namjin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Namjoon luôn luôn mong đợi sẽ tìm kiếm được người bạn đời của mình. Việc suy nghĩ về một người nào đó phụ thuộc vào anh, một người mà anh có thể bảo vệ và chăm sóc, làm cho anh cảm thấy ấm áp. Lớn lên trong một đàn sói yên bình, được bao quanh bởi các cặp vợ chồng hạnh phúc, làm anh luôn không nhịn được mà mỉm cười. Anh không thể đếm hết tất cả những lần mà anh tưởng tượng đến việc mình đang ôm ấp một omega xinh đẹp, chăm sóc cho người đó, làm cho người đó cười, và thậm chí là thấy thích thú khi bị người đó cằn nhằn, bởi vì anh yêu người đó.

Anh đã luôn không ngừng tìm kiếm kể từ khi anh, Yoongi và Hoseok quyết định rời khỏi đàn của cha mẹ và bắt đầu lập nên đàn sói của riêng của mình. Yoongi dễ dàng giành được vị trí alpha, vì Hoseok vốn không quan tâm đến vấn đề gánh vác trách nhiệm gì đó, trong khi Namjoon muốn dành mọi sự tập trung chú tâm của mình cho người bạn đời tương lai.  Những người khác thường xuyên cười nhạo anh, nói rằng hình mẫu omega lí tưởng của anh là vô cùng phi lý, mọi người đều có suy nghĩ tự do của riêng mình mà, nhưng Namjoon biết người bạn đời của anh đang đợi anh đâu đó ở ngoài kia. 

Khi Taehyung đột ngột xuất hiện trước đàn của anh, anh đã nghĩ cậu có thể là người đó. Một omega tuyệt đẹp,  bé nhỏ, rụt rè đề nghị được gia nhập vào đàn, bởi vì cậu không còn nơi nào khác để đi. Namjoon ngây ngất một thời gian và đã cố hết sức mình để kín đáo tiếp cận Taehyung, nhưng không lâu sau đó anh lập tức nhận ra Tae không thể nào trở thành người đó được. Từ đó không khí giữa họ dần thoải mái hơn, cậu lộ ra bản chất là một kẻ quái gở, một thằng nhóc tinh quái. Cậu không bao giờ suy nghĩ trước khi nói, thường xuyên mè nheo, và Namjoon chắc chắn là không thể chịu được tên nào thừa năng lượng như cậu. Những người khác thực ra đều thấy quý mến tên omega phiền phức này, nhưng mấy trò đáng yêu hay hài hước của cậu, chỉ làm cho dây thần kinh của Namjoon thêm mệt mỏi.

Hoseok dường như đã thực sự tìm thấy đồng minh cho những trò quậy phá của mình là Taehyung, và Namjoon chắc mẩm là họ sẽ "kết đôi" , nhưng đáng ngạc nhiên là mọi chuyện lại không đi theo cách đó. Một ngày nọ, một cậu trai đẹp mã xuất hiện, và đề nghị được gia nhập vào đàn. Yoongi khá cảnh giác về thái độ của cậu trai này, nhưng sau khi cậu đã một mình hạ gục hai con sói lớn thì cậu được phép ở lại. Cậu ta tên là Jungkook và cậu luôn nhìn chằm chằm Taehyung rất lâu và với một ánh mắt rất mạnh mẽ, không ai là không nhận thấy. Cậu chỉ mới trở thành thành viên chính thức của đàn được khoảng 3,45 giây thì những âm thanh đáng xấu hổ đã bắt đầu phát ra từ căn lều vốn là của Tae và Hoseok. Hóa ra Jungkook và Taehyung đã biết nhau từ đêm trăng tròn trước, và vì vậy nên hai người đã trở thành cặp "kết đôi" đầu tiên trong đàn sói nhỏ của bọn họ.

Namjoon không thể không ghen tị với hai người họ. Họ đã rất hạnh phúc và vui vẻ, luôn luôn đi dạo vòng quanh với nụ cười ngu ngốc. Anh khao khát điều đó.

Anh đã cố gắng làm theo những gì như Jungkook đã làm và đã nói chuyện với gần như tất cả các omega có vẻ giống với mẫu hình lí tưởng của anh tại buổi họp mặt trăng tròn. Nhưng anh, Yoongi và Hoseok đã dành quá nhiều thời gian và năng lượng để xây dựng danh tiếng của họ, để chắc chắn rằng mọi người đều biết tới và nể sợ họ. Điều này vốn dĩ là một điều tốt, vì sẽ không có ai dám tấn công họ, và họ đã nghĩ rằng có thể một vài con sói sẽ đến để tìm kiếm sự bảo hộ từ họ. Nhưng mọi chuyện lại không như vậy. Hầu hết các omega nói chuyện cùng họ đều quá sợ hãi, ngay cả nhìn thẳng vào mắt cũng không dám.

Khi Jimin xuất hiện thì Namjoon gần như bị mất trí. Jimin có tất cả mọi thứ mà anh từng mơ ước và thậm chí là còn hơn như vậy nữa. Cậu vô cùng dễ thương và rụt rè và Namjoon không muốn thứ gì khác ngoài khao khát được chăm sóc sinh vật xinh đẹp này.

Trong một lần nhìn thấy hành động của Yoongi khi ở gần Jimin, tất cả những ý định của anh đã bay ra ngoài cửa sổ.

Namjoon thấy buồn bãmột chút . Anh biết mình không thể miễn cưỡng trong mối quan hệ với bất cứ ai, nhưng anh không thể kiềm chế được bản thân khi nghe Jimin nói với họ về người bạn omega đang gặp nguy hiểm của cậu. Anh PHẢI xung phong. Đây là việc hệ trọng đối với anh vì anh biết rằng bản thân không thể chịu cảnh ngủ một mình thêm một đêm nào nữa.

Namjoon chạy đến đàn sói của Kim, tưởng tượng ra cảnh omega yếu đuối đang gặp nạn sẽ vui mừng như thế nào khi được giải thoát, và rồi sẽ yêu anh mãi mãi. Anh biết suy nghĩ này rất ngu ngốc, nhưng Namjoon vẫn là lạc quan một cách bướng bỉnh .

"Chào mừng Namjoon! Có chuyện gì vậy?" Kim che giấu vẻ lo lắng đằng sau nụ cười cứng nhắc của hắn ta. 

Namjoon cười, thưởng thức vẻ sợ sệt của tên khốn này. 

"Không có gì, Yoongi đang rất hài lòng, và ngài ấy sẽ nhận Jimin làm người bạn đời của mình. Nhưng ông nên biết rằng chúng tôi SẼ tấn công nếu như ông bước chân lên lãnh thổ của chúng tôi thêm một lần nào nữa.", 

Kim rùng mình, không kiềm được mà gật đầu điên cuồng. 

"Tôi đến đây để đưa một lời nhắn cho một người bạn của Jimin."

"Lời nhắn ?" Kim trông có vẻ nghi ngờ. "Lời nhắn gì?"

"Một lời nhắn tạm biệt, vì họ sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa"

Kim gật đầu và ra hiệu về phía một trong những túp lều. Namjoon lườm ông ta thêm một lần nữa trước khi đi vào bên trong.

Namjoon vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng cho lần đầu tiên được nhìn thấy vẻ ngoài của Jin. 

Giống như một cái tát vào mặt, đây là sinh vật đẹp nhất mà anh từng gặp. Seokjin trông vô cùng dịu dàng và thanh mảnh, nhưng vẫn có nét sắc sảo, chỉ một cái nhìn từ đôi mắt sắc nét đó đã làm Namjoon muốn khụy gối, và anh đã hoàn toàn đánh mất cảnh giác, cho đến khi ...

"Ngươi!" 

Seokjin rít lên và nhảy ra khỏi giường, với tư thế như sắp cắn người.

 "Jimin vẫn chưa đủ cho các ngươi sao ?! Ngươi đến để bắt cả ta đi sao ?!"

Namjoon vô cùng sốc khi omega này thực sự nghĩ đến việc sẽ chiến đấu với anh, việc này không hề tồn tại trong bộ não của anh. Một cách vô thức anh gầm gừ trong cổ họng của mình và cố gắng ra hiệu cho omga phải biết phục tùng hơn để anh có thể nói chuyện với cậu, nhưng Seokjin chỉ buông ra một tiếng cười lạnh. 

"Cái bộ dạng alpha của ngươi sẽ không bao giờ có tác dụng với  ta Namjoon, ta đã cúi mình trước cái dáng vẻ đó trong toàn bộ cuộc đời của mình rồi! Ngươi sẽ không bao giờ có thể thao túng được ta!"

Namjoon không biết phải làm gì. Thái độ thù địch của Jin hoàn toàn gây bất ngờ cho anh, và vẻ đẹp của cậu cũng cực kỳ gây mất tập trung, sự đanh đá của Jin khiến anh bừng tỉnh. 

"Cậu im lặng một chút được không ?! Ta không ở đây để ép buộc cậu, ta đến đây với một lời đề nghị chết tiệt để cậu tham gia vào đàn của chúng ta! Jeez, Jimin đã nói là cậu rất đáng yêu."

Jin nheo mắt và hỏi: "Tại sao tôi phải gia nhập đàn của các người?"

"Uh, bởi vì cậu" Namjoon đang mất kiên nhẫn, nhưng anh cũng khá ấn tượng về thái độ hoàn toàn không biết sợ hãi của Jin. Cậu có vẻ như luôn sẵn sàng để chiến đấu, không có nghi ngờ gì về điều đó.

"Nhìn xem, Jimin sẽ không ở lại với chúng ta bởi vì cậu, và chúng ta không muốn để cậu ấy đi, vì vậy lựa chọn duy nhất là để cậu cũng tham gia vào đàn."

"Làm sao tôi biết được là Jimin vẫn ổn ?"

"Cậu không cần phải biết!" Namjoon thất sự đang mất hết kiên nhẫn." Tại sao cậu ta không cứ ngoan ngoãn nghe lời anh đi?

"Tôi đương nhiên phải biết! Các người bắt em ấy đi! Làm thế nào để tôi biết được em ấy thậm chí còn sống hay không ?!"

Phải mất gần nửa giờ đến khi Jin cuối cùng cũng nói "Được thôi,  sẽ thế nào nếu tôi chọn tin tưởng anh ?" 

Namjoon thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì cũng được.

"Ta đã nói với cậu, chúng ta đang đề nghị cậu gia nhập đàn của chúng ta"

"Tại sao anh lại làm điều này? Anh không biết tôi! "

"Vâng, chúng ta đều rất yêu quý sự ngây thơ của Jimin, đặc biệt là Yoongi, và không ai trong chúng ta muốn cậu ấy đi. Nhưng cậu ấy không muốn để cậu ở đây một mình, do đó, hoặc là cậu sẽ đến tham gia đàn của chúng ta và tất cả chúng ta sẽ cùng sống hạnh phúc mãi mãi về sau, hoặc là Jimin sẽ trở lại đây và dĩ nhiên là cả hai cậu sẽ lại sống cuộc sống đau khổ của mình. Đó hoàn toàn do cậu lựa chọn"

Namjoon không thường khó chịu như vậy. Anh không cố ý mắng Jin, nhưng có cái gì đó ở cậu làm Namjoon cảm thấy không đúng. Có lẽ là do cậu vốn trông như là một omega hoàn hảo với anh, nhưng sau đó đột nhiên cậu lại tấn công anh như thế. Namjoon lại thêm một lần nữa ngỡ rằng anh đã tìm thấy ứng cử viên hoàn hảo cho vị trí bạn đời của mình, nhưng rồi cũng lại là ảo tưởng tan vỡ. Anh thấy phát bệnh và mệt mỏi về chuyện đó.

Anh biết Seokjin chỉ đang sợ hãi và cô đơn. Anh biết rằng cậu chỉ là đang lo sợ cho cuộc sống của người bạn mình. Anh BIẾT tất cả điều này, và anh biết mình nên đối xử tốt với cậu, nhưng anh đang rất là bực bội!

Namjoon dành cả khoản thời gian lúc chạy về nhà để tự nhủ với bản thân rằng anh đã không công bằng với Jin. Anh chỉ là có hơi khó chịu với cậu một chút, và mọi thứ sau này rồi sẽ ổn thôi. Anh cũng đã cố gắng hết sức để xóa đi những hình ảnh về ánh mắt sắc nét và dáng vẻ hoàn hảo của Jin khỏi tâm trí của mình.

Nhưng nó khó khăn hơn nhiều so với anh nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro