Chương 11 : Sống chung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Annh

" Sao anh lại làm vậy?"

Xuân Vũ đứng bên đường , nhìn Lý Thước bằng ánh mắt phàn nàn

Lý Thước ý cười rất sâu :" Vậy em có thể tự trả không "

Xuân Vũ lập tức ỉu xìu , chỉ có thể cúi đầu xuống vì không còn cách nào

Lý Thước nhìn cô đầu tóc rối bời , nước mắt đầy mặt hơn nữa chỉ xách một cái túi , không nhịn được hỏi :" Em định ngủ ở đâu?"

Xuân Vũ vẫn cúi đầu đáp :" Khách sạn "

" Em có cảm thấy vào điểm này , ở khu vực này có khách sạn nào cho em thuê không?"

" Hay là , em định đến khách sạn năm sao?"

Xuân Vũ càng khó để trả lời

" Tôi sẽ đi tàu điện ngầm đến nhà người bạn , tiền kia tôi sẽ trả lại "

Nói xong Xuân Vũ quay người rời đi , Lý Thước giữ chặt cô rồi nói :" Về nhà anh"

" Anh!" Xuân Vũ lập tức kinh hãi , lập tức hất tay Lý Thước lại bị Lý Thước gắt gao nắm lấy

Hai mắt nhìn thẳng vào Xuân Vũ , làm cô không có chỗ nào để trốn

" Anh vốn nên phụ trách với em"

" Không cần " Xuân Vũ kiên quyết từ chối

Lý Thước nhíu mày :" Trương Lệ đối với em như vậy , em bất an cái gì? "

Xuân Vũ cúi đầu , suy nghĩ một lúc rồi nói thẳng :" Tôi không cần anh phụ trách , tôi không thích anh!"

Lý Thước nháy mắt siết tay Xuân Vũ khiến cô thấy đau lại lần nữa chống cự

Lý Thước lần này trực tiếp thả cô  trầm giọng nói :" Anh đây chỉ là chiếu cố em thôi , được không?"

Xuân Vũ vẫn không muốn

Lý Thước đột nhiên lạnh giọng :" Xuân Vũ , em còn thiếu tôi 10 vạn !"

Xuân Vũ lại lại cúi thấp đầu 10 vạn cô thật sự trả không được , chỉ có thể dựa Lý Thước

Với số tiền này và tiền lương hiện tại của cô , cũng phải mất mấy năm

Cô thực sự phải nhờ đến sự giúp đỡ của anh

Nhưng..

" Nhứng hai chúng ta ở chung với nhau là không đúng " Xuân Vũ không khỏi bày tỏ sự lo lắng của mình

" Sao vậy ?"

" Anh là nam , tôi là nữ "

Lý Thước cười , đến gần nói : " Sợ cái gì , sợ chúng ta lại xảy ra chuyện sao?"

Xuân Vũ ngay lập tức lùi lại , không trả lời xem như cam chịu

Lý Thước thở dài :" Anh chỉ muốn giúp em , dù sao cũng là anh có lỗi với em , hại em..."

Nói đến việc này , Xuân Vũ sắc mặt càng tái nhợt

Lý Thước càng thở dài :" Nếu ở cùng anh không tiện , anh có thể thuê căn hộ khác "

Xuân Vũ sửng sốt :" Không , không cần!"

" Thuê một căn lại phải tốn tiền , tôi còn thiếu anh tiền , không đủ.. "

Lý Thước trực tiếp đánh gãy cô :" Vậy em còn rối rắm cái gì? Chung cư của anh rất rộng , mỗi phòng đều có phong tắm riêng , chúng ta không can thiệp lẫn nhau , không phải trả tiền thuê nhà tiết kiệm một khoản lớn , được không? "

" Phòng tắm riêng!" Xuân Vũ có chút lung lay , ở thành phố lớn như vậy có phòng tắm riêng cũng rất quý

Lý Thước cong cong môi :" Nếu em lo lắng anh làm chuyện xấu , em có thể đổi khóa phòng , thâm chí hãy mang vật phòng thân , nếu anh làm chuyện xấu hãy đâm chết anh"

" Sao tôi dám!" Xuân Vũ không khỏi nuốt lời khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại , xấu hổ nói :" Mẹ tôi đã nói không được ở chung với đàn ông "

" Vậy để anh thuê một phòng khác , anh sẽ trả tiền " Lý Thước nói xong muốn gọi điện thoại

Xuân Vũ vừa mới chứng kiến được hiệu suất làm việc của Lý Thước , lập tức nắm lấy cánh tay anh và ngăn lại :" Anh đã cho tôi mượn 10 vạn , tôi không thể mượn anh tiền nữa "

Lý Thước liếc nhìn bàn tay nhỏ nhắn đang đặt trên cánh tay mình , thuận tay cầm lấy , cười hỏi :" Vậy em muốn thế nào , như thế nào cũng phải thuê "

" Hay là em thuê chỗ anh rồi từ từ kiếm tiền trả lại"

Lương ở quê nhà bình thường chỉ hơn 2000 tệ , phải mấy năm mới trả hết 10 vạn , Xuân Vũ trầm mặc hồi lâu , nói :" Được"

Lý Thước mỉm cười

----

Nhà của Lý Thước ở phụ cận trung tâm thành phố , là cái cao cấp chung cư khác hoàn toàn chỗ mà Xuân Vũ thuê

Những tòa nhà cao tầng sầm uất đầy hiện đại , ở nơi đất đai quý giá nhà tỷ lệ phủ xanh gần 45% , làm Xuân Vũ không khỏi cảm thán kẻ có tiền thật sướng

" Làm sao vậy?" Trong khi Xuân Vũ đang ngơ ngác tham quan , Lý Thước đã đi được một đoạn và quay lại nhìn cô

Xuân Vũ có chút xấu hổ , lập tức vùi đầu bỏ chạy

Lý Thước nhìn cô từng bước nhỏ chạy về phía trước , rất giống một con thỏ , anh không nhịn được đưa tay ra nắm lấy Xuân Vũ

Xuân Vũ ngạc nhiên ngước mắt lên nhìn anh , trời sinh phản ứng trì độn của cô không kịp hất tay anh ra đã bị kéo lên lầu

" Lý Thước!"

Trong thang máy chỉ có hai người bọn cô

Xuân Vũ đứng ở phía sau tay bị Lý Thước nắm chặt

Không gian thang máy lại nhỏ lại kín , làm cho sự hiện diện của Lý Thước càng trở nên mạnh mẽ

Xuân Vũ theo bản năng có cảm giác nguy cơ nhưng cô thật sự nhát gan , chỉ có thể động ngón tay nhắc nhở Lý Thước

Không ngờ người đàn ông này lại nắm chặt hơn

Xuân Vũ nhịn không được cau mày nhịn không được dùng sức

Lý Thước đột nhiên quay đầu , mười ngón tay đan vào nhau , ôn nhu nói :" Đừng sợ"

" Tôi!!"

Cô đang ở trong thang máy , có việc gì phải sợ

Xuân Vũ trong lòng băn khoăn nhưng không dám nói ra

Lý Thước nhìn khuôn mặt nhỏ nhăn lại của Xuân Vũ , trong mắt ý cười càng sâu

Khóa chống trộm của chung cư là bằng vân tay

Lý Thước mở cửa , không có trực tiếp đi vào mà nắm lấy tay Xuân Vũ ghi lại dấu vân tay, sau đó mới buông ra

Khoảnh khắc anh buông ra , cô cảm thấy tự tại hơn chút

Nhưng giây tiếp theo anh lại đứng phía sau Xuân Vũ , gần gũi dán ở Xuân Vũ bên tai và nói mật khẩu :" Thử một chút , mở cửa "

Xuân Vũ giật mình , lông tơ đều dựng thẳng lên , lập tức ấn mật mã mở cửa

Tích một tiếng cửa phòng mở ra , dù sao Xuân Vũ cũng là lần đầu tiên đến , cô cũng không dám đi vào trước chỉ đứng ở cửa nhìn xung quanh chung cư

Lý Thước phía sau chạm vào cô , đôi tay đặt ở trên vai Xuân Vũ đẩy Xuân Vũ vào cửa

Xuân Vũ cảm thấy tư thế này có gì đó không ổn

Nhưng phản ứng của cô thật sự rất chậm , còn chưa kịp nghĩ đến chuyện thoát ra , đã bị Lý Thước ấn ngồi vào ghế thay giày

Sảnh vào hẹp nên Lý Thước thuận tay lấy được đôi dép lê và đặt trước mặt Xuân Vũ

Anh ngồi xổm xuống và nhìn thẳng vào cô làm Xuân Vũ cảm thấy mất tự nhiên

Xuân Vũ từ tận đáy lòng cảm thấy hai người tư thế rất kỳ lạ

Lý Thước lại một bộ rất tự nhiên , nụ cười thoải mái hỏi :" Làm sao vậy?"

Xuân Vũ lập tức tránh né ánh mắt , nhanh chóng cởi giày và đi dép lê

Lý Thước nhìn xuống chân Xuân Vũ nói :" Có vẻ hơi to , đây là lần đầu tiên anh mang con gái đến đây , ngày mai anh sẽ đôi cho em !"

Xuân Vũ lập tức nói không cần, sau đó bản năng nghi hoặc hỏi :" Trương Lệ chưa tới đây sao "

"Ừ!" Lý Thước đáp lại , nhanh chóng thay giày rồi đi vào nhà

Xuân Vũ cảm thấy có chút khó tin nhưng cũng không hỏi thêm gì nữa , đứng dậy theo sau Lý Thước

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro