Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 21


Lê Phi Yên thật sự để ý vấn đề này làm cho Ôn Mạt Uyển cảm thấy có chút ý tứ: "Vậy ngươi nói xem có cái gì khác nhau? Tỷ như sẽ không cắn ống hút?"

Lúc này Lê Phi Yên mới phát hiện Ôn Mạt Uyển là đang nhìn chính mình đem ống hút cắn, nhất thời nói không nên lời, thầm nghĩ quả nhiên gừng càng già càng cay, việc tổn hại người như vậy không những tiến hành đúng lúc cùng địa điểm mà còn không tiếng động lại vô hình, Lê Phi Yên bỗng cảm thấy một cỗ không phục mà hỏi lại, "Vậy ngươi thời điểm mười chín tuổi là đang làm cái gì?" Không biết vì sao, Lê Phi Yên khi đối mặt Ôn Mạt Uyển đều sẽ phá lệ để ý, mặc kệ là vì lý giải ý tứ của Ôn Mạt Uyển hay là biểu đạt ý tứ của chính mình, Lê Phi Yên đều ngẫm kỹ lưỡng mà tổ chức trước một chút ngôn từ, cảm thấy có thể mới nói ra, hôm nay cũng vậy, nếu Ôn Mạt Uyển nghi ngờ thì nàng đương nhiên còn có thể ứng đối tốt được.

Ôn Mạt Uyển suy nghĩ rồi nói: "Mười chín tuổi, còn đang đi học."

Lê Phi Yên còn thực sự mà hỏi: "Chính là sinh viên thôi?"

Ôn Mạt Uyển gật đầu: "Đúng vậy."

Lê Phi Yên híp đôi mắt đẹp lại: "Ta năm nay mươi chín tuổi, là quản lý quan hệ xã hội của Cường Thịnh, vậy ngươi nói, sinh viên cùng quản lý so ra thì người nào tương đối giống tiểu cô nương?"

Ôn Mạt Uyển không nghĩ tới Lê Phi Yên lại tương đối để tâm vào chuyện vụn vặt như vậy nên hơi hơi ngẩn người, Lê Phi Yên còn nói: "Ta thừa nhận ngươi lớn tuổi hơn so với ta, kiến thức rộng, nhưng sinh sớm hơn ta vài năm thì không nhất định sẽ thành thục hơn ta. Tỷ như..."

Lê Phi Yên bắt đầu thao thao bất tuyệt, Ôn Mạt Uyển không có đánh đoạn nàng, Lê Phi Yên nói mãi cho đến "Ta đều đem tổng quản lý ngành ra dắt mũi" mới kịp phản ứng, các nàng rõ ràng vốn là đang thảo luận uống không uống qua trà sữa, cư nhiên cứ như vậy biến thành nàng tự biên tự diễn, càng làm cho người ta nóng mặt chính là Ôn Mạt Uyển cư nhiên nghe xong, giữa đường cũng không có chen vào nói, không có không kiên nhẫn, cũng không có oán giận, Ôn Mạt Uyển chính là như vậy nghe nàng giảng chuyện của bản thân, không nói một lời.

Ôn Mạt Uyển đây là nghe được nhập tâm hay vẫn là thuần túy xuất phát từ lễ phép mà không tiện kêu dừng?

Lê Phi Yên cũng tự nhận là bản thân không có công lực hấp dẫn người như mấy tiên sinh kể chuyện, nhưng nàng thực rõ ràng cũng không muốn tin tưởng Ôn Mạt Uyển là vì nguyên nhân thứ hai mới luôn trằm mặc làm người nghe, bởi vì Lê Phi Yên thực thích biểu tình hiện tại của Ôn Mạt Uyển, nàng yên lặng mà tựa vào cửa kính xe, ôm khửu tay lắng nghe mình nói, trên mặt không có nụ cười ấm áp, chỉ có thể gọi là "Khuôn thức của Ôn Mạt Uyển" khóe mắt khẽ nhếch mang đến vẻ mặt độc đáo, ánh mắt như lơ đãng mà đảo qua trên người của ngươi nhưng khi ngươi cố tình cùng ánh mắt của nàng chạm nhau thì ngươi liền biết, nguyên lai nàng luôn thực chăm chú nhìn ngươi, thái độ thành kính, tâm ý tinh thuần, không phải như đang dấu diếm lòng dạ để mượn cơ hội nhìn trộm nội tâm người khác, cũng không phát chán mà ứng phó cho có lệ, Lê Phi Yên bội phục Ôn Mạt Uyển nhất cũng là ở điểm này, Ôn Mạt Uyển luôn có thể kéo gần khoảng cách của hai người nhưng cũng có năng lực duy trì khoảng cách của cả hai trong phạm vi an toàn mà cả hai đều có thể tiếp thu, sẽ không làm ngươi cảm thấy xa cách hay suồng sã.

Đây chính là thiên kim tiểu thư xuất thân cao quý, độc lập ngạo nghễ giữa chúng sinh, có bao nhiêu người dùng đồ trang điểm cao cấp cùng phục sức xa xỉ giả dạng bản thân, so sánh với loại khí chất cao quý thoát ra từ trong khung của Ôn Mạt Uyển là xa không thấy tới, cầu cũng không đến kịp, nếu đổi thành người khác tự nhiên sẽ đối khuôn thức đại tiểu thư của Ôn Mạt Uyển không phải hâm mộ thì chính là ghen tị nhưng Lê Phi Yên lại cảm thấy nữ nhân như Ôn Mạt Uyển trời sinh chính là để bị đùa giỡn, bị khi dễ, thậm chí là vật nắm trong tay dựa trên yêu cầu của Lê Phi Yên nàng mà được làm ra, bởi vì cho tới bây giờ Ôn Mạt Uyển đều sẽ không hiểu phương pháp đối phó người xấu, tỷ như loại yêu nữ như nàng, Ôn Mạt Uyển nhất định trốn không thoát năm ngón tay như ngũ hành sơn của nàng, Lê Phi Yên có thể tận hết khả năng làm các loại chuyện xấu, phát cáu sau đó lại thưởng thức Ôn Mạt Uyển biểu tình gút mắt ẩn nhẫn không phát tiết, hoặc kiềm chế hoặc là thích.

"Tại sao không nói ?" Ôn Mạt Uyển ngữ khí bình tĩnh.

Lê Phi Yên cầm trà sữa uống một hớp lớn: "Nói xong rồi."

Ôn Mạt Uyển đứng thẳng thân thể: "Vậy xuống núi đi." Đi đến buồng điều khiển đột nhiên dừng lại hỏi Lê Phi Yên: "Ngươi lái hay vẫn là ta đến?"

Lê Phi Yên tự ngồi vào vị trí ghế phụ, mặt không chút để ý mà quấy cái ly để hút trân châu, Ôn Mạt Uyển cười cười lui người lên xe, xoay chìa khóa khởi động sau đó lại nhìn xem Lê Phi Yên, Lê Phi Yên đón ánh mắt của Ôn Mạt Uyển rồi hỏi: "Có chuyện gì?"

Ôn Mạt Uyển không nói, đưa tay đến bên cạnh chân Lê Phi Yên "Làm sao vậy?" Loại này động tác này của Ôn Mạt Uyển cũng còn không có dọa tới được Lê Phi Yên, bất quá Lê Phi Yên vẫn là mở to hai mắt, khoảng cách đối diện Ôn Mạt Uyển nói thật ra có chút vượt qua phạm vi an toàn.

Ôn Mạt Uyển cũng không thèm nhìn tới Lê Phi Yên, trực tiếp chìa ra tay lướt qua eo Lê Phi Yên đem dây an toàn kéo lại lưu loát gài vào cho Lê Phi Yên, sau đó một bên cài vào của chính mình vừa nói: "Xuống núi đường trơn, cẩn thận một chút." Ôn Mạt Uyển biết mình không tất yếu đối xử với Lê Phi Yên tốt như vậy, huống chi Lê Phi Yên không phải mới vừa quảng cáo rùm beng mình là người thành thục trưởng thành sao, việc nhỏ này kia sao lại phải để người khác thay nàng quan tâm, nhưng đạo lý chỉ là đạo lý, Ôn Mạt Uyển nhìn Lê Phi Yên ngoan ngoãn ngồi trên ghế ngồi, một nửa mái tóc dài mềm mại rũ xuống che đi cánh tay đang cầm trà sữa, chỉ mơ hồ lộ ra đầu ngón tay được tu bổ đến mượt mà trơn bóng, Ôn Mạt Uyển liền nhịn không được cảm thấy Lê Phi Yên là yêu cầu muốn được chiếu cố, vấn đề này cùng với việc Lê Phi Yên là ai, đã làm cái gì không quan hệ, giờ này khắc này, Lê Phi Yên chỉ là một nữ hài vừa mới bị say xe khôi phục lại, mơ mơ màng màng quên cài dây an toàn.

Đối đãi một nữ hài tử như vậy đổi lại là người khác cũng sẽ làm thế. Ôn Mạt Uyển nghĩ vậy cảm thấy thái độ của mình đối Lê Phi Yên cũng không có gì là đặc biệt.

Bất quá Lê Phi Yên cũng không cảm kích Ôn Mạt Uyển có phong độ thật tốt, chỉ nói: "Ngươi chạy chậm một chút ta liền hạnh phúc khôn cùng."

Ôn Mạt Uyển không thèm đáp lại đóng cửa xe hướng chân núi chạy xuống, Lê Phi Yên cũng thấy mệt mỏi, một đường chóng mặt liền chìm vào giấc ngủ say, đợi cho đến lúc tỉnh lại thì bốn phía đã đầy ánh đèn đủ màu, nghiễm nhiên về tới trong thành phố.

Lê Phi Yên hoạt động vòng eo: "Ngươi trực tiếp chạy đến về gia đi, ta chính mình trở về."

Ôn Mạt Uyển nhìn nhìn nàng: "Trạng thái của ngươi không thích hợp lái xe."

Lê Phi Yên giương mi hỏi: "Ngươi muốn đưa ta về?" Đây là biết rõ còn cố hỏi, bất quá Lê Phi Yên chính là thích nhìn Ôn Mạt Uyển bị chính mình làm rõ sau đó biểu tình muốn nói lại thôi, rồi không nói được lời nào cho nên Lê Phi Yên cũng không phiền không chán trò bản cũ soạn lại.

Ôn Mạt Uyển trực tiếp xem nhẹ sự châm ngòi của Lê Phi Yên, vẫn là chạy luôn đến Thúy Ngọc Các, đem xe dừng ở lối vào, tắt động cơ nghiêng đầu đối Lê Phi Yên nói: "Tới."

Lê Phi Yên ngưỡng mặt ra sau, dùng ánh mắt to mênh mông như nước hàm chứa thâm thúy mà phiêu đến vị trí Ôn Mạt Uyển liếc mắt một cái: "Không nghĩ tới ngươi còn nhớ rõ vị trí nhà của ta."

"Chỉ cần là địa phương ta đi qua một lần đều sẽ không quên." Ôn Mạt Uyển không mặn không nhạt mà đem sự châm chọc của Lê Phi Yên cản trở về, kỳ thật trong lòng cũng không phải là không để ý, bởi vì nàng đối với Thúy Ngọc Các của Lê Phi Yên là ký ức khắc sâu, lần trước là lấy thân phận người đích thân đem quần lót đến cho Lê Phi Yên, kết quả là nhập hang sói gặp phải tiểu dâm tặc, bị lừa cởi quần áo, hôn môi, còn kém chút...

Ôn Mạt Uyển bảo trì trấn định, dư quang khóe mắt sớm nhìn đến Lê Phi Yên vẫn ngồi ở bên, nàng bộ dáng như không có việc gì miễn cưỡng mà tựa vào chỗ ngồi, cầm kính trang điểm bổ trang, cuối cùng quay đầu cười đến vừa ngọt vừa mị, da mặt như trứng luộc mang theo vẻ mặt vô hại đáng yêu, sau đó khẽ mở đôi môi đỏ nói: "Nếu đã đến dưới lầu nhà ta thì lên ngồi một chút đi?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro