Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 36

Nàng thật muốn... Ôn Mạt Uyển, ham muốn trong lòng bắt đầu khởi động làm cho Lê Phi Yên tay không khỏi ra sức, nàng từ bên eo của Ôn Mạt Uyển một đường xuống phía dưới, trượt đến chỗ xẻ tà của váy, chậm rãi vuốt ve mặt ngoài non mịn mềm mại của đùi. Ôn Mạt Uyển tứ chi dài mà tinh tế, phía trên đùi là bộ mông bị vải dệt bao vây lấy, Lê Phi Yên không khỏi cách vải dệt, vuốt ve.

"Ngươi dừng tay!" Ôn Mạt Uyển thanh tỉnh hơn chút, giãy dụa hô lên tiếng, "Ngươi điên rồi sao, Lê... A... Ưm!"

Lê Phi Yên biết rất rõ Ôn Mạt Uyển sẽ phản kháng, nàng một tay ngăn chặn Ôn Mạt Uyển, một bên không chút khách khí mà hôn lên chặn lại miệng Ôn Mạt Uyển, đợi Ôn Mạt Uyển lãnh tĩnh một chút, Lê Phi Yên mới buông ra, nhưng là Ôn Mạt Uyển cũng không thỏa hiệp dễ dàng như vậy, chờ hô hấp thông thuận hơn một chút, Ôn Mạt Uyển lần thứ hai giãy dụa, nàng muốn dùng lực đẩy ra Lê Phi Yên, nhưng mà Lê Phi Yên lại trò cũ trọng thi, nàng không chút do dự cắn đôi môi của Ôn Mạt Uyển, thẳng đến nghe được tiếng bật khẽ vì đau đớn của Ôn Mạt Uyển thì Lê Phi Yên mới buông ra.

Sau khi lặp lại vài lần, Ôn Mạt Uyển không hề giãy dụa mà trong không gian có thể lại trái tránh phải né Lê Phi Yên. Nhưng cảm giác bị Lê Phi Yên đụng vào lại càng thêm mãnh liệt, nàng có thể cảm giác được Lê Phi Yên đang si mê thân thể của nàng, Ôn Mạt Uyển theo bản năng muốn đem Lê Phi Yên đẩy ra, nhưng nàng lại từ từ không ra sức nổi, cả người mềm nhũn, đây là thân thể của nàng sao, vì cái gì bắt đầu không nghe sai khiến?

Ôn Mạt Uyển không khỏi ngẩng đầu lên, trên đỉnh đầu là trần nhà trống rỗng, chất liệu gỗ cùng mặt kính thủy tinh tinh tường phản chiếu hết thảy chuyện đang phát sinh trên mặt đất, Ôn Mạt Uyển nhìn thấy chính là hai nữ nhân dán vào nhau đến mức không hề có khoảng cách, đầu tóc dài của Lê Phi Yên cùng đầu tóc của mình hỗn độn quấn vào một chỗ, che khuất đi bộ phận có mặt quần áo, thoạt nhìn như là khoản thân dây dưa lấy nhau, toàn bộ cảnh tượng dâm mỹ đến nói không nên lời.

Ôn Mạt Uyển bỗng dưng thanh tỉnh một chút, nàng về mặt tình dục chưa bao giờ phóng đãng như thế, mà hiện tại, ở ngày kỷ niệm hôn lễ, nàng vậy mà lại ở trong phòng thay đồ bị một nữ nhân đặt trên gương?

Hai tay bị gông cùm của Lê Phi Yên xiếc trụ, nhưng mà hai chân vẫn tương đối tự do, Ôn Mạt Uyển ý đồ nhấc chân lên ngăn cản Lê Phi Yên, không nghĩ tới mới vừa nhấc chân, Lê Phi Yên thuận thế mà đẩy làn váy của Ôn Mạt Uyển lên cao, chỉ thuận tay một cái liền đặt nó ở trên tường, sau đó tay liền chui vào chiếc quần lót mỏng manh vây quanh phần eo, vuốt ve phần da thịt phía sau Ôn Mạt Uyển.

Đột nhiên bị bạo lộ trực tiếp tiếp xúc mặt kính lạnh như băng, thân mình Ôn Mạt Uyển không khỏi run rẩy một chút, hơi hơi chấn động, Ôn Mạt Uyển cũng cảm giác được Lê Phi Yên đem mình ôm càng chặt hơn, giống như Lê Phi Yên đang lo lắng nàng bị lạnh. Những sợi tóc mềm mại bóng mượt của Lê Phi Yên khoát lên vai và cằm của Ôn Mạt Uyển, Ôn Mạt Uyển bắt đầu bất giác mà nghĩ, nếu lúc này nhìn thẳng vào mặt Lê Phi Yên, sẽ nhìn thấy biểu tình thế nào đây?

Cười nhạo? Trò đùa dai thực hiện được? Châm chọc?

Hết thảy cũng không phải, Ôn Mạt Uyển từng cái loại trừ, cảm thấy bộ dáng hiện tại của Lê Phi Yên nhất định là nàng chưa thấy qua, có thể hay không vẫn mê người như vậy? Vào lúc Ôn Mạt Uyển tỉnh ngộ rằng suy nghĩ của mình đã bị Lê Phi Yên kéo đi, Ôn Mạt Uyển liền theo quán tính mà tránh một chút, Lê Phi Yên tựa hồ không muốn dung túng Ôn Mạt Uyển nữa, nàng véo nhẹ vào eo Ôn Mạt Uyển, không đau, lại đủ dùng, Ôn Mạt Uyển cắn răng nhẫn nhịn, tầm mắt một lần nữa trở lại trên người Lê Phi Yên.

Tuy rằng muốn đem Ôn Mạt Uyển làm thành bộ dáng hỗn loạn, nhưng là Lê Phi Yên cảm thấy, cứ lửa nhỏ hầm canh mà hưởng thụ thân thể Ôn Mạt Uyển, cảm giác cũng tuyệt vời y vậy.

Tay tiếp xúc da thịt thật sự cũng không đủ, Lê Phi Yên muốn đem quần lót của Ôn Mạt Uyển cắt đi, nhưng làm như vậy sẽ đem kích thích đẩy tới nấc cao nhất, sẽ làm Ôn Mạt Uyển đẩy mình ra, cho nên Lê Phi Yên áp chế ý nghĩ này trong đầu, chỉ dùng hoàn toàn là kiên nhẫn, ôn nhu với Ôn Mạt Uyển, tuy rằng Lê Phi Yên không biết nữ nhân cùng nữ nhân đến tột cùng phải làm như thế nào, nhưng là nàng cũng là nữ nhân, biết vuốt ve như thế nào sẽ làm nữ nhân thoải mái, biết chạm vào chỗ nào sẽ làm nữ nhân không sức chống đỡ, từ điều đó nói lên, tất cả nữ nhân đều am hiểu cùng đồng tính thân mật, Lê Phi Yên là nữ nhân như hồ yêu, làm sao có thể không sâu sắc âm hiểu đạo lý này?

Ôn Mạt Uyển bị Lê Phi Yên áp chế, không thể không nhận lấy hết thảy các kích thích mà nàng mang đến, chậm rãi, Ôn Mạt Uyển bắt đầu cảm thấy toàn bộ trần nhà đều như sóng cuộn mà chớp nhoáng, theo sau đó là ý thức của nàng trôi càng ngày càng sâu, càng sâu càng say, giống như người rơi xuống nước, nắm không được sợi dây thừng cứu mạng kia, chỉ tùy ý chính mình chìm vào giữa biển sâu vô bờ vô hạn.

Nàng cảm giác được tứ chi bị người kéo ra, Lê Phi Yên một phút cũng không ngừng đem một dòng nước ấm đưa vào thân thể của mình, làm cho thân thể của nàng như đắm chìm vào trong dòng nước ấm áp, thoải mái đến từng lỗ chân lông đều muốn giãn ra. Ở giây phút đó, Ôn Mạt Uyển tựa như mơ một giấc, trong mơ đi vào phía chân trời nhiều đám mây trắng, mọi thứ xung quanh đều làm tim người ta chợt như ngừng đập, thần kinh căng thẳng, nhưng rồi nàng lại bị một đôi tay chặt chẽ bắt lấy vào ngực, tận tình hưởng thụ niềm vui ngao du phía chân trời.

Nhưng hết thảy im bặt mà dừng, trần nhà khôi phục ổn định, ôm ấp ấm áp đã không còn, Ôn Mạt Uyển mở to mắt, đứng trước mặt chính là Lê Phi Yên đang nhìn nàng thật chăm chú.

Hai người nếu đồng dạng say mê là có thể tránh cho xấu hổ, nhưng Lê Phi Yên lại dẫn đầu thoát thân đi ra, mặt Ôn Mạt Uyển lập tức cháy lên, nàng giật giật môi, muốn nói cái gì nhưng chung quy không có nói ra, Lê Phi Yên cười như không cười mà nhìn nàng, cũng không tính nói cái gì.

Bốn phía lần thứ hai khôi phục im lặng, di động Ôn Mạt Uyển lại đột nhiên vang lên, ngay tại trong tay trang điểm trước đài, khối chữ nhật nho nhỏ màu trắng ong ong mà reng, Ôn Mạt Uyển thoáng nhìn tên người gọi là Diệp Nam Thành, nàng lấy lại bình tĩnh, dời bước đi bắt máy, nguyên lai Diệp Nam Thành thúc giục nàng đến lễ đường, buổi lễ lập tức sẽ bắt đầu.

Ôn Mạt Uyển đáp lời, cúp máy, đột nhiên quay lại tựa vào trên kính thở hổn hển mấy hơi, Lê Phi Yên bu lại, Ôn Mạt Uyển có cảnh giác, nghiêng người tránh đi, cùng Lê Phi Yên bảo trì khoảng cách, Lê Phi Yên cũng không thèm để ý, chỉ hỏi: "Vừa rồi hưởng thụ không chỉ ta một người, ngươi trốn cái gì?"

Ôn Mạt Uyển nhìn Lê Phi Yên, cũng không tính toán nói chuyện, nàng ôm ngực chuẩn bị rời đi, Lê Phi Yên chắn ngang ôm lấy nàng, Ôn Mạt Uyển thân thể vốn cũng không có bao nhiêu khí lực, bị Lê Phi Yên dùng sức một phát liền ngoan ngoãn tựa vào trong ngực nàng, Lê Phi Yên nói: "Không cần đi."

Ôn Mạt Uyển không hiểu ý của Lê Phi Yên, nàng nhắc nhở nói: "Lê Phi Yên, ta còn có việc." Xưng hô không còn khách khí là Lê tiểu thư, mà là hoàn hoàn chỉnh chỉnh Lê Phi Yên, nếu đổi là người khác có thể sẽ cảm thấy không đủ lễ phép, nhưng đối với người từ trước đến nay chỉ xưng hô người khác bằng họ như Ôn Mạt Uyển mà nói, gọi tên đầy đủ kỳ thật là biểu hiện một loại gần gũi, ít nhất Lê Phi Yên cho là như vậy.

Ôn Mạt Uyển đối nàng gần gũi hơn chút sao? Lê Phi Yên không biết giờ phút này Ôn Mạt Uyển nghĩ như thế nào, nàng muốn biết suy nghĩ của Ôn Mạt Uyển, muốn hiểu được dưới vẻ bề ngoài vắng vẻ của nàng đến tột cùng vẫn là lạnh như băng hay là nóng như lửa.

"Ngươi không có tức giận, đúng không?" Lê Phi Yên đầu đặt trên lưng Ôn Mạt Uyển, thanh âm bị ngột nên ôn ôn mềm mại hỏi, "Chuyện vừa rồi ta làm với ngươi, ngươi không có tức giận."

Ôn Mạt Uyển có cảm giác như lại lần nữa nếm được vị kem tươi trong không khí, ngọt như vậy, đẹp như thế, lúc này chủ nhân chế tạo ly kem liền ở sau lưng nàng, ôm nàng, ôm lấy nàng, hỏi nàng có tức giận hay không.

Nữ nhân này, một giờ trước mới chính mình thừa nhận thân phận tình nhân, mà hiện tại, nàng lại giở trò với nguyên phối, là muốn làm cái gì đây?

Lần thứ hai, Lê Phi Yên nắm chuẩn trục tuyến mà nếm lấy thân thể của nàng. Ôn Mạt Uyển không biết Lê Phi Yên có phải thuộc loại song tính luyến tham luyến nữ sắc hay không, nhưng mà Ôn Mạt Uyển hiểu được một sự kiện, nàng đối các loại hành động thân mật của Lê Phi Yên không cảm thấy ghét, nếu phát sinh một lần là ngoài ý muốn, vậy lần thứ hai tính cái gì đây? Cho dù theo xác suất cũng sẽ không có chuẩn như vậy, chẳng lẽ nàng cũng thích nữ nhân?

Ôn Mạt Uyển trong lúc nhất thời cảm thấy hỗn loạn, nàng là lần đầu tiên ý thức loại sự tình này, không biết sao, nàng bỗng nhiên nghĩ tới con búp bê hồng nhạt mà Lục Tuyết Tâm thưởng thức, nếu việc nữ nhân yêu nhau quả thật là bình thường như thế, vậy thì phát sinh trên người nàng cũng không phải chuyện lạ?

"Vì cái gì không trả lời?" Lê Phi Yên vẫn ôm cả eo Ôn Mạt Uyển, thân mình khuynh về đi phía để nhìn Ôn Mạt Uyển, Ôn Mạt Uyển quay lại, nhìn Lê Phi Yên, không nói được một lời. Lê Phi Yên bị nàng xem đến có chút sợ, đang không biết phản ứng ra sao, Ôn Mạt Uyển đột nhiên đè lại Lê Phi Yên đem nàng đè lên trên tường, Lê Phi Yên ngoan ngoãn không có phản kháng, nàng thật im lặng mà chờ Ôn Mạt Uyển phán quyết, Lê Phi Yên bắt đầu từ thời điểm Ôn Mạt Uyển giả vờ không quen biết nàng liền có loại tự giác này, muốn nàng cùng Ôn Mạt Uyển khôi phục nguyên trạng căn bản là chuyện không có khả năng, cửa vào, đã sớm cách rời thật sự xa.

Ôn Mạt Uyển quay đầu đi, gần sát Lê Phi Yên, trên mặt không còn là biểu tình thản nhiên, ánh mắt của nàng yên lặng, ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lê Phi Yên lên xuống, giống như đang tự hỏi vấn đề gì đó, Lê Phi Yên đang muốn mở miệng, Ôn Mạt Uyển liền nghiêng người, hôn lên Lê Phi Yên.

Này so với xúc cảm cường hôn hoàn toàn bất đồng, Lê Phi Yên tinh tường cảm giác được tim của mình đập nhanh đến kịch liệt, nhưng mà còn chưa chờ nàng thưởng thức trọn vẹn nụ hôn bất thình lình này, Ôn Mạt Uyển đã tách ra.

"Lê Phi Yên, có cảm giác gì?" Ôn Mạt Uyển hỏi. Nàng muốn biết cảm giác của Lê Phi Yên so với cảm giác của mình có phải là một loại hay không.

Lê Phi Yên nói: "Có chút, ngọt ngào, ta không biết, hình dung không được, bất quá chính là một loại thoải mái." Lê Phi Yên kỳ thật muốn nói, có cảm giác như nụ hôn đầu tiên, nhẹ nhàng khoan khoái, ngây thơ, kích động, nụ hôn đầu tiên ý nghĩa xa xa không ngừng đơn thuần dục vọng tiếp xúc.

Tuy rằng nụ hôn đầu tiên của Lê Phi Yên từ lúc 15 tuổi liền cho người khác, nhưng nàng cảm thấy hôm nay Ôn Mạt Uyển chủ động hôn nàng, ý nghĩa đối với nàng mà nói mới là nụ hôn đầu tiên chân chính, bởi vì nụ hôn đầu tiên cho tới bây giờ đều hẳn nhiên cùng hạnh phúc liên hệ với nhau, nụ hôn của Ôn Mạt Uyển, làm cho nàng cảm giác được một góc của hạnh phúc, chính giống như ngày hôm đó Ôn Mạt Uyển mang giày cho nàng.

-

Editor: Đường còn xa còn xa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro