Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên không trung xanh thẳm liên tục giáng xuống từng luồng thiên lôi, nhưng chúng lại chỉ tập trung vào đúng một vị trí. 

Được bao quanh bởi những làn mây trắng muốt là một đài Hành Quyết rất cao, năm cột trụ đại diện ngũ hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ chia đều trên đài tròn to lớn. Theo mỗi luồng thiên lôi, năm cột ngũ hành lóe lên năm tia sáng khác nhau.

Ngay giữa đài Hành Quyết, xiềng xích trói buộc kẻ được xem là tội đồ kêu lên từng tiếng leng keng lạnh lùng, máu tươi trên người chảy tí tách xuống mặt đất trắng xóa, hòa vào từng đường ranh trên đài, thấm vào bên trong, cuối cùng biến mất.

Đôi cánh trắng to lớn nhuộm chút màu đen, sau nhiều lần chịu hình phạt đã chi chít vết thương không còn sức để giương lên, cứ thể rũ xuống.

Thiên sứ cúi gằm xuống, cơ thể hơi run rẩy, thiên lôi còn sót lại ẩn hiện trên người anh. Đôi môi trắng bệch hé mở, anh nhẹ nhàng động tay, xiềng xích lập tức siết chặt cổ tay của anh, siết mạnh đến mức muốn siết đứt cổ tay của anh.

Ý thức lúc tỉnh lúc mơ hồ, anh không biết trước mặt mình đã xuất hiện thêm một người. Đôi mắt lờ đờ nhìn đôi chân trước mặt, sau đó người xuất hiện chậm rãi ngồi xuống, giữ lấy gương mặt của anh.

-Con trai à.

Là giọng nói của mẫu hậu, thật sự tràn đầy yêu thương. Anh nghe thấy giọng nói của mẫu hậu nghẹn ngào, Thiên Hậu đang khóc.

Thiên Hậu nhẹ nhàng ôm lấy anh vào lòng, xoa mái tóc trắng của anh.

-Con trai ngoan của ta, con sắp không phải chịu hình phạt này nữa.

- Sẽ rất nhanh thôi, con sẽ quên đi tên khốn cặn bã làm hại con.

Lại là giấc mơ đó nữa.

Giấc ngủ ngắn bị phá vỡ bởi tiếng chuông báo đến giờ ra chơi, không đợi giáo viên ra khỏi lớp, những học sinh đã túm tụm lại tán gẫu. Capricorn thở dài một hơi, vuốt mái tóc trắng ngắn mà mượt của mình, đưa mắt nhìn thời tiết bên ngoài.

Bầu trời âm u, sắp mưa rồi.

Capricorn nhìn chằm chằm cánh cửa sổ luôn mở ra để hóng gió mát, bởi vì giờ phút này có một “thứ” đã thu hút sự chú ý của anh.

Trên người anh có một thứ đặc biệt, là đôi mắt bẩm sinh có thể nhìn thấy thứ mà người bình thường không thể thấy. Cái người nào đó ở nhà nói với anh, cứ gọi là đôi mắt âm dương.

“Thứ” mà anh thấy là một hồn ma, đây không phải lần đầu tiên gặp nó, mà từ lúc anh bước sang lớp 12, vào lớp học này thì cũng gặp mấy lần rồi. Hồn ma là nam, không biết vì lí do gì mà anh ta nhảy lầu tự tử ngay tại trường, chết cũng được hơn chục năm rồi.

Capricorn thấy rõ, nửa gương mặt và não của nó bung bét lộ hết ra ngoài. Nó bước vào lớp học từ cửa sổ, ngồi vào chỗ ngồi mà trước đây nó từng ngồi, khoanh tay, ngồi thẳng lưng, rất giống một học sinh ngoan.

Cũng không biết có phải nó đoán được anh nhìn thấy nó không, nó nhìn anh, vẫy tay nghiêng đầu cười, nửa bộ não lủng lẳng bên ngoài cũng nghiêng theo.

Capricorn: …

Nói ra sợ tổn thương nó, nhưng mà nó như vậy trông rất ghê tởm được không?

Để hồn ma biết mình thấy được nó thì rất phiền phức, Capricorn lập tức khéo léo di chuyển tầm nhìn, sang vị trí ngồi bên cạnh nó.

Đó là chỗ ngồi của Gemini Bridget.

Hắn chưa đi học, chắc hôm nay lại nghỉ rồi. Hắn là học sinh mới chuyển đến, trong ấn tượng của anh, từ lúc Gemini chuyển đến đây thì thời gian nghỉ còn nhiều hơn cả thời gian đi học.

-Mọi người ơi, con heo vừa béo vừa xấu đó đi tỏ tình với hotboy trường mình!

Bên ngoài đột nhiên có tiếng gọi, trong giọng điệu nghe rõ thấy sự khinh miệt và giễu cợt, những người trong lớp nghe thấy vậy, đều chạy ra ngoài xem trò vui. Capricorn im lặng nhìn lớp học chỉ còn lại mình và hồn ma, anh nhàm chán, lấy điện thoại ra nghịch để giết thời gian, say sưa đến mức không để ý hồn ma kia đã bất thình lình ngồi bên cạnh mình.

Tan học về thì đúng lúc trời đổ mưa, dưới tình hình này, ai có thể về đều vội vã chạy về nhà, ai không có ô áo thì ở lại trường trú mưa, tạnh rồi mới về được. Capricorn thở dài, lấy chiếc ô được chuẩn bị sẵn trong cặp ra, chậm rãi bước về nhà.

Trước khi về anh có rẽ vào siêu thị một chuyến, mua một hộp thịt bò tươi, vì mấy phút trước người ở nhà đã nhắn anh đi mua.

Cầm hộp thịt bò được chính bản thân lựa chọn tỉ mỉ, anh dừng bước trước một cửa tiệm số 13, một con số mà người người nhà nhà kiêng kị. Đây không phải là một cửa tiệm buôn bán bình thường, mà là một tiệm chuyên bán ma dược, làm ăn… khụ, khá ê ẩm.

Capricorn anh đã mất bố mẹ, từ lúc anh năm tuổi thì đã sống bên cạnh “ tên gian thương” đó rồi.

Cửa tiệm này không lớn, đơn giản nhưng lại tao nhã gọn gàng. Thông qua cửa sổ kính của cửa tiệm, anh có thể thấy người con trai ngồi sau quầy, đang tiếp khách. Y có mái tóc dài màu đỏ rất đẹp, đôi mắt đỏ tươi hơi híp lại tỏ ra nghiêm túc lắng nghe khách hàng. 

Quen biết y mười mấy năm, vẻ ngoài của y chưa từng một lần thay đổi. Khoảnh khắc đầu tiên gặp được y, anh đã biết đây không phải con người, cũng không phải ma quỷ tầm thường. Nhưng chẳng hiểu sao lúc y đưa tay ra, anh vẫn không chần chừ mà nắm lấy.

Đôi tay của y rất lạnh, nhưng lúc được y bế vào trong lòng anh lại thấy rất ấm áp, cũng có cảm giác quen thuộc một cách khó hiểu.

Capricorn chuyển tầm nhìn sang khách hàng ngồi đối diện y, thấy rất quen. Anh nheo mắt tập trung, chợt nhận ra đây chẳng phải là bạn nữ tỏ tình với hotboy trường hôm nay?

Đến tìm y làm gì?

Trong cửa tiệm, Sagittarius Steven nhận ra anh đã về, đôi mắt đỏ nhẹ nhàng liếc nhìn sang rồi lại nhanh chóng thu về, tiếp tục nói chuyện với khách hàng lâu lắm mới có của mình.

-Tôi muốn giảm cân lập tức, chỗ anh có thuốc nào không?

Cô gái mũm mĩm hấp tấp hỏi, trong tay còn cầm tờ quảng cáo của tiệm thuốc này. Sagittarius lắc đầu, đi đến cạnh quầy hàng lấy ra hai lọ thủy tinh, một lọ đựng thuốc bột, một lọ đựng thuốc dạng nước, cùng với một tờ giấy cam kết đặt trước mặt cô gái.

Y nghiêm túc giảng giải:

-Dùng nước nóng hòa tan thuốc bột, ngày thứ hai sẽ bắt đầu có hiệu quả. Sau ngày thứ năm kể từ khi thuốc có hiệu quả, cô hãy chuyển sang lọ thuốc nước này. Nhớ kỹ, không được uống quá nhiều, một giọt là đủ rồi. Nếu như cô đồng ý, thì hãy ký vào bản cam kết này. Giá cả là 1200 zd.

-1200 zd?!

Cô gái bật thốt lên, cái giá này còn đắt gấp ba trà giảm cân bán ngoài kia.

Nhưng vừa rồi chủ tiệm cũng đã nói, uống vào thì ngày thứ hai sẽ có hiệu quả luôn, cô gái chần chừ, vẫn cảm thấy cái giá này cũng đáng. Cô học sinh trả tiền, còn ký tên vào tờ cam kết mà Sagittarius vừa đẩy qua, sau đó gấp gáp cầm hai lọ thuốc rời khỏi tiệm.

Sagittarius mỉm cười thần bí nhìn chữ ký bên trên, cẩn thận cất cả giấy lẫn tiền vào ngăn kéo. Capricorn thấy bạn cùng trường đã rời đi, anh mới bước vào.

-Gian thương!

Vừa vào đã mắng y.

Sagittarius mỉm cười, nhún vai, dường như đã quen bị anh mắng như thế.

-Khó lắm mới có mối làm ăn, anh cũng không thể từ chối. Từ chối rồi lấy gì sống?

Y có thể không cần ăn vẫn khỏe mạnh, nhưng người nào đó vẫn cần tiền để sinh sống.

-Em mua thịt chưa?

Capricorn hừ lạnh một tiếng, đặt hộp thịt bò tươi bên cạnh một chậu cá cảnh trên quầy.

Anh gõ nhẹ lên chậu thủy tinh ba tiếng, phía sau chùm rong biển xanh mơn mởn trong chậu khẽ lay động, một người cá bé xíu từ từ bơi lên khỏi mặt nước, đuôi cá màu lam tỏa ra ánh sáng lấp lánh, mái tóc xanh xoăn nhẹ chuyển động nhịp nhàng theo nhịp bơi của người cá.

Đôi tay trắng nhỏ xinh giữ lấy mép chậu, nhoài người ra, người cá chớp đôi mắt xanh ngọc xinh đẹp nhìn thịt bò bên cạnh “nhà” của mình.

Pisces Winifred bất mãn bĩu môi.

-Anh là thực nhân ngư, muốn ăn thịt người!

Capricorn chống hông, bức xúc nói:

-Không có thịt người, thế giờ anh có ăn không?

Pisces mếu máo nhìn Sagittarius, y khom người thấp xuống, dùng đầu ngón trỏ xoa đầu cậu.

-Ta đã nói rồi, đây là Nhân Giới, chúng ta đã đến đây, ít nhiều cũng nên tuân theo pháp luật của họ. Em cũng không muốn mang đến phiền phức cho ta, đúng không?

Pisces ủ rũ gật đầu.

Capricorn bỏ balo xuống chiếc ghế sofa trong phòng khách, cầm thịt bò đi vào phòng bếp.

Pisces nhìn theo bóng lưng của anh, vội vàng nhắc nhở anh cắt thịt thật nhỏ thật nhỏ thôi, cậu bé tí thế này, ăn miếng to sẽ đau miệng lắm. Nói xong lại cảm thấy đau họng, tại cậu dùng sức nói to quá.

Pisces xoa cổ họng một lúc, sau đó nghiêm túc ngẩng đầu nhìn Sagittarius. Y đang lấy dụng cụ thí nghiệm, nhìn hành động, chắc y lại đang định điều chế loại thuốc mới.

-Em cảm nhận được thần lực của Capricorn hình như ngày càng rõ ràng rồi, lũ chim trời đó chắc sẽ sớm phát hiện ra thôi. Điện hạ, ngài định làm gì tiếp theo?

Động tác mài bột thuốc của Sagittarius dừng lại, y ngước đôi mắt đỏ sắc lẹm mà quyến rũ lên, nhìn thẳng người cá bé nhỏ. Qua một lúc, y mới mỉm cười đáp lại.

-Cứ bình tĩnh, bây giờ trận chiến giữa Ma Giới và Thiên Giới vẫn đang diễn ra, chúng chưa có tinh thần tìm đến đây đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro