1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Wattpad : bachninhnguyet1224

Đoản

"Nhóc con, em lại giận anh nữa sao? "

"Hừ..! Thèm vào giận anh! Anh đi mà kiếm mấy đứa em gái nuôi gì đó mà dỗ! "

Anh cười, nụ cười ấm áp như gió xuân.

"Thôi nào, anh sẽ không thế nữa. Nhé? "

"Anh hứa đó! " Cô sà vào lòng anh dỗi hờn.

Anh và cô yêu nhau đã lâu, tình cảm sâu nặng, có lẽ không gì lay chuyển.
Cho đến một ngày, một người con gái xuất hiện.

Cô ta bắt đầu xuất hiện xung quanh anh nhiều hơn, cô ta luôn trong tình trạng 'gió thổi là bay', cô nhìn cũng phát ghét. Nhưng sẽ không sao nếu như việc cô chỉ là con nuôi của gia đình họ Bạch bị lộ, và đau khổ hơn nữa, đó là cô ta chính là con gái thất lạc lâu năm của họ.

Cô ta nói cô không xứng với anh. Cô ta nói cô chỉ là đứa con bị bỏ rơi. Cô ta nói hôn ước giữa hai gia đình chỉ có cô ta mới xứng.

Trong cơn tuyệt vọng, cô đến tìm anh, cô nghĩ anh sẽ không bỏ rơi cô. Nhưng khi đến họ không cho cô vào, họ nói anh bảo không muốn nhìn thấy cô nữa, anh bảo cô không xứng đáng..

Cô cười chua xót, cô bắt đầu quyết tâm trở nên giàu có, để chứng minh cho họ thấy rằng không cần gia đình quyền thế, cô cũng có thể trưởng thành!

Và cô đã làm được. Hôm nay, cô đến tìm họ, để cho họ thấy, hối hận vì ngày trước đã đuổi cô đi. Nhưng cô vẫn không gặp được anh.

Họ dẫn cô ra một ngôi mộ có bia đá ghi tên anh.
Người ta nói, lúc đó anh đã năn nỉ cha đừng đuổi cô nhưng không được, anh bị nhốt vào phòng.
Người ta nói, lúc cô đi anh đã cố gắng ra ngoài đuổi theo rồi bị tại nạn xe.
Người ta nói, trước khi nhắm mắt, anh liên tục hỏi "An Tử đã về chưa? "

-----

#ann

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro