Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 6


"Cái gì? Ngươi đi gặp vợ của hắn?" Biểu tình kinh ngạc của Tô Kiều Diễm làm cho Lê Phi Yên có xúc động muốn đem trái táo nhét và trong miệng nàng. Lê Phi Yên khuấy ly nước trái cây, giơ thìa lên dùng lưỡi xấu xa liếm một cái: "Ngươi hô to gọi nhỏ làm gì, ngươi lúc trước gặp cái lão gia gia năm mươi tuổi kia phản ứng của ta còn không có lớn như vậy."

Tô Kiều Diễm nói: "Bọn ta là tự do yêu đương, quang mình chính đại." Lời nói ý là người cũng có chia cấp độ.

Lê Phi Yên không yếu thế: "Thời điểm các ngươi hẹn hò cũng không trốn tránh lão đại, lão nhị, lão tam hay sao, có tự do cỡ nào?"

Tô Kiều Diễm cười rộ lên: "Không cãi với ngươi, nói nghe xem, ngươi có phải là không cam lòng, muốn tìm Ôn đại tiểu thư ngã bài, sau đó bức Diệp Nam thành ly hôn?" Hai năm trước Tô Kiều Diễm cũng là dùng chiêu này làm cho vợ trước Lục Tuyết Tâm của chồng nàng Tân Gia Tường tự động rời đi, tuy rằng làm cho chính thất cầm đi một nửa tài sản nhưng Tô Kiều Diễm lại cảm thấy thoải mái, cảm giác từ chỗ tối đi ra đến dưới ánh nắng mặt trời làm cho nàng thích vô cùng.

"Ta cũng không phải bông hoa cúc chỉ biết khóc nháo, loại sự tình này đương nhiên là không có làm." Lê Phi Yên nói chuyện với Tô Kiều Diễm không cần phải khách khí, bất quá dù Lê Phi Yên nói vậy cũng không phải là xuất phát từ đạo đức mà là nàng cảm thấy loại sự tình này có một sẽ có hai, tình nhân trở thành vợ chính là sẽ ổn thỏa mãi sao, ai dám cam kết sao này hắn sẽ không đi tìm một người khác càng trẻ đẹp hơn? Cho nên nàng lựa chọn bảo trì khoàng cách an toàn với Diệp Nam Thành, theo nhu cầu, không ai nợ ai, Diệp Nam Thành không cùng nàng hứa hẹn hôn nhân thì cứ như vậy mà tới, không có phiền toái.

"Ta đây không hiểu, ngươi và Ôn đại tiểu thư đã nói những gì, đồ ăn ngon, thời tiết không tồi?" Tô Kiều Diễm ba ngón tay khẽ gõ trên bàn, "Ngẫm lại đã thấy lạnh người, hai người các ngươi cư nhiên lại hòa hợp như vậy."

Nhớ tới tối qua cùng một phòng với Ôn Mạt Uyển , cuối cùng kết thúc không vui, Lê Phi Yên ngũ vị tạp trần*, không cam lòng cùng mất mát, nhưng việc nàng hôn Ôn Mạt Uyển không thể nói cho Tô Kiều Diễm biết, nếu không sẽ bị Tô Kiều Diễm khinh bỉ rằng theo Diệp Nam Thành rồi mà còn khao khát nên nữ nhân cũng không buông tha, Lê Phi Yên quyết định đánh trống lãng: "Hòa hợp không không dễ nói, bất quá nàng cũng không phải người khó ở chung, có chút..."

Tô Kiều Diễm hỏi: "Có chút cái gì?"

Lê Phi Yên nói: "Lạnh như băng, giống Tiểu Long Nữ, là băng sơn mỹ nhân."

Tô Kiều Diễm khinh thường: "Không phải Tiểu Long Nữ cũng đối với Dương Quá âm thầm cho phép hay sao, chỉ có nữ nhân không có khiếu câu dẫn chứ làm gì có băng sơn mỹ nhân"

Tô Kiều Diễm nói đến thật có lý, bất quá bộ dáng Ôn Mạt Uyển quả thật là giống Tiểu Long Nữ không gần khói lửa nhân gian, Lê Phi Yên đơn giản chống chế: "Ta không phải Dương Quá, không có mị lực lớn như vậy làm cho nàng vui vẻ đối mặt ta."

Tô Kiều Diễm cười hì hì thục vào người Lê Phi Yên: "Bộ dáng ngươi như yêu tinh người gặp người thích thật là không chuẩn lọt vào mắt của nàng, không bằng ngươi thử đem nàng câu dẫn thử xem, sau đó ngươi lại cùng Diệp đại tổng tài song túc song phi. (như hình với bóng)

Lê Phi Yên không để ý Tô Kiều Diễm, nha đầu này đa phần là đọc linh tinh nhiều nên cái gì cũng dám nghĩ, lúc trước vì đọc tiểu thuyết ngôn tình bức vua thoái vị mà khóc đến nửa đêm, ngày hôm sao đem cặp mắt đỏ đi tìm chính thất đàm phán, kết quả lại thuận lợi đi đến bây giờ, Lê Phi Yên cảm thấy Tô Kiều Diễm nếu làm một cuốn hồi ký tuyệt đối là một tiểu thuyết lãng mạn kỳ huyễn.

Nếu là bình thường Lê Phi Yên bị Tô Kiều Diễm nói độc mồm độc miệng như vậy là đã phản kích, thế nhưng hôm nay cô gái nhỏ này có chút bất đồng, giống như không có đặt tâm tư ở chỗ này, Tô Kiều Diễm nghĩ rồi hỏi: "Các ngươi thông đồng như thế nào?"

Lê Phi Yên liếc nàng: "Chú ý dùng từ, nào có thông đồng."

Tô Kiều Diễm cười cười: "Rồi rồi, thế các ngươi làm sao biết nhau?"

Lê Phi Yên nói: "Nàng nói muốn đưa đồ cho ta, liền cứ như vậy gặp."

Tô Kiều Diễm nói: "Lần đầu tiên gặp mặt liền đưa đồ? Trùng hợp như thế sao?"

Lê Phi Yên không nói, Tô Kiều Diễm hứng thú hỏi: "Ngươi đối với ta còn có giấu diếm? Mau kể rõ ra."

Lê Phi Yên bị Tô Kiều Diễm đeo bám đành phải nói: "Nàng đến nhà đưa quần lót cho ta"

Tô Kiều Diễm nghe được sửng sốt: "Tình cảm mãnh liệt đến vậy? Đưa nội y tới cửa a, các ngươi sẽ không có... làm cái kia?" Tô Kiều Diễm cũng không ung dung được nữa, bằng hiểu biết của nàng với Lê Phi Yên mà nói, yêu nghiệt thành tinh như nàng làm sao có thể ở yên trong một phòng mà không làm gì lão bà của tình nhân, thế nào cũng làm vài tiết mục phấn khích.

Tô Kiều Diễm vẻ mặt hết sức chờ mong thành khẩn, Lê Phi Yên biết không thể gạt được nàng nên đành chỉnh đốn suy nghĩ nói ra một câu làm người ta không thể không liên tưởng được: "Ta hôn nàng."

Tô Kiều Diễm kinh ngạc đến cười toe toét: "Phi Yên, không nghĩ tới ngươi còn có chiêu này, thật sự là cao minh cực điểm, nguyên phối bị tiểu tam cường hôn, thật muốn ở hiện trường nhìn xem."

"Chiêu gì? Ta làm gì?" Lê Phi Yên đem bả vai tránh khỏi Tô Kiều Diễm, "Ta cũng không có dùng thủ đoạn hạ lưu gì."

Tô Kiều Diễm cười gian: "Ngay cả hôn cũng đã làm còn nói ngây thơ? Mau nói cho ta biết biểu tình lúc ấy của Ôn Mạt Uyển, nàng là lần đầu tiên bị nữ nhân hôn đi, có hay không thực hưởng thụ?"

"Người ta là thục nữ, đương nhiên một phen đẩy ta ra." Lê Phi Yên thản nhiên mà nói, không biết vì sao, nàng đối với việc Tô Kiều Diễm làm càn YY* Ôn Mạt Uyển có chút không thoải mái. (YY là viết tắt của ý dâm, ngụ ý tưởng tượng đen tối)

Tô Kiều Diễm cười không chút hảo ý: "Vậy người hưởng thụ là ngươi à? Ngươi có phải là muốn nhìn lão bà của tình thân bị câu dẫn nằm ở trong ngực của ngươi nhộn nhạo hoài xuân, rất có cảm giác hưởng thụ tà ác phải không?"

Lê Phi Yên bất động thanh sắc uống ngay một hơi đồ uống, ánh mắt nhìn sang một bên khó hiểu, Lê Phi Yên thế nhưng lại có chút hưng phấn, hồi tưởng lại Ôn Mạt Uyển rõ ràng bối rối lại vẫn tận lực bảo trì bộ dáng trấn tĩnh, nàng cảm thấy rất thú vị, người bình thường bị cường hôn như vậy đều là nổi giận ra mặt, chỉ có Ôn Mạt Uyển, không biết đầu óc nàng có phải hay không chuẩn xác giống máy tính, thất thố là không ảnh hưởng đến được, trình tự vĩnh cửu vận hành bình thường, đối với ai đều không mắc lỗi.

Ai có thể là hacker làm cho Ôn Mạt Uyển công năng cường đại thất thố, hỗn loạn đây?

Lê Phi Yên cắn ống hút, vô tội nhìn lên tường: "Không biết nữ nhân như Ôn Mạt Uyển thích dạng nam nhân gì, Diệp Nam Thành nói hai người từ nhỏ có hôn ước, yêu nhau rồi kết hôn đều thuận buồm xuôi gió, bất quá cho đến bây giờ bộ dáng của Ôn Mạt Uyển đều là không mặn không nhạt, nàng đều nhanh trở thành tính cách lãnh đạm."

Tô Kiều Diễm nghĩ nghĩ nói: "Nàng sẽ thích nữ nhân sao? Nữ nhân như ngươi chằng hạn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro