Chương 1: Tiểu ác ma đi học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng chói chang theo cửa sổ chạm đến lông mi của người trong phòng. Thân thể rục rịch lay động sau đó lại im lìm. Tóc dài tán loạn dán một bên mặt, da trắng, môi hồng, vành tai nhỏ khéo léo tinh xảo. Bờ vai trần lộ khỏi chăn, xương quai xanh hấp dẫn hoàn toàn bại lộ dưới ánh mặt trời.

-Tô Gia Thụy, chị có định dậy hay không ? Muộn học rồi đó. - Nam nhân có phần non trẻ đứng ở cửa, khép nép một bên, khuôn mặt có phần tương tự nữ nhân nằm trên giường

Nữ nhân có chút rên rỉ lười biếng, ôm đầu xoay một cái đã lăn tới góc giường bên kia, tay không quên kéo chăn che kín thân thể, nhíu mày giận dữ, ngữ khí hỗn loạn :

-Muộn cái gì, ngươi phiền, ta lột da ngươi.

-Tỷ tỷ ... chị thuyết phục ba đi học đại học, giờ nghĩ lại sao? - Tô Vũ có chút sợ hãi trốn sau cửa, hơi nâng giọng

Thân thể trên giường trầm mặc chốc lát, sau đó như bị kích thích mà bật dậy, oán giận cao giọng :

-Vũ Vũ chết tiệt, ta muộn trở về liền lột da ngươi.

Tô Vũ đen mặt lùi lại, này, không phải làm gì cũng sẽ bị lột da sao.

Hôm nay là ngày đầu tiên đi học đại học a. Chủ nhân của thân thể này Tô Gia Thụy - con một của ông trùm mafia. Năm 18 tuổi trên đường đi thi đại học về liền bị băng đảng vì thù địch với cha nàng ám sát. Bất quá lại không chết, cứ vậy hôn mê 2 năm, cho đến khi Lãnh Âm bị nhập vào cái xác không hồn này. Tiếp tục sự nghiệp đi học của cô ta. Bất quá cũng ra điều kiện với Tô ba ba rằng nàng sẽ dọn ra ngoài ở. Càng coi như nàng đã chết thì lại càng an toàn không phải sao.

-----------------

Tô Gia Thụy khóe môi vui vẻ nhìn Tô Vũ, hắn dường như rất lo lắng mà nhìn nàng. Môi mấp máy muốn nói lại thôi.

-Đừng lo, không có ai dám làm gì ta, làm gì ta liền tra tấn hắn.

Tô Vũ miễn cưỡng cười mà lắc đầu, nhàn nhạt nói :

-Chị, ra ngoài cũng sẽ không như ở nhà ai ai cũng đồng ý coi chị là ác quỷ. Ác quỷ trên đời này chính là không tồn tại, chị không cần như vậy.

Tô Gia Thụy chọn mi nhìn hắn, cũng lười giải thích. Mất đi đôi cánh làm cho nàng yếu đi phân nửa, bất quá để đối phó với con người cũng vẫn dư thừa đi.

Tô ba ba vẫn là chịu không được lo lắng trong lòng, rốt cuộc lại phái 2 người đi theo bảo vệ nàng.

----------------

Ngày đầu tiên cũng không có gì. Hết thảy đều nhàm chán. Đi tới đâu cũng có người ngoái theo nhìn nàng, xì xào không nói, thậm chí còn chỉ chỏ nói về nàng. Môi mọng khẽ nhếch, ánh mắt có chút cợt nhả nhìn quanh.

Tô Gia Thụy khóe mắt xinh đẹp nhìn nam nhân bên cạnh. Dùng cái ngón tay khều khều hắn, ngữ khí mị hoặc :

-Này, nói ta nghe xem ngươi khao khát gì nào ?

Nam nhân kia một chút cũng không phòng ngự, tâm trí cuốn theo tròng mắt màu đỏ rực kia.

-Ta chính là muốn ngươi. Lên giường với ngươi. Ngươi làm bạn gái ta đi.

Tô Gia Thụy nụ cười tắt ngấm, lông mày nâng lên, ngữ khí khinh bỉ :

-Loài người các ngươi tất cả đều bẩn thỉu vậy sao?

-A, ta ta ... không... bạn học ta không phải ý đó. - Nam nhân kia thoát khỏi mị hoặc, có chút hổn hển giải thích

Áp lực phút chốc đột nhiên áp đảo, hắn lảo đảo ngồi lại vị trí, hốt hoảng nhìn nữ nhân cực phẩm trước mặt. Ánh mắt sắc sảo hàm chứa phẫn nộ, lông mày lá liễu, sống mũi cao thẳng, môi mọng hấp dẫn, đến cả dáng người ông trời cũng không phụ nàng. giống như nữ nhân này chính là vưu vật mà chúa tạo nên để trừng phát chúng sinh, hết thảy đều bị vẻ đẹp của nàng làm lóa mắt.

-Phiền ngươi biến ra chỗ khác.

Nam nhân có chút luyến tiếc nhìn theo nàng, chậm rãi rời khỏi chỗ. Vừa mới đi khỏi, thì có một cái nữ nhân không từ đâu vội vàng chạy tới, nhảy luôn vào chỗ cạnh Tô Gia Thụy, hổn hển lẩm bẩm :

-May quá giáo sư chưa vào.

Tô Gia Thụy lơ đãng giương mắt nhìn, đánh giá một chút, rút ra kết luận : Sạch sẽ.

Nữ nhân này không tệ, mắt to sáng sủa, tóc dài hơi xoăn màu nâu, áo sơ mi đen kết hợp quần jean như bình thường. Bất quá mùi vị rất sạch sẽ, dường như không nhiều tham vọng cho lắm.

-Chào, ta tên Vân Hi. - Nói xong vươn tay

Nàng có chút giật mình nhìn bàn tay trước mặt, nhìn đến ngẩn người, này nữ nhân này cũng quá nhiệt tình đi.

-Chào, Tô Gia Thụy. - Tô Gia Thụy miễn cưỡng nắm lấy bàn tay nàng, mỉm cười gật đầu

-Oa, ngươi thật xinh đẹp. Từ khi cha mẹ sinh thành đến giờ ta lần đầu mới gặp một cái nữ nhân đẹp như ngươi. - Vân Hi cao hứng nói

-Cảm ơn, ngươi cũng rất xinh đẹp.

-Thật vậy sao ? Mặc dù có vài người cũng nói vậy như ta cảm thấy không đúng a.

-Này ... Ngươi..- Tô Gia Thụy khóe miệng câu khởi, trong lòng hiếu kì nữ nhân trước mặt này thì có cái gì tham vọng. Nàng hơi nghiêng người về phía Vân Hi, đôi mắt bắt đầu đỏ rực, nhàn nhạt hơi thở nói:

-Nói xem bí mật của ngươi là gì đây?

Vân Hi trong mắt bắt đầu mơ hồ, lời nói tự nhiên đến miệng :

-Ta chỉ mong có thể tốt nghiệp sau đó giúp đỡ bố mẹ ta. Còn có như vậy có thể dễ dàng theo đuổi chị ấy rồi.

-Ngươi nói ai ? - Tô Gia Thụy nghiêng đầu cười hứng thú

-Ah, chị ấy đến. - Sau đó e thẹn trốn sau quyển sách, hơi ngẩn người một chút. Lúc này mới lạ lẫm xoay đầu khó hiểu nhìn nữ nhân bên cạnh. Này vì sao nàng lại mở miệng nói linh tinh đây. Bại lộ hết rồi.

Nữ nhân mà từ miệng Vân Hi nhắc tới chính là giáo sư mới bước vào lớp.Bộ dáng chính là bảo thủ. Áo sơ mi cao cổ được cài kín, quần tây trang ôm sát đôi chân dài, đến đôi giày cao gót cũng là thuộc hàng cổ hủ. Bất quá khuôn mặt cũng là một cái mỹ nhân, khóe mắt nhàn nhạt nhiệt huyết, môi mỏng hồng nhạt, sóng mũi cao, gò má trắng mịn.

Tô Gia Thụy gật gật đầu nhỏ, chọn mi hỏi :

-Này có quan hệ gì với ngươi ?

Lúc này Vân Hi có chút ngượng ngùng cúi đầu, hai tay xoắn cả vào nhau, môi cũng mấp máy :

-Chị ấy đã có gia đình a.

-A, ngươi khẩu vị cũng thực nặng, người có lão công cũng không tha sao? - Nói đến đây lại thấy nữ giáo sư liếc mắt nhìn về phía các nàng.

Dáng vẻ nghiêm túc đi về phía nàng, không nhìn Vân Hi đến một cái, nghiêm giọng đối với Tô Gia Thụy mà mở miệng :

-Em không phiền nếu im lặng một chút chứ ?

Xem xem, đến mở miệng cũng thực bảo thủ. Tô Gia Thụy chớp chớp lông mi, dáng người hết sức câu dẫn đứng lên, ngón tay thon dài cũng nâng lên cằm nữ nhân đối diện :

-Này, giáo sư tên gì vậy ?

-A, ta là Mã Hân Hân. - Mã Hân Hân không hiểu vì sao trong lòng có chút xấu hổ, nhịn không được lòng bàn tay cũng toát mồ hôi

Tô Gia Thụy khóe miệng câu khởi, cư nhiên trước tiếng ồ lớn của sinh viên trong lớp mà hướng tai nữ giáo sư mà dịu dàng hơi thở :

-Kia, ngươi có muốn sau giờ học gặp ta một chút không?

Mã Hân Hân khóe môi trìu rút, hơi ngượng nghịu lùi người lại, đang chuẩn bị gật đầu lại bị Vân Hi to tiếng mà giống như bừng tỉnh.

-Này, Tô Gia Thụy ngươi đang làm cái gì ? - Vân Hi trong mắt khó chịu rõ ràng, nữ nhân xinh đẹp yêu nghiệt này không phải đang công khai câu dẫn nữ nhân trong lòng nàng sao. Mặc dù Mã Hân Hân đỏ mặt bộ dáng rất đẹp mắt nhưng cái này cũng nên chỉ có mình nàng nhìn được đi.

Tô Gia Thụy giống như đã đùa vui xong, xoay cái liền ngồi xuống, bàn tay thon dài cũng chống cằm nhìn Vân Hi mặt mày cau lại, một bên Mã Hân Hân ngơ ngác cúi xuống nhìn nàng.

Lúc sắp kết thúc tiết học, Tô Gia Thụy để ý Vân Hi hình như vẫn còn rất giận, biểu tình giống như đi giết người. Nàng trong lòng lại càng vui vẻ.

-Nàng có quan hệ gì với ngươi sao ?

Bởi vì Mã Hân Hân liên tục nhìn về phía các nàng, cho nên Tô Gia Thụy trong lòng chính là để ý, dường như nữ nhân này có quen biết cùng Vân Hi.

-Nếu ta nói ngươi sẽ buông tha nàng sao ?

-Này, không phải lựa chọn của ta đi, dù sao nếu nàng yêu thích ta thì ta cũng không còn cách nào khác.

Vân Hi nhíu lông mày, đang muốn xoay người rời khỏi lớp học lại bị bàn tay của Tô Gia Thụy kịp thời bắt lại. Nhìn khuôn mặt yêu tinh sinh thành của Tô Gia Thụy nhịn không được không muốn nhìn nhiều.

-Ta sẽ không nói.

-Vậy ta sẽ hỏi cô ta.

-Ngươi ... hừ. Lão công của nàng bao dưỡng ta. - Vân Hi có chút xấu hổ nhỏ giọng. Dù sao với thân phận sinh viên năm nhất đại học mà bị bao nuôi thì cảm giác đúng là không được tự nhiên. Này bất quá là vì tiền đi.

-Oa oa, không nghĩ khẩu vị của ngươi lại là loại này. Định biến kim chủ thành con lừa sao, yêu lão bà của hắn. Thật thú vị.

-Ngươi ... ngươi thế nhưng không ghét ta sao ? - Vân Hi có chút hoang mang nhìn nữ nhân trước mắt nở nụ cười vừa xinh đẹp vừa rùng mình

-Vì sao đâu ? Chính là nhìn bộ dáng ngươi cũng không giống bị người bao nuôi. Ta còn nghĩ thế giới chưa đủ loạn đây - Tô Gia Thụy cả người dựa vào bàn, dáng vẻ soi xét

Lúc này Vân Hi có chút ngượng ngùng rồi, người ta biết bí mật của nàng không nói, lại còn bị nhìn từ đầu tới chân. Cảm giác giống như bị nàng dùng ánh mắt mà lột ra lột ra từng lớp quần áo.

Chính là lúc này mới để ý, trời nóng nực như vậy, vì sao nữ nhân này vẫn còn mặc áo dài tay.

-Trời nóng như vậy, ngươi không cảm thấy gì sao ? - Nói xong còn hướng tay về phía Tô Gia Thụy muốn chạm một cái

Tô Gia Thụy rất nhanh tránh qua một bên, nụ cười trên mặt càng thêm quá phận :

-Ngươi đã có người trong lòng, vì sao còn đụng tay đụng chân với ta đây.

-Ngươi .. ta cũng không có ý như vậy. Dù sao cũng rất vui được gặp ngươi. Ta đi về trước. - Vân Hi có chút ngại ngùng cúi đầu, trước khi rời đi còn không quên hướng mắt tìm kiếm Mã Hân Hân.

Tô Gia Thụy khóe mắt rút lại ý cười, bạn học cũng đứng lên thu dọn ra về gần hết. Nàng không thích lộ ra thân thể cũng chính vì lão cha lão mẹ tạo thành. Sinh ra là một cái nghiệt chủng, đương nhiên các thượng thần khác đều ghét bỏ nàng, bất quá chỉ có một cái tiểu ác ma tên Sinh Sinh hay đi theo nàng, hắn ta hiện tại không biết đang ở đâu rồi.

--------------------------------

Chết tiệt ! Này không nghĩ tới đêm nay sẽ ở đâu đây. Chủ nhân của thân xác này trước khi rời đi cũng không có nói cho nàng mã số thẻ ngân hàng a. Điện thoại cũng phải mua một cái mới. Thực có chút mệt mỏi.

Nghĩ đi nghĩ lại một lát, vẫn là gọi cho Tô Vũ mượn tiền đi.

Thời điểm Tô Vũ nghe nàng nói muốn ra khách sạn ở, nhịn không được có ý muốn ra ở với nàng. Vẫn là bị Tô Gia Thụy một trận quát nạt, không khỏi ủy khuất một phen, hắn chẳng qua là lo lắng cho nàng mà thôi.

Tô Gia Thụy trong lòng khó chịu. Từ lúc ra khỏi cửa liền có hai nam nhân đi theo nàng không nói, vẫn là ba ba kia muốn bảo vệ nàng đi. Thoạt nghĩ, nam nhân con người này đối với nàng rất tốt, nói đúng hơn là với Tô Gia Thụy kia, không giống như lão ba nàng, đấng tối cao cũng không chịu nhận mặt con. Thay vì nói loài người giả dối, chi bằng nói đấng tối cao kia giả đứng đắn bằng cách khác đi.

Này, từ khi rời khỏi trường học liền cảm nhận được có người khác đi theo mình, hơn nữa còn mang theo sát ý. Lâu rồi không đại khai sát giới, vẫn là hù dọa con người một chút đi. Nghĩ tới đây Tô Gia Thụy đang đi dạo trên đường liền rẽ vào một ngõ nhỏ, cắt đứt theo dõi của hai nam nhân bảo vệ nàng.

-A, Tô tiểu thư thế nào vẫn còn sống đây. Đại ca hẳn sẽ rất thất vọng cho xem. - Nam nhân cao lớn từ trong hẻm nhỏ tăm tối cười hề bước tới

-A, này đại ca ngươi là người giết ta sao.

-Này, tỉnh dậy liền không nhớ nổi mặt đại ca sao, vậy càng tốt. Bọn ta hôm nay liền cho người không nhớ nổi tên bọn ta một thể. - Nói xong càng nhiều nam nhân khác bước tới, trên này cầm súng cùng mã tấu lớn.

Tô Gia Thụy nở nụ cười, trong ngõ vắng giữa tháng 7 nóng nực đột nhiên lạnh đến thấu xương. Nàng bộ dáng không một chút nóng vội, lưu loát từ trong túi quần lấy ra bao thuốc lá, thuần thục ngậm một điếu, sau đó còn khoái hoạt cười :

-Đại ca, có muốn hút một điếu trước khi chết không? Cái này rất là gây nghiện đó nha

-Hahaha, sắp chết rồi còn làm bộ làm tịch. Được rồi, bọn ta đây cho ngươi hút hết một điếu, giết rồi hiếp cũng có sao đâu, phải không ? - giọng nói càng ngày càng ghê tởm, mấy gã đằng sau cũng đê tiện cười thành tiếng

Tô Gia Thụy bộ dáng càng tựa tiếu phi tiếu, dưới bầu trời hoàng hôn cả người tựa hồ có chút mờ ảo. Ngón tay thon dài kẹp chặt lấy điếu thuốc, thái độ dường như rất hài lòng. Tóc dài mềm mại dán sát bên má, nụ cười lạnh nhạt, đôi mắt từ màu nâu sáng dần dần chuyển thành màu đỏ. Cả ngõ vắng đột nhiên vang vọng tiếng nổ súng cùng tiếng hét của những gã đàn ông.

------------

P/s: Mở đầu nhàm chán :))))))))) dù sao thì về sau nữ chính mới xuất hiện ahihi, một khi xuất hiện lại có gian tình ahihi. Vote cho mình điiiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro