Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn học Kang sau khi bị ép tiếp nhận hiệp ước không bình đẳng của Bae Joohyun đã bắt đầu cuộc sống trợ lý của mình. Thời gian lên lớp của đại học năm 3 trên cơ bản là rất ít, chương trình học đều được sắp xếp vào buổi sáng. Ngay khi Kang Seulgi đáp ứng Bae Joohyun, Bae ngự tỷ đã bắt bạn học Kang phải viết thời khóa biểu buổi sáng của nàng cho mình. Kang Seulgi không can tâm viết ra, sau đó không khách khí nói:

"Bắt đầu từ chiều mai em sẽ đi làm, còn bây giờ em muốn về." Nói xong bước đi không thèm nhìn lại. 

Bae Joohyun nhìn con tôm nhỏ đi rồi, cũng mất hứng, vốn muốn cùng nàng đi ăn cơm, có biết bao nhiêu hứng thú muốn câu dẫn bé cưng, ai ngờ nàng hoàn toàn không lưu luyến mình, một phát đi luôn, hừ, Bae Joohyun vì việc này mà tâm tính phúc hắc lại nổi lên, trên mặt nàng hiện ra một bộ dáng xấu xa, chờ xem, con tôm nhỏ, ta sẽ cho ngươi cuộc sống trợ lý khó quên. (Việc này, tại trạm chờ xe bus, bạn học Kang đang đứng chờ đột nhiên rùng mình.)

Kang Seulgi về tới trường học đã là năm giờ chiều, nhìn thời gian không cách giờ cơm tối là bao nhiêu, ngẫm lại quay đầu đi đến căn tin, mua hai phần cơm trở về. Đoán chừng con heo lười kia nhất định chưa ăn cơm, mình không đi mua nàng chắc chắn sẽ không đến căn tin chen chúc. Về đến phòng chợt nghe tiếng con heo kia đang tám điện thoại với tên bạn trai nào đó, Kang Seulgi cơm để lên bàn rồi đi rửa tay, sau đó lại đến phòng bếp lấy muỗng đũa, Son Seungwan nghe được âm thanh biết Seulgi đã về, cúp điện thoại, xụ mặt xông ra trách móc người bạn cùng phòng.

"Cậu đi đâu thế hả? Có biết bỏ tớ chết đói không hả? Không phải chỉ đi nộp bản kiểm điểm thôi sao? Làm gì mà nộp luôn đến giờ cơm tối mới về! Đói chết lão nương a! Cậu không phải xảy ra JQ* (gian tình) gì đó chứ? Nói tỷ tỷ tớ nghe." Son Seungwan tặc lưỡi, cười cười nói. 

Kang Seulgi nhìn thấy cái mặt cười đến xấu xa của người kia, lại nghĩ đến từ ngày mai chiều đến tối mình không ở lại trường, dựa vào quan hệ của nàng và Seungwan, từ sau khi ở cùng một phòng ký túc xá, Seungwan vẫn luôn đó xử tốt với nàng, dù hơi lười một chút, nhưng vẫn luôn quan tâm lẫn nhau, cho nên quyết định thẳng thắn nói với Seungwan.

"Heo, đã có một số việc xảy ra với tớ và nàng, tớ sẽ cho cậu biết, nhưng cậu phải hứa giữ bí mật, ok?"

Son Seungwan nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Kang Seulgi, nhẹ gật đầu, nàng biết rõ Kang Seulgi bình thường rất ít khi nghiêm túc như vậy. Seulgi tin tưởng Seungwan, cho nên đem chuyện xảy ra sau khi đi gặp Bae Joohyun tất cả kể cho Son Seungwan nghe.

"Wao, tiểu tử cậu thật là có số đào hoa a, nói một chút về hình dáng lão sư cho tớ nghe đi." Son Seungwan nghe xong câu chuyện của Kang Seulgi cũng rất là không tưởng tượng nổi, nhưng nghĩ lại, cái này gọi là người ngốc có phúc của người ngốc a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro