phần 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhạt dần rồi phải không???😥😥
LỠ BỊ NGHIỆN CẬU RỒI
P16

Sáng hôm sau, tiếng chuông báo thức vang lên. Tiêu Chiến thức dậy, nhìn sang chú Cún Con đang ôm mình ngủ say giấc. Cậu hôn lên vầng trán ấy rồi rón rén bước xuống bếp nấu ăn.
Một lát sau, Nhất Bác cũng thức dậy. Chẳng thấy Tiêu Thỏ đâu, một cách uể oải anh lê từng bước xuống nhà. Mùi thơm bơ phảng phất anh có thể định vị được nơi vợ mình đang ở. Anh vào bếp ôm lấy Tiêu Tán, gối má mình lên vai từ phía sau như một cách nũng.
Tiêu Chiến mỉm cười quay người ôm anh, lấy mũi mà xoa mũi anh. Giọng ấm áp: " Cún Con dậy rồi à?"
Nhất Bác mặt nũng, dụi mặt vào lòng Tiêu Chiến, gật gật "ụmmm" một tiếng bằng giọng mũi.
A Chiến bật cười, xoa tóc anh:" ngoan... ăn sáng rồi đi học nha"
Cả hai lại bàn ăn sáng rồi vui vẻ đến trường.
-----------------------------------------------------

Tại nhà Lưu Khải Hoan.
Theo thói quen, anh dậy sớm vào bếp chuẩn bị bữa sáng.
A Cẩm cũng thức dậy, vừa xuống đã thấy A Hoan đã nấu ăn, anh nở nụ cười. :" Chào buổi sáng, A Hoan"
-" Chào buổi sáng, đêm qua ngủ ngon chứ?" A Hoan quan tâm hỏi.
-" Cảm ơn cậu, ngủ rất ngon" A Cẩm gật đầu, cười cảm ơn.
-" Được rồi, lại ăn sáng rồi đi học"
-" Bình thường cậu nấu sao?"
-" Uk, nó cũng không khó đến nỗi cần người giúp việc"
-"uk. Để tôi giúp cậu"
-" không cần đâu, xong rồi, của cậu này".
-"Cảm ơn"

Đến trường,
Nhất Bác cầm tay Tiêu Chiến kéo xuống phía dãy cuối:" Em ngồi với anh đi"
Tiêu Chiến ngạc nhiên:" em quen ngồi ghế đầu rồi, vả lại để chỗ cho A Hoan chứ"
-" Haaaaa... A Hoan ngồi thay chỗ em, xuông ngồi với anh" cứ thế kéo A Chiến xuống ngồi cạnh mình.
A Hoan đi vào không hiểu chuyện gì, nhìn hai người ân ân ái ái. Lại gần nói: " đủ chưa, đến trường vẫn không buông thả cho bọn độc thân này à?"
-Tiêu Chiến chỉ cười ngại, định quay về ghế ngồi. A Bác kéo A Chiến ngồi lên đùi mình, nhìn A Hoan hất mắt ra hiệu:" Mày lên ngồi thay cho A Chiến đi, A Chiến sẽ ngồi với tao" nói rồi nhìn Tiêu Chiến cười, tặng kèm nụ hôn ngọt ngào.
A Hoan rùng mình, ngước mặt lên trần nhà, nhắm mắt thở dài.
-" Haizzz... cái thứ ham sắc quên tình.. mê trai bỏ bạn" quay về chỗ của A Chiến ngồi.
(Tiếng chuông vào lớp...)
Cô giáo bước vào.
-" Thông báo với lớp là sắp tới, trường có tổ chức cuộc thi "Tỏa Sáng Tương lai". Số lượng không giới hạn, các em phải chuẩn bị cho thật tốt nhé! Bật mí với các em là cuộc thi có sự đầu tư của các công ty giải trí, nghệ thuật để tìm kiếm đạo tạo sinh viên. Đây là cơ hội tốt cho các em, nên phải trân trọng đấy!"
Cô giáo nói xong thì đi làm việc của mình.
- A Bác ôm ngang eo Tiêu Chiến:" Bảo Bảo, em có muốn tham gia không?"
-Tiêu Chiến tròn mắt nhìn A Bác:" chúng ta đã là sinh viên trường Đại Học Sân Khấu Điện Ảnh, cuộc thi như thế mà hỏi có tham gia hay không. Vậy vào đây chẳng phải phí phàm sao?"
-A Bác gật gật đầu tỏ vẻ có lý, xong lại nũng mặt làm điệu bộ dễ ghét:" nhà em không có phòng tập, chuyển qua nhà anh được không?"
-A Chiến thở hơi dài, chớp mắt mệt mỏi, nhìn A Bác:
-"Haizzz... cái phòng tập của anh có mà kêu bầy vịt vào nằm cũng không hết, hoán hồ gì mình anh tập, lăn lộn"
Nhất Bác cười mờ ám:" một mình anh sẽ nhảy, còn lăn lộn thì.... trừ khi có em"
-đẩy A Bác ra, giọng dỗi, điệu mắng:"ấy.. ấy.. đấy.. vậy em không qua nhà anh cho an toàn"
- Nhất Bác bật cười:" em không qua, anh cho người tới đóng gói chuyển qua"
- A Chiến:" Anh ngon lắm"
A Bác:" chỉ vì em ăn rồi mới biết thôi"
-A Chiến bất lực:" Cún Con có thể nhường em câu không?"
Nhất Bác mỉm cười:" Được" nói rồi kéo Tiêu Chiến hôn môi anh thật sâu.
Tiêu Chiến hoảng hốt, vừa ngại đỏ cả mặt. Đẩy Nhất Bác ra:" vào lớp rồi, anh không thấy các bạn nhìn à?"
Nhất Bác bây giờ mới dời ánh mắt nhìn xung quanh. Các bạn trong lớp nhìn cách kinh, rồi sợ hãi quay lên bảng.
A Bác nhìn lại Bảo Bảo của mình cười nói:" thấy cũng thấy rồi, còn gì ngại." Nói xong lại kéo Tiêu Chiến lại mà hôn.
"Bụp"
-A Chiến:" A... cái gì tối đen vậy?"
-A Bác:" Em mở mắt ra"
-A Chiến:"em đâu có nhắm"
A Bác bây giờ mới mở mắt ra, quả thật tối đen như mực. Buông ra nhưng lạ, không nhúc nhích được cái đầu.
Thì ra là A Hoan lấy cặp rỗng úp hai người lại, cả lớp không ngớt tiếng cười. A Hoan lấy quyển vở cuộn tròn lại rồi đánh vào hai người :" về nhà mà ân ân ái ái nhá, đây là cái lớp, đừng làm cho người ta kinh tởm"
- A Bác quát:"A Hoan, cái thằng phản đảng này"
Tiêu Chiến nhăn mày vì chát tai, giơ tay cố gỡ chiếc cặp ra. Vừa mở được Nhất Bác đã vùng nhảy lên ghế đuổi đánh A Hoan.
Chạy đến lúc đuối sức, A Hoan chạy qua lớp A Cẩm
-" A Cẩm, cứu... cứu ta"
A Cẩm ngơ ngác nhìn, chưa biết chuyện gì đã thành tấm bia xoay đủ ngõ.
Tay thì đỡ cái đánh của Nhất Bác, Ngoáy mặt nhìn phía sau:" A Hoan, chuyện gì vậy?"
-A Hoan lúi cúi núp sau lưng A Cẩm, vừa trả lời giục:" bị đánh..cản đi, lát nói tiếp"
A Cẩm gật gật đầu, tuy không hiểu chuyện gì, đưa tay ngăn A Bác.
-" cậu gì đó, có gì từ từ nói"
A Bác giận dữ:" không liên quan, miễn phiền lời. A Hoan, chết với tao"
A Cẩm mạnh miệng nói:" Chuyện của A Hoan cũng là chuyện của A Cẩm"
Cả lớp ngơ ngác nhìn, Nhất Bác cũng thất thời ngây người ra :" cái gì?"
- A Bác trấn tỉnh người lại, nhìn A Hoan:" ếy.. mày cũng có gia đình rồi mà còn phá tao à? Khác lớp nên nhớ nhung à. Cẩn thận kẻo tao cho nhà mày cháy đấy" nói rồi anh cười cười ý ghẹo. Quay về lớp, A Hoan cả A Cẩm nhìn nhau đỏ mặt
-A Hoan:" cảm ơn" xong thì quay về lớp.
- A Cẩm:" không có gì" ngồi vào chỗ của mình mà cười tủm tỉm.
------------------------------------------------
Trở về lớp, chẳng thấy A Chiến đâu, anh ngơ ngác nhìn thoáng một lần, rồi gọi A Chiến, biết là cậu đi vệ sinh mới nhẹ nhỏm lòng, quay về chỗ ngồi.
A Hoan cũng không về thẳng lớp mà đi vệ sinh.
A Chiến đang giải quyết mâu thuẫn nội bộ trong ngăn riêng, tình cờ nghe được cuộc thoại của A Hoan với bác trai - Bố ruột của Nhất Bác.
- A Hoan:" Alo.. con nghe Bác Vương"
-" A Hoan đấy à?"
-" Vâng, là con đây, có chuyện gì sao ạ?"
-" à.. ừm.. Dạo gần đây bác có nghe chuyện về thằng A Bác nhà bác, nên muốn biết sự tình"
-" cậu ấy.. cậu ấy vẫn bình thường mà bác"
-" con không cần giấu bác, nói thật cho bác nghe"
-A Hoan gượng cười:" À.. chuyện tình đấy à? Bác yên tâm ạ, không có chuyện đó đâu, chẳng qua là hai tụi con đang cược với nhau cho vui đấy mà, chẳng phải thật đâu thưa bác"
-" có thật là ván cược không?"
-" Dạ đúng, chỉ là ván cược thôi ạ. Dạ vào lớp rồi con cúp máy trước ạ" nói nhanh rồi A Hoan tắt mấy, thở phùuuu.. một hơi rồi vào ngăn vệ sinh riêng.
A Chiến thẩn thờ, xong cuộc trò chuyện mà tim như nhói rứt, đau đớn * Cái gì? Chỉ là ván cược thôi sao? Xem tôi là thứ đồ chơi trẻ con à?* cậu nở nụ cười đau đớn, lau nước mắt rồi lạnh lùng về lớp.

Hết p16

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro