Chương 66

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Libra từ chối không nhận chiếc khăn tay được đưa đến, y bình tĩnh quay mặt đi, dùng tay áo nhẹ nhàng mà nhanh chóng lau đi nước mắt. Lúc quay lại đối diện với hai người, vẻ mặt của y vẫn lạnh lùng, chỉ còn khóe mắt đỏ au tố cáo nỗi đau trong lòng y. 

Gemini chuyển hướng nhét khăn tay vào lòng Leo, chậm rãi hỏi:

-Sao không nghỉ ngơi thêm?

Libra mở miệng, mất mấy giây mới nói ra:

-Thần đã khỏi hẳn rồi.

Giọng điệu yếu hẳn, hai người đều nghe ra Libra nói chuyện vẫn rất tốn sức. Gemini nhìn đôi mắt ẩn chứa sự u uất, cùng với gương mặt dùng sự lạnh lùng bao trọn cảm xúc khác, Libra đứng ở đó, ánh sáng yếu ớt trong phòng không chiếu kịp đến chỗ y, tịch mịch vô cùng. Đã lâu rồi hắn không nhìn thấy dáng vẻ này của y.

Vào những ngày đầu tiên y được tạo ra, Libra luôn ẩn mình trong bóng tối âm thầm quan sát cảnh tượng dưới ánh sáng. Tò mò giơ tay ra hứng thử tia sáng, rồi vội vàng rụt tay lại, ánh sáng ngoài kia quá chói chang làm phỏng tay y, Libra thầm nghĩ, những thứ tươi sáng đó quả nhiên không phù hợp với y, y vẫn nên ngoan ngoãn trong bóng tối. 

Sau đó rất nhiều năm, có ánh trăng đến phá vỡ sự u ám của y, không chạy trốn được, trăng ép y thưởng thức vầng sáng của mình. Trăng không rực rỡ hay ấm áp như mặt trời, ánh sáng của nó dịu dàng sáng trong bất tri bất giác phá tan rào cản. Lần đầu tiên trong lòng y có cảm giác lạ, lần đầu tiên y rung động, lần đầu tiên y biết yêu, lần đầu tiên y vì một “ánh sáng” chạy đi hỏi người khác làm sao để giữ mãi ánh trăng đó. Nhưng vòng tay của y không đủ ấm, không đủ chặt, ánh trăng đó đi tìm vùng đất khác, trả lại bóng tối cho y.

Nhưng ánh trăng đó vừa bỏ đi, bóng tối bao phủ y chưa bao lâu thì mặt trời lại đến. Mặt trời rực rỡ khiến y vừa chịu cái lạnh của bóng tối nhanh chóng cảm nhận được hơi ấm, y không kiểm soát được bản thân, thả mình theo ánh sáng vàng lộng lẫy ấy. Mặt trời ấm áp đến mức khiến y u mê, y dùng cách yêu của mình trao hết mọi thứ cho mặt trời, lối thoát cuối cùng y cũng không chừa lại cho bản thân. Y yên tâm đi trên con đường tỏa sáng vàng, cứ ngỡ sẽ là mãi mãi, nào ngờ mặt trời dẫn y đến cuối vực thẳm, hung tàn thiêu rụi trái tim y, hờ hững bỏ đi, mặc y rơi xuống vực thẳm sâu hun hút chỉ có bóng đêm.

Libra vẫn không hiểu, y đã phạm phải lỗi lầm gì mới không thể có được hai chữ “chân thành”.

Đặt chiếc áo cuối cùng vào trong hộp, Libra liếc nhìn bóng lưng rời đi của Gemini. Y chợt lên tiếng:

-Bệ hạ có biết chuyện này không?

Gemini bình tĩnh dừng bước lại, Leo ngẩng cao đầu nhìn hắn, có thể thấy rõ sự lưỡng lự thoáng qua gương mặt của Minh Vương. Leo biết, hắn sẽ không nói thật đâu.

-Trẫm không biết.

Quả nhiên.

Leo nghiêng người nhìn Libra, thấy y cười nhẹ, hình như y tin lời hắn. Leo thu tầm mắt, giận dữ cắn nhẹ lên tay Gemini như muốn thay thẩm phán đánh hắn. Nhưng đúng là nên làm vậy, cũng không thể khiến Libra có cảm giác không còn gì để tin tưởng nữa. 

Leo cắn xong lại đau lòng liếm, về đến phòng làm việc, Gemini thả cậu xuống. Leo nhìn hắn lại muốn bắt đầu công việc sau khi mới nghỉ ngơi không lâu, cậu bất ngờ biến thành hình dáng của con người, chọc Minh Vương phải vội vàng lấy áo choàng choàng lên cho cậu. 

-Làm gì vậy?

Leo đương nhiên nhìn ra tâm trạng của hắn đang phức tạp, cậu cũng không có ý kia, nhanh chóng mặc gọn gàng, buộc chặt áo choàng. Leo dang tay ra, Gemini vẫn đứng yên đó, có lẽ vẫn không hiểu cậu muốn làm gì. Thiên thần thú đành chủ động đi đến ôm lấy hắn, Minh Vương hơi ngạc nhiên, sau đó thả lỏng, ôm lại cậu.

-Ngươi không được phép phản bội trẫm.

Đôi mắt của Leo hơi lay động, Leo ôm chặt hắn hơn.

Cậu sẽ không phản bội hắn, nhưng Leo cảm thấy Gemini của hiện tại sẽ rất dễ vứt bỏ mình, như những lời hắn từng nói. Cậu mới là người sợ không giữ được hắn nhất, nếu cậu không khiến mình trở thành người quan trọng nhất lần nữa, chỉ cần Gemini muốn, cậu làm gì cũng không thể níu giữ hắn.

-Ừm, Gemini ở đâu, ta ở đó.

-Nếu không trẫm sẽ giết ngươi.

Leo muốn tát hắn, mở miệng là muốn giết chóc.

-Cho Gemini giết.

Gemini xoa đầu cậu.

-Ngươi đã thề với thần, là không thoát được đâu.

-Ừm, ta thề.

Ma Giới hôm nay tổ chức một buổi đi săn, cũng không phải vì một ngày nào đặc biệt, Ma Đế thích tổ chức thì hắn tổ chức. Địa điểm đi săn là một khu rừng lớn cách hoàng cung mấy trăm kilomet, Aries dẫn Virgo ngồi trên kiệu xe, dùng tốc độ rất nhanh bay đến doanh trại đã được sắp xếp ổn thỏa.

Sagittarius cũng dẫn Capricorn tới, gần đây thấy anh luôn lo âu chuyện thiên sứ hắc ám, y đưa anh đến là muốn anh giải tỏa chút tâm trạng. Nhưng Sagittarius chỉ đến xem mà thôi, ma thú ở rừng này, ngày xưa y đã bắt ngán rồi.

Sagittarius ngồi vào vị trí trên cao, đưa mắt nhìn xuống dưới. Tầm mắt của y đặt lên một bóng người lạ, mái tóc vàng dài che đi tấm lưng thẳng tắp, đang đứng bên cạnh trò chuyện với Invidia, dường như cảm nhận được tầm mắt của y, đối phương cũng quay sang nhìn.

Anh đeo một chiếc mặt nạ màu đen, che đi nửa khuôn mặt. 

Sagittarius chợt cong môi, gật đầu đáp lại hành động chào hỏi của anh. 

Lúc đang chuẩn bị, Aries vuốt ve một con ma thú đầu ngựa mình hổ, thấy Virgo đi tới, hắn còn định giới thiệu nó cho anh. Nhưng Ma Hậu lắc đầu, anh đã gặp nó một lần ở chiến trường trước đây.

-Ta biết nó, chiến thú của ngươi. À đúng rồi, lần đó nó còn dùng chân trái đạp trúng ngực ta.

Aries: …

Chiến thú: …

Giọng điệu của Virgo rất giống vô tình nhắc tới, nhưng hai chủ tớ lại chột dạ nhìn nhau. Aries nhìn chằm chằm chân trái của nó, chiến thú lập tức dùng cánh che chân đi, cũng oán hận trừng lại Aries. Lúc ấy chính hắn chỉ huy nó mà!

Virgo kéo tay Aries, trước mặt người khác, anh vẫn luôn tỏ ra mình yếu thế hơn hắn đôi chút. 

-Ta muốn một con thỏ.

Aries vỗ đầu chiến thú:

-Ừ, ta bảo nó đi bắt một bầy cho em.

Chiến thú: … Ta to thế này, ma thố thì nhỏ bằng chân của ta. Bảo ta bắt? Ta chưa vô tình đập chết nó là tốt rồi. Có thể đổi con khác to hơn không?

Chiến thú dùng ánh mắt điên cuồng giãi bày, nhưng Aries bị Virgo che mắt rồi. Ra lệnh cho nó xong thì kéo anh lên trên đài, cùng ngắm nhìn cảnh tượng sôi nổi thông qua ma kính.

Virgo không để ý, thế mà anh mình đã đi vào rừng. Thiên sứ không giết sinh linh vô tội, Capricorn trong ma kính không hề đánh chém bừa bãi ma thú nào hết, thái độ ngó trước ngó sau của anh giống như đang tìm kiếm.

Sagittarius cười khúc khích, giải thích:

-Em ấy đang tìm ma khuyển cho ta.

-Ma khuyển?

-Ừ, về nuôi làm chó giữ nhà.

Virgo: …

Chê tiệm thuốc còn chưa đủ thú dữ sao?

Aries sâu xa nhìn xuống Sagittarius, sau đó nói nhỏ vào tai Virgo. Anh gật đầu, nhìn hắn đi xuống ngồi bên cạnh Sagittarius mới thu tầm mắt tiếp tục nhìn ma kính.

Aries kéo khuỷu tay của Sagittarius, y được cái hay phối hợp, dịch sát bên cạnh anh trai, im lặng nghe anh hai thủ thỉ bên tai mình. Trái ngược với vẻ mặt hơi nghiêm trọng của Aries, Sagittarius vẫn thản nhiên giữ nụ cười bên môi. 

Nghe hắn nói xong, y còn muốn cười cười nói đùa gì đó, nhưng thấy Aries lo âu nhìn mình. Sagittarius lập tức tém lại, nghiêng đầu tựa lên vai anh hai mình, cũng nhỏ giọng thì thầm.

-Vậy anh hai tính gì rồi?

-Chưa tính ra gì cả.

Sagittarius khoác tay Aries, giống một cục bông to xác nũng nịu dụi đầu vào tay hắn.

-Anh hai, anh nhìn thấy?

-Ừm.

-Anh giỏi giấu diếm nhỉ?

-Là mới có được thôi, không ổn định lắm.

Sagittarius ngước mắt lên, sâu xa đánh giá thẳng vào nội tâm của anh mình. Aries biết, không có ham muốn gì có thể vượt qua đôi mắt của đứa em này. Không bao lâu hắn lại thấy y cười, đôi mắt giống hắn híp nhẹ, hơi ranh mãnh, môi hé mở nói nhỏ bốn chữ.

-Anh làm thần đi.

Aries: …

Sagittarius cầm cổ tay của hắn, hết nắn lại xoa:

-Anh thành Ma Thần rồi, em còn sợ gì nữa?

-Không kịp.

Trong đôi mắt của Sagittarius loáng qua sát khí:

-Em giúp anh. 

Aries bất lực nhéo tai y:

-Em đã có cách gì?

Sagittarius đưa mắt nhìn Capricorn lần nữa hiện lên ma kính, khóe môi lại cong lên. Trong mắt Aries, đây chính là một nụ cười xấu xa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro