Chương 107: Tiếp Tục Đả Kích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bữa tiệc tiếp tục tiến hành, Phi Nhung kéo tay của Kiều Nam, nhưng bất kể đi đến đâu, cũng sẽ cảm nhận được một tầm mắt dừng ở trên người của cô, khiến cô không cách nào bình tĩnh được

Những người khác ở đây mới vừa trải qua một màn ký giả tới chào hỏi kia, đã biết, vị tiểu thư xinh đẹp bên cạnh Kiều đại tổng giám đốc, chính là vợ của Nguyễn Mạnh Quỳnh tổng giám đốc của tập đoàn Nguyễn thị năm năm trước oai phong trên thương trường, mặc dù không hiểu tại sao hôm nay cô là bạn gái của Kiều Nam, còn lạnh nhạt để mặc chồng sang một bên, mà Nguyễn đại tổng giám đốc một chút cũng không tỏ thái độ gì.

Khó tránh khỏi có người bắt đầu suy đoán, có phải vợ chồng hai người nảy sinh mâu thuẫn gì không?

Nghĩ như vậy, một số ít phụ nữ trẻ tuổi bắt đầu rục rịch. Mặc dù năm năm này, Mạnh Quỳnh đã ra khỏi tầm mắt của mọi người, nhưng phong thái ngày xưa của anh vẫn như cũ ở trong lòng của các cô, lúc này thấy anh thậm chí còn đẹp trai trầm ổn hơn so với năm năm trước mấy phần, trong lòng không khỏi bắt đầu ảo tưởng, nếu vợ chồng thật sự bất hòa, như vậy mình không phải sẽ có cơ hội có thể thò chân vào sao?

"Tổng giám đốc Nguyễn, có thể cùng tôi nhảy một điệu không?"

Cô ta nổi danh là gái gọi hạng sang, biết thừa dịp tình huống như thế mà vào, cho dù cuối cùng không được làm Nguyễn phu nhân, chỉ làm tình nhân hoặc chỉ là tình một đêm, cô ta cũng đã có lời rồi.

Cô ta tính đến thế nào, cũng thấy được có lời!

Ánh mắt Mạnh Quỳnh thủy chung dừng ở trên người của Phi Nhung, hôm nay cô mặc một bộ lễ phục đem bả vai cùng cánh tay lộ ra ngoài, phần lưng còn thiết kế rỗng, nhìn cánh tay kia cứ dán chặt vào phần lưng của cô, sắc mặt của anh càng ngày càng trầm

Trong lòng thầm nguyền rủa, tên Kiều Nam chết tiệt, khiêu vũ thì khiêu vũ, chẳng lẽ tay lại không thể an phận chút nào sao?

Trong mắt ngọn lửa ghen tỵ đang thiêu đốt, căn bản không chú ý tới người phụ nữ bên cạnh đến gần

"Kiều đại ca, tay của anh..."

Phi Nhung sớm đã muốn nói ra, cảm thấy tay của Kiều đại ca di động trên lưng mình, không biết nên làm thế nào cho phải

"Xuỵt!"

Đôi mắt xanh của Kiều Nam thoáng qua một tia sáng, anh là cố ý, bất quá còn chưa đủ. Mạnh Quỳnh mới vừa rồi đem Nhung Nhung đi, làm cái gì, anh như thế nào lại không biết

Người đàn ông này hoàn toàn chính là một con thú động tình, mà biểu tình của Phi Nhung, rõ ràng là đang thất vọng, dám khi dễ Nhung Nhung của anh, không thay cô trừng phạt anh ta thật tốt, anh sao có thể dằn nổi cơn giận này?

Theo bản năng, ôm Phi Nhung càng chặt hơn, khiến cô tựa vào trong ngực của mình, Kiều Nam cúi người nhỏ giọng nói ở bên tai cô

"Anh không có ý gì khác, chỉ muốn cùng em gái nhảy một điệu cho thật tốt thôi!"

Thuận tiện khiến con thú kia nếm mùi ghen tỵ dày vò

Nghe anh nói vậy, Phi Nhung cũng không nói gì, chỉ là, thỉnh thoảng khi xoay người, cô lại nghiêng mắt nhìn về Mạnh Quỳnh, cũng nhìn thấy trên mặt của anh tựa như đen đến không thể đen hơn được nữa, đến giờ anh ấy còn nhìn mình sao?

Thời điểm xoay người, cô không kìm lòng được nhìn sang, phát hiện sớm đã không còn bóng dáng của Mạnh Quỳnh, Phi Nhung trong lòng cả kinh? Đi đâu rồi?

"Tổng giám đốc Nguyễn, anh khiêu vũ thật giỏi!"

Bên cạnh truyền đến một giọng nói mềm mại đáng yêu, khiến Phi Nhung ngẩn ra, thấy người phụ nữ kia dựa vào một người đàn ông, trong lòng đột nhiên trầm xuống, giống như thấy được tình cảnh của năm năm trước, Mạnh Quỳnh vô cùng thân thiết ôm người phụ nữ khác ở trước mặt cô muốn kích thích cô

Cô cho rằng anh mới vừa rồi nói yêu cô là thật, nhưng là...

Trong lòng trồi lên một tia chua xót, trong mắt Phi Nhung hiện lên một mảnh đau thương...

Cô nhắm mắt lại, không muốn nhìn nữa càng nhìn càng khiến lòng đau nhói, vùi đầu vào lòng Kiều Nam, nhưng, cô vẫn nghe rất rõ ràng giọng nói cô gái kia

Sao giọng nói ấy lại tràn đầy tình cảm đến vậy

"Tổng giám đốc Nguyễn, tối nay em có rất nhiều thời gian, hai chúng ta sẽ làm gì đây?"

"Tổng giám đốc Nguyễn, đợi lát nữa chúng ta đi uống rượu, sau đó..."

Phi Nhung càng nghe, trong long lại càng đau đớn, nghĩ đến vừa rồi người đàn ông này còn chiếm đoạt lấy minh, nhưng giờ lại ôm một người khác, còn có cả một kế hoạch lãng mạn vào tối nay! Cô trong lòng cười khổ, cô quá ngây thơ rồi! Cô suýt chút nữa tin tưởng, anh thật sự đã thay đổi!

Mạnh Quỳnh không thể nhìn thấy biểu cảm của Phi Nhung, nhưng, nhìn cô vùi đầu trong lòng Kiều Nam, sắc mặt càng ngày càng tím lại, anh chỉ muốn lợi dụng người phụ nữ này, để đi vào sàn nhảy, nhắc nhở Kiều Nam đừng có những cử chỉ thân mật với vợ anh nữa, nhưng không ngờ người phụ nữ bị anh lợi dụng lại tưởng anh để ý đến cô ta!

"Tổng giám đốc Nguyễn..."

"Câm miệng!"

Mạnh Quỳnh lạnh lùng nói, đẩy cô ta ra, cô ta lảo đảo rồi ngã nhào xuống đất!

Nhưng anh chỉ nhàn nhạt liếc cô ta một cái, không đếm xỉa đến ánh mắt mọi người xung quanh, nhìn về phía Kiều Nam

"Tổng giám đốc Kiều, anh cũng nên cho tôi mời vợ mình nhảy chứ?"

Mạnh Quỳnh nhấn mạnh hai chữ vợ tôi, tư tưởng độc chiếm rõ ràng, anh đang sắp phát điên rồi, tận mắt thấy cảnh Phi Nhung chôn chặt trong lòng Kiều Nam, chỉ muốn kéo cô ngay lập tức ra khỏi người Kiều Nam

Kiều Nam nhíu mày, đang muốn buông cô ra, nhưng lại bị cô nắm lấy áo, ngẩng đầu lên với khuôn mặt tươi cười, nhìn anh lắc đầu

"Không cần..."

Cô nói, hai chữ này, Kiều Nam đã nghe rõ, Mạnh Quỳnh cũng nghe rõ ràng, ngay cả mọi người chung quanh cũng đều nghe được rất rõ ràng, tất cả mọi ánh mắt đều chăm chú quan sát ba người này

Đôi mắt màu lục của Kiều Nam lóe sáng, liếc nhìn anh, mang theo vài phần đắc ý, trong mắt lóe ra ánh sáng, thật giống như đang nói: nhìn cho kĩ đi, không phải là tôi muốn níu kéo, mà chính Nhung Nhung không bỏ được tôi thôi!

Sắc mặt Mạnh Quỳnh không thể đen hơn được nữa, trong lòng khổ sở, không cần? Nhung Nhung cứ như vậy muốn cùng Kiều Nam khiêu vũ, hay là vì hành động xúc động trên lầu của mình vừa nãy mà giận?

Nhưng mặc kệ vì lí do gì, trong lòng anh mặc dù áy náy, nhưng cũng không muốn mặc cho cô ôm Kiều Nam khiêu vũ, bị tên đê tiện kia ôm ấp!

"Nhung Nhung..."

Mạnh Quỳnh nhỏ giọng kêu tên cô, Phi Nhung nghe được tiếng gọi của anh, trên người giống như bị luồng điện chạy qua, nhớ lại Mạnh Quỳnh đã đối xử khiếm nhã với mình ở trên lầu

Nắm thật chặt ống tay áo Kiều Nam, cô không biết mình nên đối mặt thế nào với việc ấy!

Cô bởi vì anh cùng người phụ nữ khác khiêu vũ mà không vui, nhưng, khi anh hướng về phía cô, cô lại không biết phải cư xử ra sao!

Người chung quanh bắt đầu suy đoán, Tổng giám đốc Nguyễn cùng Nguyễn phu nhân có thể đang mâu thuẫn, Nguyễn phu nhân rõ ràng đang giận Tổng giám đốc Nguyễn. Tổng giám đốc Nguyễn lòng tràn đầy hối hận muốn xin vợ tha thứ

Có người còn đi tới bên Phi Nhung, khuyên nhủ

"Nguyễn phu nhân, cho dù Tổng giám đốc Nguyễn đã làm sai điều gì, nhưng nhìn anh ấy hối lỗi đến vậy, cô cũng nên cho chồng mình một chút thể diện chứ"

Phi Nhung khẽ cau mày, cho anh ấy chút thể diện?

"Đúng vậy, đúng vậy! Nguyễn phu nhân, mỗi khi tôi cùng chồng mình cãi nhau, đều là tôi làm hòa trước, nay Tổng giám đốc Nguyễn lại trước mắt nhiều người lấy lòng cô như thế, cô đừng quá cố chấp. Trước mặt nhiều người như vậy, lòng tự trọng của đàn ông một khi bị tổn thương thì khó phục hồi lắm đấy."

"Đúng đó, Nguyễn phu nhân, coi chừng tổng giám đốc lại nổi giận! Cô nên cùng anh ấy nhảy một điệu"

Một người khác liếc mắt nhìn cô gái vừa rồi bị Mạnh Quỳnh đẩy ngã, trong mắt tràn ngập khinh thường.

Những người này đều là các mệnh phụ cao quý, hơn nữa chồng họ là chủ các công ty cùng tập đoàn Nguyễn thị đều có mối quan hệ làm ăn, nếu có thể nhân sự tình lấy lòng Tổng giám đốc Nguyễn, như vậy đối với chồng của họ chỉ có lợi không có hại!

Phi Nhung nghe họ khuyên nhủ, gương mặt đỏ bừng, mọi người đều đang nhìn vào cô, tựa hồ đang chờ mong cử động của cô, liếc mắt nhìn Mạnh Quỳnh, anh đang cười ôn hòa, duỗi tay về phía cô, thật giống như đang nói với cô anh không để bụng hành động của cô với Kiều Nam vừa rồi

Cô biết nhưng vẫn không để ý tới anh, quả quyết nhìn đi nơi khác!

Kiều Nam nhìn thấy, khóe miệng thoáng chút ý cười, đưa tay khẽ vuốt ve tóc cô, giống cử chỉ thương yêu của người anh dành cho đứa em gái mình yêu quý

"Đi đi thôi"

Nhẹ nhàng đẩy, cơ thể Phi Nhung xoay tròn, Mạnh Quỳnh giang tay, đón cô vào trong ngực

Tiếng vỗ tay vang lên, như chúc mừng đôi vợ chồng này!

Cô cảm thấy tay anh đang đặt bên hông mình, nghĩ đến chuyện vừa rồi ở trên gác, trong lòng không khỏi run lên

"Thật xin lỗi, về sau không có sự đồng ý của em, anh nhất định sẽ không dám cư xử với em thế nữa"

Mạnh Quỳnh nhỏ giọng nói bên tai cô, trong lòng khổ sở, rõ ràng là vợ chồng, hai vợ chồng thân mật đâu có gì sai

Haiz, ai bảo anh đã từng phạm nhiều sai lầm lớn như vậy, hôm nay Nhung Nhung có thể đứng bên cạnh anh, cũng đã là ông trời thương anh lắm rồi, cho nên, anh sẽ quý trọng, sẽ không để cho cô bị tổn thương nữa!

Phi Nhung nghe được lời xin lỗi của anh, trong lòng ngẩn ra, trước kia Mạnh Quỳnh chưa từng đối xử với cô như vậy, chưa bao giờ anh nói xin lỗi cô!

"Anh..."

Cô không dám nhìn vào mắt anh, chỉ nhìn chằm chằm vào lồng ngực

"Tôi không biết năm năm qua chuyện gì đã xảy ra, nhưng mà cuộc hôn nhân của chúng ta vẫn tồn tại sao?"

"Vẫn luôn tồn tại, vợ của anh chỉ có em"

Mạnh Quỳnh kích động nói, vội vàng tỏ rõ mình chỉ coi cô là vợ, về phần Phạm Tình Yên, năm năm trước anh cũng đã đuổi cô ta đi!

"Nhưng..."

Cô nhìn anh, vợ anh chỉ có cô sao? Không biết vì sao, trong lòng cô lại nảy sinh cảm xúc khác thường!

"Em muốn nói gì?"

Mạnh Quỳnh giữ nụ cười trên môi, theo giai điệu của bản nhạc mà dìu cô khiêu vũ

Phi Nhung hạ mi mắt, trong lòng rối rắm, mình có nên nói không? Nói xong, anh sẽ có phản ứng như thế nào?

Nhưng là, cô lại muốn nhìn một chút, anh rốt cuộc sẽ có phản ứng như thế nào! Mạnh Quỳnh có thật là đã thay đổi!

Trong mắt kiên định, cô lần nữa ngẩng lên nhìn anh...

[Anh QMN thích hành bản thân hén? Có chiêu sài quài, rồi hồi sám hối hong kịp:)]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro