Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thành phố cuối cùng cũng kết thúc trận mưa kéo dài liên tục nửa tháng, cái eo già nua của Thẩm Kham Dư cuối cùng cũng có thể hít thở một hơi. Mặc dù nó vẫn cứng đờ như một tấm thép, đau như thể khi bẻ nó bị biến dạng, nhưng tốt xấu gì cậu đã có thể nấu một bữa ăn ngon cho Cố Vũ Điềm.

Cố Vũ Điềm là con gái của cậu và Cố Ngôn Sênh, năm nay bé ba tuổi, đang học lớp mẫu giáo bé, bé là một cô bé hoạt bát, siêu ồn ào, nhưng cũng rất ngoan ngoãn nghe lời, thích Thẩm Kham Dư làm món ăn ngon cho bé, cũng thích Cố Ngôn Sênh mang bé đi làm bất kể là chuyện gì.

Thẩm Kham Dư đang nấu ăn trong nhà bếp, Cố Vũ Điềm đang chơi trong phòng khách được nửa chừng, thì bé đột nhiên chạy lạch bạch đến cửa bếp với đôi chân ngắn của mình, nói bằng giọng đầy sữa, "Ba, ba, ba, cha nói cha sẽ quay về vào ngày hôm nay!"

Cố Ngôn Sênh sẽ về nhà hôm nay?

Hôm nay, làm sao mà có thể chứ?

Thẩm Kham Dư dời bàn tay đặt trên eo, quay đầu lại nháy mắt: "Thật sao? Cha nói cho con biết sao?"

"Đúng vậy nha!" Cố Vũ Điềm ra sức gật đầu.

Thẩm Kham Dư nhìn chằm chằm vẻ mặt chắc chắn của con gái biểu lộ ngẩn ra một lúc, sau đó lập tức cong mắt nở nụ cười mừng rỡ: "Này ~ chắc chắn là rất nhớ con, không thể kìm chế được nên trở về."

"Vậy thì ba phải nấu thêm vài món nữa." Thẩm Kham Dư lập tức cảm thấy thắt lưng không còn đau nữa, vui vẻ lấy thêm nguyên liệu từ tủ lạnh ra, nhưng lại cảm thấy mình quá kích động, trong đầu không có ý tưởng gì, vì vậy cậu lấy một cuốn sổ để sắp xếp thực đơn.

Điềm Điềm thích bánh tráng trứng, chả cá tuyết, cháo xương heo đậu phộng.

Món thịt viên yêu thích của A Sênh, rau trộn gan heo, mì sake sò điệp.

Thêm hai loại rau chay, măng xanh bào sợi và cải xoăn đã chần.

Hoàn hảo.

——

Khi Thẩm Kham Dư bưng cháo đã nấu ra, vừa vặn nghe thấy tiếng Cố Ngôn Sênh vặn cửa bằng chìa khóa.

"Cha!" Cố Vũ Điềm ném đồ chơi xuống đất, giòn tan hô Cố Ngôn Sênh, chạy tới ôm lấy bắp đùi anh: "Cha đã về rồi!"

Cố Ngôn Sênh đặt chìa khóa lên tủ giày, một tay thuần thục nhấc Cố Vũ Điềm từ dưới đất lên, vững vàng ôm vào trong ngực.

Thẩm Kham Dư bưng cháo, hai mắt sáng lên: Ôm một đứa trẻ còn đẹp trai như vậy, quả không hổ là người đàn ông mà cậu nhìn trúng.

"Có nhớ cha không?"

"Nhớ!"

"Cha cũng nhớ con." Cố Ngôn Sênh mỉm cười xoa xoa mái tóc mềm nhũn của con gái, giọng nói từ tính trầm thấp, nhẹ nhàng nói chuyện bên tai con gái, Thẩm Kham Dư thật ghen tị.

A Sênh đến khi nào mới có thể cùng cậu nói hai câu như thế này? Cho dù có ghét bỏ cậu, mắng cậu cũng được.

Thẩm Kham Dư trừng mắt nhìn, đặt cháo lên bàn ăn, cười với Cố Ngôn Sênh: "A Sênh, tới ăn cơm, có thịt viên này."

Cố Ngôn Sênh nhàn nhàn nhìn cậu: "Cậu nấu cơm?"

"Đúng vậy, Điềm Điềm nói anh sẽ trở lại, em đã nấu rất nhiều món mà anh thích", Thẩm Kham Dư cởi tạp dề, kéo ghế ra, cười híp mắt vẫy tay với Cố Ngôn Sênh: "Lại đây nào."

Cố Ngôn Sênh im lặng một lúc, bình tĩnh nói: "Tôi trở về là đón Điềm Điềm ra ngoài đi chơi, không nói muốn ở nhà ăn cơm."

Thẩm Kham Dư đang bày bát đũa, nghe vậy động tác trên tay chỉ dừng một chút, nụ cười vẫn ân cần nóng bỏng như cũ: "Vậy thì anh ăn trước hai miếng lót dạ đi, cũng không phải là những món ăn có thể ăn quá no."

Cố Vũ Điềm nằm trong vòng tay của Cố Ngôn Sênh, ngẩng đầu lên nhìn anh háo hức: "Cha ơi, con nghĩ lần này ba làm bánh trứng tráng."

Anh mắt Cố Ngôn Sênh dịu dàng nhìn con gái: "Được rồi, trước tiên chúng ta ăn một chút đi."

Thẩm Kham Dư chờ Cố Ngôn Sênh đặt Cố Vũ Điềm vào ghế trẻ em, quấn yếm ăn cơm lên cho bé: "Vậy thì hai người từ từ ăn, em sẽ đi phát sóng trực tiếp."

——

Thẩm Kham Dư là một trong những người dẫn chương trình phát sóng trực tuyến (live streamer) kim bài, trò gì cũng có thể chơi, chức nghiệp nào cũng có thể chơi vô cùng xuất sắc. Thêm vào đó, cậu còn có ngoại hình đẹp, giọng nói lại êm tai, ngoại trừ thu nhập từ nền tảng cũng có phần thưởng kếch xù từ người hâm mộ, nhưng chừng đó vẫn không thể bù đắp cho nhu cầu vốn khởi nghiệp của Cố Ngôn Sênh.

Cố Ngôn Sênh và Tô Đồng cùng nhau thành lập một studio giải trí, mặc dù họ đã sản xuất rất nhiều tác phẩm nhỏ thành công vang dội, nhưng nhìn chung họ vẫn còn kiếm vào không đủ chi tiêu, thêm vào đó họ đang ấp ủ một đại chiêu - một trò chơi di động RPG cổ trang quy mô lớn [Thương Hải Tiếu], lỗ hổng về tài chính là vô cùng lớn.

Vì vậy, ngoài việc chăm sóc con gái, về cơ bản Thẩm Kham Dư dành toàn bộ thời gian còn lại cho việc phát sóng trực tiếp, thậm chí có lúc không ngủ không nghỉ.

Có một lần cậu phát sóng trực tiếp đến tận nửa đêm, tim cậu bỗng nhiên vô cùng đau đớn, không có cách nào hô hấp, thậm chí không thể kêu lên vì đau, chỉ cảm thấy cái chết có lẽ không còn xa với mình.

Chẳng qua cậu còn có thể kéo dài cho đến khi Cố Ngôn Sênh thành công. Đến lúc đó cậu chết, Cố Ngôn Sênh nhất định sẽ cùng Tô Đồng ở một chỗ. Cậu tình nguyện phát sóng trực tiếp đến kiệt sức chết còn hơn nhìn thấy Cố Ngôn Sênh và Tô Đồng cùng một chỗ mà bị chọc tức đến chết.

Mà nói lại, nói không chừng chuyện lâu ngày sinh tình thật sự tồn tại, trước khi chết cậu có thể chờ đợi được Cố Ngôn Sênh hồi tâm chuyển ý mà thích cậu? Thực sự là kiếm một món lời lớn.

——

Từ lần đầu tiên nhìn thấy Cố Ngôn Sênh, Thẩm Kham Dư đã ôm trọn trái tim dành cho anh, từ sơ trung (cấp 2) đã bắt đầu hấp tấp theo sau anh, một lần chính là vài chục năm.

Thẩm Kham Dư cũngkhông phải là người tốt lành gì, để ở bên cạnh Cố Ngôn Sênh, cậu có thể dùng bấtcứ thủ đoạn nào, nhưng tiếc rằng Cố Ngôn Sênh không thích cậu, người anh thích làngười đã cùng anh lớn lên từ nhỏ - Tô Đồng. Anh kết hôn với Thẩm Kham Dư, mộtlà vì bọn họ sau một lần say rượu ngoài ý muốn đã có với nhau Cố Vũ Điềm, cả đời anh tuân theoquy củ của cha mẹ, chịu trách nhiệm với Thẩm Kham Dư ; thứ hai, bởi vìanh muốn khởi nghiệp, thu nhập từ chương trình phát sóng trực tiếp của ThẩmKham Dư chính là nguồn hỗ trợ tài chính rất lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro