Chương 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trôi qua không bao lâu Khang Vô Phong phái người đi đón Nhiễm Song đến sống cùng Tuyết Y Tình,nàng biết Tuyết Y Tình xem Nhiễm Song như mẫu thân,nên nàng cũng liền xem Nhiễm Song như nhạc mẫu của mình,Tuyết Y Tình rất cảm động vì Khang Vô Phong quan tâm đến mình,Nhiễm Song vui mừng khi nhìn thấy Tuyết Y Tình đã tìm được hạnh phúc,mọi người đều nói Khang Vô Phong là kẻ xấu nhưng chỉ cần Khang Vô Phong đối tốt với Tuyết Y Tình thì nàng đã an tâm.

Tuyết Y Tình ngồi trong phòng trò chuyện cùng Nhiễm Song,nàng bất giác nhắc đến Khang Vô Phong,Nhiễm Song mỉm cười,cảm thấy nàng thật là khẩu thị tâm phi,ngoài mặt thì nói Khang Vô Phong xấu xa thế nào,bại hoại ra sao,nhưng trong lòng thì rất yêu đối phương,bây giờ nàng thật giống mấy tiểu cô nương mới thành thân thường hay nhắc đến trượng phu của mình,trước đây cho dù có yêu Hạ Hầu Đinh Quân thì nàng vẫn giữ trong lòng,không cách nào nói ra,hiện tại nàng đã có thể tự do yêu một người,tâm trạng tất nhiên sẽ khác biệt,có việc gì vui vẻ liền muốn chia sẽ cùng nhũ mẫu,Nhiễm Song mỉm cười xoa đầu Tuyết Y Tình.

"Tình nhi sau này ngươi xem như đã là người của Khang gia,nên hiểu đạo làm thê biết không ?"

"Tình nhi hiểu,nương không cần lo lắng cho ta"

Tuyết Y Tình trong lòng nhận định Khang Vô Phong là tướng công của mình,bất quá bình thường nàng ngượng ngùng không nói ra khỏi miệng,bị người khác nói là thê tử của Khang Vô Phong làm cho nàng vừa vui vẻ vừa xấu hổ,Nhiễm Song dạy cho nàng biết như thế nào làm một thê tử tốt,để nàng tránh mắc phải sai lầm khi sống ở Khang gia,Tuyết Y Tình là người hiểu chuyện,dù Nhiễm Song không căn dặn thì nàng vẫn sẽ làm tốt,Tuyết Y Tình từ giả Nhiễm Song sau đó đi trở về Huyền Phong điện nơi ở của nàng và Khang Vô Phong.

Gần đây Bách Dạ Hành đã đến nhân gian,mà Nguyên Anh Tử cũng liền bận rộn mọi việc ở Huyễn Không,cho nên mọi việc ở Huyễn Không thánh điện do nàng đến quản lý,có thể vì Khang Vô Phong phân ưu là niềm vui của nàng,Huyễn Không thánh điện có nữ chủ nhân thì không khí liền tươi mới hơn,không còn u ám như trước nữa,nơi nơi đều nhìn thấy hoa thơm cỏ lạ,nơi nơi cũng đều ngập tràn sự sống,không còn mang theo không khí chết chóc nữa,trên đường đi trở về phòng Tuyết Y Tình vô tình nghe được vài tỳ nữ đang nói chuyện.

"Các ngươi có cảm thấy Ma vương và Vương hậu là đôi uyên ương trời sinh hay không ?,ta cảm thấy nàng xinh đẹp lại thiện lương hơn cả Vân Hinh tiểu thư,khó trách Ma vương lại chọn nàng làm Vương hậu"

"Vương hậu là đại mỹ nhân tuyệt sắc nhưng đáng tiếc Ma vương bây giờ đã..."

"Đã thế nào ?"

"Chúng nô tỳ tham kiến Vương hậu...là do bọn ta ăn nói hồ đồ mong ngài thứ lỗi"

Đám tỳ nữ sợ hãi nhanh chống quỳ xuống hành lễ,Tuyết Y Tình trước nay rất ít khi ghét một ai đó,nhưng lời bọn họ nói tựa như đang ám chỉ Khang Vô Phong đã là kẻ vô dụng,làm cho nàng vừa đau lòng vừa khó chịu,nhưng nàng cũng không trách họ,bọn họ nhìn bề ngoài thế nào liền nói thế đó,kẻ không biết không có tội.

"Sau này ta không muốn nghe những lời này nữa,các ngươi lui xuống hết đi"

Tuyết Y Tình phất tay để cho bọn họ rời đi,may mắn nàng nghe được những lời này,nếu để cho Khang Vô Phong nghe được nhất định sẽ thương tâm,Tuyết Y Tình quay đầu lại đã nhìn thấy Khang Vô Phong đứng cách đó không xa,làm cho nàng càng thêm hoang mang,nàng đi đến bên cạnh nắm tay Khang Vô Phong,ôn nhu giúp đối phương chỉnh sửa mái tóc.

"Vô Phong tại sao lại ở nơi này ?"

"Ta ở trong phòng hơi nhàm chán cho nên ra ngoài đi dạo một chút,cục cưng thế nào lại trở về sớm như vậy,không ở lại trò chuyện cùng nương"

"Ta thấy đã trưa cho nên để nàng nghĩ ngơi,chúng ta mau trở về phòng thôi"

"Ân"

Khang Vô Phong mỉm cười nhu thuận đi theo Tuyết Y Tình,nàng không có bất kỳ biểu tình gì,Tuyết Y Tình nghĩ có lẽ nàng không nghe được mấy tỳ nữ kia nói gì,kỳ thật Khang Vô Phong đã nghe được hết mọi việc,chẳng qua nàng không muốn Tuyết Y Tình phải lo lắng nên giả vờ không hay biết,trước đây nàng oai phong bao nhiêu thì hiện tại thảm hại bấy nhiêu,ánh mắt bị mù nhưng ma pháp thì vẫn còn,nhưng không nhìn thấy được gì thì tất nhiên so ra kém trước đây,bọn họ ở sau lưng tỏ ý xem thường cũng là lẽ thường,bọn họ nói cũng là lời thật,nàng cũng không để tâm những lời này,nàng chỉ quan tâm cảm nghĩ của Tuyết Y Tình.

Gần đây Khang Vô Phong đã giam lỏng Vân Hinh ở một biệt uyển,nàng biết nữ tử này mưu mô xảo quyệt,ở trước mặt của nàng dùng lời lẻ ngọt ngào nhưng trong lòng rất khó lường,nàng sợ cục cưng thiện lương bị thua thiệt cho nên mới đưa ra hạ sách giam lỏng Vân Hinh,sau này Tuyết Y Tình cũng liền an tĩnh không ai quấy nhiễu,ngay cả nàng còn không đành lòng nặng lời với Tuyết Y Tình,thì làm sao để cho kẻ khác ức hiếp người nàng yêu,Khang Vô Phong hiện tại không nhìn thấy đường nhưng bản chất sắc lang thì vẫn còn,lén lút sàm sở Tuyết Y Tình,nàng ngồi trên đùi Khang Vô Phong,buồn bực đánh vào bàn tay hư hỏng đang vuốt ve đôi chân mình.

"Ngươi quỷ háo sắc này...ngô"

Tuyết Y Tình đỏ mặt khi bị Khang Vô Phong cưỡng hôn,đây có lẽ là lần thứ hai hôn ở môi,nhưng cũng đủ khiến nàng hồi hợp không còn chút khí lực,hai đôi môi mềm mại dây dưa triền miên tựa hồ không có một khe hở,Khang Vô Phong quyến luyến không muốn rời đi sự ngọt ngào này,nàng ôn nhu ôm Tuyết Y Tình vào lòng,nhẹ nhàng vuốt ve lưng đối phương,Tuyết Y Tình cảm giác nhịp tim nhảy loạn,nàng hai tay ôm lấy cổ Khang Vô Phong,tuy ngượng ngùng khi cả hai thân thiết nhưng nàng không phản kháng,cảm nhận được đầu lưỡi linh hoạt kia tiến vào miệng mình làm cho nàng càng thêm hô hấp khó khăn,e thẹn rời đi đôi môi Khang Vô Phong,nàng hai má phiếm hồng,không nói lời nào chỉ lẳng lặng tựa đầu vào lòng Khang Vô Phong.

"Cục cưng ta yêu ngươi,ngươi có biết ngươi chính là thiên hạ của ta hay không,dù ta có yêu ngươi bao nhiêu vẫn cảm thấy không đủ"

"Ân"

Tuyết Y Tình nhu thuận khẽ gật đầu,Khang Vô Phong cũng chính là thiên hạ của nàng,bất quá nàng ngượng ngùng không thể nói ra những lời ngọt ngào tê dại này,nàng là nữ tử thường hay e thẹn,tuy muốn nghe những lời lẽ nhu tình của Khang Vô Phong dành cho mình,nhưng nàng lại không dám mạnh miệng bày tỏ tình ý của mình,cho dù có thổ lộ thì lần gặp được Khang Vô Phong ở Huyễn Không nàng đã sớm nói ra hết tâm tư trong lòng mình,nói ra được những lời đó nàng đã dùng hết dũng khí của mình,hiện tại nàng sẽ dùng hành động thay lời nói,nàng sẽ dùng tình yêu của mình đi chiếu cố cho Khang Vô Phong,cả đời này cũng liền tương kính như tân.

Khang Vô Phong nhẹ nhàng đặt Tuyết Y Tình nằm xuống giường,chậm rãi thoát khai bạch y trên người nàng,chỉ lưu lại chiếc áo yếm mõng manh bao quanh ngọc thể và chiếc quần lụa mỏng,bàn tay mền mại nhẹ nhàng vuốt ve ngọc thể tuyết trắng ôn nhuận của nàng,Tuyết Y Tình hàng mi cong vút nhắm nghiền,hai má hiện lên phi sắc hồng của sự xấu hổ,nàng ngượng ngùng xen lẫn hoang mang không biết Khang Vô Phong sẽ làm gì mình,mơ hồ hiểu được hành động của đối phương,làm cho nàng càng thêm hồi hợp,nhịp tim bắt đầu nhảy loạn,Khang Vô Phong ôn nhu hôn lên mặt nàng.

"Cục cưng ngươi nguyện ý để cho ta yêu ngươi chứ ?"

Tuyết Y Tình khẽ cắn môi mỏng ửng hồng,nàng hiểu yêu ở đây đang ám chỉ cái gì,y phục cũng đã thoát bây giờ mới hỏi nàng có nguyện ý hay không,Khang Vô Phong cho nàng cơ hội lựa chọn hay sao,nàng e thẹn thấp giọng trả lời.

"Nguyện ý..."

Tuyết Y Tình nói xong xấu hổ lấy tay che mặt mình lại,mặc dù hiện tại Khang Vô Phong không thấy được nàng,nhưng vẫn làm cho nàng ngượng ngùng xấu hổ,Khang Vô Phong mỉm cười tà mị,cưng chìu hôn lên đôi môi mềm mại của Tuyết Y Tình,bàn tay chậm rãi vuốt ve ngọc thể nàng,nhẹ nhàng vuốt ve hai con tiểu bạch thỏ căng tròn cách lớp áo yếm,mềm mại mà co dãn xúc cảm này làm cho Khang Vô Phong hô hấp khó khăn hơn,cục cưng của nàng thật sự là quá mê người,làm cho người ta muốn hung hăng mang ra dày vò,Khang Vô Phong cố gắng kiềm chế sự cuồng bạo của mình,nàng ôn nhu cưng chìu Tuyết Y Tình,nàng không muốn làm tổn thương Tuyết Y Tình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro