Chương 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Chương 39

Lê Phi Yên khinh thường: "Ngươi nói nhảm gì đấy? Làm sao mà ta có thể động lòng với hắn." hiện tại Diệp Nam Thành đang đứng đầu danh sách những kẻ Lê Phi Yên nhìn không vừa mắt, đúng rồi, nàng chưa nói cho Tô Kiều Diễm biết chuyện Diệp Nam Thành nói sẽ tặng căn hộ khi nàng kết hôn, nếu Tô Kiều Diễm biết nhất định sẽ không đoán mò như vậy, nhưng mà chỉ cần nói ra, việc của nàng cùng Ôn Mạt Uyển nhất định không thể gạt được Tô Kiều Diễm, Lê Phi Yên còn chưa muốn nói cho Tô Kiều Diễm nghe, theo bản năng, Lê Phi Yên bỗng cảm thấy nàng đây là muốn bảo hộ Ôn Mạt Uyển.

Tô Kiều Diễm thở dài: "Ôn Mạt Uyển không phải Lục Tuyết Tâm, Lục Tuyết Tâm tuy rằng tác phong làm việc thoạt nhìn khí phách, nhưng trên thực tế tư tưởng thật bảo thủ, thái độ đối tình yêu đơn bạc, cho nên mới có thể dễ như vậy mà ly hôn."

Lê Phi Yên dừng một chút, hỏi: "Vậy Ôn Mạt Uyển thì sao?" Không biết vì cớ gì, nàng muốn nghe bất cứ chuyện gì liên quan đến Ôn Mạt Uyển, cho dù Tô Kiều Diễm có nói Ôn Mạt Uyển sẽ trực tiếp đánh nhốt nàng vào tầng thứ mười tám của địa ngục thì nàng cũng không cảm thấy có gì.

Tô Kiều Diễm quả nhiên chuyển tới đề tài Ôn Mạt Uyển: "Đại tiểu thư như Ôn Mạt Uyển, xử sự mềm dẻo, lại có tính nhẫn nại, người ngoài căn bản không đoán được nàng đang suy nghĩ gì, ngươi làm sao mà biết nàng có chuẩn bị chiêu số đối phó ngươi hay không? Ngươi tùy tiện hiện nguyên hình, đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết, ta nói này Yên Yên, Diệp Nam Thành dù sao cũng chỉ là một kim chủ, chúng ta không việc gì phải phi khanh bất thú..." Nói nửa ngày tổng kết lại cũng chỉ có một câu, Ôn Mạt Uyển như nước sâu không lường được, không được có suy nghĩ tùy tiện đụng chạm đến nàng ta.

Lê Phi Yên nghe xong liền nhếch mép, nàng không biết nên trả lời Tô Kiều Diễm ra sao, đạo lý mà Tô Kiều Diễm nói nàng đều hiểu, nhưng không phải có câu người trong cuộc thường mê muội hay sao, nàng đã có vài lần phân cao thấp với Ôn Mạt Uyển, luôn ở lúc tự cho là đúng thì bị Ôn Mạt Uyển mãnh mẽ kéo lại, cho nên nội công thâm hậu thật sự chính là Ôn Mạt Uyển, ở trước mặt Ôn Mạt Uyển thì nàng căn bản là không đáng nhìn như một con ruốt nhỏ?

"Lê tiểu thư," Một giọng nam đột nhiên vang lên bên người, Lê Phi Yên ngay cả đầu không muốn nâng, trả lời: "Ngại quá ta đang nghe điện thoại."

Người đó cũng không bỏ qua: "Cúp ngay!"

Thanh âm to, ẩn dấu sự tức giận, lúc này Lê Phi Yên mới nghe ra, đây là tiếng của Diệp Nam Thành. Lê Phi Yên nhíu mày, lúc này không phải hắn hẳn là đang tham gia buổi lễ sao, sao lại có thời gian đến tìm nàng?

Lê Phi Yên nói với Tô Kiều Diễm: "Ngươi đợi ta một chút." Không chạm vào nút đỏ, Lê Phi Yên vốn không tính cúp máy.

Diệp Nam Thành vươn tay đánh điện thoại của Lê Phi Yên rơi xuống đất, răng rắc một tiếng, lăn thật ra theo con đường lót đá. Lê Phi Yên còn nghe được tiếng Tô Kiều Diễm lo lắng mà sao vậy, đấy là câu cuối cùng, bởi vì pin điện thoại bị văng ra, mất tung tích dưới mặt cỏ.

Lê Phi Yên cũng không kinh ngạc việc Diệp Nam Thành sẽ nổi trận lôi đình, cho nên nàng bình tĩnh hỏi: "Có ý gì vậy?" Không để ý, không có nghĩa là không thất vọng, hôm nay là lần thứ hai nàng thất vọng vì Diệp Nam Thành, hơn nữa còn là cái loại thất vọng không thể nào bù đắp lại, dẫu có dùng quần áo sang quý hơn, túi xách xa hoa hơn nữa đều không bù đắp lại được.

Diệp Nam Thành nới cổ áo ra: "Ai cho ngươi đến đây? Ngươi điên rồi phải không? Rốt cuộc là dây thần kinh nào hư rồi? Ta chưa cho ngươi ăn, chưa cho ngươi mặc, ngươi muốn tới chỗ của ta phá, xem ta xấu mặt để ngươi đắc ý? Hả? Nói đi, Lê Phi Yên!"

Ngay cả nói nhiều thêm một câu Lê Phi Yên cũng không muốn nói với hắn, nhưng dù sao quan hệ của hai người vẫn còn, thời điểm này nàng cũng không thể không có phản ứng gì: "Ta đi đâu là tự do của ta, không mượn ngươi xen vào."

Diệp Nam Thành phi thường căm tức loại thái độ tiêu cực trốn tránh vấn đề này của Lê Phi Yên, hắn một tay bắt lấy Lê Phi Yên, túm nàng đến chỗ không người, Lê Phi Yên bị hắn kéo đến đau, thẳng đến lúc Diệp Nam Thành túm nàng tới một bóng cây yên tĩnh, Lê Phi Yên mới mở miệng nói: "Diệp Nam Thành, ta thấy người nổi điên là ngươi!"

Diệp Nam Thành nghiến răng nghiến lợi: "Đúng, là ta điên, vợ thì cho ta leo cây, tình nhân thì giẫm đạp địa bàn của ta, nam nhân nào mà không điên được, ngươi mãn nguyện chưa?"

Leo cây? Lê Phi Yên xác định Diệp Nam Thành không có vì cảm xúc kích động quá mức mà nói năng lung tung, lúc này mới hỏi: "Ôn Mạt Uyển cho ngươi leo cây?" Quả nhiên việc để ý nhất vẫn là liên quan đến Ôn Mạt Uyển.

Diệp Nam Thành cố gắng đè lại lửa giận: "Vừa rồi nàng nói thân thể không thoải mái, đem buổi lễ hủy bỏ."

Hủy bỏ buổi lễ? Ngay trước đó không lâu Ôn Mạt Uyển còn vì lễ phục mà phiền não, vì sao chớp mắt lại quyết định như vậy? Lê Phi Yên xác có chút kinh ngạc, Ôn Mạt Uyển nói qua sẽ không vì nàng mà ly hôn Diệp Nam Thành, cho nên độ lượng mà duy trì khoảng cách một khoảng cách, phương thức Ôn Mạt Uyển lựa chọn là không đoái hoài đến Diệp Nam Thành?

Lê Phi Yên chợt cảm thấy sự hờn dỗi trong lòng rốt cuộc cũng có chỗ phát tác ra, nàng thoải mái một chút, nói: "Kết quả của việc đắc tội vợ không phải đều như vậy sao?"

Diệp Nam Thành bị đụng tới chỗ đau, xoay người lại trợn mắt với Lê Phi Yên: "Ngươi nói cái gì, ngươi nói thêm câu nữa thử xem." Ngay cả tình nhân hắn dốc lòng nuôi dưỡng cũng dám cưỡi lên đầu của hắn, châm chọc khiêu khích hắn, đến tột cùng hôm nay là đã đụng tới ôn thần nào?

Uy hiếp có cũng như không làm Lê Phi Yên cười lạnh, nam nhân, có phải chỉ ở trước mặt tình nhân, loại người cấp bậc thấp hơn so với bọn hắn thì mới lộ ra khuôn mặt thật? Hô to gọi nhỏ, thần sắc nghiêm nghị, không thèm để ý chút hình tượng nào, quả thực là không phẩm giá tới cực điểm, nhưng mà vừa về đến sân khấu đại chúng, bọn hắn lập tức đổi thành nho nhã lễ độ, bộ dáng quân tử đoan chính tao nhã, trước mặt người nói trên thì áo mũ chỉnh tề, sau lưng người thì sài lang hổ báo, trong phương diện kẻ hai mặt thì Diệp Nam Thành càng là nhân tài xuất chúng.

Tuy rằng đánh giá kim chủ của mình như vậy có chút không phúc hậu, hơn nữa ở sâu trong nội tâm Lê Phi Yên cũng hiểu được rằng làm tình nhân dựa vào kim chủ thì không có lập trường gì mà phê phán kim chủ, nhưng nàng quả thật là không nhịn được mà châm chọc khiêu khích Diệp Nam Thành, nghẹn lâu trong lòng nhịn không nổi, mới sẽ nói ra ngoài miệng, hôm nay cũng là thế.

Lê Phi Yên nói: "Nếu sự việc đều đã vậy, ngươi muốn làm gì?" Lê Phi Yên đối Diệp Nam Thành không có kiên nhẫn, liên hệ lợi ích vật chất mỏng manh còn xót lại giữa bọn họ đều có thể tùy lúc mà chặt đứt, Lê Phi Yên vốn không cảm thấy mình không thể rời khỏi Diệp Nam Thành, nàng tuổi còn trẻ, có vốn liếng, còn có thế giới tốt đẹp hơn nữa đang chờ nàng.

Diệp Nam Thành trầm mặc một hồi, nói: "Ta muốn làm cho nàng hoài nghi ta, chỉ cần ngươi giúp ta."

Lê Phi Yên không ngoài ý muốn việc Diệp Nam Thành nói ra yêu câu này này một chút nào, Ngay sau đó lại hỏi: "Giúp như thế nào đây?"

Diệp Nam Thành nói: "Ta an bài một tên bạn trai cho ngươi, ngươi lập tức kết hôn với hắn, toàn bộ hôn phí ta chịu, đương nhiên chỉ là ngụy trang, ta..."

"Ngươi tỉnh lại đi," Lê Phi Yên nói, "Ta có kết hôn hay không còn không tới lượt ngươi quan tâm đâu?" Đề nghị để kim chủ phụ trách việc đem nàng gả đi làm cho Lê Phi Yên cảm thấy thật hoang đường, cho nên cự tuyệt một cách trảm đinh tiệt thiết.

Diệp Nam Thành cắn răng: "Nói như vậy, ngươi tính cố ý làm khó ta?" Diệp Nam Thành thủy chung cho rằng hôm nay Lê Phi Yên có chuẩn bị trước, ôm ấp mục đích mà đến, lời nói vừa rồi một nửa là thương lượng, một nửa là thăm dò, có nam nhân nào tình nguyện đưa tiểu tình nhân mình nuôi dưỡng cho kẻ khác chứ? Huống chi hắn còn vừa ý Lê Phi Yên như vậy, lớn lên đẹp, dáng người hàng đầu, nữ nhân như vậy, chính là loại nữ nhân như vậy, có thể cưng nàng đến đầu quả tim, nhưng cũng có thể bực nàng đến đầu quả tim, vừa nghỉ tới liền khiến cho Diệp Nam Thành cảm thấy vướng tay vướng chân giống như khoai lang phỏng tay, hắn không muốn buông tha Lê Phi Yên, đương nhiên cũng sẽ không để hôn nhân của mình bị tổn hại, nhưng tình huống hôm nay làm cho hắn cảm thấy bị uy hiếp nghiêm trọng, phải cho ra lựa chọn giữa tình nhân và vợ, bất quá nếu có sách lược vẹn toàn để có thể tiếp tục ba người mà đi, hắn đương nhiên ngay lập tức chọn lấy.

Lê Phi Yên biết tính toán của Diệp Nam Thành, nàng không nhịn được lại cười nhạo một phen dưới đáy lòng cái thứ nam nhân dối trá, Diệp Nam Thành đem tất cả suy lý hình thành quanh phán đoán Lê Phi Yên muốn thượng vị, cho nên hắn hiện tại mới có thể gấp đến mức giống kiến bò trên chảo nóng, sợ có chút gió thổi cỏ lay lọt vào tai của Ôn Mạt Uyển, Lê Phi Yên phát giác, Diệp Nam Thành tuyệt đối không hiểu người vợ tiên nữ kia của mình, cho nên hắn mới ở chỗ này uổng công vô ích.

Nếu Ôn Mạt Uyển muốn chặt đứt cuộc hôn nhân này, liền sẽ không chỉ đơn giản là hủy bỏ buổi lễ.

Đạo lý đơn giản như vậy, cái đầu óc tinh anh của Diệp Nam Thành vậy mà không thể nghĩ ra. Nên nói nam nhân đều có lòng tự đại đáng buồn, hay vốn là ngu xuẩn đến không có thuốc chữa.

Lê Phi Yên nói: "Suy nghĩ của ngươi thật ngây thơ, ta sẽ không đáp ứng."

Diệp Nam Thành nói: "Lê Phi Yên, tốt nhất ngươi nên rõ ràng lập trường của mình, nếu ngươi làm chuyện gì làm khó ta thì đừng trách ta không niệm tình xưa."

Lê Phi Yên nói: "Ngươi đối với ta còn có tình cảm? Hôm nay ta chưa làm cái gì cả, chẳng qua là đáp lời mời của bạn theo vui đùa một chút mà thôi, ngươi sợ lớn sợ bé làm cái gì? Quan hệ của chúng ta là không thể cho người ta biết, nhưng đến cả tự do đều bị hạn chế hay sao?"

Diệp Nam Thành híp mắt: "Bạn mời, bạn nào?"

Lê Phi Yên nói: "Ngươi hiện đang tức giận, ta làm sao có thể sẽ nói cho ngươi biết."

Diệp Nam Thành nói: "Không nói thì chính là không có, căn bản là không tồn tại bạn bè gì cả, Nơi này ngươi nhận thức được ai mà làm bạn? Nói ra cho ta biết một chút."

Lê Phi Yên cầm túi xách muốn đi: "Không thể nói lý."

Diệp Nam Thành trở thủ bắt lấy nàng: "Đứng lại!" Vừa bắt được Lê Phi Yên liền tiện tay đem nàng đẩy vào trên thân cây, Lê Phi Yên chỉ cảm thấy phía sau lá cây thưa thớt mà rơi xuống một vùng, phần lưng bị đụng đến đau.


-

Editor: Mình đi nghỉ hè, hơn một tuần mới về. Trong tuần nếu chỗ trú có wifi tốt thì mình sẽ thử update chương mới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro