Chương 5: Lúng túng cùng tắm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người ngồi ở trong xe, không khí có chút lúng túng, Lạp Lệ Sa còn đang tức giận Phác Thái Anh không thương tiếc thân thể mình. Mưa lớn như vậy còn chạy ở bên ngoài, nhưng cẩn thận nghĩ thì Phác Thái Anh hiện tại cũng không có năng lực chăm sóc kỹ bản thân. Nguyên bản phẫn nộ lại biến thành thương tiếc, trong lòng Lạp Lệ Sa phức tạp vô cùng.

Mà Phác Thái Anh chỉ cảm thấy lần gặp mặt này, Lạp Lệ Sa tựa hồ không đơn giản như nàng tưởng tượng.

Cho dù là bởi vì tỷ tỷ mà trợ giúp mình, nhưng vì sao từ đó về sau lại cũng không hề liên lạc mình, thậm chí ngay cả đám tang của tỷ tỷ cũng chưa từng đến truy điệu? Hết thảy đều làm nàng cảm thấy hoài nghi, mà loại hoài nghi này lại làm nàng rất bất an.

Giờ phút này nhìn mặt nghiêng bình tĩnh của Lạp Lệ Sa, nàng không khỏi nhíu mày: Cô rốt cuộc là người nào? Tại sao lại giúp tôi? Cô làm hết thảy những thứ này mục đích là gì?

Đối với nghi ngờ của Phác Thái Anh, Lạp Lệ Sa nhất định là cái gì cũng không biết. Nhưng có thể cảm giác được tâm tình người bên cạnh biến hóa, có thể là bởi vì kiếp trước Phác Thái Anh hay thay đổi tâm tư, dẫn đến Lạp Lệ Sa đối với tâm tình của Phác Thái Anh cũng nhạy cảm nắm chắc.

Lạp Lệ Sa mở miệng, đánh vỡ không khí trầm mặc: "Hôm nay cô đến chỗ tôi ở trước, chờ ngày mai tôi giúp cô tìm nhà."

"Quấy rầy đến cô và người nhà như vậy, thật xin lỗi." Phác Thái Anh mang áy náy nói. Bất kể mục đích của Lạp Lệ Sa là gì, nhưng Lạp Lệ Sa giúp nàng đây là sự thật. Càng huống chi nàng còn thiếu Lạp Lệ Sa một khoản tiền chưa trả.

Lạp Lệ Sa ngớ ra, sau đó cười nói: "Tôi là cô nhi, trước kia luôn lưu lạc mãi võ đầu đường. Bây giờ trong nhà chỉ có một mình tôi ở, cô tới cũng không phiền nhiễu đến bất kỳ ai."

Nghe Lạp Lệ Sa nói như vậy, Phác Thái Anh hoàn toàn sửng sốt. Ánh mắt phong tỏa trêи mặt Lạp Lệ Sa, cô nhi, lưu lạc, mãi võ. Mà đối phương lại dễ dàng mang tiền đi trợ giúp nàng, hiện tại lại còn đang lái một chiếc xe giá cả không rẻ.

"Cô..." Phác Thái Anh vốn muốn hỏi gì đó, lời đến khóe miệng lại phát hiện bản thân không có bất kỳ tư cách nào đi hỏi.

Lạp Lệ Sa hiểu Phác Thái Anh, dĩ nhiên biết giờ phút này Phác Thái Anh đang xoắn xuýt cái gì. Vì vậy nàng mở miệng giải thích: "Tôi cũng đã nói đó là trạng thái trước kia, về sau tôi cùng mấy người bạn tạo dựng một công ty. Bọn họ có tiền có thế, mà tôi thì trừ chút đầu óc kinh doanh ra không có gì cả. Cho nên dứt khoát để bọn họ bỏ tiền, tôi xuất lực. Công ty hiện tại vận hành vô cùng tốt, xe cũng là công ty phân phối. Nhà mới tôi cũng tìm được rồi, có điều tôi còn chưa dời qua, hiện tại mang cô đến nhà cũ của tôi ở một đêm."

"Ừ, cảm ơn." Phác Thái Anh không biết Lạp Lệ Sa tại sao hao phí miệng lưỡi để giải thích những thứ này, nhưng vẫn rất vui mừng Lạp Lệ Sa không lưu lạc như trước nữa.

Hai người câu qua câu lại trò chuyện, thời gian trôi qua rất nhanh. Đến khi xe dừng lại, Phác Thái Anh đã có chút không thoải mái.

Lạp Lệ Sa vội mở cửa nhà để cho Phác Thái Anh đi vào, mà nàng thì đem hành lý của Phác Thái Anh xách ra.

Chờ Lạp Lệ Sa về đến nhà, đã thấy Phác Thái Anh tay chân luống cuống đứng trong phòng khách.

Phác Thái Anh không dám ngồi xuống nhất định là sợ nước đọng làm ướt ghế sa lon, vì vậy lựa chọn đứng trong phòng khách.

Mà Lạp Lệ Sa lại quên mất hai người hiện tại còn chưa phải trạng thái rất quen thuộc, nàng vừa tiến vào liền tức giận nói: "Sao cô còn ngớ ra? Nhanh một chút đi tắm nước nóng, nếu không buổi tối lên cơn sốt làm sao bây giờ?"

"Tôi, tôi không biết phòng tắm ở đâu. Hơn nữa, tôi cũng không có quần áo thay đổi." Phác Thái Anh vô cùng ủy khuất, vốn dĩ gặp phải những chuyện này đã rất khó chịu, giờ phút này lại bị Lạp Lệ Sa không lý do phê bình một trận.

Lạp Lệ Sa sửng sốt, nhìn rương hành lý bên cạnh ướt át nặng chịch, lại nhìn bãi nước đọng bên chân Phác Thái Anh, nàng hít một hơi thật sâu, tự an ủi mình: Đối với Anh Anh bây giờ mà nói, mình chỉ là một người xa lạ khá quen thuộc. Không sao, tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng.

Lạp Lệ Sa đem rương hành lý dựa vào tường, nàng đi tới bên cạnh Phác Thái Anh ngữ khí thả nhẹ nói: "Chúng ta vóc người không sai biệt lắm, cô đi tắm trước. Tôi đi tìm mấy món y phục của tôi cho cô, nhanh lên đi đi."

Nói xong Lạp Lệ Sa vừa chỉ vừa nói: "Phòng tắm ở đó, khăn tắm có bên trong."

Phác Thái Anh gật đầu một cái, nàng nghĩ Lạp Lệ Sa khả năng chỉ là tính tình dễ nóng nảy chút, con người nàng thật rất tốt.

Lạp Lệ Sa từ trong phòng lấy ra hai bộ quần áo, đi tới cửa phòng tắm gõ một cái.

"Anh Anh, tôi cầm y phục tới rồi. Cô hiện tại muốn lấy, hay là chờ lát nữa tắm xong tôi đưa cho cô?" Thanh âm Lạp Lệ Sa không lớn không nhỏ, lại vừa vặn có thể để cho Phác Thái Anh nghe được.

Phác Thái Anh mở một kẽ hở, đưa ra một cánh tay trắng như tuyết. Lạp Lệ Sa hơi đỏ mặt, thuận thế cầm quần áo đưa tới.

Mà thời điểm Phác Thái Anh cầm lấy y phục, trong lúc lơ đãng thấy được ống tay áo ướt đẫm của Lạp Lệ Sa. Vì vậy dứt khoát đem cửa phòng tắm mở ra, nói với Lạp Lệ Sa: "A Sa, quần áo ngươi đều ướt rồi. Hay là cùng tôi tắm chung đi, nếu không cô có thể sẽ cảm lạnh."

Khoảnh khắc Phác Thái Anh mở cửa kia, Lạp Lệ Sa nhìn nàng trần trụi không che đậy, theo bản năng nuốt nước miếng một cái. Sau đó giống như ý thức được cái gì, lập tức quay đầu lại không nhìn dáng người tràn đầy hấp dẫn kia nữa.

Phác Thái Anh trước mắt vẫn là nữ thẳng một cây, thẳng tắp như cột điện. Nàng trước kia cũng thường xuyên tắm chung với tỷ tỷ, cho nên cũng không cho rằng hai nữ nhân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ở chung sẽ phát sinh cái gì.

Lạp Lệ Sa đời trước sau khi cùng Phác Thái Anh cùng một chỗ, chuyện giữa người yêu nên làm các nàng cũng đã làm. Giờ phút này gặp lại Phác Thái Anh, cấm ɖu͙ƈ đã lâu nàng không dám cam đoan lát nữa có thể nhịn được.

"A Sa? Cô làm sao vậy?" Phác Thái Anh cảm thấy Lạp Lệ Sa có chút không quá đúng.

Lạp Lệ Sa lắc lắc đầu nói: "Không được, cô tắm trước đi. Tôi chờ một lát cũng được không sao."

"Cùng tắm đi, mọi người đều là nữ nhân có sao đâu. Nếu bởi vì tôi mà làm hại cô bị bệnh, tôi sẽ áy náy." Phác Thái Anh thuận tay đem Lạp Lệ Sa kéo vào.

Lạp Lệ Sa thân thể cứng ngắc, lờ đờ đứng trong phòng tắm. Bởi vì Phác Thái Anh vừa tắm một trận, hơi nước nơi này đã bốc lên rất nhiều. Một cỗ cảm giác khô nóng theo đường mũi bị Lạp Lệ Sa mang vào trong phổi, hương dầu gội thơm dịu kẹp trong không khí, trong đầu Lạp Lệ Sa hồi tưởng lại tình cảnh ân ái trong phòng tắm kiếp trước. Trong lúc nhất thời ánh mắt nhìn Phác Thái Anh càng thêm ʍôиɠ lung.

Phác Thái Anh thấy nàng ngẩn người không nhúc nhích, vì vậy tiến lên cởi ra nút áo của Lạp Lệ Sa.

"Đừng có kỳ kèo, khí trời bây giờ đã chuyển lạnh. Không nhanh tắm nước nóng đổi một bộ áo quần khô ráo thì rất dễ cảm mạo phát sốt." Phác Thái Anh vừa đem nút áo Lạp Lệ Sa cởi ra, vừa tận tình bảo ban khuyên nhủ.

Lạp Lệ Sa chỉ cảm thấy thân thể càng ngày càng nóng, người trước mắt này quả nhiên là dụ thụ. Nhớ kiếp trước, rõ ràng là Phác Thái Anh dẫn dụ nàng, xong chuyện còn dùng ánh mắt đầy vô tội nhìn đến mức đáy lòng nàng dâng lên cảm giác áy náy.

Lạp Lệ Sa trở tay cầm cổ tay Phác Thái Anh, thanh âm có chút khàn khàn trầm thấp nói:"Đừng bận rộn quá, để tôi tự cởi."

"Ừ."Phác Thái Anh thuận thế rút ra tay mình, mà Lạp Lệ Sa thì từ từ xoay lưng đi khạc ra một ngụm khí đục.

Phác Thái Anh nghe tiếng thở của Lạp Lệ Sa càng ngày càng nặng, không khỏi đưa tay ra lau trán nàng: "Cô không phải đã sốt rồi chứ? Trán thật là nóng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro