Chương 9: Hôn đến bầu trời sấm chớp, mặt đất bốc cháy.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình hình cực kỳ giống đêm đó. Đột nhiên eo bị kéo đi, Trì Gia còn đang phát ngốc, phản ứng đầu tiên cho rằng hồ ly tinh đang nói giỡn với nàng.

Nào biết được một giây sau, Cảnh Nhuế nâng cằm nàng lên, môi cũng dán đến ngày càng gần.

Giờ phút này, trong quán bar vang vọng âm điệu bài hát có chút mập mờ. Bầu không khí vừa vặn được tô đậm.

Chóp mũi của hai người khẽ cọ xát qua nhau, hơi thở ấm áp đan xen hoà quyện.

Cảnh Nhuế nâng mặt Trì Gia, đôi mắt chậm rãi khép hờ, "Hôn tôi....."

Trì Gia bối rối.

Gặp Trì Gia không có ý né tránh, thừa dịp Cảnh Nhuế mang theo vài phần men say, cánh môi dán lấy mặt Trì Gia ôn nhu hôn.

Nhẹ nhàng, chẳng qua là nhẹ nhàng lướt qua, nhưng làm lòng người khó chịu. Cảnh Nhuế dùng chóp mũi cọ xát gò má Trì Gia, vẫn như cũ bảo trì khoảng cách thân mật, khoé môi mang ý cười.

Trong tiềm thức của Trì Gia mà nói, nàng cười tựa như hồ ly tinh.

Cho dù Trì Gia vừa mới hoài nghi mình nghe lầm, nhưng cái tư thế hiện tại đã khiến cho nàng sáng tỏ hết thảy. Huống chi, lúc này Cảnh Nhuế thật sự hôn nàng! Bị..... Nữ nhân hôn rồi!

Trì Gia đẩy Cảnh Nhuế ra, tim đập loạn xạ, "Cô bệnh tâm thần à.... Hay uống nhiều quá a!"

"Tôi nhìn thấy tình cũ, không muốn cô ấy lại quấn quýt lấy tôi." Nhìn qua gương mặt của Trì Gia, Cảnh Nhuế giải thích, "Giúp tôi một việc."

"Vậy cô cũng không thể hôn tôi a...., đại tỷ!" Ánh mắt Trì Gia thoáng nhìn lướt qua, chính xác hoàn toàn có người đang đi tới, một nam một nữ.

"Giúp tôi." Ở khoảng cách gần Cảnh Nhuế đánh giá Trì Gia, "Tôi giới thiệu đơn hàng cho cô."

Tại thời điểm mấu chốt, thậm chí còn có thể bàn đến công việc.

"Vấn đề không phải ở đơn hàng...." Trì Gia cảm giác nhất định bản thân phải giữ vững lập trường nguyên tắc.

Cảnh Nhuế rất am hiểu điểm yếu con người, đặc biệt là Trì Gia liền hạ thủ ngay đúng điểm, "Biệt thự, năm trăm mét vuông."

Biệt thự năm trăm mét vuông......

Trong một năm, Trì Gia không thể tiếp nhận được vài đơn hàng thiết kế biệt thự như vậy.

Lương tháng của phòng thiết kế tạm xem là cực thấp, tiền lương toàn trích từ phần trăm đơn hàng, khả năng trích phần trăm từ đơn hàng biệt thự sẽ rất nhiều, còn là biệt thự năm trăm mét vuông.....

"Cô..... Nói thật?"

"Đương nhiên."

Trì Gia rất phối hợp, khi Cảnh Nhuế tiếp tục ôm eo nàng, nàng còn chủ động vòng tay câu lấy cổ Cảnh Nhuế, đôi mắt nhìn chằm chằm đối phương một hồi, mấp máy môi, nhắm mắt bắt đầu hôn.

Không phải làm bộ hôn, kỳ thật cũng không có gì, dù sao các nàng đều là nữ nhân lại không lỗ lã.

Trì Gia ôm lấy cổ Cảnh Nhuế, chậm rãi hôn lên mặt nàng. Vì tiền bạc, đêm nay có trả bất cứ giá nào nàng cũng chịu.

Làn da của nữ nhân mềm mại tỉ mỉ, còn mang theo hương thơm như có như không, kỳ thật, hôn với nữ nhân thoải mái hơn nam nhân nhiều....

Chẳng qua đối phương là dùng môi nhẹ nhàng cọ xát qua mặt mình một lúc, nhưng Cảnh Nhuế lại có cảm giác.

Nhất thời Trì Gia không thể thích ứng với việc cùng nữ nhân như vậy, vì thế hơi nhíu mày kiên trì để hôn.

Cảnh Nhuế hơi chút quay đầu, nhịn không được hôn lên bờ môi của Trì Gia.

Hai đôi môi mỏng áp sát vào một chỗ.

Thân thể Trì Gia cứng đờ, môi của Cảnh Nhuế đặt trên môi nàng vẫn không nhúc nhích, càng bối rối.

Diễn kịch mà thôi, có cần diễn thật đến vậy không!

Âm nhạc lúc này cực tốt, ánh sáng trong sảnh đan xen lẫn nhau. Hết thảy động tác đều diễn ra trong vô thức.

Trì Gia vốn vẫn còn mâu thuẫn chưa thông suốt, nhưng dần dần biến mất dưới sự tấn công nhẹ nhàng, lông mày của Trì Gia giãn ra, từng chút từng chút, từ từ nhắm hai mắt thưởng thức.

Đêm nay nhất định là uống say, Trì Gia nghĩ, nếu không say làm sao có thể cùng nữ nhân hôn môi, đã vậy còn phối hợp đáp lại. Thế nhưng thoải mái là thật, môi của đối phương tựa như trái cây đông lạnh, mềm mại ngọt ngào.

Trì Gia vẫn cảm thấy nước hoa trên người Cảnh Nhuế dễ ngửi. Mà giờ khắc này, đầu chóp mũi nàng đầy hương vị của Cảnh Nhuế, mùi thơm giống như với phần môi nàng, xông thẳng vào tim.

Tim đập thật nhanh, cũng sắp thở không nổi nữa rồi.

Rất lâu chưa từng có cảm giác như vậy, Cảnh Nhuế cũng trầm mê.

Một hồi mập mờ dây dưa, đại não đều bị kích thích không ít.

Trì Gia vô thức mở môi ra.

......., Lưỡi.... Hôn lưỡi?

"Ừ....." Trì Gia mở mắt, nàng đẩy Cảnh Nhuế ra, lúc này gương mặt của nàng đầy ửng đỏ, "Không được như vậy...."

"Cho cô thêm hai đơn hàng biệt thự." Cảnh Nhuế cảm giác đã hoàn toàn bị câu dẫn, không muốn cứ như vậy dừng lại, nàng nghiêng đầu tiến gần lại Trì Gia thêm lần nữa, đỡ lấy phần tóc của đối phương, tiếng thở dốc nhỏ bé chọc người khác nghe phải thẹn khẽ vang, "Chúng ta tiếp tục...."

"A......?"

Hai căn biệt thự....

Lại một lần nữa Trì Gia thực hiện thoả hiệp. Không thể không nói kỹ năng hôn của hồ ly tinh thật tốt, Trì Gia cảm thấy những nụ hôn trước đây đều rất tệ khiến mình phát bực.

Trì Gia nửa muốn nửa không, trong tiềm thức cảm thấy như vậy không ổn... Thế nhưng là hai căn biệt thự, dù sao, hôn cũng hôn rồi.

Cảnh Nhuế lại tiếp tục chủ động đưa đến nụ hôn không sâu, không nông.

Câu dẫn lòng người.

Trì Gia kìm lòng không được, thậm chí không có khí thế mà hôn đáp trả lại Cảnh Nhuế thoáng một phát.

Cảnh Nhuế cười cười, hết thảy đều không nói lời nào.

Trì Gia mơ hồ nhìn chằm chằm vào mặt Cảnh Nhuế, đã say rồi, đêm nay có lẽ tửu lượng thấp hơn bình thường, Trì Gia cảm thấy hồ ly tinh thật xinh đẹp, càng nhìn càng cảm thấy thẹn, còn muốn.... Tiếp tục thân mật với nàng.

Tiếp xúc với rượu cồn làm đại não bị kích thích.

Nhìn qua Cảnh Nhuế cười kiểu say xỉn mê hồn, đại não Trì Gia nóng lên, xúc động nhất thời liền đem Cảnh Nhuế đặt lên mép bàn quầy bar, cử động môi trên, hoàn toàn cho phép bản thân thả lỏng.

Hồ ly tinh sẽ câu dẫn người, Trì tiểu thư nàng cũng không phải ngoại lệ. Đột nhiên Trì Gia nghĩ thông suốt, hơn nửa đêm nàng đi uống rượu, đơn giản là muốn buông lỏng thư giãn, hiện tại nàng cảm thấy thân mật với hồ ly tinh cũng được xem là buông lỏng, lại thơm lại mềm, hôn rất thoải mái.

Đối phương đột nhiên chủ động thân mật, Cảnh Nhuế tự nhiên cầu được ước thấy.

Nơi đây không phải quán bar dành cho đồng tính, hai nữ nhân công khai hôn môi nồng nhiệt, khó tránh khỏi sẽ gây sự chú ý đến người ngoài.

Ninh Thiển bởi vì sự tình của Ôn Cận một mực buồn rầu không vui, đêm nay tới đây uống rượu một mình, mới tiến vào quán bar không được bao lâu, liền chứng kiến cảnh tượng mỹ nữ cùng một chỗ hôn nhau đến bầu trời sấm chớp, mặt đất bốc cháy.

Nhìn kỹ, hai người kia nàng có quen biết. Ngắm nhìn vẻ mặt đang say mê của Cảnh tiểu thư, Ninh Thiển xấu hổ, "Mẹ của tôi ơi...., cái này gọi là không có hứng thú à......."

Không biết trải qua bao lâu, khái niệm về thời gian của Trì Gia chính thức không còn tồn tại.

Nàng có một cảm giác hưng phấn chưa từng có, giống như bị nghiện vậy.

Mãi cho đến khi thở không nổi, Trì Gia mới bằng lòng buông tha Cảnh Nhuế, sau đó dồn dập thở hào hển. Gương mặt nghẹn đến đỏ bừng, may mắn đang ngồi dưới ánh đèn u ám nên không thấy rõ ràng.

Cảnh tượng quá táo bạo, rước lấy không biết bao nhiêu ánh mắt tò mò của người qua đường, rốt cuộc Trì Gia đã ý thức được các nàng có chút tự cao.

Tâm tình dần dần ổn định.

Ninh Thiển không tiến lại chỗ các nàng chào hỏi, miễn cho phá vỡ bầu không khí lãng mạn. Nàng tìm chỗ hẻo lánh, một mình uống rượu giải sầu. Có đôi khi hâm mộ người không cổ hũ, nàng chính là người quá cổ hũ, mỗi ngày đều thấy xấu hổ.

Đến lúc nào, nàng cùng Ôn Cận mới có thể như hai người họ.

Ôn Cận, nàng nhất định sẽ nâng lấy gương mặt mình lên, hôn đến rất ôn nhu a....

Ninh Thiển phát hiện mình nghĩ ngày càng xa hơn.

"Kỹ thuật hôn cũng không tệ lắm." Cảnh Nhuế uống rượu, lời nhận xét cho hành động vừa xảy ra.

Hôn nữ nhân rồi, bộ dáng của hồ ly tinh hoàn toàn như không có gì.

Trì Gia nghĩ, nếu muốn lấy lại uy nghiêm nhất định phải tỏ ra như không có gì mới được. Dù sao cứ cho rằng là uống nhiều quá, chơi một chút trò điên rồ, nếu canh cánh trong lòng đó mới xấu hổ.

"Cô cũng khá tốt, thật thoải mái." Trì Gia bày ra vẻ mặt không sao, tự nhiên phóng khoáng, nhưng rõ ràng vừa rồi tâm tình không khác nào bão táp ập đến.

Nghe Trì Gia trả lời như vậy, đột nhiên Cảnh Nhuế dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn qua nàng, "Cô không phải bị bẻ cong rồi đi?"

"Ai nói cùng nữ nhân hôn chính là cong, không phải cô để tôi giúp giải vây sao?" Thiếu chút nữa Trì Gia bị sặc rượu, nàng nói từng câu từng chữ khẳng định với Cảnh Nhuế, "Cảnh tiểu thư cô yên tâm, tôi đối với nữ nhân không có cảm giác, tôi đối với cô càng không có ý tứ gì khác."

Nói là giải vây, lúc nàng và Cảnh Nhuế thân mật với nhau, nàng đã sớm quên mất ai là tình cũ của Cảnh Nhuế.

Cảnh Nhuế khiêu mi cười, "Vậy thì tốt."

Giọng nói giống như náo loạn, hình như họ Cảnh sợ mình vừa ý nàng? Trì Gia tự nhận bản thân rất dễ rung động.

Uống xong ly rượu, Trì Gia khinh thường cười nói lời thề son sắt với Cảnh Nhuế, "Cho dù nam nhân của toàn thế giới đều biến mất, không, cho dù nam nhân cùng nữ nhân đều biến mất, chỉ còn lại tôi và cô.... Tôi cũng không thích cô."

Những lời này nói ra xong, trong nội tâm thật thoải mái.

Cảnh Nhuế thật muốn cười, "Uống nữa sẽ say, đừng uống."

"Tôi không có say, còn có thể uống." Trì Gia còn muốn gọi thêm rượu, Cảnh Nhuế nói muốn mời, nếu nàng không uống thêm mới là ngu.

"Say tôi không đưa cô về."

"Nực cười, tôi lại không có kêu cô đưa tôi về......"

Kết quả, uống rượu xong Trì Gia lại ôm cánh tay Cảnh Nhuế, mặt dày mày dạn quấn quýt lấy không buông tay. Lần này tốt hơn, ngay từ đầu Cảnh Nhuế đã dự đoán được tình cảnh hiện tại.

Nói đúng hơn là nếu không đưa Trì Gia trở về nhà, Cảnh Nhuế sẽ không có tình người.

Lên xe, hít chút gió đêm mát lạnh làm Trì Gia tỉnh táo rất nhiều. Cảnh Nhuế đưa cho nàng một chai nước, nàng uống vài ngụm.

Trong xe yên tĩnh, hai người liền ngồi không làm gì, Trì Gia cảm thấy nhàm chán, cùng với Cảnh Nhuế trò chuyện mấy câu, "Đó là tình cũ của cô?"

"Ừ."

Trì Gia uống quá nhiều, bản tính thật liền bại lộ, đối với Cảnh Nhuế mấy chốc tuôn ra mấy lời ác độc cay nghiệt, "Xấu như vậy, ánh mắt cô chọn nam nhân thật là không được tốt lắm. Bất quá, bạn gái hiện tại của tình cũ cô, có thể so sánh xinh đẹp hơn cô nhiều."

"Cô nói tôi không xinh đẹp hơn bạn gái cũ? Cô có phải nên đi khám mắt hay không?"

Trì Gia vừa muốn đáp lại, nhưng cảm thấy không phù hợp lắm, vẻ mặt nàng mờ mịt nhìn về phía Cảnh Nhuế, nghĩ ngợi một hồi không nghĩ Cảnh Nhuế đồng tính, còn tưởng rằng Cảnh Nhuế nói sai rồi, "Bạn gái cũ?"

Lúc ấy, đi về phía hai người họ là một nam một nữ, Trì Gia một mực nghĩ rằng tên nam nhân kia mới là bạn trai cũ của Cảnh Nhuế.

"Là bạn gái cũ, cô cảm thấy cô ấy đẹp hơn tôi?" Cảnh Nhuế hỏi rõ ràng lại.

Trì Gia cảm thấy tin tức này quá sốc, cho nên, vị bạn gái cũ kia là như thế nào.....

"...... Cô là cong?!!!"

"Tôi nói rồi, nhìn tôi thẳng lắm sao?"

Chính xác hoàn toàn cho tới bây giờ chưa nói qua lần nào.

Nghe Cảnh Nhuế trả lời xong, Trì Gia lập tức sảng khoái tinh thần, rượu cồn trong cơ thể trực tiếp phát huy tác dụng.

Khó trách vừa rồi ở quán bar, Cảnh Nhuế hôn nàng lại trông thuần thục quen thuộc đến vậy, trên người nàng vừa kéo vừa ôm, còn giống như sờ soạng cơ thể nàng!

Càng nghĩ, Trì Gia càng tan vỡ, nàng lấy tay dùng sức lau miệng, lông mày nhíu chặt đến độ có thể kẹp chết con ruồi, "Cảnh Nhuế! Cô chiếm tiện nghi của tôi!!!"

________

Tác giả có lời muốn nói:
Vẻ mặt điên cuồng bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro