[H] 26. Phá trinh người đẹp, cặc lớn chà đạp lồn non (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 26. Phá trinh người đẹp, cặc lớn chà đạp lồn non (2)

-

Trong chớp mắt, bàn tay to lớn của hắn giật phăng áo trên ngực thiếu niên, những chiếc cúc yếu ớt bật tung, để lộ đôi vú đào mơn mởn nhô cao.

"Ưm ah... Đừng mà, em không muốn, em sẽ chết mất... Đừng, xin đừng!"

Hứa Chu liên tục lắc đầu vùng vẫy, vòng eo mềm mại trắng ngần uốn éo trên giường, làm xô lệch cả ga trải.

Đôi chân thon dài của em đạp lung tung, như một con thỏ sắp bị giết thịt, bùng nổ sức mạnh cuối cùng dưới áp lực của cái chết.

Nhưng thỏ vẫn chỉ là thỏ, dù có vùng vẫy thế nào cũng không thoát khỏi số phận trở thành miếng mồi ngon trong miệng dã thú được.

Nước mắt tuôn trào như đê vỡ, Hứa Chu hoảng loạn mở to mắt, khóc lóc van xin Giang Hạc Giác đang mân mê chỗ nhạy cảm của mình.

"Đừng mà, đừng làm em... hu hu... Em sẽ chết mất, em sai rồi, em sai rồi, em đã lên giường với rất nhiều người, em dơ lắm, xin đừng làm em mà..."

Hứa Chu khóc không ra tiếng, nhưng Giang Hạc Giác đã chen vào giữa hai chân em, từ đây em đã không thể vùng vẫy được nữa.

Ngón tay thon dài của hắn không do dự xâm nhập vào lỗ hoa hồng nhuận, người đẹp đau đớn rên rỉ, vách trong còn hơi khô ráo vội vàng mút lấy ngón tay gã đàn ông, dịch nhầy từ trong cơ thể tuôn ra, cái lỗ thịt dâm đãng nhanh chóng trở nên ướt át, rồi mềm mại dưới sự thấm ướt của từng đợt ái dịch.

"Đồ hạ tiện, lồn dâm chưa gì đã bắt đầu ra nước rồi!"

Giang Hạc Giác rút ngón tay ra, tát mạnh một cái vào con bướm thịt đang run rẩy kia, phát ra tiếng vỗ giòn tan ướt át.

Hứa Chu kêu thét lên đau đớn, hột le của em nhói buốt, thịt non bên trong lỗ nhỏ điên cuồng co giật.

Em nức nở thở dốc dữ dội, vẫn còn van nài thảm thiết, "Em sợ lắm... Em không muốn! Đừng làm em, em xin lỗi, em xin lỗi... Em không nên đùa giỡn tình cảm của các anh, em không nên thế, em sai rồi, em thật sự biết mình sai rồi..."

Người đẹp khóc quá đỗi thương tâm, từng chữ từng chữ như muốn khóc đến khan giọng, làn da trắng nõn ửng lên một màu đỏ bệnh hoạn, vẻ mặt đẫm nước mắt yếu ớt đến độ càng khiến người ta muốn chiếm đoạt hơn nữa!

Giang Hạc Giác cứ lặp đi lặp lại bốn chữ "đùa giỡn tình cảm" trong lòng, cơn giận dữ trào dâng!

Nghĩa là gì?

Hóa ra trước giờ em ấy chỉ đang chơi đùa với tình cảm của hắn mà thôi, chưa bao giờ yêu hắn thật sao?

Hứa Chu vẫn chưa nhận ra mình đã lỡ lời, em chỉ đang tìm kiếm người có thể cứu mình trong vô thức, đôi mắt ướt át sũng lệ.

Nhưng lúc này, ngón tay của Giang Hạc Giác lại chen vào cửa âm đạo, hai ngón cùng lúc, bực bội mà thô bạo ra vào, chất nhờn ướt át dính đầy tay hắn.

Hắn không chuẩn bị kỹ ngay từ đầu, khiến Hứa Chu đau đớn cong người, khóc còn dữ dội hơn, "Đau quá, đau quá! Em sợ lắm hu hu... Ông xã tha cho em đi..."

Hứa Chu bối rối cầu xin, đôi mắt em đỏ hoe vì khóc, giọng nói lại không ngừng run rẩy vì đau đớn.

Nhưng em càng khóc thì dương vật của mấy gã đàn ông càng cứng.

"Sướng đúng không? Rên đĩ hơn nữa đi chứ."

Giang Hạc Giác không có ý định rút ngón tay ra, ngược lại còn mở rộng một cách thô bạo hơn, khiến Hứa Chu khóc thét liên hồi. Mồ hôi thấm ướt mái tóc đen, rối bời quấn quýt trên gương mặt nhỏ nhắn hồng hào quyến rũ của em.

Tim Hứa Chu đập như trống, cổ họng đau rát.

Em không thể trốn nữa, không thể trốn thoát nữa...

Giang Hạc Giác bực bội vuốt ve dương vật đã cương cứng đến mức khó chịu của mình vài cái, hắn đã mất hết kiên nhẫn để mở rộng.

Với con đĩ nhỏ trăng hoa này, không nên cho em một bài học sao?

Hắn ấn dương vật nóng bỏng của mình vào khe hở hồng hào mịn màng, chật hẹp, non tơ... Giang Hạc Giác thậm chí còn nghi ngờ nếu mình cứ thế mà đâm vào, Hứa Chu sẽ chết thật.

Lê Thú đợi không kiên nhẫn nổi, ánh mắt gã nặng nề rơi xuống thân hình mảnh mai trắng nõn của người đẹp, cứ như lưỡi dao sắc mang theo ý đồ xâm lược không thể bỏ qua.

"Nếu cậu không nỡ thì để tôi."

Lê Thú cười lạnh, gương mặt anh tuấn trở nên vô cùng âm u, ánh mắt càng lạnh lẽo đáng sợ. Gã gằn từng chữ từng chữ nói: "Tôi muốn làm cho cái lồn của con đĩ dâm này nát bét!"

"Không nỡ à?" Giang Hạc Giác nhạo báng, giơ tay nắm lấy gương mặt nhỏ nhắn đẫm nước mắt của Hứa Chu, hỏi: "Em có gì đáng để tôi thương xót chứ?"

Hứa Chu run rẩy không thốt nên lời, cổ họng nghẹn đau.

Dương vật nóng bỏng của người đàn ông nặng nề đặt lên bụng dưới của em, những đường gân nổi cuộn trên thân cọ xát vào âm vật khiến nó sưng đỏ, cảm giác đau đớn và khoái cảm tê dại cùng lúc dâng lên, bụng dưới co thắt, nước dâm ướt nhẹp chảy tràn, đùi non trắng nõn trơn ướt một mảng.

Giang Hạc Giác chăm chú nhìn vào mép lồn hồng hào nhỏ xinh, dương vật to đen tím xấu xí ép xuống, bàn tay to lớn bóp chặt eo thon của thiếu niên, ngăn em vùng vẫy trốn chạy.

Hứa Chu khóc thét van xin không ngừng, "Đừng, em xin lỗi, em... Aaaaa-"

Con cặc nóng bỏng của gã đàn ông chen vào cái lồn non mềm, môi âm hộ bị lật ra, cửa mình hồng nhỏ hẹp vô cùng khó khăn ngậm lấy đầu dương vật to bằng nắm tay trẻ con, không ngừng co rút.

Địt lồn quả nhiên rất sướng.

Giang Hạc Giác vốn là trai tân nhưng cũng như được chỉ dẫn, hắn nhìn chằm chằm vào cái lồn non trắng hồng đang run rẩy, nắm chặt eo Hứa Chu, lại thúc sâu thêm vài phân.

"Ah! Ahh..."

Lúc này, tiếng rên rỉ của Hứa Chu đã biến điệu, không còn ngọt ngào quyến rũ nữa, mà trở nên đứt quãng và khó nhọc, như thể hơi thở đã bị cây gậy thịt kia cắt đứt.

Mồ hôi lạnh tức thì thấm ướt lưng em, nửa người dưới như thể bị con cặc đáng sợ đó xé làm đôi vậy!

Đau quá, đau quá...

Em run rẩy giơ hai tay muốn bò đi, tiếng thét tuyệt vọng nghẹn lại trong cổ họng, đau đến mức không thể cất tiếng, chỉ có thể nức nở đau đớn thảm thương. Gương mặt nhỏ nhắn của em tái nhợt, con ngươi và lông mi rung lên dữ dội, trông như sắp chết đến nơi.

Nhưng lúc này, Giang Hạc Giác mới chỉ đưa được phần đầu khấc vào mà thôi.

"Đĩ dâm mau thả lỏng ra, định kẹp đứt cặc tôi à?" Giang Hạc Giác cũng nhịn đau đến khó chịu cực độ, hơi thở hắn gấp gáp, mồ hôi rịn ra ở thái dương.

Quá chặt, con đĩ dâm tiện này quý trọng bản thân lắm, rõ ràng là chưa từng làm tình với thằng đàn ông nào khác, cái lồn non chặt đến đáng sợ, vừa ướt vừa nóng.

Giang Hạc Giác phải dồn hết sức lực mới có thể kiềm chế được không bạo lực mà thúc thẳng tới.

Hứa Chu đau đến nỗi hoa mắt chóng mặt, không biết bao lâu sau mới khóc lên như sụp đổ, "Đau quá... đau quá! Em không muốn làm với anh, thả em ra, tha cho em đi!"

Cái lồn non chưa trải sự đời bị nong ra đến cực hạn, phần thịt hồng ở hai bên mép lồn bị căng đến trắng bệch, như thể chỉ cần dùng sức thêm chút nữa là sẽ rách toạc ra.

Giang Hạc Giác sốt ruột đưa tay cấu vào âm vật nhô cao của thiếu niên, đầu ngón tay có vết chai của hắn dùng sức xoa nắn ép mạnh, hạt thịt nhạy cảm đã chín mọng bị đối xử thô bạo như vậy, khoái cảm lại lan từ giữa đùi ra toàn thân, cho đến khi Hứa Chu bị xoa đến co giật bụng dưới, lại một dòng nước lồn nóng hổi tanh ngọt trào ra...

Âm đạo ẩm ướt dường như đã thả lỏng đôi chút, chậm rãi bắt đầu mút lấy dương vật đã cắm vào của gã đàn ông. Dịch nhầy nóng hổi thấm ướt đầu dương vật, khiến Giang Hạc Giác tê hết cả đầu vì sung sướng.

Nhân lúc ống thịt trơn ướt, Giang Hạc Giác mạnh mẽ thúc hông, thân dương vật cứng rắn nóng bỏng cuối cùng cũng tiến vào được một phần. Càng đi sâu vào bên trong, vách thịt bên trong lồn non bắt đầu chủ động co bóp, như thể có vô số chiếc miệng mềm mại đang tự giác liếm mút, hút mớp phục vụ cặc hắn vậy.

"Aaaaa... Đừng, đừng đâm nữa, sắp hỏng mất, em sắp bị đâm hỏng rồi..."

Hứa Chu khóc nức nở không ngừng, giọng nói mềm mại run rẩy, em hổn hển dữ dội hít lấy không khí, lông mi rung động, tròng mắt hơi trợn ngược, như thể có thể ngất đi bất cứ lúc nào vì bị đụ quá tợn.

Thấy vậy, Giang Hạc Giác tất nhiên không cho em cơ hội ngất đi, dương vật không do dự lại một lần nữa nắc sâu vào, cho đến khi chạm phải lớp chướng ngại mềm mại kia, khóe môi hắn nở một nụ cười châm biếm, "Màng trinh của đĩ nhỏ sắp bị tôi đâm thủng rồi..."

"Không, đừng mà..."

Gã đàn ông mắt điếc tai ngơ, hắn hung hăng thúc hông, màng thịt mỏng manh yếu ớt bị cây gậy nóng bỏng như sắt thép đâm thủng một cách tàn nhẫn! Máu trào ra...

Hứa Chu trợn tròn đôi mắt, miệng vô thức phát ra vài tiếng rên rỉ dính nhớp, eo lưng em cong ngược co giật, tròng mắt run rẩy, đầu lưỡi mềm mại thè ra một cách mất kiểm soát, đôi mắt mất tiêu cự nhìn chằm chằm vào khoảng không vô định, nước mắt tuôn rơi không ngừng...

Trông em như một con búp bê vải rách nát đã bị người ta chơi đùa đến hỏng rồi.

Trái tim Giang Hạc Giác thắt lại không kiểm soát được, nhưng trong lòng hắn lại âm thầm nảy sinh một cảm giác khoái lạc méo mó.

Cả đời này, hắn chỉ yêu mỗi mình Hứa Chu.

Hắn vốn kiêu ngạo, coi thường đứa con hoang này, nhưng lại dần dần sa ngã và đắm chìm trước sự tấn công dai dẳng của em.

Hắn tin vào những lời đường mật của Hứa Chu, muốn mãi mãi ở bên nhau, kết hôn, thậm chí là sinh con - nhưng kết cục lại là, hắn chỉ là một trong những đối tượng bị Hứa Chu đùa giỡn tình cảm mà thôi!

"Đồ đê tiện!"

Khi phần đầu khấc đã hoàn toàn vào được rồi, mọi thứ tiếp theo đều trở nên dễ dàng hơn nhiều.

Dương vật có kích thước khủng khiếp không chút thương tiếc nắc vào hung bạo, cái bụng trắng mềm phẳng lì lập tức bị đâm lồi lên thành hình dáng con cặc, Hứa Chu khóc gào sụp đổ, chỉ cảm thấy nội tạng của mình dường như đã bị ép đến biến dạng!

"Aaaaa! Cứu em..." Hứa Chu bị hắn địt muốn văng cả não, em khóc thét gào thảm cầu cứu.

Mép bướm hồng nhạt bị căng đến trắng bệch, thịt non chặt cứng siết lấy một cây gậy thịt dữ tợn đáng sợ tột cùng, gốc đùi em sưng đỏ, nước lồn tuôn chảy không ngừng.

Giang Hạc Giác càng lúc càng đắc ý, con cặc thô to xấu xí của hắn tuy chưa hoàn toàn đâm vào hết, nhưng hắn đã nóng lòng không đợi được mà bắt đầu ra vào, thịt non trơn ướt bị cây gậy thịt kéo ra một chút, rồi lại thúc vào một cách mạnh mẽ, tiếng nước vang lên chùm chụp.

"A! A! A! Hu hu... đau quá, chậm lại một chút, sâu quá rồi..." Giọng Hứa Chu khàn đặc vì khóc, lần đầu tiên làm tình đã cặc ngựa nắc mạnh như vậy, cả người em như đang ở bên bờ vực sụp đổ.

Nhưng khi Giang Hạc Giác càng đâm sâu vào, càng thúc càng trơn, cây gậy thịt lún vào nhiều hơn, lỗ nhỏ ướt đẫm nước, đầu dương vật ép vào cửa tử cung mỏng manh yếu ớt.

Hứa Chu bỗng nhiên trợn mắt, lồn đĩ co thắt đầy căng thẳng, một luồng dâm thủy lại tuôn ra ròng ròng, em nức nở gào thét không ngừng.

"Đây là cái gì vậy? Là tử cung của Chu Chu đúng không?" Giang Hạc Giác thử thọc vào vài cái, cái miệng nhỏ đó lập tức e thẹn mút liếm đầu dương vật, như thể đang mời gọi gã đàn ông, để hắn không chút thương tiếc mà nghiền nát người đẹp!

Giang Hạc Giác phê đến tê cả da đầu, hắn thở hổn hển nặng nề, "Nếu bắn vào trong này, Chu Chu sẽ mang thai nhỉ?"

Hứa Chu bị hai cú thúc đó làm cho eo lưng tê dại, trong mắt em tràn đầy sợ hãi, em khàn giọng van xin thảm thiết, "Đừng, em sẽ bị, bị làm hỏng mất... Aaa!!"

Giang Hạc Giác không thèm đếm xỉa gì, theo động tác cơ thể ép xuống, đầu cặc chen vào cửa tử cung ướt át chật hẹp, Hứa Chu bị khoái cảm và nỗi sợ hãi tột cùng nhấn chìm, em thét lên, "Không, đừng đâm vào đó, cứu em... Ai đó cứu em với... Aaa!!"

Thân hình mềm mại của người đẹp bé nhỏ không ngừng vùng vẫy, em vô thức nhìn quanh, đám đàn ông đó lại đang nhìn em chằm chằm, ánh mắt thèm thuồng hung ác.

Tầm mắt Hứa Chu chỉ còn lại sự mờ nhòe, em run rẩy đưa tay ra, vươn về phía người đàn ông anh tuấn lạnh lùng ở xa xa.

"Cứu em... anh ơi, cứu em với..."

















-

Lời thì thầm của tác giả

Giang công chúa là người có được lần đầu tiên của cục cưng.

Giáo sư không quan tâm đến cái màng truynh của người đẹp đâu, thầy ấy muốn còn nhiều hơn thế nữa.

Anh cả thì... Anh cả cũng muốn làm lắm chứ, rất muốn luôn, nhưng mà ảnh lại siêu cấp mạnh miệng.

Còn vị họ Lê nào đó thì, trong lúc hẹn hò với Chu Chu người dê xồm cục cưngg nhiều nhất chính là gã; còn Giang công chúa siêu ngoan, cục cưng không cho hắn đụng nữa thì dù cho không tình nguyện hắn cũng sẽ rút tay ra. Thế nên là, mọi người hiểu rồi đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro