Chương 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 33


Ôn Mạt Uyển đi vào phòng thay quần áo liền thuận tay khép cửa lại, cách giờ bắt đầu buổi lễ đã rất gần, Ôn Mạt Uyển rót cho mình một tách trà chanh, nghĩ muốn thêm một chút nước ấm nên đi đến cái máy lọc nước trước mặt lại phát hiện công tắc nguồn điện rõ ràng hiện chữ off, Ôn Mạt Uyển có chút bất đắc dĩ, mở công tắc lên, máy lọc nước dần dần phát ra âm thanh vù vù, Ôn Mạt Uyển trở lại ngồi lên ghế nằm một tay chống má, ánh mắt xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh to lớn mà bay tới đám người ồn ào bên ngoài, nàng nhớ đến vừa rồi thần thái Diệp Nam Thành bối rối đến cực điểm liều mạng che dấu, làm vợ của hắn, đây là lần đầu tiên Ôn Mạt Uyển nhìn thấy người đàn ông bày mưu nghĩ kế lộ ra biểu tình như vậy, trước kia cho dù có thương nghiệp vận tác yêu cầu Diệp Nam Thành nắm bánh lái chèo kéo hắn cũng chưa bao giờ có nửa điểm hoảng hốt hụt hơi, nhưng mà hôm nay, sắc mặt Diệp Nam Thành như tờ giấy, phảng phất giống như tận thế, mồ hôi lạnh chảy dài.

Diệp Nam Thành vĩnh viễn cũng sẽ không chủ động đem sự tồn tại của Lê Phi Yên thẳng thắn với Ôn Mạt Uyển, hắn rất để ý tất cả thảy vật ngoài thân mà hắn có được, sợ hãi bởi vì thế mà mất đi hình tượng địa vị trong công việc, sợ hãi vì thế sẽ mất đi người vợ hoàn mỹ người người khen ngợi, nhưng mà hắn không biết, thứ Ôn Mạt Uyển coi trọng nhất chính là tín nhiệm và khoan dung, những điều này đối với hôn nhân mà nói so với cái gì cũng phải trọng yếu hơn.

Trước đó Ôn Mạt Uyển từng nghĩ qua, nếu Diệp Nam Thành không chịu nổi áp lực nội tâm thừa nhận hết thảy với nàng, có lẽ nàng còn có thể cân nhắc buông bỏ quá khứ, trùng kiến tương lai, nhưng mà nhìn tình huống trước mắt, người đàn ông này căn bản là không nên luôn miệng nói yêu, một cái chữ yêu này, hắn còn nói với bao nhiêu nữ nhân?

Đèn máy lọc nước từ đỏ chuyển sang xanh, Ôn Mạt Uyển lấy lại tinh thần, cầm tách trà chanh đi tới, rót thêm nước nóng, còn chưa uống, cánh cửa đang đóng đột nhiên vang lên một tiếng chi nha.

Từ vị trí hiện tại Ôn Mạt Uyển nhìn không thấy được cái gì, Ôn Mạt Uyển cầm tách nước, tách nóng hầm hập làm cho tâm tình của nàng bình tĩnh một chút, nàng đứng tại chỗ nhìn về phía cánh cửa, hỏi: "Ai vậy?"

Lúc này không phải là thợ trang điểm, cũng sẽ không phải là khách tới dự tiệc, vậy thì là ai?

Lẳng lặng đợi trong chốc lát không có động tĩnh, Ôn Mạt Uyển lập tức đi qua đi, hỏi: "Tại sao không nói..."

Ôn Mạt Uyển bỗng nhiên có chút sửng sốt, đứng ở trước mặt chính là Lê Phi Yên.

Thực tại không biết nên có biểu tình làm sao, Ôn Mạt Uyển cảm thấy thần thái với tư thế của mình ở trước mặt Lê Phi Yên hoàn toàn không đủ dùng, Lê Phi Yên có bảy mươi hai biến, mà nàng chỉ có mười tám biến, loại chênh lệch này nên so chiêu như thế nào đây?

"Chào." Lê Phi Yên mỉm cười, "Cửa không có khóa, ta đang do dự tiến vào hay không."

Ôn Mạt Uyển xoay người đi đến bên cạnh ghế nằm ngồi xuống, thản nhiên mà nói: "Nếu muốn bổ trang có thể đến nhà vệ sinh."

Lê Phi Yên nói: "Ngươi là đang hạ lệnh đuổi khách sao?"

Ôn Mạt Uyển giương mắt nhìn Lê Phi Yên, không nói chuyện, bưng lên nước chanh tự uống một ngụm, nước nóng hầm hập làm cho nàng cảm giác thực thoải mái, Ôn Mạt Uyển không tự giác lại uống thêm một ngụm, Lê Phi Yên cũng không nói chuyện, cứ đứng ở tại chỗ nhìn Ôn Mạt Uyển nhâm nhi trà chanh, cách trong chốc lát nói: "Không mời ta ngồi xuống? Đại tiểu thư có giáo dưỡng là đãi khách như vậy sao?"

Không biết tại làm sao cái từ Đại tiểu thư này từ trong miệng Lê Phi Yên nói ra càng thêm hàm xúc ý tứ châm chọc, Ôn Mạt Uyển không muốn cùng nàng so đo nhiều, ánh mắt tùy tiện quét đến chỗ ngồi bên thân, không mang theo tình cảm độ ấm nhìn Lê Phi Yên mà nói: "Mời ngồi."

"Cám ơn." Lê Phi Yên cười cười, chọn cái vị trí không xa cũng không gần ngồi xuống, cùng Ôn Mạt Uyển cách khoảng cách hai cánh tay, hai người ước chừng hình thành góc tù 135 độ.

Trên bàn trà có mâm đựng trái cây, Lê Phi Yên lấy quá một quả sơn tra, cắn luôn vỏ mà ăn, thuận tiện hỏi Ôn Mạt Uyển: "Ngươi trốn ở chỗ này làm cái gì? Bên ngoài rất náo nhiệt." Lê Phi Yên khi nói chuyện không quên xác nhận cảm xúc của Ôn Mạt Uyển như thế nào, khóe mắt không có ướt, xem ra không khóc, Lê Phi Yên đột nhiên rất tò mò chuyện gì phát sinh mới có thể làm cho Ôn Mạt Uyển khóc, hoặc là nói nữ nhân như Ôn Mạt Uyển sẽ khóc sao?

"Đích thực rất náo nhiệt." Giọng nói Ôn Mạt Uyển mờ mịt, ánh mắt bay tới ngoài cửa sổ, lại mơ hồ nhìn thấy xa xa Tề Thịnh Ba đang một mình tựa vào trên lan can, bên người tụ tập vài kẻ đồng loại, Ôn Mạt Uyển nhận ra đều là phú nhị đại trong vòng xã giao, xem ra Lê Phi Yên là đem Tề Thịnh Ba bỏ rơi mà chạy tới, Ôn Mạt Uyển thu hồi ánh mắt, "Nếu náo nhiệt, ngươi còn có thể nhịn được?"

Lê Phi Yên theo ánh mắt Ôn Mạt Uyển nhìn, thấy được Tề Thịnh Ba, Lê Phi Yên biết Ôn Mạt Uyển cũng đang đánh giá Tề Thịnh Ba, nàng nhẹ giọng hỏi han: "Ngươi cảm thấy người đàn ông kia thế nào?"

Ôn Mạt Uyển kỳ quái mà nhìn Lê Phi Yên: "Cái gì thế nào?"

Lê Phi Yên cười cười: "Ta muốn hỏi ý kiến của ngươi một chút, Tề Thịnh Ba người này có đáng giá để phó thác chung thân hay không?"

Vấn đề của Lê Phi Yên đến thật sự quá mức đột nhiên, Ôn Mạt Uyển nhất thời không biết phải phản ứng thế nào, Lê Phi Yên đang cân nhắc chung thân đại sự kết hôn linh tinh sao?

Ôn Mạt Uyển hỏi: "Vì sao muốn hỏi ý kiến của ta."

Lê Phi Yên nói: "Bởi vì ngươi là nhân sĩ đã kết hôn thôi, hoặc nhiều hoặc ít có thể cho ta một chút ý kiến, ngươi cũng biết, nữ nhân giống như chúng ta bên người đều là đồng dạng bằng hữu, cũng không có kiến nghị gì chuyên nghiệp."

Ôn Mạt Uyển không biết trong hồ lô Lê Phi Yên đến tột cùng muốn làm cái gì, ngày hôm qua nàng vẫn là tình nhân của Diệp Nam Thành, hôm nay nàng liền tuyên bố suy tính gả cho Tề Thịnh Ba? Tuồng này chính là ở đâu ra?

Lê Phi Yên quan sát biểu tình Ôn Mạt Uyển, bỗng nhiên cảm thấy rất thú vị, dựa theo lẽ thường, Ôn Mạt Uyển hẳn là không nhẹ không nặng, không mặn không nhạt mà hồi đáp một câu "Ngươi không cần hỏi ý kiến người bên ngoài ", Lê Phi Yên đều có thể tưởng tượng được đến thời điểm Ôn Mạt Uyển nói như vậy độ cung khóe môi là bao nhiêu, lông mi có nhẹ nhàng giơ lên hay không, thậm chí ngữ điệu khi nói ra mấy chữ này, trong đầu Lê Phi Yên đều đã có thể phóng thành một tràng điện ảnh.

Nhưng Ôn Mạt Uyển là trầm mặc, có lẽ nàng đang suy nghĩ nói cái gì, hay là nàng đang do dự có nên mở miệng hay không?

Có cái gì mà đắn đo? Nếu nàng như vậy đối với Ôn Mạt Uyển mà nói không phải là vừa lúc hoàn toàn giải quyết một cái phiền toái sao?

Lê Phi Yên nghĩ như vậy, hướng Ôn Mạt Uyển giải thích: "Nếu ta kết hôn, không hề là độc thân ô nhiễm môi trường, ngươi cũng không cần lại vì chuyện giữa ta và chồng của ngươi mà phiền lòng, như vậy không tốt sao?" Có lẽ thực ngây thơ, có lẽ không kháo phổ*, nhưng mà Lê Phi Yên là nghĩ như vậy, người vợ nào sẽ nghe lời phiến diện của tình nhân mà tin rằng chồng mình với tình nhân đã thật cắt đứt? Trừ phi tình nhân thuận lợi tìm được người đáng tin cậy để làm vợ, Ôn Mạt Uyển chẳng lẽ không hiểu đạo lý này? – *( kháo phổ chính là làm việc bê bết, đi trễ về sớm, làm việc không đáng tin cậy.)

Ôn Mạt Uyển nghe Lê Phi Yên giải thích một mặt buông tách trà chanh, nói rằng: "Kết hôn là chuyện lớn đời người, ngươi phải thận trọng, vạn nhất lựa chọn không đúng lại thành tự tìm phiền toái cho mình."

Lê Phi Yên ánh mắt quét Ôn Mạt Uyển một lần, cười cười nói: "Ngươi là nói Thịnh Ba không thích hợp ta?"

Lê Phi Yên gọi thân mật tên Tề Thịnh Ba làm cho Ôn Mạt Uyển nhướng mày, Ôn Mạt Uyển ngữ khí phai nhạt xuống dưới: "Có lẽ trước khi cân nhắc kết hôn ngươi hẳn là nên giải quyết vấn đề quan hệ cá nhân của chính mình." Ngụ ý sinh hoạt cá nhân của Lê Phi Yên hỗn loạn.

Lê Phi Yên đương nhiên sẽ không nghe không hiểu, bất quá Lê Phi Yên cũng không thuận theo Ôn Mạt Uyển, nàng hỏi ngược lại: "Chính là cùng đi một chỗ, ăn chút cơm, thì là quan hệ riêng tư ái muội sao?"

Ôn Mạt Uyển nhìn Lê Phi Yên liếc mắt một cái, trên mặt xuất hiện biểu tình làm cho người ta nắm bắt không được: "Vậy ngươi cảm thấy như thế nào mới là ái muội?"

Lê Phi Yên bị Ôn Mạt Uyển làm cho nghẹn họng, trong lòng cỗ khí không chịu thua lại dấy đi lên: "Dù sao không cùng họ Tề ái muội."

Ôn Mạt Uyển lạnh lùng cười: "Bởi vì anh ta còn chưa kết hôn sao?"

Lê Phi Yên hỏi: "Có ý tứ gì?"

Ôn Mạt Uyển nói: "Cùng đàn ông chưa lập gia đình như thế nào cũng có thể, cùng đàn ông đã kết hôn ngươi mới thừa nhận là có quan hệ riêng tư, phải không?"

Ngữ khí bằng phẳng, nội dung lại chua ngoa, Lê Phi Yên biết Ôn Mạt Uyển rất ít khi sẽ nói lời chua ngoa như vậy, nàng hồi trả Ôn Mạt Uyển một ánh mắt chất vấn, Ôn Mạt Uyển ngẩn người, hiểu được chính mình có chút thất thố.


-


E/N: Update để hỏi, mình đang cân nhắc xem khi hai vị nữ chính yêu nhau rồi, nên dùng "Chị-em", hay vẫn giữ "Ta-ngươi" *sigh* 

Mình vốn theo trường phái "Ta-ngươi" bởi vì với mình mối quan hệ giữa hai nhân vật là bình đẳng, ngang hàng, nhưng chỉ trách tiếng Việt đại từ nhân xưng quá phong phú với cân nhắc đây là truyện hiện đại và phục vụ người đọc nên có thể nhiều bạn đọc ưa chuộng "Chị-em" hơn.

Các bạn có ý kiến xin góp ý dùm mình, xin cảm ơn.

P/s: À, mình thấy có vài bạn đọc underage mà bộ truyện này cũng có kha khá cảnh H, đắn đo không biết có nên set pass không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro