Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  -达咩达咩-
Đông Lăng cũng không nguyện ý nói thêm chuyện trước kia, bởi vì chuyện đã qua, nàng cảm thấy không cần thiết phải nhắc lại làm gì.

Đang chuẩn bị chuyển chủ đề, liền nghe thấy Tống Minh Chỉ hỏi: "Đương kim thị trưởng không phải họ Hà sao, chị nhớ ông ta được lên chức khoảng năm năm trước."

Tống Minh Chỉ thoáng suy tư một chút lại nói: "Lúc ấy bởi vì phá được vụ án buôn lậu ma túy ở tỉnh khác, cho nên ông ta lên chức được chắc cũng là nhờ thành tựu đó."

"Chị cũng biết những chuyện này sao, hơn nữa còn nhớ kỹ rõ ràng như vậy."

Đông Lăng có chút kinh ngạc, nếu không phải là những người có liên quan đến vụ việc đó thì đa số đều không ai nhớ rõ, mà Tống Minh Chỉ lại nhớ, không chỉ nhớ thôi mà còn nhớ rất kỹ.

"Chị trước đó là làm tài chính, cho nên sẽ có chút chú ý với những vấn đề chính trị."

Tống Minh Chỉ cười dăm ba câu cho qua, cũng không có nói rõ.

Đông Lăng cũng không có hoài nghi, bởi vì thực tế các chính sách thương nghiệp đều căn cứ theo xu hướng của chính trị mà tiến hành biến đổi, đặc biệt là gia đình nàng cũng kinh doanh bất động sản, cho nên cũng quan tâm nhiều tới khía cạnh này.

"Huyền Đô mang họ mẹ, vụ án buôn lậu ma túy kia có chút liên quan tới việc lên chức của ba cô ấy, kỳ thật hẳn là cũng không có ảnh hưởng quá lớn, chỉ là Huyền Đô cô ấy có chút mang thù."

Đông Lăng lúc đầu biết việc đó cũng rất có chừng mực, tóm lại cũng không có ảnh hưởng gì tới gia đình nàng, thực chất cũng không phải là hai phe đối đầu gì đó mà chỉ là thù oán cá nhân giữa các nàng.

"Chị sẽ chú ý, tiện thể chuyến bay của chúng ta là sáng mai sao?"

Tống Minh Chỉ cảm giác được tâm trạng Đông Lăng không được tốt lắm, liền mười phần tự nhiên mà chuyển chủ đề.

Đông Lăng gật đầu, nói đến đề tài này cảm xúc của nàng liền tốt lên rất nhiều.

Tống Minh Chỉ cùng nàng tán gẫu, trong lòng lại tự hỏi muốn đi tìm hiểu một chút tình huống liên quan tới việc hồi nãy.

Cô thích phòng ngừa chu đáo rồi mới hành động, xem trước một chút đối phương có sức uy hiếp nào không, dù sao Đông Lăng cùng cô hiện tại cũng coi như là người cùng thuyền, cô cũng không hi vọng tiểu cô nương sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Đông Lăng trước khi lên đường đã xem kỹ dự báo thời tiết, đặc biệt mặc quần áo dày và ấm.

Thời điểm đang ngồi máy bay, nàng có chút lơ đễnh vì lâu rồi hệ thống nhiệm vụ không có cập nhật gì hết.

Việc chuẩn bị của đoàn làm phim tốn khá nhiều thời gian, từ lúc nàng nhận được cái nhiệm vụ 5% kia tới bây giờ, dù đã cố tăng tốc nhưng rốt cuộc là nàng vẫn mất khoảng 1 tháng rưỡi.

Trong suốt 1 tháng rưỡi này, hệ thống nhiệm vụ thỉnh thoảng hiện ra một số nhiệm vụ như chào buổi sáng, chúc ngủ ngon còn không thì cũng là đưa cơm hay gì đó, tiến độ cốt truyện cũng chỉ toàn là 0.1% hoặc 0.2%.

Đông Lăng vốn định là tích tiểu thành đại, ít nhất là có còn hơn không, nhưng nàng lại không nghĩ tới năng lượng của thế giới bị hoa tổn đến vậy, nửa tháng trước tiến độ cốt truyện vẫn là 24%, đến bây giờ lại giảm xuống chỉ còn 22%.

Nàng chỉ có thể cùng 021 ôm nhau sưởi ấm mà kêu cứu, một người một thống ngày càng gầy đi.

021 trấn an nói:【 Nha đầu, yên tâm đi, thời kì thắt cổ này rất nhanh sẽ biến mất, tôi có dự cảm nhiệm vụ sắp sửa liền tới.】

Đông Lăng không nói gì, dựa theo tính chất của hệ thống nhiệm vụ, không biết nó còn có thể ra cái loại nhiệm vụ nào nữa.

Thời kì thắt cổ mà 021 nói chính là giai đoạn chuyển tiếp của cốt truyện, trong tiểu thuyết đương nhiên không có khả năng viết chi tiết mỗi ngày nhân vật chính đã trải qua những gì, cho nên thường có thủ thuật chuyển tiếp thời gian. 

Nhưng vì đây là thế giới phát triển đồng bộ cùng với cốt truyện gốc, những giai đoạn chuyển tiếp gì đó đối với Đông Lăng mà nói thì đương nhiên là không có, nàng lại không có khả năng tốc biến được giống như trong truyện, cho nên mới xuất hiện tình trạng không có nhiệm vụ. 

Đông Lăng hiện tại cảm thấy rất khó khăn, hệ thống nhiệm vụ bây giờ giống như đã trở thành kỳ kinh nguyệt của nàng vậy, nếu không tới đúng hạn thì nàng cảm thấy khó chịu, mà tới đúng hạn nàng lại càng khó chịu hơn.

Nàng nghiêng đầu nhìn Tống Minh Chỉ đang ngồi cạnh mình bên trong khoang hạng nhất, yên lặng ở trong lòng cầu mong sẽ bớt xấu hổ hơn.

Tống Minh Chỉ cảm giác được ánh mắt chăm chú của người bên cạnh, cô cũng không có mở mắt, con mắt vô thức chuyển động, trong lòng vẫn còn đang nghĩ về xu hướng tính dục của Đông Lăng.

Những ngày này Đông Lăng mười phần kiên trì hỏi han ân cần với cô, thình thoảng lại nói ra mấy câu rất ngọt ngào, khiến Tống Minh Chỉ nghĩ nàng bắt đầu đi săn, nhưng câu tiếp theo lại đổi chủ đề, lúc gặp lại cũng là biểu hiện điềm nhiên như chưa có việc gì, giống như đơn thuần chỉ là chia sẻ lại những câu nói đó. 

Mỗi lần cô chuẩn bị từ chối, Đông Lăng liền biểu hiện như thẳng nữ, giống như chỉ là do cô quá mẫn cảm và đa nghi thôi, đến mức những ngày này cô cứ lặp đi lặp lại quá trình "Sinh ra nghi ngờ― Xua tan nghi ngờ ― Dấy lên nghi ngờ"

Cô thậm chí còn cảm thấy Đông Lăng đang trêu chọc mình, nhưng khi nhìn thấy nàng mở to mắt và tỏ ra bối rối trước bài kiểm tra của cô, cô lại cảm thấy mình đã hiểu lầm.

Tống Minh Chỉ chưa bao giờ có trải nghiệm khó hiểu như vậy trong việc kết bạn bao giờ, thậm chí cô còn cảm thấy trải nghiệm này cũng không tệ.

Đông Lăng hoàn toàn không biết gì về hoạt động tâm lý của Tống Minh Chỉ, trong lòng đang giấu một bụng ý nghĩ, ở trên máy bay nghỉ ngơi một lát. 

Trang viên vốn chỉ dùng để làm nơi nghỉ mát, đến thu đông lại không có người quét dọn cho nên trước cửa liền có một chồng lá dày chất đống.

Đông Lăng cho người đến mở cổng trang viên, đang định gọi người tới quét dọn trang viên, lại bị đạo diễn Trình Qua ngăn cản.

"Trước đừng quét dọn, thứ tôi muốn chính là cảm giác này, chúng ta sẽ lại đi nhìn xem bên trong, sau đó sẽ tiến hành bố trí đạo cụ tương ứng."
Trình Qua nói có chút gấp, hắn nhìn trang viên có chút bụi bẫm phủ đầu lá rụng, trong đầu đã hiện lên các loại cảm giác ống kính.

"Được."
Đông Lăng gật đầu, cũng không có bị giọng điệu ra lệnh của Trình Qua làm cho tức giận, bởi nàng biết tính tình của Trình Qua vốn là như vậy.

Trình Qua thật ra là đạo diễn tương đối nổi danh trong giới, mặc dù không thể nói là phim nào của hắn cũng chất lượng cao, nhưng hắn đã đoạt được không ít giải thưởng trong và ngoài nước, là một người thực sự rất có năng lực. 

Lúc đầu có rất nhiều nhà đầu tư tới tìm hắn để quay phim, nhưng hắn lại là người khá kén chọn, lại không thích việc bị nhét người lung tung vào đoàn phim, cũng bởi vì điều kiện này mà hắn đã đắc tội không ít người, mà bản thân hắn cũng có một vài tật xấu nhỏ.

Mỗi khi quay một bộ phim thương mại, Trình Qua sẽ tự thưởng cho mình bằng cách làm một bộ phim nhỏ mà bản thân yêu thích.

Thành tích của mấy cái bộ phim nhỏ đó không thể nói là kém, chỉ có thể nói là so với xác sống còn tàn tạ hơn, bộ phim cuối cùng mà Trình Qua tự thưởng cho mình chính là một bộ phim tình cảm kết hợp yếu tố tôn giáo Cthulhu*, doanh thu phòng vé thì khỏi phải nói, chỉ có thể nói là cực kỳ thê thảm.

Cũng bởi vì yêu thích nhỏ này của hắn mà xua đuổi được không ít nhà đầu tư, cũng bởi vì điều này mà Đông Lăng mới có thể mời hắn đến.

Đông Lăng cũng không sợ hắn yêu cầu quá khắc khe, nàng muốn phủng hồng* Tống Minh Chỉ, cho nên nàng muốn tạo ra một tác phẩm xuất sắc, nàng lại là nhà đầu tư, vạn nhất Trình Qua mà có muốn làm một số sở thích của riêng mình, nàng vẫn có thể ngăn cản mà không sợ bị lật xe.

*Phủng hồng: đại loại như là làm cho người ta nổi tiếng*

Trong lúc đoàn làm phim đóng quân và dọn dẹp lai trang viên, Đông Lăng nhờ người quản lý đi sắp xếp chỗ ở cho mọi người, về phần chỗ ở của Tống Minh Chỉ, tất nhiên nàng sẽ tự mình sắp xếp.

"Chị ngủ ở nơi này, nơi này lấy ánh sáng tầm mắt đều cực kỳ tốt, từng cái công trình cũng rất hoàn mỹ."

Đông Lăng quơ quơ đi tro bụi trong phòng, lấy ra tấm vải trắng che lại.

"Còn em thì sao?"

Tống Minh Chỉ nhìn xem gian phòng này rõ ràng là phòng ngủ chính, liền hỏi ra câu này.

"Gian phòng có thể không đủ, em có thể ngủ phòng phụ cũng được."

Đông Lăng chỉ chỉ trong phòng, lựa chọn đem giường lớn tặng lại cho Tống Minh Chỉ, dù sao Tống Minh Chỉ quay phim sẽ rất vất vả.

Đông Lăng không khỏi thổn thức trong lòng, kim chủ tốt như nàng có thể tìm được ở đâu chứ.

021: 【 Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, các kim chủ khác đều là cùng chim hoàng yến ngủ trên cùng một cái giường.】

Đông Lăng ngữ khí u oán nói: 【 Bởi vì các kim chủ khác không cần huy động vốn từ người khác.】

"Em sẽ ngủ ở phòng khác."

Tống Minh Chỉ có chút ngoài ý muốn, Đông Lăng đối cô quá tốt, cho dù có là vì tờ hợp đồng kia đi chăng nữa, đoàn làm phim này cũng là được chuẩn bị riêng cho cô, mà biểu hiện của nàng lại giống như là không cần báo đáp lại, đối với Tống Minh Chỉ người có bản chất là thương nhân thì đây là việc không tin được. 

Nếu không phải vì nàng đối với cô quá tốt, cô cũng sẽ không suy đoán nhiều về xu hướng tính dục của nàng.

"Ở trong phòng ngủ sẽ tiện lợi hơn nhiều, hơn nữa ở đây cũng cách âm rất tốt, lúc chị ra ngoài cũng không cần lo lắng sẽ làm phiền đến em."

Đông Lăng gõ gõ vách tường nối với phòng ngủ chính, nghiêng đầu cười nói.

Tống Minh Chỉ cũng cảm thấy đúng như lời nàng nói, liền nghe theo sự sắp xếp của Đông Lăng.

Sau khi sắp xếp mọi việc xong xuôi, Đông Lăng tham gia lễ khai máy.

Sau khi chính thức khai máy, Tống Minh Chỉ trước tiên vào phòng thay đồ, một bên trang điểm một bên đọc kịch bản, Đông Lăng nhìn một chút liền không quấy rầy nữa, đi đến nơi khác kiểm tra tình hình.

Trình Qua dùng ánh mắt tìm cảm giác, đám người Canh Nặc đang luyện tập biểu cảm cùng lời thoại, Đông Lăng nhìn một hồi, liền bị gió lạnh quật tới phòng khách để sưởi ấm.

Bên trong đã có người ngồi, người nọ mặc một cái áo khoác dày màu đen, đầu tóc rối bù, giống như bóng ma bị rút hết tinh khí.

"Biên kịch Đồng, cô đây là lại thức xuyên đêm?"

"Đông tổng tốt, " Biên kịch Đồng yếu ớt chào hỏi, ngáp một cái nói, "Nửa đêm hôm qua bỗng nhiên có linh cảm, cho nên liền thức để chỉnh sửa vài chi tiết."

Cô đem bản thảo đặt trước mặt Đông Lăng, ôm đầu có chút mơ màng sắp ngủ.

Đông Lăng xem xong liền gật đầu, nàng mặc dù là người ngoài ngành, nhưng cũng có thể nhìn ra được chỗ nào tốt hay không, đích thật là so với trước đó đã tỉ mỉ lên không ít, vài lời thoại cùng vài hành động của nhân vật đã được thêm vào để làm cho bầu không khí trở nên sâu sắc hơn, cũng vì vậy mà cốt truyện cũng trở nên mượt mà hơn rất nhiều. 

Cũng không biết cốt truyện ở chỗ nàng kịch bản khi nào mới có thể thôi động một chút, cho ra một cái nhiệm vụ a.

Trả lời cho suy nghĩ này của nàng, trong đầu liền vang lên âm thành máy móc từ hệ thống nhiệm vụ.

【 Nhiệm vụ: Thêm cảnh hôn với nữ chủ trong bô phim mà mình đã đầu tư, sau khi hoàn thành tiến độ: +5%.】

????

Không được!!!!!

Đông Lăng nắm chặt nắm đấm, cái hệ thống rách nát này vẫn nên té ra chỗ khác đi!

021 ôm đùi nàng khuyến bảo: 【 Nha đầu, ngẫm lại tiến độ đi, nhịn một chút!】

Đông Lăng hít sâu một hơi, nhắc bản thân phải tỉnh táo, nhiệm vụ hệ thống có lỗ hỏng cho nên có thể chui qua được, không cần phải máy móc mà làm theo hết.

Nàng nghĩ nghĩ nói: "Các chi tiết mà cô đã thay đổi đều rất tốt, bất quá tôi có một đề nghị......"

Đồng Cao đang buồn ngủ liền bị dọa cho tỉnh, trong ngành nhiều năm, cô sợ nhất chính là phía đầu tư đột nhiên ra một đề nghị.

Cô khóc không ra nước mắt: "Mời ngài nói."

"Tôi cảm thấy ở chỗ này có thể thêm một tình tiết......"

Nhân vật chính của cốt truyện tên là Yến Đình, theo diễn biến của bộ phim, cô không hiểu lý do mình bị đình chỉ, mở đầu cốt truyện lại cũng chỉ là mấy cảnh ngắn, Đông Lăng cảm thấy nàng có thể thêm cảnh hôn ở chỗ này.

Muốn làm cho cảnh hôn không diễn ra quá đột ngột, không liên quan gì đến cốt truyện mà còn bám sát cốt truyện, Đông Lăng cảm thấy có thể để Yến Đình trong lúc làm nhiệm vụ liền bị phát hiện, sau đó đã được một người cứu.

Yến Đình bị nụ hôn này làm cho mất cảm giác, sau đó cảm giác được có một vật lạnh lẽo được đưa vào miệng mình.

"Tôi cảm thấy ở chỗ này vật lạnh lẽo đó có thể được thay bằng chìa khóa, sau đó vật này sẽ có liên quan gì đó tới trang viên." 

Đông Lăng dù sao cũng không phải là biên kịch, muốn nghĩ thêm cũng không được, bởi vị cảnh này nàng chỉ đột nhiên nghĩ ra.

"Giống như có thể thực hiện!"

Đồng Cao hai mắt sáng lên, lúc đầu tinh thần sa sút đột nhiên tốt lên không ít, linh cảm của cô bị kích phát, suy nghĩ trong đầu liền một đi không trở lại, trong nháy mắt này nàng tưởng tượng thêm được rất nhiều tình tiết,  bỗng nhiên liền lên tinh thần, cảm thấy có thể vì viết thêm tình tiết mà nhịn đói một ngày cũng được.

"Đông tổng, nhân vật này chỉ là nhất thời thôi sao? Có cần những phần diễn khác nữa hay không?"
Đồng Cao đã sớm dưới sự mài mòn mà trở nên thành thạo trong nghiệp vụ từ lâu, mười phần tri kỷ hỏi.

"Chỉ một cảnh thôi là đủ rồi, nếu về sau cô có cần nhân vật này để kết thúc câu chuyện thì cũng có thể để người này lộ mặt. Bất quá người kia đều chưa từng diễn qua cảnh hí bao giờ, nên cũng không cần cảnh quay quá khó khăn làm gì, hoặc cũng có thể không cần lộ mặt." 

Đồng Cao hiểu ý gật đầu: "Tốt, Đông tổng trong lòng cô có diễn viên nào thích hợp không?"

Đông Lăng chịu đựng xấu hổ đáp: "Thật ra tôi có giấc mơ làm diễn viên......"

Cút mẹ mày đi hệ thống chó má!!!!

Mọi người vẫn còn sống nhưng nàng thì chết rồi.

Tác giả có lời muốn nói: 
Tiểu Lăng: Cứu tôi, cứu tôi, mau cứu tôi!!

Cthulhu là thủy quái.

Editor có lời muốn nói:

Lười, lười, lười quá!!!!

Có chỗ nào sai sót thì nói cho tớ biết nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro