MỘT VÒNG MẠT THẾ (18)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chu Tuấn phát động ra song hệ dị năng, đôi mắt đầy hận ý tấn công Giang Phong, hai bên người cũng nhập bọn trong phút chốc căn cứ chia làm hai nhóm người đánh lên. Chu Tuấn trong lòng thật cảm ơn mồi lửa lớn nửa tháng trước do Tô Hoan tạo nên, nếu không có lần đó thiêu hủy cái kia phòng thí nghiệm hắn cũng không thế nào tìm được cơ hội giết tên này nhanh đến vậy.

Nửa tháng trước sau khi bị tang thi cướp đi thuốc giải, các phòng thí nghiệm khác đồng thời báo cáo đến khu thí nghiệm của họ đều bị tấn công cùng lúc, hiện tại thật đúng lúc gian nan cho nhân loại, tài liệu cùng người đều bị mất hết trong đợt tấn công kia của đám cao cấp tang thi. Vào ngay lúc này, Chu Tuấn phát hiện thấy phía dưới tàn tích phòng thí nghiệm tại căn cứ này có một lối ngầm dẫn đến nơi khác. Hắn âm thầm thông báo cho trưởng căn cứ, người theo hắn nhớ đến cuối cùng đều vì nhân loại làm hết thảy ở kiếp trước. Sau đó, hắn từ Cẩm Liên được đến thông tin Giang Phong là kẻ nội gián, Chu Tuấn trải qua kiếp trước nghe xong tin tưởng mười phần, cũng làm lơ đi việc Cẩm Liên từ đâu đạt được thông tin, trong lòng hắn có chút đoán ra. Dựa vào đó, chờ mọi người từ căn cứ cũ tập hợp đầy đủ về nơi này hắn mới cùng bọn họ lập nên một kế hoạch vạch trần Giang Phong.

May mắn ông trời đứng về phía bọn họ, đường hầm hắn phát hiện được thế nhưng dẫn đến một nơi khác trong căn cứ dùng để dưỡng hàng loạt tang thi, phòng nhỏ còn chứa đầy dung dịch kì lạ, tại đây mọi người cũng phát hiện được xác chết đã sớm phân hủy của mấy người mất tích lâu giờ trong căn cứ. Nhất thời nhân tâm hoảng loạn, Chu Tuấn nhân cơ hội tung tin nội gián đang ở tại căn cứ ra, làm mọi người giảm bớt lòng tin tưởng với mọi người xung quanh. Cẩm Liên cùng Từ Bội theo dõi Giang Phong sát sao, nhờ đó phát hiện ra hắn còn một nơi thí nghiệm khác cách nơi này không xa, mỗi lần ra nhiệm vụ hắn đều sẽ tìm lý do chính đáng dẫn đoàn đội của mình du tẩu đến đó một đoạn thời gian mới vờ như đi khảo sát tình huống xong trở lại. Dư Á và Tuệ Ý được giao nhiệm vụ liên hệ thông tin cùng căn cứ trưởng, sau khi có đủ chứng cứ đã trực tiếp thương lượng với căn cứ trưởng muốn đem Giang Phong xử lí.

Hôm nay, sau nhiều ngày chuẩn bị căn cứ trưởng nhận được bên Cẩm Liên nói Giang Phong nhóm người đã vào nơi đó liền dẫn dắt mấy vị cao giai dị năng giả có tiếng nói trong căn cứ theo nhóm người Chu Tuấn đi đến chỗ Giang Phong. Đây cũng chính là nguyên nhân hai bên nổi lên đánh nhau như lúc này, Chu Tuấn tuy dị năng cấp bậc không bằng Giang Phong nhưng hắn lại là nam chủ, nam chủ quang hoàn cùng vận khí được Ly Nguyệt dùng chú ấn bảo vệ không hề bị tang thi hoàng ảnh hưởng thế nên đánh ngang tay cùng Giang Phong. Dư Á, Tuệ Ý đem thêm người hỗ trợ đến làm tình thế dần nghiêng về một bên.

Chu Tuấn không hổ làm nam chủ, ngay tại lúc chiến đấu thăng hai cấp dị năng chịu đựng đau nhức cảm giác đánh Giang Phong một cái trở tay không kịp. Phong hệ dị năng tạo thành tường gió đem Giang Phong vây lên, mỗi một dao động của tường gió đều tạo thêm vết thương cho Giang Phong.

Đột nhiên Giang Phong từ trong tường gió ném ra một cái chai nhỏ, ngay lúc cái chai vỡ nát dung dịch trong đó nhanh chóng hòa tan vào xung quanh, trong nhóm người có một lượng lớn người bắt đầu ôm đầu la hét lên, điên cuồng kêu gào tấn công mọi người xung quanh, trường hợp hỗn loạn lên. Chu Tuấn thấy thế liền vội dùng tinh thần dị năng hệ ý đồ khống chế nhóm người kia, chẳng qua, hắn dị năng vừa tăng cấp chưa ổn định cùng lúc dùng song hệ dị năng hiệu quả không cao. Giang Phong nhận thấy được tường gió có điểm yếu đi liền phát động chính mình dị năng thoát ra, trở tay phải cho Chu Tuấn mấy đòn liền. Chu Tuấn cơ thể theo phản xạ tránh né, chỉ bị thương nhẹ, Cẩm Liên nhóm người xử lý xong chuyện bên mình cũng đi đến phía này giúp đỡ hắn.

Một mình Giang Phong đấu với một nhóm dị năng giả không lâu liền hao hết năng lượng, Chu Tuấn lợi dụng cơ hội hắn sơ hở, tạo nên lưỡi dao gió dùng hết sức tấn công tới trong đầu chỉ có duy nhất ý niệm phải giết tên Giang Phong trả thù. Kia lưỡi dao chỉ còn cách não tên Giang Phong một centimet lại bị người đánh tan rã, một tiếng rống to lan ra khắp toàn bộ chiến trường. Chỉ thấy sau đó, lượng lớn tang thi đàn ào tới, tấn công đoàn người, Giang Phong được tang thi hoàng túm ra kéo qua một bên.

- Nhân loại yếu ớt, các ngươi xem ta đến còn đem theo quà chào mừng các ngươi đâu.

Tang thi hoàng vừa dứt lời, năm con cao cấp tang thi liền gia nhập chiến trường, đem lượng lớn người sát đi chỉ trong chớp mắt. Giang Phong được cứu liền thả lỏng lại, thấy đám người mới tấn công chính mình trở nên chật vật khó nhìn thay nhau bị thương liền cười to lên.

- Các ngươi còn giúp ta tạo ra mấy món quà này đâu, giờ ta tặng lại cho các ngươi đừng khách khí, nhận lấy thoải mái đi ha.

Đám người nghe được lời Giang Phong nói liên hệ đến phòng thí nghiệm ngầm kia liền biết mấy cái cao cấp tang thi này đều do Giang Phong thử nghiệm ra. Lúc trước hắn được tôn trọng bao nhiêu lúc này lại bị đám người hận đến gấp mười lần, dần dần có tiếng chửi bới hắn từ đám người vang lên, theo sau tiếng trách móc, chửi bới càng nhiều. Giang Phong làm lơ hết thảy, thong thả đứng nhìn chính mình đã từng chiến đấu đồng đội bị tang thi sinh sôi xé xác.

Cách đó không xa, Ly Nguyệt cùng Tô Anh đang quan khán chiến trường, tiểu miêu hệ thống kích hoạt bảo hộ kết giới nên kia chiến trường người, tang thi thậm chí tang thi hoàng cũng không phát hiện ra hai người.

- Ngươi chỉ định đứng nhìn thôi sao?

Tô Anh nắm chặt tay, nghiêng người nhìn thẳng vào Ly Nguyệt. Lần trước, cô bị Ly Nguyệt đột nhiên rót thuốc giải vào người khiến hai người suýt nữa trở mặt, nếu không phải lý trí còn ở, kịp thời nghe được Ly Nguyệt nói nguyên nhân cô đã sớm đánh một trận với người này. Chỉ là trong lòng còn rất khó chịu, cứ nghĩ đến chính mình trong lúc vô tình đã làm hại công sức của nhóm người Cẩm Liên trở nên vô nghĩa liền bực bội, thế nên từ đó đến giờ đối với Ly Nguyệt thái độ cũng chả thân thiện nữa.

Tiểu Miêu ngước đầu, mắt mèo nhìn nhìn hai người, lòng nghĩ, 'kêu một cái yêu ma hỗn hợp như Ly Nguyệt để ý đến sinh tử của nhân sinh thiên hạ là chuyện cười a, Ly Nguyệt không cào thêm một tay giết hết là quá may.' Miêu Miêu híp mắt, nhìn thân ảnh Từ Bội di chuyển liên tục trên chiến trường, vừa chiến đấu vừa cứu người, thở dài một hơi. Hình ảnh này thật giống khi đó, quả nhiên, cho dù chỉ là một phần nhỏ nguyên thần cũng chứa trong đó ý niệm bảo hộ thiên hạ chúng sinh của người kia.

Nhân loại nhóm dần dần hao mòn năng lượng, tổn thất rất lớn, không ít dị năng giả đã bị giết đi, căn cứ trưởng cũng bị tang thi hoàng gây không nhẹ thương tích đã sớm không chống đỡ nổi. Đồng thời, Chu Tuấn cùng Cẩm Liên nhóm người đều bị tang thi hoàng đặc biệt 'chiếu cố' thêm, lượng tang thi tấn công có thể nói gấp ba lần người khác, hoàn toàn ý định sát chết bọn họ. Ngay lúc Chu Tuấn và Cẩm Liên có nguy hiểm sinh mệnh, lưỡng đoàn kim sắc đột nhiên phát ra từ ngực hai người, nhanh chóng bao phủ lên khắp chiến trường. Cả nhóm nhân loại được kim quang lướt qua cả người dần hồi sức, cơ thể cũng bớt đau đớn, cảm giác ấm áp chảy xuôi trong người; tang thi nhóm bị kim quang chạm vào liền đơ ra, bị định lại tại chỗ, hô hô mấy hơi rồi đồng loạt bốc hơi mất đi. Này biến cố, đem hai bên người cùng tang thi sửng sốt, hiển nhiên, nhân loại là mừng rỡ nhất.

Tang thi hoàng đỏ đậm tròng mắt tràn đầy tức giận, hắn nhìn qua đám kia vui mừng nhân loại, lại nhìn kim sắc quang mang đang bảo vệ họ đột nhiên nói:

- Ta cho các ngươi hai ngày chuẩn bị, hai ngày sau ta sẽ đem nhân loại biến mất khỏi mạt thế này!!!

Tang thi hoàng hạ xong chiến thư liền ngay lập tức rời đi, hiển nhiên mang theo cả Giang Phong cùng đi.

Miêu Miêu nhìn biến hóa trên chiến trường biết Ly Nguyệt chú ấn để lại tại tâm mạch nam nữ chủ được kích hoạt, nhưng, nhìn Ly Nguyệt khuôn mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh rơi xuống, Miêu Miêu càng thêm mơ hồ. Miêu Miêu không hề hiểu được, Ly Nguyệt sao lại một bên cướp đi hi vọng nhân loại một bên cho họ mạnh nhất bảo hộ.

Ly Nguyệt thấy tiểu hệ thống hai mắt mê mang nhìn chính mình chỉ cười nhẹ, ôm lên tiểu Miêu hệ thống theo tang thi biến mất. Tô Anh lướt qua chiến trường đã không còn nguy hiểm, nhìn nhìn bóng lưng cô độc kia cắn răng dời bước theo sau Ly Nguyệt.

Từ Bội từ kia kim quang cảm nhận được năng lượng quen thuộc liền ngừng động tác, ngẩng người, đôi mắt nhìn khắp mọi nơi trên chiến trường nhưng không hề thấy được muốn tìm người. Cúi đầu, tay siết chặt nơi ngực trái, trong lòng cảm thấy vô thố lên. Hôm đó sau khi tỉnh lại, cô thế nhưng thức tỉnh một phần ký ức, một phần đau thương ký ức, lần đó, giữa thiên hạ nhân sinh cùng Ly Nguyệt cô đã chọn thiên hạ nhân sinh, trơ mắt nhìn Ly Nguyệt bị đày vào vô tận chi ngục, vô lực nhìn đôi mắt Ly Nguyệt đong đầy thất vọng hòa tuyệt vọng. Không nghĩ đến lần này Ly Nguyệt thế nhưng lại chế tạo một cái tương tự tình huống, Từ Bội hay nói Minh Nghiên biết Ly Nguyệt đang ép cô lần nữa cho câu trả lời, một câu trả lời làm Ly Nguyệt vừa ý. Cô biết cái gì đáp lại sẽ khiến Ly Nguyệt hài lòng, nhưng cô cũng biết chính mình không thể nào đưa ra được câu trả lời đó.

"Minh Nghiên, ngươi ái Ly Nguyệt nhưng ngươi lại càng ái ngươi sứ mệnh, càng ái ngươi cái kia lý tưởng thế cho nên đừng ở trước mặt ta khóc lóc vô nghĩa như vậy, đây là ngươi lựa chọn cơ mà."

Nghĩ đến lời Vương Mẫu từng châm chọc, cô cười khổ, nhắm chặt hai mắt. Lần này... lần này... cô phải làm sao bây giờ? Hai ngày sau cô phải làm sao đây?

Trời kéo mây đen, bắt đầu chuyển về đêm, nhân loại cùng tang thi kết cục; tân sinh vẫn là tuyệt vọng? chọn lấy ái nhân hay giữ vững sứ mệnh? Tất cả mọi thứ đều sẽ có câu trả lời ở trận chiến hai ngày sau; mọi thứ vào lúc đó đều sẽ chấm dứt hoàn toàn.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

P/S: chương sau xong này thế giới. Tiếp theo nên viết cái nào: vườn trường linh dị hay tổng tài cùng siêu linh sư ??? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro