nhăn nhó, lát sau mới ngước lên để ý.

-"Cậu còn người thừ ra đó làm gì, ăn đi tôi không bảo thuốc độc vô đâu mà sợ" cô nhìn thấy vẻ mặt nhăn nhó của nàng nổi ý chăm chọc

Nàng thoát khỏi dòng suy nghĩ về cô, cầm đũa lên và bắt đầu ăn. Mới đưa miếng thịt đến miệng mà đã ngửi được mùi thơm mời gọi, không kiềm chế được mình nàng nhanh chóng ăn. Quả nhiên đồ ăn rất ngon, phải gọi là trên cả các đầu bếp mấy "Sao" kia. Nàng ăn liên tục, không ngừng gấp đồ ăn bỏ vào miệng nhai gương mặt thỏa mãn đến nổi quên luôn hình tượng của 1 vị tiểu thư danh giá.

Cô nhìn nàng ăn hăng sai mà mĩm cười nhẹ. Chỉ chốc lát tất cả các thức ăn trên bàn đều nàng ăn sạch, cô chỉ nhếch môi đứng dậy dọn dẹp chén dĩa đi mất. Nàng bây giờ mới kịp loading lại tình hình hồi nãy, nhớ lại lúc đang ăn nàng có ngước lên nhìn thấy cô đang cười tươi, tim lại lần nữa đập nhanh, nụ cười đó thực sự rất đẹp, đẹp nhất mà nàng từng nhìn thấy cô cười.

-----ta-----thích-----thì----ta-----cách--thôi--

Sau bữa ăn đó, cô ngoan ngoãn uống từng viên thuốc đắng xong lén trốn ra ngoài đi chơi. Đến khi nàng quay lại không thấy cô đâu liền lo lắng chạy đi tìm cô nhưng khi vừa đi tới công viên sau khách sạn vô tình bắt gặp tình cảnh.............

-" Tớ thích cậu, cậu làm người yêu tớ nhé" 1 học sinh nữ mang nét baby, xinh đẹp nhưng có vẻ khách trường với nàng đang dùng hết can đảm đỏ mặt cúi đầu không dám ngước lên nhìn cô mà tỏ tình.

Còn cô đứng yên tại chỗ nhìn nữ sinh đó hồi lâu, định mở miệng từ chối thì...

-" Xin lỗi em nhé, bạn này đã có chủ rồi" 1 người phụ nữ mang vẻ đẹp tuổi 20, trưởng thành mặc bộ váy ngủ đỏ quyến rũ, 3 vòng hiện rõ nhấp nhô trong bộ váy đó khiến người nhìn không khỏi đau mắt, quàng cổ cô.
-"Ơ........" nữ sinh đó bất ngờ vì sự xuất hiện của người phụ nữ đó kèm nhìn thấy nụ cười quỷ quyệt thì lập tức cúi đầu vừa khóc vừa chạy

Cô cũng không ngoại lệ, gỡ cánh tay trắng mịn như da em bé ra khỏi cổ quay lại nhìn người phụ nữ đó

-" Chị là ai" cô nghi ngờ hỏi
-" Ậy sao quên chị nhanh vậy, chị là Hina người tiếp chuyện với em ở nhà bếp khách sạn và là người mới giúp em hồi nãy đó" Hina nháy mắt với cô
-" Tôi đâu cần" cô lạnh lùng nhưng liếc xuống thấy cặp núi nhấp nhô thoang thoáng trong áo bất giác hơi đỏ mặt quay qua chỗ khác

Hina nhìn thấy cô đỏ mặt không dám nhìn trực tiếp mình khẽ cười đắc ý

-" đã cắn câu rồi". Càng cố ý nhích đứng lại gần chỗ cô nói chuyện

Nàng này giờ đứng phía sau cái cây nhìn thấy mọi chuyện nãy giờ, đặt câu hỏi bản thân

-" ta ai? Sao lại quen biết yuzu??"

Nhưng đến khi cô và Hina cười đùa thì gương mặt nàng bỗng trầm xuống không còn tò mò mà chạy lại hỏi quay bước về phòng ( mei đã ghen rồi nha😁)

-" Thì ra là vậy" cách chỗ nàng không xa có 1 dáng người bước ra khỏi bụi cây

Đó chính là Nana do ăn cơm no muốn đi dạo thì bắt gặp người con gái mà chị mình đang theo đuổi đang đứng nép phía trong cây nhìn ra chỗ hướng cô đang nói chuyện với Hina, rồi quay đi trầm ngâm buồn bã. Bản thân Nana nãy giờ cũng hỉu được tình cảnh nãy giờ đanh xảy ra thì càng muốn tác hợp chị mình với nàng, gương mặt Nana hiện rõ khuôn của 1 người lên kế hoạch nào đó.

Kkk xin lỗi các ngươi, ta bận ôn học với giúp gái quá nên không thời gian viết truyện, thành thật xin lỗi.

Sau đây 👇 mọi người  đọc cho vui câu chuyện của ta khi gặp 1 thằng con zai bảo ta nói chuyện con níc, bất lịch sự kìa các ngươi, oan ta quá à, còn muốn dạy ta cách nói chuyện với gái luôn kìa 🙂 (haizz mới nói câu cuối xem xong rồi chặn ta luôn chưa kịp đàm đạo)







Khi bạn cố định bắt chuyện với gái nhưng lại quên đi học lại chữ viết 😑😑

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro