Phần 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




       

" Tỷ tỷ đi bơi không, bọn đệ đang thiếu một người" Quang nói với tiểu Huy

Quang học cùng Tiểu Huy từ cấp 1, cậu ấy cũng là người duy nhất dám gọi Tiểu Huy là tỷ tỷ mà không bị đôi mắt của Tiểu Huy cào xé.

Trường tôi có bể bơi, ngày thường thì 40k một người, nếu mua 10 vé một lúc thì còn 25k, gom mãi mà vẫn thiếu 1 người. Chỉ còn mỗi Tiểu Huy, tôi biết nếu tôi mở miệng rủ chắc chắn cậu ấy sẽ gạt phắt đi từ chối. Nên tôi nhờ Quang. Còn mình thì tạm lánh đi. Đợi cậu ấy đồng ý mới ra, lúc ấy thì sự đã rồi, cậu ta không thể không đóng tiền.   Tiểu Huy đưa ánh mắt thăm dò một lượt mới ừ một tiếng.Nghe thấy Tiểu Huy nhận lời   Tôi mới   nhẹ nhõm xuất hiện, hô hào" tiền đê tiền đê, để tao đi mua vé", tôi nén nhìn tiểu Huy, chợt đụng phải cái ánh nhìn sắc như dao găm lại phải vội quay đi.

Chúng tôi đi lúc 1h vì tầm này là vắng người nhất. Mà hôm nay còn chẳng có ai, tôi sung sướng nhảy ùm xuống mà chẳng sợ làm phiền ai.

" ê Quân, bơi thi không?" Quang tỏ ý thách thức

" thi vs mày tốn sức, đằng nào mày chả thua"

nói xong tôi làm một vòng quanh bể bơi. Tiểu Huy thì vẫn đang loay hoay một chỗ, cậu ta lặn xuống rồi lại ngay lập tức ngoi lên"

" muốn lấy thêm quỹ cho buổi cắm trại không? – quang huých vai tôi

"có" tôi trả lời

" muốn thì ra làm lành với tỷ tỷ đê, còn không thì đừng hòng, tỷ tỷ không biết bơi đâu"

Tôi hiểu ra ý Quang. Tôi cũng muốn xoá đi ác cảm của Tiểu Huy về tôi, nhiều lúc thấy hơi khó chịu.

Tôi mon men qua chỗ Tiểu Huy, lấy hết can đảm mới dám mở miệng " để tớ chỉ cậu bơi"

Tôi tưởng cậu ra sẽ băm tôi ra với cái nhìn sắc bén của mình, nhưng Tiểu Huy lại nghi hoặc hỏi " như nào, tôi toàn bị chìm thôi ?"

" để tôi bế cậu, câu phải vẫy tay và chân đồng đều mới ngoi lên được"

tôi làm mẫu một lần cho cậu ấy nhìn.Rồi tôi   ôm eo tiểu huy,giữ cậu ấy nổi trên mặt nước,   nhưng cậu ấy cứ nhớ tay lại quyên chân, quơ quắng loạn xạ cứ như con mèo bị rơi xuống ao, tôi đã cố kiềm chế nhưng cuối vùng vẫn bung ra một tiếng cười. Tiểu Huy quay lại nhìn tôi, bất giác tôi luống cuống, chân lại không biết dẫm phải cái gì rất trơn khiến tôi ngã xuống...

1 giây

2 giây

2,5 giây

hắn đã cướp đi nụ hôn đầu đời của tao, tao phải qua Hàn Quốc ngay lập tức, cắt ngay cái môi này đi. Nhưng  Nhật ký à, cắt đi rồi liệu họ có làm được  cho tao một đôi môi dễ thương như thế này không. Huhu. Tao đã linh tính là có chuyện rồi mà, sau này nếu người yêu tao hỏi về nụ hôn đầu đời, tao không thể bảo " anh đã bị một đứa con trai cưỡng hôn, nhưng anh không cố ý, anh rơi vào tình thế không thể phản kháng" . Nhỡ mai Quân nó mang chuyện này nói ra thì sao đây? ế mà hình như cậu ta có bạn gái rồi thì phải?  Chắc cậu ta cũng không ngớ ngẩn đến mức nói ra chuyện này đâu. Nhưng  nhỡ vì thù hận mà cậu ta làm liều thì sao? Thường ngày tao hay quắc mắt nhìn cậu ta, không phải vì ghét cậu ta đâu, chỉ là cứ đụng cái mặt đáng ghét ấy, là trong đầu tao lại không nặn ta được một từ nào tốt đẹp cả. Có trách thì trách ông trời cho cậu ta cái bản mặt như vậy. Có lẽ tao vẫn nên đối tốt với cậu ta hơn  một chút.

Nhật ký à, hôm nay tao mệt lắm. Tao đang rất suy sụp, tao đi ngủ đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro