Chương 10: Ôm hôn hồ ly tinh cả đêm.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cô chiếm tiện nghi của tôi!" Trì Gia có chất giọng cao tốt, điều này cũng được thể hiện trong cách nói ngày thường.

Không gian nhỏ hẹp lại kín đáo, âm giọng của Trì Gia làm Cảnh Nhuế đau đầu.

"Cô tình tôi nguyện, tại sao lại gọi là tôi chiếm tiện nghi của cô?" Cảnh Nhuế dùng đầu ngón tay xoa nhẹ huyệt thái dương, dựa vào ghế ngồi cười nhạt với Trì Gia, "Cô không phải còn nói, thật thoải mái ư?"

Trì Gia nói chuyện với Cảnh Nhuế âm giọng thật không nhỏ. Chàng trai tài xế xe nghe được chủ đề này nội tâm không khỏi chấn động, nhưng sắc mặt trước sau như một không sợ hãi.

"Thoải mái" Hai chữ tiến vào trong lỗ tai Trì Gia làm nàng cảm thấy tràn ngập xấu hổ.

"......" Trì Gia nghẹn lời, bởi vì đuối lý.

Ban đầu cũng là Cảnh Nhuế hôn nàng hai lần, càng về sau, đích thực là nàng chủ động tấn công, nhiệt tình như lửa mà hôn.

"Nếu như cô cảm thấy tôi chiếm được tiện nghi của cô." Cảnh Nhuế nói xong, đột nhiên nghiêng người về phía Trì Gia, vừa vặn dồn ép Trì Gia vào một góc, nàng than nhẹ, "Tôi cho cô hôn lại năm phút, được không?"

Gương mặt của hai người dán sát rất gần, có thể cảm nhận được hô hấp lẫn nhau.

Nhìn qua gương mặt tinh xảo của đối phương, gò má Trì Gia bất giác phiếm hồng.

Không biết như thế nào, trước kia lúc nàng trêu chọc nam thần cũng không thấy ngại ngùng, kết quả hiện tại bị nữ nhân trêu đùa một chút liền xấu hổ ngại ngùng.

Thật mất mặt.

Bầu không khí lại một lần nữa trở nên mập mờ, đối mặt lâu sẽ nhớ tới nụ hôn vừa rồi, câu nói này nhất định có cơ sở.

Rõ ràng thẹn.

Cảnh Nhuế thích xem Trì Gia thẹn thùng, giống như ưa thích Trì Gia miệng nói một đằng tâm một nẻo. Nàng đè thấp âm giọng thì thầm bên tai Trì Gia, cố tình đùa giỡn với nàng, "Không đủ, vậy để cho cô thân mật tới khi đến nhà cô mới thôi....."

Thời gian về đến nhà còn hơn mười phút đi đường.

Nguyên lai là yêu thích nữ nhân, khó trách đối với nữ nhân trêu chọc thuần thục như vậy. Lúc trước luôn nhìn thấy Cảnh Nhuế quấn quýt với những nam nhân khác, hơn nữa còn có khí chất giống hồ ly tinh, cho tới bây giờ nàng không có hoài nghi xu hướng giới tính của Cảnh Nhuế.

Chàng trai tài xế xe thoáng nhìn qua gương chiếu hậu, các nàng vậy mà cùng một chỗ ôm nhau.

Đoạn đường này, tâm tính của chàng trai cũng không tệ, cố gắng bảo trì trạng thái bình tĩnh, nhưng lúc xuất hiện đèn đỏ xe phải phanh lại, vẫn là hơi nặng.

Thân thể Trì Gia nghiêng về phía trước, tình cờ hơn là môi nàng lỡ chạm lên môi Cảnh Nhuế.

Hai người đều trợn mắt kinh ngạc nhìn đối phương, đôi môi ấm áp áp sát cùng một chỗ. Vẫn như cũ hương thơm nhàn nhạt mềm mại, thấm vào nội tâm người.

Trì Gia giật mình như bị điện giật đẩy Cảnh Nhuế ra, rất không tự nhiên, cố hết sức biểu đạt vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn, không phải do mình muốn thân mật với nàng.

Cảnh Nhuế nhìn chằm chằm vào môi của Trì Gia một hồi, mím môi cười nói, "Tôi cũng hiểu được cô thoải mái."

"Cảnh Nhuế!!!" Trì Gia muốn phát điên, không muốn tiếp tục nói chuyện về chủ đề này.

Cảnh Nhuế quay người đi, không hề muốn gây sự với nàng.

Cảnh vật ban đêm ngoài cửa sổ trở nên mông lung, rất đẹp.

Trì Gia quay đầu nhìn xem, chỉ hy vọng có thể nhanh về nhà tắm rửa ngủ một giấc, sẽ đem chuyện hư hỏng của đêm nay đều quên sạch sẽ. Nhưng có chuyện không thể nào quên.

Cho dù hiện tại Trì Gia rất muốn không nói chuyện với Cảnh Nhuế, nhưng nàng vẫn mở miệng, "Đơn hàng biệt thự, chừng nào cô giới thiệu cho tôi?"

Lòng tự trọng trong đêm nay đều bay mất, Trì Gia cực kỳ cần tiền bạc an ủi mình.

"Biệt thự cái gì?" Cảnh Nhuế tựa đầu vào ghế, giọng điệu cùng sắc mặt đều mệt mỏi lười biếng.

Mắt phải Trì Gia co giật, trong lòng không ngừng bất an, "Cô nói ba đơn hàng biệt thự."

"Tôi biết đi đâu tìm cho cô ba đơn hàng biệt thự chưa được thiết kế đây."

"Họ Cảnh cô đùa giỡn tôi?! Cô......" Hiện tại Trì Gia muốn xông đến nhéo nàng, đêm nay thiệt thòi lớn, nàng làm sao có thể đi tin lời Cảnh Nhuế nói, lại còn bịp bợm đi hôn hồ ly tinh.

Bất tri bất giác, lại nghĩ đến khoảng khắc hôn môi.

"Cô bình tĩnh chút." Cảnh Nhuế lườm liếc Trì Gia, ghét bỏ nàng om xòm, "Trước tiên nợ cô, chưa nói không giới thiệu cho cô."

Nội tâm của Trì Gia nghe xong an tâm được đôi chút, nhưng vẫn còn tức giận, sau khi nói xong nàng đưa lưng với Cảnh Nhuế, lờ đi.

Từ kính thủy tinh của xe ô tô, Trì Gia mơ hồ có thể chứng kiến dung nhan của Cảnh Nhuế.

Bộ dáng hiện tại của các nàng, giống như cặp đôi đang yêu cãi nhau sinh hờn dỗi....

Trì Gia muốn tát bản thân cho đến khi tỉnh táo, tại sao lại đi nghĩ đến người nào không vậy?

Đến tầng dưới của căn hộ.

Trước khi xuống xe, Trì Gia không quên cảnh cáo Cảnh Nhuế, "Chuyện tối nay.... Coi như chưa từng xảy ra, tôi uống nhiều quá."

"Đêm nay xảy ra chuyện gì?"

Bàn tay Trì Gia nắm thành quyền, được, nói không lại Cảnh tiểu thư, vẻ mặt của nàng cười nhưng trong lòng không vui, "Cô không nhớ rõ là rất tốt, miễn cho về sau quấn quýt lấy tôi." 

"Trì tiểu thư, tuy tôi yêu thích nữ nhân, nhưng không phải nữ nhân nào cũng thích." Cảnh Nhuế nhìn Trì Gia, sau đó bổ sung, "Điểm ấy cô có thể yên tâm."

Ánh mắt này phảng phất như đang nói: Yên tâm, cô đối với tôi hết sức tầm thường.

Giống như hai người lúc trước.

Lồng ngực Trì Gia hơi nghẹn, nhịn xuống không được tức giận. Lúc Cảnh Nhuế thân mật với nàng trong quán bar, cũng không phải là thái độ lạnh như băng, ánh mắt cùng hành động muốn có bao nhiêu nhu tình liền có bấy nhiêu.

Đặc biệt Trì Gia muốn hỏi lại Cảnh Nhuế, nếu như cô đối với tôi không có ý gì khác, tại sao đi trêu chọc tôi?

Trên đời này có một loại người gọi là cặn bã, không phân biệt dù là nam hay nữ. Đừng nói Cảnh Nhuế là bản sao của Giang Thận đi à? Trì Gia nghĩ đến, thở phì phì xuống xe, tức giận bước xuống xe và đóng sầm cửa lại.

Gió đêm thổi qua mát lạnh làm dễ chịu thoải mái. Đi vào cửa hàng tiện lợi hoạt động hai mươi bốn tiếng, Trì Gia mua một cây kem, bắt đầu từ từ ăn.

Trì Gia không hiểu vì sao vừa rồi tức giận cái gì, Cảnh Nhuế đối với nàng không có ý tứ gì nàng phải nên vui mừng chứ? Chẳng lẽ nàng muốn nghe Cảnh Nhuế nói, tôi thích cô, sau đó các nàng một mực dây dưa không rõ ràng?

Chuyện này còn thậm tệ hơn.

Cuối cùng, nàng chính là chán ghét Cảnh Nhuế. Sau khi chuyện tối nay xảy ra, sự phản cảm của nàng đối với Cảnh Nhuế tăng thêm một tầng.

Uống nhiều quá, điên cuồng một chút mà thôi, không cần phải suy nghĩ nhiều.

Kể từ khi xuống xe, Trì Gia vẫn luôn tự mình soi sáng đường đi.

Ngẫm lại cũng là, nếu như không uống rượu, nàng làm sao có thể đi hôn Cảnh Nhuế.

Trì Gia ngậm kem trong miệng hít hít, trong miệng đều là hương vị bơ,  hương vị ngọt ngào trắng nõn. Thời điểm nàng thân mật với Cảnh Nhuế, cũng có loại cảm giác này, tại sao có thể thơm và mềm đến vậy, nhất là lúc đối phương đưa lưỡi tiến vào khoang miệng của nàng, vừa mới bắt đầu nàng còn mâu thuẫn khán cự, về sau bị thân mật, chẳng qua là một mặt phối hợp, đáp lại, còn có cố gắng.

Chiếu theo cảm giác sinh lý con người mà nói, đêm nay cùng Cảnh Nhuế hôn môi, là điều làm Trì Gia khó quên nhất, thoải mái nhất và cũng là dư vị đáng nhớ nhất.

Cây kem trong tay có chút tan dần, vài giọt kem rơi trên ngón tay, lạnh buốt lạnh buốt.

Trì Gia lấy lại tinh thần, phát hiện trong đầu mình lại đang muốn khoảng khắc hôn môi kia.

Có một số việc rất đáng sợ, ví dụ như, nàng cùng nữ nhân hôn, tại sao lại có cảm giác?

Tắm rửa xong, Trì Gia tỉnh táo hơn không ít. Đêm nay kỳ thật nàng không say, vô cùng biết rõ ràng mình đang làm gì. Hầu như Trì Gia chưa từng bị mất ngủ, đi làm thật sự quá mệt mỏi, hơn nữa tâm tính của nàng rộng rãi, sẽ không nghĩ ngợi lung tung, chỉ cần nằm lên giường liền có thể lăn ra ngủ.

Nhưng đêm nay Trì Gia mất ngủ. Nàng thất thần nhìn trần nhà, một mực nhìn chằm chằm qua một giờ sáng, chậm chạp không thể đi vào giấc ngủ.

Tắt đèn, Trì Gia chính thức ngủ cũng nhanh tới rạng sáng.

Ban ngày nghĩ cái gì, ban đêm mơ thấy thứ đó, chuẩn xác không sai.

Hai ngày gần đây Trì Gia đều gặp Cảnh Nhuế xuất hiện trong cơn mơ.

Tối hôm đó, Trì Gia lại mơ tới Cảnh Nhuế.

Lúc này, không phải ác mộng bắt sửa bản thảo, mà là càng giống với loại..... Mộng xuân*.

*Mộng xuân: Đại khái là mơ thấy cùng người khác thân mật cơ thể.

Trì Gia mơ thấy các nàng trong quán bar thân mật, sau khi kết thúc, Cảnh Nhuế lại đưa nàng về nhà, bởi vì thời gian quá muộn, nên Cảnh Nhuế ngủ lại nhà nàng.

Sau đó, cảnh vật trong mơ bắt đầu thay đổi....

Các nàng nằm xuống giường, Cảnh Nhuế bắt đầu câu dẫn nàng, cuối cùng nàng tước bỏ vũ khí đầu hàng, ôm hôn hồ ly tinh cả đêm.

Trọn vẹn từ tối muộn đến hừng đông, khát khao một cách không bình thường.

Các loại tình tiết xảy ra làm Trì Gia tỉnh lại, cứ tưởng đang ôm trong người là Cảnh Nhuế ai ngờ là gấu bông, đã bị ôm đến độ biến dạng lộn xộn.

Trời cũng sáng, mười hai giờ.

Cũng may mắn hôm nay là ngày nghỉ, tiếp tục nằm. Cảnh tượng trong mơ vẫn còn rõ mồn một trước mắt, Trì Gia che che mặt, những việc đã làm trong mơ, làm nàng hoài nghi xu hướng giới tính của bản thân trong hai mươi mấy năm qua.

Mà nói đến Cảnh Nhuế, Trì Gia không muốn gặp nàng.

Đầu tuần cố gắng trôi qua coi như khá tốt, phương án thiết kế đã được định. Ký kết hợp đồng, về sau nàng sẽ không tiếp xúc quá thân với Cảnh Nhuế nữa.

Thật là vô cùng may mắn.

Gần đây, mấy chị em bạn dì trong phòng giải khát lại mê trai mới, đó là quản lý mới nhận chức của bộ phận kỹ thuật.

"Tần tổng thật sự rất đẹp trai a...."

"Nghe nói vẫn còn độc thân."

"Chỉ mới nhìn tôi một cái, tôi cũng cảm thấy nhận được yêu thương......"

"......"

Công ty có rất nhiều trai đẹp chất lượng cao, chỉ cần dành thời gian trà chiều đi đến phòng giải khát, lập tức nhìn thấy tận mắt. Trì Gia ngẫu nhiên cũng ráng gom góp tham gia náo nhiệt, nếu thật sự đẹp mắt, nàng cũng muốn xem.

"Người mới nhận chức quản lý gọi là Tần Đông à?" Trì Gia xen vào hỏi một câu.

"Đúng vậy a, có thể nói đẹp trai xuất sắc rồi."

Sẽ không trùng hợp như vậy chứ? Tần Đông là nam thần mà Trì Gia theo đuổi ở đại học năm ba, chỉ có điều lúc đó người ta đã có bạn gái, Tần Đông nhã nhặn từ chối nàng.

Khắc sâu ấn tượng trong tâm trí Trì Gia, bởi vì lần đó là lần đầu tiên nàng dũng cảm thổ lộ mà bị cự tuyệt. Bất quá cái tên Tần Đông này rất phổ biến, có lẽ chẳng qua là trùng tên, Trì Gia sẽ không để trong lòng quá lâu.

Sáu giờ ba mươi, Trì Gia bắt đầu tan làm, tâm tình hôm nay của Trì Gia không tệ, hẹn Cảnh Nhuế đêm nay ký kết hợp hồng rồi lắp đặt dụng cụ thiết kế. Một khi đã ký hợp đồng, chính là ván đã đóng thuyền.

Ngay tại đêm nay, hành trình thống khổ của nàng rốt cuộc cũng sẽ được đặt dấu chấm hết.

Trì Gia tiến vào thang máy, ngay lúc cánh cửa muốn đóng lại, nàng thoáng nhìn thấy một bóng dáng đi tới. Xuất phát từ tiện tay mà thôi, Trì Gia thuận tay bấm vào nút dừng cửa thang máy.

"Cảm ơn." Nam nhân lễ phép cười cười.

"Không có gì....." Trì Gia ngẩng đầu, vị trước mắt chính là nam thần nàng từng theo đuổi, Tần Đông.

"Trì Gia? Cô làm việc ở đây sao?"

"Ah...." Vẻ mặt của Trì Gia biểu hiện sắc thái ngoài ý muốn, "Buổi chiều tôi nghe nói quản lý mới nhận chức gọi là Tần Đông, không nghĩ tới thật sự là anh."

"Thật đúng dịp."

Không hổ danh nam thần, cười rộ lên trông vô cùng đẹp trai cường tráng, khó trách chị em trong phòng giải khát chịu "Điên cuồng" như vậy.

"Buổi tối tôi có thể mời cô ăn cơm được không? Rất lâu rồi chúng ta không gặp."

"Tôi đã hẹn khách hàng cùng ký hợp đồng rồi." So với việc cùng Tần Đông ăn cơm tối, đi gặp Cảnh Nhuế vẫn là việc ưu tiên hàng đầu, phần hợp đồng này không thể tiếp tục dây dưa lâu dài.

"Cô có lái xe không?"

"Không có....." Trì Gia mới tốt nghiệp đại học, làm gì có nhiều tiền mà mua xe.

Tần Đông nhìn Trì Gia ôm túi văn kiện trong tay, "Tôi đưa cô đi."

"Như vậy.... Có phải làm chậm trễ thời gian của anh quá không?"

"Không có việc gì, không cần khách sáo với tôi."

Tuy rằng sự kiện thổ lộ thất bại đã trôi qua, ngược lại lúc Trì Gia đứng cạnh Tần Đông cũng không cảm thấy xấu hổ, nàng tán thưởng Tần Đông là thật, chí ít nàng sống có nguyên tắc, không cần hao tâm tốn sức.

Trì Gia hẹn Cảnh Nhuế ở quán cà phê Left, nàng không có khách sáo với Tần Đông, bây giờ là giờ cao điểm tan làm, chen chúc đi phương tiện di chuyển công cộng thật làm tâm mệt mỏi.

Từ công ty AS đến Left cũng không quá xa, chỉ qua là do đường có chút kẹt xe. Nửa giờ sau, xe dừng lại bên lề đường.

"Cảm ơn...." Trì Gia vừa định xuống xe, tóc giống như bị cái gì đó kéo lại.

"Đừng nhúc nhích, tôi giúp cô." Tần Đông cúi đầu lấy tóc đang vướng ra thay Trì Gia, tư thế nhìn qua thật thân mật.

Tóc trở lại bình thường, nhưng Tần Đông không có rời xa thân thể nàng. Trì Gia chống lại ánh mắt của đối phương, hai người cứ như vậy nhìn chăm chú lẫn nhau.

Nàng tựa hồ đoán được một giây sau sẽ phát sinh chuyện gì. Trực giác của nữ nhân, quả nhiên luôn chính xác.

Tần Đông nhích người tới gần.

Trì Gia xoắn xuýt không biết nên nhắm mắt hay không, thời điểm hiện tại có nên hay không nên cự tuyệt, đã bị hôn......

Bờ môi hơi khô ráp, còn mang theo râu ria đâm vào da nàng, đột nhiên Trì Gia cảm thấy.... Rất không thoải mái. Môi vừa đụng tới, nàng liền đẩy Tần Đông ra.

Bầu không khí căng thẳng đến cực độ.

Gặp lại Tần Đông, rõ ràng Trì Gia đối với hắn vẫn còn hảo cảm, dù sao cũng là nam thần a...., mà lúc Tần Đông đụng chạm nàng, rõ ràng làm nàng phản cảm.

"Thực xin lỗi, tôi xúc động quá rồi...."

"Không có việc gì...." Trì Gia không thể chờ nổi nữa liền muốn xuống xe, "Cảm ơn đã đưa tôi đi một đoạn."

"Tiểu Gia.... Có thể cho tôi phương thức liên lạc được không?"

Trì Gia xấu hổ trả lời, "Lần sau đi."

Cảnh Nhuế đến quán Left trước Trì Gia, Trì Gia bước nhanh vào quán cà phê, hồ ly tinh đang ngồi bên cửa sổ bình thản tao nhãn uống cà phê, nhìn qua tương đối trang nhã.

"Cảnh tiểu thư, nếu không có vấn đề gì nữa, hôm nay chúng ta ký hợp đồng rồi lắp đặt dụng cụ thiết kế." Trì Gia ngồi xuống bên cạnh Cảnh Nhuế, một bên lấy hợp đồng từ túi văn kiện ra một bên vừa nói. Hiện tại nàng tận lực tránh nhìn thẳng vào mặt Cảnh Nhuế, phải nói từ đêm đó trôi qua đến nay, Trì Gia đã không biết vì sao không thể nhìn thẳng vào Cảnh Nhuế.

Mỗi lần Trì Gia ngắm gương mặt của Cảnh Nhuế, ánh mắt sẽ không tự giác được rơi xuống bờ môi của nàng, sau đó lại nhớ đến đêm ấy....

Có một số việc càng muốn quên, lại càng thêm khó quên.

"Không có vấn đề." Cảnh Nhuế trả lời vô cùng dứt khoát, cũng làm cho tảng đá trong lòng Trì Gia được thả xuống.

"Tôi nghe điện thoại chút." Trì Gia lấy điện thoại đang đổ chuông, phía trên màn hình là dãy số lạ lẫm, nàng đứng dậy tìm nơi hẻo lánh bắt máy.

Cảnh Nhuế cúi đầu nhìn xem hợp đồng, "Ừ."

"Tiểu Gia, rốt cuộc em cũng chịu nghe máy của anh." Đầu dây điện thoại bên kia là âm giọng của Giang Thận, "Em cho anh thêm một cơ hội nữa có được không? Anh không quên được em."

"Anh nói xong chưa?" Lúc ở công ty, Trì Gia cũng bị Giang Thận quấy rối qua nhiều lần, Trì Gia cho rằng mình đã nói đủ rõ ràng, không nghĩ tới Giang Thận đổi số điện thoại tiếp tục gọi nàng.

"Cho anh gặp em một lát. Chúng ta gặp nhau nói chuyện, liền ba mặt một lời, để cho anh hết hy vọng cũng tốt. Hiện tại cứ để anh đến chỗ em..."

Cảm thấy, có thể hay không vẫn còn niệm chút tình cũ.

Trì Gia mượn tủ kính thủy tinh nhìn ra ngoài, càng nhìn kỹ thì phát hiện bóng dáng Giang Thận đã đến từ khi nào không hay biết, đang đi tới hướng quán cà phê, càng ngày càng gần.

Trì Gia dứt khoát tắt máy, không yên lòng trở lại ghế sô pha.

"Ký xong rồi." Cảnh Nhuế đặt bút trong tay xuống, hướng về Trì Gia nhếch môi cười, "Lúc này đã hài lòng?"

Trì Gia lại một lần nữa nhìn thẳng vào đôi mắt Cảnh Nhuế. Xinh đẹp đến đỗi làm tâm của nữ nhân cũng phải rung động.

Giang Thận đi theo nàng tới đây, đột nhiên trong đầu Trì Gia xuất hiện ý nghĩ táo bạo manh động. Nhìn chằm chằm Cảnh Nhuế vài giây, Trì Gia hướng về phía nàng cúi người, rũ mắt xuống ngậm lấy đôi môi của nàng.

Bắt đầu hôn nàng......

"Ưm......" Vốn là kinh ngạc, sau đó kìm lòng không được đáp lại Trì Gia chút ít rồi Cảnh Nhuế mới né tránh, "Cô làm gì?"

"Muốn chiếm lại tiện nghi của cô, không được à...." Trì Gia thò tay nâng lấy mặt Cảnh Nhuế lên, làn da mềm mại lán mịn, giống như sắp trượt khỏi trong lòng bàn tay. Còn có hương thơm trên người nàng, thật trêu chọc người.

Tim đập bắt đầu tăng nhanh.

Dừng lại trên mặt mày của Trì Gia, Cảnh Nhuế ghé sát vào nàng, dùng giọng điệu trêu ghẹo nói, "Cô cũng đừng hối hận."

Trì Gia chủ động nhắm mắt đánh vỡ khoảng cách cuối cùng giữa nàng và Cảnh Nhuế, rất không nói lý lẽ trực tiếp thân mật với Cảnh Nhuế.

Rất nhanh, còn có đáp lại.

Lúc môi và đầu lưỡi cả hai hoà quyện, Trì Gia đã phân không rõ, nàng là muốn đùa giỡn cho Giang Thận xem, hay là thật sự muốn hôn Cảnh Nhuế....

_________

Tác giả có lời muốn nói:
Cô là thật sự muốn hôn........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro