Chương 7: Vật phẩm trang sức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói là yến hội, bản chất lại là tiệc giao lưu giữa các chủng tộc.

Đa phần chủng tộc dân phong thuần phát đều sẽ bị đặt ở một bên, âm ngoan xảo trá đều sẽ bị đặt sang một bên.

Nghe thật nhân tính đúng không? Đúng vậy, thực "nhân" tính.

Loại này chi tiết ở trong yến hội giữa nhân tộc có lẽ không có gì, nhưng ở trong yến hội với các tộc, vấn đề nhưng rất lớn.

Không phải các tộc hiền lành đều yêu thích hàng xóm hiền lành, cũng không phải các tộc âm hiểm đều thích ở với nhau.

Hơn nữa càng quá đáng hơn là nhân tộc lại bị đặt chung với các tộc hiền lành.

Lão Max nghiêm túc à? 

Đến cả Melt cũng không thể tin cha cô có thể làm ra loại hành động này.

Hoàn toàn chính là kéo thù hận.

Không, đại khái là do bọn quý tộc làm.

Một đám tự cho mình rất cao, lại hoàn toàn không rõ những năm gần đây bọn hắn có thể an nhàn phát triển hoàn toàn là do sự bảo hộ của các bộ tộc khác.

500 năm trước đại anh hùng Dvalin trước khi chết đã từng nhờ Sinh mệnh tinh linh tộc đảm bảo nhân tộc sẽ không bị hủy diệt trong 500 năm.

Chính hắn vì thế mất đi bản mạng thần khí cùng phải trợ giúp Sinh mệnh tinh linh khôi phục khi ấy đã chết đi sinh mệnh cổ thụ.

Kết quả hậu duệ của bọn hắn lại là một đám ngu ngốc mắt cao hơn trán, lợi dụng sự bảo hộ của Sinh mệnh tinh linh mà lên mặt.

Chỉ là rất tiếc, bọn hắn kiêu ngạo cũng không bao lâu, ngày mà lời hứa chấm dứt đã đến gần rồi.

Đến lúc đó cho bọn họ thử cảm giác tuyệt vọng.

Dù sao có cô cùng với vài vị hảo hữu ở đây, không đến nỗi nhân tộc chết hết, nhiều nhất thánh thành hủy liền xong việc.

Quay trở lại yến hội.

Không gian yến hội bị các đại hiền giả mở rộng ra rất nhiều, thậm chí trần nhà 4/5 khu vực yến hội đều bị mở ra để cho tộc người khổng lồ có thể tự do hoạt động.

Thậm chí có tộc thú nhân cùng á thú nhân đã bắt đầu ở bên kia bày quán bán đặc sản.

Dân phong thuần phát bọn họ cũng không chú ý nhiều như thế quy củ, chỉ cần có thể vui vẻ là được, này rất hợp ý của Melt cùng Irene.

"Miêu nhân tộc cửa hành đồ trang sức?" Irene

"Vào xem thử đi?" Melt

"Ừ!" Irene

Miêu nhân tộc từ xưa có tiếng với đôi bàn tay tuyệt với có thể tạo tác ra các trang sức đẹp đẽ nhất. 

"Xin chào quý khác!"

Vừa bước vào cửa hàng, liền có một cô tộc miêu nhân ra chào đón.

"Bọn tui muốn xem vật trang sức, giá cả không thành vấn đề."

Vừa thấy đáng yêu miêu nương, Irene liền bắt đầu trang nộn, rõ ràng tuổi đều vài trăm, chính là thích giả bộ như thiếu nữ tuổi đôi mươi.

"Xin theo vào đây."

Căn lều này mà đạo cụ ma pháp, tác dụng là phóng đại không gian bên trong, bên ngoài nhìn như cái lều nhỏ.

Thứ này từ tay của tộc người lùn, được tộc thú nhân rất ưa thích vì bọn họ thường xuyên di chuyển chứ không có chỗ ở cố định. 

Đi theo cô gái tộc miêu nhân vào trong, đập vào mắt hai người là vô số vật phẩm trang sức tinh xảo.

"Hai người cứ chọn lựa thoải mái, nếu cần giới thiệu hay tính tiền hãy cứ kêu tôi."

Cô nàng tộc miêu nhân, sau đó liền quay ra ngoài cửa.

Cũng không sợ bị ăn cắp, trên thực tế ở buổi tiệc này mất đồ bọn họ còn sẽ được bồi thường gấp đôi, hơn nữa nếu người trộm là nhân tộc như vậy thanh danh của nhân tộc sẽ lại ngã xuống, hơn nữa cường giả của tộc miêu nhân cũng có rất nhiều người ở chỗ này, cô cũng không sợ.

"Melt, em xem cái này thế nào?"

Irene đem một cái vòng cổ từ trên kệ lấy xuống, đưa tới trước mặt Melt.

Vòng cổ làm từ Hàn Băng Bảo Thạch, trên có in hình vuốt mèo, tuy vậy nhưng các hoa văn trên đó so với dễ thương nó càng như là tôn lên vẻ cao quý.

P/S: Hàn Băng Bảo Thạch: được tạo ra do sự pha trộn của mạch ma thuật bên dưới các con sông băng, số lượng thưa thớt, kém bền cũng như không thể khắc ma thuật lên nó, nhưng đồng thời lại rất đẹp mắt, vì thế trải qua công nghệ gia công bảo thạch của tộc người lùn mà trở nên hoàn mỹ, là trang bị cấp cao nhất của tộc miêu nhân, chỉ có hoàng gia mới mua nổi.

"Giúp ta mang lên thử đi."

Cũng không từ chối, Melt nói.

Ngay sau đó cô liền cảm nhận được một đôi tay dán sát da thịt vòng qua cổ cô.

Có chút ngứa.

Irene thật mau liền hoàn thành, sau đó cô liền kéo Melt về phía của một chiếc kính toàn thân.

"Một năm không thấy, mắt thẩm mĩ của cô cũng không giảm xuống."

Melt nhìn trong gương chinh mình, cười nói.

"Tất nhiên rồi, mặc dù thí luyện bận rộn ta mỗi ngày vẫn luôn dành hơn 5 tiếng đồng hồ để ôn tập mọi thứ cần lưu ý khi tiếp xúc với em."

Irene đáng thương nói, ẩn hình cái đuôi bắt đầu điên cuồng lắc lư.

"Ôn tập? Như, thế này sao?"

Xoay người, Melt thay đổi ngày xưa thẹn thùng đại tiểu thư tính nết, rất chủ động liền hôn lên Irene môi.

"Ưm~"

Irene rất phối hợp hé miệng, tùy ý lưỡi của Melt tràn vào.

Chỉ là Melt khiêu khích hành động, đối với một con rồng tới nói hoàn toàn là gợi hứng, bởi vì so với nhân loại nhỏ bé phổi, phổi rồng lớn hàng trăm lần cũng như thần kỳ hơn nhiều. 

Vì thế, vừa kịp công lên một phút Melt liền bị Irene ấn ở trên vách tường điên cuồng gặm, mãi tới năm phút sau cô đẩy ra mới có tác dụng.

"Hừ, thật là."

Thở hổn hển, mặt đỏ Melt có chút không thể nề hà nhìn vẻ mặt vô tội Irene.

Tại sao người yêu cô lại là rồng cơ chứ, thế này đứng nói chuyển chức, thậm chí liền phản kháng đều làm không được.

Long tộc thần kỳ thể dịch liền có thể nuốt trọn ý thức cô, liền đạo cụ lẫn phép thuật đều không thể hóa giải.

"Tính tiền đi."

Melt nói, liền mang theo vẻ mặt thỏa mãn Irene ra tính tiền.

Chỉ là vừa ra khỏi chỗ, liền nghe được bên ngoài truyền đến âm thanh.

"Hạ tiện thú nhân, đây là cách ngươi đối xử với bọn ta?!"

Nghe câu này, Melt liền cảm thấy thời gian nhàn nhã của cô biến mất.

Về tình về lý đều sẽ xảy ra, đã đoán được, nhưng khi xuất hiện lại làm người vô cùng cảm thấy phiền phức vấn đề tới rồi.

Nhân loại cùng thú nhân xung đột.

'Qua xem?'

'Đồng ý.'

Trao đổi ánh mắt với Irene, Melt liền cất bước đi tới hướng âm thanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro