Đệ 17 chương: Một bất ngờ xinh đẹp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Đệ 17 chương: Một bất ngờ xinh đẹp



Vấn đề của Đường Tĩnh Tĩnh làm cho Khúc Thủy Hề trầm tư hồi lâu, trong quá trình trầm tư, dường như nàng hiểu ra tại sao mình lại độc thân nhiều năm như vậy.


"Chị thích người chu đáo còn có nhiều ý thức trách nhiệm và tận tâm, phải dịu dàng, biết nấu cơm, đối xử tốt với chị, không có việc gì cũng phải khen chị, thỏa mãn trái tim hư vinh của chị. Anh ấy không được sợ côn trùng, bởi vì chị sợ, trong nhà phải có người xử lý nhện gián. Anh ấy không được keo kiệt, bởi vì chị keo, nếu hai người cùng keo, chất lượng sinh hoạt sẽ rất kém. Còn có còn có, giữa hai người nhất định phải có tự do, không được quản này quản nọ chị, nhưng mà, lúc chị cần anh ấy phải ở bên cạnh chị, không thôi phải tới bao giờ mới dùng?

Lúc chị nói chuyện anh ấy không được ngắt lời, lúc chị không vui anh ấy phải dỗ dành chị mà không phải hỏi chị tại sao không vui, cứ lỳ chị sẽ tức giận lôi chuyện cũ ra nổi cơn nói một trận. Chị nói đông anh ấy có thể đi tây, nhưng phải cho chị một lý do thích hợp, không thôi từng phút chị đều xù lông."


Đường Tĩnh Tĩnh yên lặng giơ tay đếm từng cái, Khúc Thủy Hề ở phía sau vuốt lông chó bùm bùm nói liên tục: "Về phần dáng vẻ, yêu cầu của chị không cao, chỉ cần ngũ quan đầy đủ, không xấu là được. Về điều kiện kinh tế a, không thể kém hơn chị là được, những cái khác đều có thể từ từ cố gắng đúng không?"


Đường Tĩnh Tĩnh ngây ngốc gật đầu. . . hình như, mỗi một yêu cầu đều không có hà khắc lắm, thế nhưng hợp tất cả lại thì. . .


Ờm, nhưng mà cảm thấy cố gắng một chút, mình vẫn có thể làm được?


Khúc Thủy Hề lè lưỡi, vô liêm sỉ nói: "Chị cũng biết mình hà khắc quá rồi đúng không? Hay là đơn giản một chút, đẹp trai sáng láng, có xe có nhà cha mẹ chết hết."


"Phụt. . ."


"Dù sao chị cũng sẽ không chín bỏ làm mười, tìm không được người thích hợp cùng lắm thì không kết hôn, chị có tay có chân, sống một mình cũng rất tốt, không cần phải tìm một người đàn ông chị không thích mỗi ngày đều phải hầu hạ anh ta ăn uống ngủ nghỉ." Mỗi câu mỗi chữ Khúc Thủy Hề đều chân chân thật thật nói: "Phụ nữ một khi vì bị bức bách mà tùy tiện tìm một người đàn ông để kết hôn, vậy nửa đời còn lại cũng chỉ có cha mẹ chồng, củi gạo dầu muối, giặt quần áo nấu cơm, sinh con nuôi con và chờ cháu.

Tiểu Ngư em còn nhỏ, không bị gia đình thúc giục tìm chồng sinh con, không gặp qua những người bị hiện thực mài cho nhẵn nhụi, không có ở trong phòng làm việc hay trong căn tin nghe cô nương tuổi xấp xỉ mình thảo luận chuyện chồng con, cuộc sống của họ dường như ngoại trừ nhà ra chỉ có công việc và bữa cơm. . ." Nàng lắc đầu than lại than: "Chị nói những lời này cũng không phải coi thường ai, có lẽ đó mới là quỹ đạo của một cuộc đời chân chính con người nên bước lên? Chỉ là. . . chỉ là chị không muốn để mình biến thành như vậy quá nhanh. Chị nghĩ, chị còn trẻ, chị muốn giành ra một đống một đống thời gian để làm chuyện mình thích, mà không phải đem sự vô tư của mình dâng hiến cho gia đình và sự nghiệp quá sớm."


Đường Tĩnh Tĩnh trầm mặc mà nghe, Chó Độc Thân cứ đi như không có việc gì.


"Cho nên chị rất ghét phải nghe người ta nói chị sống không tốt là vì chị không có bạn trai, mỗi ngày chị đều nói với chính mình, không nên nước chảy bèo trôi quá nhanh. . . những ngày tầm thường rất dài, không là muộn trong những năm này, những ngày phóng túng huyên náo rất ngắn, quá khứ, chớp mắt liền không còn nữa."


Giọng Khúc Thủy Hề rất nhẹ, nhẹ đến không có sức lực, như gió thổi qua sẽ tán đi.


Đường Tĩnh Tĩnh có thể nghe ra nỗi mịt mờ trong đó, cũng rất quen thuộc với cảm giác này, nhưng lại không biết nên an ủi thế nào.


Cũng không phải nàng từng trải qua những chuyện bất lực ấy, chỉ là Từ Hiểu Mộc và Tô Lâm đã từng hoang mang như thế, ở đơn vị công tác không hợp nhau, hoài nghi bản thân trong ánh mắt thương hại của người khác.


Tô Lâm đã bỏ việc, trong khoảng thời gian rất ngắn đã trở thành một trong những quản lý cấp cao ở công tác thất Trảm Vân Các, nàng nói hiện tại nàng vui vẻ hơn trước đây không biết bao nhiêu.


Từ Hiểu Mộc không dám từ bỏ công việc vào game kiếm ăn, sợ người nhà thất vọng với mình, lựa chọn kiên trì với công việc mà mình không thích, thường ngày phải chịu ủy khuất từ công việc mang đến, cùng với áp lực từ những ngày lễ ngày tết trở về nhà bị bà con họ hàng hỏi han.


Mỗi người đều có lựa chọn khác nhau, đương nhiên cách sống cũng sẽ khác nhau. Thân là bạn cùng phòng, khi có người buồn bã chuyện các nàng có thể làm cũng chỉ có túm người đó vào game thỏa thích cuồng hoan một đêm.


"Chị nói với em chuyện này làm gì không biết." Khúc Thủy Hề lắc đầu, nói cái gì không nói, lại đi bày tỏ đầu óc không biết có tính là mang danh bất nghĩa hay không với một cô bé chưa tốt nghiệp đại học, đúng là muốn phá hư tiểu bằng hữu mà.


"Chị nói cái gì em cũng thích nghe." Đường Tĩnh Tĩnh suy nghĩ một chút, chăm chú nói: "Em không giỏi an ủi người, nhưng em có thể giúp chị thanh toán xe mua sắm trong ngày song thập nhất."


"Cái quỷ gì!" Khúc Thủy Hề thiếu chút nữa ngã xuống khỏi lưng Chó Độc Thân.


Nàng trăm triệu lần không ngờ mình sẽ có một fan đại gia như thế, mới có thể trong lúc nàng không chút phòng bị hù nàng té ngửa!


Giúp thanh toán xe mua sắm là một lời hứa cỡ nào hào khí tận trời, nghe giọng điệu Đường Tĩnh Tĩnh, Khúc Thủy Hề không chút nghi ngờ việc nàng có thể làm được hay không. Nhưng mà mê hoặc cực đại ở trước mắt, nàng phanh gấp bước chân không ngừng phi nước đại trong lòng mình —— phú quý bất năng dâm, bần tiện bất năng di*! Mình có tay có chân, trăm triệu lần không thể vô duyên vô cớ đòi lấy bất cứ đồng nào từ fan.

*Khổng Tử dạy: Giàu sang không thể cám dỗ, Nghèo khó không thể chuyển lay, Quyền uy không thể khuất phục.


Nàng không muốn bị người ta nói XX dựa vào mình có chút danh tiếng trên mạng, chạy vào game dụ dỗ fan đại gia, yên tâm thoải mái vơ vét tiền người ta, dịp lễ tết nhận được cả vạn để thanh toán xe mua sắm.


"Nghiêm túc đó!" Đường Tĩnh Tĩnh lập tức khẩn trương giải thích: "Em nghe nhạc của chị nhiều năm như vậy cũng chưa trả tiền, bây giờ rất nhiều ca khúc tải về một lần là một đồng tiền, chị hát gần 400 bài, làm tròn là 100 triệu!"


"Thì ra em cũng nói nhảm!" Khúc Thủy Hề giơ tay lên bẹo má Đường Tĩnh Tĩnh, cắn răng giả vờ hung ác nói: "Con nít ranh kiếm được tí tiền đã bắt chước người ta làm đại gia? Nếu như chị muốn kiếm tiền từ những ca khúc đó chị cài đặt miễn phí download làm gì? Nữ thần của em cũng là một giáo viên nhân dân nghiêm túc, sao có thể để một sinh viên mua đồ cho mình?"


"Vậy. . . vậy bạn bè còn có tặng quà cho nhau a!" Đường Tĩnh Tĩnh đỏ mặt cãi lại: "Lẽ nào lúc chị nhận quà còn phải phân biệt đối phương là học sinh hay đã đi làm, mới quyết định ký hay không ký nhận à. . ."


"Cái này không giống nhau, mấy thứ đó là chị chọn, em giúp chị trả tiền, vậy là em chỉ tặng tiền cho chị, không tính là quà." Khúc Thủy Hề nói, đưa tay chống hông mình, nghiêng đầu về trước muốn xem biểu tình lúc này của Đường Tĩnh Tĩnh, nhưng chẳng ngờ hành động không lưu tâm này làm Đường Tĩnh Tĩnh sợ đến tim đập mạnh, làm liên lụy cả người lẫn chó đụng vào một người chơi cưỡi Yêu Thụ phía trước, trong nháy mắt chân Chó Độc Thân nhuyễn ra, không chịu thua kém ngã gục xuống đất.


Trong khoảnh khắc mất cân bằng, Khúc Thủy Hề vô thức nắm lấy cánh tay Đường Tĩnh Tĩnh, Đường Tĩnh Tĩnh phản ứng không kịp, vô thức trở tay bảo vệ nàng trong lòng, hai người ngã nhào xuống đất.


Giây tiếp theo, Chó Độc Thân hú lên, Yêu Thụ hú lên, người qua đường A vô tội bị đụng trúng hú lên —— quản bọn họ làm cái bíp gì?


Lúc rớt xuống đất, Đường Tĩnh Tĩnh mạnh mẽ kiềm chế kích động trong lòng, trợn to mắt nhìn Khúc Thủy Hề đang nhắm nghiền hai mắt đè trên người mình.


Giây khắc đó nhờ trái tim đập như điên mà đại não của Đường Tĩnh Tĩnh đúng là cấp tốc vận chuyển. Nàng xảo trá tương kế tựu kế, ngửa đầu tới trước, kề đến đôi môi gần trong gang tấc kia.


Nụ hôn đầu tiên trở thành một bất ngờ xinh đẹp, hơn nữa tất cả đều do một cú ngã gây nên họa, muốn trách thì trách Chó Độc Thân!


Đúng vậy, nhất định là như vậy. Nàng cái gì cũng không biết, nàng cái gì cũng không biết, nàng cái gì cũng không biết. . . hì hì, nghĩ tới còn có chút kích động a.


"Tinh —— "


【 hệ thống 】 ngươi đề nghị hôn môi với [ Khúc Thủy Hề ], xin đợi đối phương đáp lại.





===

Thân là một chó độc thân, nghe bị đổ lỗi như vậy có thấy nhột không?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro