Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi nó về nhà thì mụ ta với con Trinh hậm hực như muốn xe xát nó ra,vì hôm nay con Trinh bị mẹ của Gia Kiệt đuổi ra khỏi nhà ,con nhỏ ấm ức về kể cho mẹ nghe,và cho rằng tại nó con Trinh mới bị đuổi đi nhục nhã như vậy,vừa về đến nhà chưa hiểu rõ đầu đui thì nó đã bị mụ ta nắm đầu giật ngược đau đớn...

-Dì ơi tha cho con,con đau quá “Nó van xin trong tuyệt vọng

-Mày biết bây giờ là mấy giờ không,mẹ con tao ôm bụng đói chờ mày từ chiều đến giờ mày biết không”Bà quát vào mặt nó,con trinh lúc này rất hã hê cười khoái chí”

-Con xin lỗi con lập tức đi nấu ngay ..huhu dì tha cho con đi “ nó khóc vì rất đau “

-Tao không cần “Bà xô nó xuống sàn nhà rồi đạp tới tấp”

Thế đấy,bao nhiêu buồn bực điều trúc lên người nó như vậy đó,đánh nó bầm dập thân xác là thú vui của 2 mẹ con ả,nó đau đớn nhìn những vết thương trên cơ thể ,càng nghỉ lại thấy nghẹn ở lồng ngực,không biết nó phải chịu như thế này bao lâu nữa đây....

Tại Nhà Hắn ->

Bà đã thấy và cũng như đã hiểu về giới tiính của hắn,bà cũng không nói gì bà chỉ sợ cha hắn sẽ không chấp nhận ,bà thì rất thương con ,với lại hắn là con 1 trong gia đình,nhất định cha hắn sẽ bắt hắn lấy vợ sinh con đẽ cái,và nối tiếp sự nghiệp của ông,nếu truyền ra ngoài chắn chắn sẽ tổn hại đến gia đình ông,nên điều đó chắc ông sẽ không đồng ý,bà chỉ lo cho hắn ,tuy giấu được ông nhưng không thể giấu suốt đời được,bà e ngại không biết hắn sẽ đối mặt như thế nào,bà nhỏ nhẹ hỏi hắn

-Rồi con sẽ ăn nói với cha con như thế nào “Bà hỏi”

-Là sao mẹ,con không hiểu lắm về câu hỏi của mẹ cho lắm”Hắn toát mồ hôi giả vơ như không hiểu”

-Con không cần giả vờ,mẹ biết hết rồi “Bà nhìn chằm chằm vào anh”

-Con...”Anh ấp úng không biết nên trả lời như thế nào”

-Bắt đầu từ khi nào “bà hỏi nghiêm túc hỏi

-Chỉ mấy tháng nay thôi mẹ “anh ngại ngùng trả lời”

-Um...mẹ nói cho con biết trước,mẹ không phản đối,nhưng cũng không đồng ý việc đó,quan trọng là cha con,con làm sao được thì làm “bà nhìn anh”

-Con định,có cơ hội con sẽ nói cho cha biết”anh nhìn xuống dưới sàn nói”

-Mẹ không biết,con làm sao thuyết phục cha con được thì hẳn nói,thôi mẹ đi ngủ trước đây,con cũng nghỉ sớm đi “ bà nói xong bước đi lên phòng”

Cũng chính những lời nói của mẹ hắn,khiến hắn suy nghỉ không tài nào ngủ được,lúc đầu anh nghỉ khi bà biết chuyện chắc sẽ phản đối kịch liệt,nhưng không ngờ bà không có thái độ gì mà ngược lại,bà lại bảo anh thuyết phục cha mình,lúc này anh nhận ra người miệng luôn blala...lại dễ dàng như vậy,còn người điềm tỉnh như cha anh lại nguy hiểm như thế,suy nghỉ nhức đầu anh ngủ thiếp đi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro