Chương 61

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Cần em đi cùng không?

Sagittarius xua tay:

-Ta đi lôi hắn về là được.

Krebs đứng dậy theo, cũng nên đi gặp em trai một lần.

Lúc hai người từ tốn đi đến, hai người đó đã lôi nhau ra quảng trường, đánh hăng say trên bầu trời cao phủ lụa đen, không trăng không sao, mọi tiếng động đều nhường lại cho tiếng đánh nhau dữ dội. Sagittarius nhìn xung quanh, nhìn thấy Scorpio không thèm quan tâm, ngồi trên ghế đá nhìn trận chiến của hai người đó, trên mặt y viết rõ hai chữ “chán chường”. Xem ra trước đó không khuyên được, y từ bỏ rồi.

Sagittarius đi đến, nheo mắt nhìn. Hai người đó đều không dùng vũ khí, chỉ dùng các loại chiêu thức đánh qua đánh lại, nhìn qua thì ngang tài ngang sức, quan sát kỹ rõ ràng thiên sứ viễn cổ đó đang áp đảo, Ma Vương thù hận chịu thiệt thòi nhiều.

Sagittarius chậc một tiếng, nói thế nào cũng là người từ thời viễn cổ, nào yếu thế trước một nhóc con mới sống được hơn một nghìn năm.

Ồ hố, y thấy Scorpio đứng dậy rồi. Hai tên ương bướng đang từ trên trời bay xuống, thiên sứ viễn cổ đánh ra một đòn, đánh Ma Vương bay ngược ra sau một khoảng. Lúc hắn đứng vững trên mặt đất, mũi chân dồn sức lao vút tới đối diện, Scorpio đã đứng chặn giữa hai người.

Ma Vương thù hận vội vàng quay người một vòng, thu lại đòn tấn công, dừng lại ở vị trí thật gần Scorpio. Y đang tức giận nhìn hắn, đôi mắt quá lạnh lùng, còn lạnh lùng hơn thường ngày đối diện với hắn. Hắn đột nhiên như con chim cút, không dám hành động lỗ mãng nữa, nhưng trong lòng vẫn uất ức.

Hắn muốn ôm y thì y đều tránh, thiên sứ viễn cổ đó ôm y thì y mặc chàng ôm hôn, những đặc quyền trước giờ đều dành cho hắn bị con chim trắng từ đâu chui ra cướp sạch. Hắn xin y cơ hội tha thứ, Scorpio có chịu cho hắn đâu. 

Ma Vương thù hận nắm chặt quả đấm, hắn hỏi Scorpio, hỏi có phải y thích thiên sứ viễn cổ kia rồi không? Scorpio không trả lời, đó không phải là đang ngầm thừa nhận sao? Cho nên hắn mới tức giận đánh nhau với chàng, không phải vì hắn ghen điên lên rồi…

Chát!

Sagittarius trố mắt nhìn Scorpio vừa vung tay tát lên má trái của Ma Vương thù hận, tát rất mạnh, hình như y đã dùng hết sức để tát. Trên mặt Ma Vương thù hận hiện rõ dấu tay đỏ lừ.

Scorpio gằn giọng quát mắng:

-Ngươi rảnh đúng không? Ngày nào cũng phải ra ngoài gây chuyện ngươi mới chịu đựng được? Ngươi bảo ngươi sẽ sửa, ta chưa thấy ngươi sửa chỗ nào hết! 

-Còn tỏ cái vẻ mặt đáng thương đó, đừng vừa ăn cướp vừa la làng! Suốt ngày gây sự! Cút! Lập tức theo điện hạ cút ngay về cho ta! 

Scorpio mắng xong lại quay người, tầm nhìn nhắm thẳng vào thiên sứ viễn cổ đang được Krebs đỡ lấy. Nhìn là biết y giận lắm, hùng hổ đi đến bên này, ra tay cũng không hề nể nang sức lực hay người bên cạnh.

Chát!

Lại là một tiếng vang khiến người ta cảm thấy rát mặt, Krebs chết sững nhìn em trai chịu đứng yên cho người ta tát. Bên má phải của thiên sứ viễn cổ cũng in rõ dấu tay không kém cạnh gì Ma Vương, chàng cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ Scorpio cũng tát cả mình.

Tông giọng của Scorpio không giảm xuống:

-Sống lâu nên oai lắm hả? Ngươi cũng không xem lại bộ dạng lúc này của mình. Không phải yếu ớt lắm sao? Không phải muỗng cơm còn không cầm nổi? Ta thấy ngươi vẫn còn tràn trề sức sống lắm, dăm ba trận đánh ngươi còn đánh được! 

-Ngươi cũng cút! Cút về kiểm điểm lại cho ta!

Nói xong Scorpio hừ một tiếng, quay người đi đến phương hướng không có mục tiêu. Tức chết y rồi, y cần ở một mình thư thái đầu óc. Hai Aquarius muốn đuổi theo lập tức bị giữ lại, ăn cái tát đó còn chê nhẹ quá sao? Muốn Scorpio cầm kiếm kề vào cổ hay gì?

Sagittarius túm khuỷu tay của Ma Vương thù hận, hắn không chịu đi dù bị kéo thế nào. Đôi mắt đỏ của hắn nhuộm đầy tia máu, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay. Nếu như Scorpio thật sự thích người đó rồi, nếu như hắn phải biến mất…

-Ta sẽ không để ngươi loại bỏ đâu.

Thiên sứ viễn cổ nhướng mày nhìn Ma Vương thù hận, thấy nụ cười trên môi hắn càng dữ tợn.

-Ta sẽ cùng tồn tại với ngươi.

Trong tiệm thuốc chỉ còn lại Capricorn, ai đều về nhà nấy rồi. Aquarius bị Sagittarius dạy dỗ thêm một trận thì cũng buồn bực về phòng. Y nhìn Capricorn dán mắt lên một thư báo, bèn đi ra sau anh xem bức thư viết gì.

Là thư từ Thiên Giới, nội dung trên thư dễ dàng tóm gọn. Bảo Thiên Hậu bệnh nặng, muốn gặp anh. Sagittarius nhướng mày, hiểu được đại khái thì không đọc nữa, nhìn Capricorn do dự không dứt, thế là vỗ vai anh.

-Về đi, cũng đã lâu rồi em chưa về Thiên Giới.

Capricorn thở dài, gấp thư lại. Đi nửa ngày rồi quay về cũng được, không ảnh hưởng đến việc anh điều tra mấy thiên sứ hắc ám. Chỉ là mỗi lần về đều cãi nhau với mẫu hậu, thành ra thời gian về Thiên Giới của anh cũng càng ngày càng ít. Trong thư đã viết như vậy, anh không về thật sự là không nên.

Anh quyết định về Thiên Giới vào hôm sau, Capricorn quen đường quen nẻo đi đến cung điện của Thiên Đế, còn chưa bước vào bên trong, anh đã bị tiếng mắng nhiếc làm bước chân của mình dừng lại, nghe ra là tiếng giận dữ của Thiên Hậu, hùng hồn mạnh mẽ, không giống người bệnh liệt giường sẽ có thể nói ra.

-Hết lần này đến lần khác, một đám không biết liêm sỉ!

Một thứ gì đó bị ném xuống đất, Capricorn đang tiếp tục đi vào lập tức nhìn thấy một cuốn trục đã bị xé rách làm đôi, một nửa lăn đến bên chân anh. Thấy anh đang nhìn thứ dưới chân, người trong điện hoảng sợ, một người hầu muốn chạy đến nhặt, thì bị cái nhìn sắc lạnh của Capricorn dọa sợ, vội vàng quỳ xuống.

Anh nhận ra hoa văn trên cuốn trục, nó thuộc về Ma Giới. Anh cẩn thận nhặt nó lên, nhìn một nửa bị rách trên tay. Thiên Hậu đi đến muốn lấy lại, anh nhanh chóng tránh ra.

-Con à…

Giọng nói rõ ràng hơi hoảng hốt, Capricorn nén giận nhắm mắt lại, tránh khỏi Thiên Hậu, đi tới giật lấy một nửa còn lại trong tay một người hầu khác. Nội dung được ghép lại hoàn chỉnh, nét chữ đoan chính rõ ràng, thể hiện rõ ràng lúc viết đã được tỉ mỉ từng nét.

Là thư cầu hôn của Ma Giới, theo như lời mắng chửi vừa nãy của Thiên Hậu, đây không phải bức đầu tiên rồi. Lấy hiểu biết của Capricorn, Aries sẽ không phải người kiên nhẫn ngồi viết đi viết lại một bức thư cầu hôn thế này, thế nhưng hắn vẫn kiên nhẫn gửi, rõ ràng là hắn đang rất cố tôn trọng Thiên Giới.

-Thành kiến của người không thể đổi lại hạnh phúc cho con. 

Capricorn cầm lấy cuốn trục, nén giận nói.

Thiên Hậu tức giận đáp trả:

-Cái gì mà không thể hạnh phúc? Đó là một lũ dơ dáy sống trong tội nghiệt của con người để sống! Ma Vương dục vọng đó, nó chưa có được con nó mới như vậy, nó có được thứ nó muốn thì nó sẽ vứt bỏ con thôi. 

Chỉ cần bà ấy còn sống, Sagittarius đừng hòng bước chân vào hoàng gia Thiên Giới. Cho dù Capricorn có ngồi lên vị trí Thiên Đế, muốn lập Sagittarius làm hậu, cũng phải vượt qua xác của bà ấy.

-Vậy mẫu hậu dựa vào đâu cho rằng những quyết định của người sẽ khiến con hạnh phúc? Con không hề thích thì làm sao con thấy hạnh phúc?

-Con...

-Còn nữa, lúc người chửi Ma Giới là lũ này lũ nọ, chửi họ cặn bã dơ dáy, người có nghĩ đến Virgo không? Người đang thóa mạ gia đình chồng của em ấy, thóa mạ bạn đời của em ấy, thậm chí thóa mạ một Ma Hậu là em ấy. 

Sắc mặt của Thiên Hậu lập tức tái mét, cũng không biết có phải bà ấy thật sự quên mất chuyện này hay không.

-Virgo… sao có thể xếp chung thằng bé với chúng được chứ?

Capricorn bất lực cười, ánh mắt liếc ra ngoài, thấy Ma Hậu có lẽ cũng nghe thấy cùng một tin mà đến đây thăm hỏi, đang lạnh nhạt nhìn cảnh tượng cãi nhau bên trong.

-Những lời này, người hãy để lại giải thích với Virgo đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro