38+39+40+41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện menudoc truyen

Truyện

Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 338

BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI

338: Thanh Ti nhà chúng tôi là một cô gái tốt

 TrướcTiếp 

Hạ Lan phu nhân có chút thâm ý nhìn Nhạc phu nhân, cười một cách có lệ cho qua.

Bỗng nhiên nghe thấy, Hạ Lan Tú Sắc hô lên: "Anh, đũa của anh rơi rồi!"

Sắc mặt Hạ Lan Phương Niên trắng bệch, tinh thần rất kém, "À, ờ... không chú ý, đổi đôi khác là được."

Hạ Lan phu nhân đau lòng nói: "Áp lực công việc gần đây chắc lớn lắm hả, đứa nhỏ này, suốt ngày bận bịu cũng không biết chăm sóc lấy bản thân."

Nhạc phu nhân thở dài: "Bác nói này, Phương Niên cũng đến tuổi tìm bạn gái rồi, yêu đương vào chất lượng cuộc sống tự nhiên tốt lên, cứ như Thính Phong nhà bác hồi trước không phải cũng thế sao, giờ thì tốt lắm còn tự cho mình nghỉ phép nữa đó."

Nhạc Thính Phong trong lòng mát rượi, quyệt nhẹ một phát vào mũi Yến Thanh Ti: "Nghe thấy gì không, khen em đó."

Trong lòng Hạ Lan Phương Niên rối bời: "Cháu giờ không nghĩ được nhiều đến thế, văn phong luật sư vừa mới mở, thật sự rất bận rộn."

"Ôi giời, đều nói nó biết bao nhiêu lần, chủ yến vẫn là Phương Niên nhà chúng ta rất kém chọn, chướng mắt mấy đứa con gái tầm thường, hazz nói đến thì nó còn không so được với Thính phong đâu, bà nói xem... con gái chỉ cần ngoan ngoan hiểu chuyện là được rồi, kén chọn nhiều như thế làm gì."

Trong lòng Nhạc phu nhân hận, người phụ nữ này mấy chục năm rồi vẫn chẳng chữa được cái bệnh bới móc xỉa xói, cứ suốt ngày tâng bốc bản thân mình lên mây xanh cứ như nhà bọn họ so với tất cả mọi người  đều cao quý.

"Phương Niên nhà chúng ta kén chọn, chướng mắt mấy đứa con gái tầm thường" không phải đang nói quẹo là Thính Phong không biết chọn người, chọn bừa lấy một đứa như Thanh Ti cũng chấp nhận được.

Chuyện gì cũng có thể nhẫn, nhưng chuyện này thì không thể nào.

Nhạc phu nhân cười ha ha: "Nói cũng phải, chính ra thì Thính Phong nhà tôi cũng may mắn phết, gặp được một gái vừa tốt vừa xinh đẹp như Thanh Ti, liền nhanh chóng cướp về tay, mấy người bình thường sao có thể so với Thanh Ti nhà chúng tôi chứ."

Yến Thanh Ti được người ta tâng bốc có chút ngại ngùng, người Nhạc phu nhân đang nói và cô là cùng một người sao.

Hạ Lan phu nhân liên tiếp bị người ta đâm vài dao, không chiếm được thượng phong ăn xong liền mang theo con trai con gái và cháu gái rời đi.

Đi ra Đức Nhàn Cư, Nhạc phu nhân cố ý hỏi: "Không phải là đã hẹn chiều này cùng đi spa sao? Sao lại đi về thế này?"

Hạ Lan phu nhân vuốt cằm cười nói: "Giờ tôi mới nhớ ra, trong nhà có chút chuyện cần phải giải quyết gấp, hẹn bà hôm khác vậy."

Ngồi lên xe, Nhạc phu nhân "hừ" một tiếng: "May mà không nghẹn chết, mẹ biết bà ta mời mẹ ăn cơm là có chuyện rồi, xí....suốt ngày làm bộ thanh cao không dính khói lửa nhân gian, hứ..."

Yến Thanh Ti có chút ngạc nhiên, Nhạc phu nhân bình thường không phải là người thích công kích người khác, hôm nay lại có thể thốt ra những lời này, có thế thấy, giữa hai người cũng có chút ân oán.

Nhưng ngẫm lại con người của Hạ Lan phu nhân, chắc là đắc tội cực kì lớn mới có thể khiến Nhạc phu nhân tức giận như vậy.

Nhạc Thính Phong cười nói: "Mẹ đừng có giận nữa, hôm nay mẹ lợi hại lắm, Hạ Lan phu nhân hôm nay về nhà chắc phải uống hết hai ấm trà mới có thể hết giận, nào, để con xem xem, đây có phải là mẹ con không nào? Trình độ IQ và cả miệng lưỡi sắc bén thế này, con đúng là không dám nhận?"

Nhạc phu nhân trừng mắt nhìn Nhạc Thính Phong: "Xí, mẹ mày có phải đồ ngốc đâu? Chỉ là lười so đo với bọn họ thôi! Trước đây mẹ không thèm để ý nhưng hôm nay bà ta chạm vào nghịch lân của mẹ, mẹ có thể buông tha bà ta sao? Lại nói mẹ không so đo với người khác nhưng với bà ta chẳng lẽ lại bỏ qua?"

___

Yến thổ hào: Từ lúc mẹ ruột lên sàn, không cần phải lo lắng đến chuyện tình địch nữa.

Hiện menudoc truyen

Truyện

Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 339

BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI

339: Cảm giác được người khác bảo hộ đúng là rất tốt đẹp

 TrướcTiếp 

Yến Thanh Ti bị Nhạc phu nhân chọc cười.

Nhạc phu nhân đập cô một phát: "Cười gì mà cười, con mụ đó âm hiểm cực kì, về sau cháu có gặp bà ta mà bác không có bên cạnh thì đứng có mà khách khí, bóp chết bà ta cho bác, hừ, nhà họ... bác nói cháu nghe, ai mà gả cho con trai bà ta đúng là đen đủi."

Lời này của Nhạc phu nhân còn có thâm ý khác, bà nắm chắc mọi cơ hội để cung cấp những tin tức không hay ho của nhà Hạ Lan cho Yến Thanh Ti.

Nhạc Thính Phong âm thầm tán thưởng Nhạc phu nhân, tiểu lão thái thái đúng là đã đem toàn bộ chỗ chất xám không dùng mấy chục năm ra dùng hết trong ngày hôm nay rồi.

Yến Thanh Ti gật đầu: "Vâng, cháu sẽ nhớ kĩ."

Đây là lần đầu tiên cô không phải động mồm động mép trong mấy chuyện như thế này, nhưng... cái cảm giác được người ta bảo hộ kín kẽ, đúng là rất tuyệt, một cảm giác dễ khiến con người ta mắc nghiện.

Nhạc Thính Phong hỏi một câu: "Mẹ, bây giờ bà ta còn hay tìm mẹ kiếm chuyện không?"

Nhạc phu nhân bĩu môi: "Còn không phải là chuyện rách nát năm đó sao, đừng có nhắc tới nữa, nghĩ tới là phiền, suốt ngày cứ so đo với mẹ, chuyện gì cũng muốn ngồi lên đầu mẹ, đến từng này tuổi này rồi còn có cái gì mà so đo, đúng là... bà ta còn có thể sống thêm vài năm nữa."

Nhạc phu nhân là người có tính cách ôn hòa, không thích so đo với người khác, lại đơn thuần chẳng tính toán thiệt hơn với ai bao giờ, thế nên mới khiến cho không ít phu nhân trong giới cho là bà không có não!

SPONSORED/QUẢNG CÁO

Nhạc Thính Phong cười: "Mẹ yên tâm, mẹ chắc chắn là sống lâu hơn bà ta."

Nhạc phu nhân nghe thế liền hất cằm: "Cái này còn phải nói sao, bà ta suốt ngày phải tính kế này tính kế nọ nói khó nghe thì là trời sinh mệnh lao lực, chắc chắc là đi trước mẹ rồi, à quên, mấy đứa biết bà ta hôm nay tính làm cái gì không?"

"Tính cái gì?"

"Bà ta mang theo Chu Ninh đi dạo phố với mẹ, không ngừng khoe cháu bà ta với mẹ, tâng bốc lên tận trời luôn, sau đó còn thì giục mẹ gọi điện bảo con đến, hừ, bà ta tính toán cái gì mẹ còn không biết sao, đương nhiên là muốn giới thiệu cháu gái cho con trai mẹ rồi. Mấy đứa xem, cháu gái bà ta mới chỉ là một nhà thiết kế nho nhỏ đã không không biết  trời cao đất dày là gì rồi, làm như mẹ hiếm lạ lắm ấy, đúng lúc gọi hai đứa đến, tức chết bà ta."

"Mẹ, mẹ đúng là rât anh minh."

"Còn phải..."

........

Bên kia, sau khi Chu Ninh lái xe rời đi, mặt Hạ Lan phu nhân sầm xuống, ăn một bữa cơm mà rước cả một bụng tức vào người.

SPONSORED/QUẢNG CÁO

Hạ Lan Tú Sắc lắc lắc cánh tay của Hạ Lan phu nhân: "Mẹ, đừng tức giận nữa."

Hạ Lan phu nhân "hừ" lạnh một tiếng: "Mẹ không có tức giận, đáng để tức giận với bà ta sao? Mẹ có nếp có tẻ, gia đình hạnh phúc, bà ta có cái gì? Chồng thì hơn trăm năm còn chưa mò mặt về lấy một chuyến, có khác gì góa phụ đâu, thế mà còn kiêu ngạo trước mặt mẹ, bà ta có cái gì để lên mặt...."

Hạ Lan Phương Niên nhíu mày, không vui nói: "Mẹ..."

Hạ Lan phu nhân biết anh ta không thích bà nói những lời này: "Không lẽ mẹ nói sai sao?"

"Người phụ nữ này, ất ơ cả nửa đời người, hôm nay lại bỗng thông minh đột xuất, đúng là không ngờ được bà ta lại có thể nói ra những lời bắt chẹt người khác như thế."

Hạ Lan Phương Niên sắc mặt lại càng khó coi: "Mẹ, trước đây là bác ấy không so đo với mẹ."

Hạ Lan Tú Sắc thấy Hạ Lan phu nhân biến sắc, lập tức nói: "Mẹ, được rồi, được rồi, đừng tức nữa, đừng tức nữa...Tức nữa sẽ không đẹp đâu."

Hạ Lan phu nhân thở dài  một tiếng, giơ tay sờ mặt Hạ Lan Tú Sắc: "Tú Tú, mẹ nhất định sẽ tìm cho con một gia đình hạnh phúc, mẹ muốn con gái mẹ trở thành người hạnh phúc nhất thế gian này, tiền tài, danh vọng, hạnh phúc... mẹ sẽ cho con tất cả."
Hiện menudoc truyen

Truyện

Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 340

BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI

340: Anh không quên được, anh vẫn yêu cô

 TrướcTiếp 

Mặt Hạ Lan Tú Sắc đỏ lên: "Mẹ..."

Hạ Lan Phương Niên có chút bất đắc dĩ, mẹ anh nói những điều này không bằng nói bà muốn cho con gái bà được hưởng những gì mà bà không có được."

Lúc này, trong đầu anh lại hiện lên dáng vẻ của Yến Thanh Ti, mấy ngày này anh đều cố sức đem hết sự chú ý tập chung vào công việc, bắt buộc bản thân quên Yến Thanh Ti. Anh vốn cứ nghĩ nó có hiệu quả nhưng hôm nay nhìn thấy cô, những cố gắng trong mấy ngày qua của anh bỗng chốc tan biến. Anh không quên được, anh vẫn yêu cô.

Chiếc xe dừng lại trước cổng.

"Mẹ, Tú Tú hai người về trước đi, con về văn phòng làm việc tiếp."

Hạ Lan Tú Sắc dẩu môi: "Anh hai, anh cũng ham công tiếc việc quá đi, đã mấy ngay rồi em không được gặp anh, dù gì cũng về đến nhà rồi, vào nghỉ ngơi một chút rồi đi cũng không muộn."

Hạ Lan Phương Niên xoa xoa đầu cô: "Đợi qua vài hôm nữa là hết bận, em vào nhà đi."

Hạ Lan Phương Niên rời đi, hai mẹ con dắt tay nhau vào nhà.

Vào nhà, Hạ Lan Tú Sắc cắn môi: "Mẹ, sao con thấy, anh hai hôm nay từ lúc vào phòng ăn không phải nhìn anh Thính Phong mà nhìn chị Thanh Ti mới đúng."

SPONSORED/QUẢNG CÁO

Hạ Lan phu nhân đưa túi xách cho người hầu, vuốt tóc tao nhã nói: "Tú Tú, con là con gái của nhà Hạ Lan, là thiên kim lá ngọc cành vàng, có thân phận và địa vị, có một số người sinh ra đã chỉ làm đồ chơi, con không cần phải xem trọng cô ta."

Hạ Lan Tú Sắc nháy mắt vài cái, cẩn thận nói: "Mẹ.... mẹ.... đang nói chị Thanh Ti sao?"

Hạ Lan phu nhân nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay cô: "Đứa ngốc, đừng có đối với ai cũng không có phòng bị như thế, con có chị họ gần, chị họ xa chứ không có ai là chị cả!"

Hạ Lan Tú Sắc khó xử: "Nhưng chị ấy... tốt lắm, con biết mà, đúng rồi những gì con nói lúc nãy mẹ thấy có đúng không?"

Đến Hạ Lan Tú Sắc còn có thể nhìn ra, huống hồ là người có nhiều năm kinh nhiệm như Hạ Lan phu nhân.

Bà cười một cách nhạt nhẽo: "Xem cô ta thì sao?"

"Mẹ, sao mẹ không hốt hoảng một tí gì vậy, anh hai vì cái gì mà nhìn chị ấy? Ánh mắt lúc ấy của anh hai kì lạ lắm?"

"Đứa ngốc, nhớ kĩ những gì mẹ vừa nói, không cần chú ý quá nhiều tới một món đồ chơi, sớm muộn gì cô ta cũng sẽ bị Nhạc Thính Phong đá,  như một bộ quần áo mà thôi mặc được hai ngày thì bị  vứt bỏ, vứt bỏ là gì? Là những thứ con có nhìn thấy cũng không buồn nhặt lên, may mắn duy nhất của cô ta là có được một khuôn mặt dễ nhìn, làm cho mấy gã đàn ông trẻ tuổi ngứa ngáy, chứ chẳng có tác dụng gì."

SPONSORED/QUẢNG CÁO

"Nhưng lỡ đâu... lỡ đâu anh hai thích chị ấy thì sao? Chị ấy và anh Thính Phong đang yêu nhau đó?"

"Yêu nhau? Tú Tú con ngây thơ quá rồi, con tin được mấy lời Nhạc phu nhân nói sao? Hừ, cái loại đàn bà như cô ta, Nhạc gia sao có thể tiếp thu được chứ, nếu lấy cô ta về có khác gì tự làm bẩn huyết thống cao quý của nhà họ đâu, chuyện này là không có khả năng."

"Nhưng bác ấy nói..."

"Lúc đầu ta cũng tưởng thế, nhưng hiện tại nghĩ kĩ lại, bà ta là thế là để chọc tức ta, lấy một con hát ra đọ với chị Ninh của con, hừ, còn như bảo bối, nhiều năm như vậy cái tật có mắt như mù của bà ta đúng là chẳng cứu chữa được."

Hạ Lan Tú Sắc nhỏ giọng hỏi: "Mẹ, mẹ và Nhạc phu nhân sao cứ như vậy, hai người có phải... có cái gì ân oán hay hiểu lầm à? Trước đây hai nhà vẫn quan hệ rất tốt mà?"

Hạ Lan phu nhân cười nói: "Có ân oán gì chứ, chỉ là, bà ta sống không tốt thì mẹ mới vui được."

___

Yến thổ hào: Mẹ, con mụ này cũng quá khốn nạn!

Nhạc ma ma:  Đợi đấy, sớm muộn gì cũng san phẳng bà ta.

Hiện menudoc truyen

Truyện

Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 341

BOSS HUNG DỮ - ÔNG XÃ KẾT HÔN ĐI

341: Anh có giao dịch gì với Yến Thanh Ti

 TrướcTiếp 

Hạ Lan Tú Sắc kinh ngạc nhìn Hạ Lan phu nhân.

Nụ cười của bà ta vẫn rất hòa nhã, cứ như những lời vừa nãy không phải là thốt ra từ miệng bà ta.

Hạ Lan phu nhân đưa tay sờ sờ mặt con gái: "Tú Tú, nói cho mẹ, con có thích Nhạc Thính Phong không?"

Nháy mắt, gương mặt của Hạ Lan Tú Sắc đỏ ửng lên: "Mẹ, mẹ nói cái gì đó?"

"Với mẹ thì có cái gì phải giấu diếm chứ, nói cho mẹ biết."

Hạ Lan Tú Sắc liên tục xua tay: "Mẹ... không có đâu, hơn nữa... anh Thính Phong giờ đã có chị Thanh Ti rồi."

Hạ Lan phu nhân thở dài một hơi: "Mẹ chỉ muốn con mãi mãi cứ ngây thơ hồn nhiên như thế này, nhưng lại sợ con cứ mãi không chịu trưởng thành."

"Mẹ..."

"Tú Tú, con chỉ cần nói cho mẹ biết, con thích hay là không thích, những chuyện khác con không cần quan tâm."

......

Cùng lúc đó, tại nhà họ Yến, Yến Tùng Nam kêu người giúp việc làm một bữa trưa thịnh soạn.

"Ba, bữa cơm này, sao lại thịnh soạn thế?" Yến Minh Châu sắc mặt trắng bệch như quỷ, gầy dơ xương, từ khi xảy ra chuyện cô ta như cứ ru rú ở nhà suốt ngày không dám bước chân ra khỏi nhà nửa bước, cả ngày điên điên khùng khùng, rất ít khi tỉnh táo như lúc này.

Yến Tùng Nam cầm lấy một đôi đũa: "Mẹ con, sắp được thả ra rồi..."

SPONSORED/QUẢNG CÁO

Trên mặt Yến Minh Châu cuối cùng cũng lộ ra một tia vui mừng: "Bữa cơm này là muốn mừng mẹ được ra tù sao? Ba, chúng ta mau đi đón mẹ, con nhớ mẹ lắm."

Yến Tùng Nam: "Không phải vội, cứ ăn xong đã."

Yến Minh Châu gật gật đầu: "Ba, ăn xong chúng ta đi tìm mẹ?"

Yến Tùng Nam: "Ừ, ăn xong liền đi."

Yến MInh Châu cầm đũa lên, bắt đầu vội vã ăn cơm, nhưng chỉ chốc lát sau động tác của cô ta chậm dần lại.

"Lạch cạch" chiếc đũa trong tay cô ta rơi xuống, cả cơ thể lung lay như sắp ngã xuống: "Ba, con... con chóng mặt quá! Ba..."

"Phịch", Yến Minh Châu nằm bệt xuống bàn.

Lúc này, Yến Tùng Nam đứng đậy khiêng Yến Minh Châu đi ra ngoài. Cô ta vẫn còn sót lại một chút ý thức, lẩm bẩm nói: "Ba, chúng... ta, đi... đâu... vậy?"

Yến Tùng Nam mặt vẫn không đổi sắc nói: "Ba dẫn con đi tìm mẹ."

"Oh, đi tìm mẹ..." Yến Minh Châu cố gắng mở mắt ra nhưng cuối cùng hai mắt vẫn nhắm nghiền.

Vừa ra đến cửa thì gặp Yến Như Kha đi từ ngoài vào: " Anh hai, đây là muốn làm gì?"

Yến Tùng Nam vẫn tiếp tục lôi Yến Minh Châu ra ngoài: " Có chút chuyện, em vào ăn cơm đi."

SPONSORED/QUẢNG CÁO

Yến Như Kha cảm thấy có cái gì đó không ổn, chạy theo hỏi: "Anh, anh muốn làm cái gì? Minh Châu, nó làm sao vậy?"

"Em không cần quan tâm."

"Anh hai..."

Đôi mắt Yến Tùng Nam lúc này đã có chút hung ác: "Tao đưa Minh Châu đến một nơi khác, mày không cần hỏi nhiều."

Yến Như Kha nhanh chóng động  não tìm ra điểm then chốt, cô ta ngăn Yến Tùng Nam lại: "Anh hai, anh rốt cuộc có giao dịch gì với Yến Thanh Ti?"

Yến Tùng Nam mở cửa xe, vứt Yến Minh Châu vào trong.

"Không phải chuyện của mày, mày đừng có quan tâm."

Nói rồi, ông ta lên xe, quay đầu xe lại, Yến Như Kha lùi về sau một bước để tránh chiếc xe của ông ta, hừ, chỉ cần không liên quan tới cô ta thì cô ta cũng chẳng buồn phải quan tâm tới Yến Minh Châu sống hay chết, nó không ở nhà, càng tốt.

Cô ta bỗng nhớ tới kế hoạch của mình, nhếch môi quay người đi vào nhà.

....

Yến Minh Châu tỉnh lại, đầu đau đến nỗi như nứt ra, có mấy người đang vây lại nhìn chòng chọc vào cô ta, khiến cô ta sợ đến mức phát run.

Rồi cô ta cũng rất nhanh chóng nhận ra được điều gì đó không bình thường, những người này đều mặc áo blouse trắng, cô ta đang ở bệnh viện, mà, trên người cô ta lại đang mặc một bộ quần áo liền thân, cực kì giống trang phục của bệnh nhân tâm thần.

SPONSORED/QUẢNG CÁO

 TrướcTiếp 

 Báo lỗi chương Bình luận

Contact - ToS

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ch