Chương 18 : Tôi cũng không bắt anh phải chịu trách nhiệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Annh

" Sắp trễ giờ làm rồi! "

Sau khi làm xong , Xuân Vũ yếu ớt nằm trên người Lý Thước chân tay run rẩy

Lý Thước bình phục lại hơi thở ,  vuốt tóc Xuân Vũ rồi ôm cô cùng đứng dậy : " Anh đưa em đi làm"

Lần đầu tiên Xuân Vũ không có từ chối , cô im lặng trở về phòng rồi nhanh chóng thay quần áo bước ra ngoài

Cô ăn mặc áo dài quần dài , bộ đồ rất hợp với thời tiết hiện tại , để tóc dài xõa xuống và lần đầu dùng son môi

Màu đỏ tươi

Đôi mắt của Lý Thước tối sầm lại , anh bước tới giúp cô chỉnh lại đầu tóc sau đó vuốt ve mái tóc rối bù của cô

Cảnh tượng tối qua lập tức hiện lên trong đầu của Xuân Vũ , thân mình có chút cứng đờ nhưng cũng không đẩy ra

Đi làm vào giờ cao điểm , so với đi tàu điện ngầm thì đi ô tô sẽ chậm hơn , nhưng Xuân Vũ cũng không còn sức lực để chen vô tàu điện ngầm hai chân cũng mềm nhũn

Vừa lên xe cô đã dựa vào cửa sổ xe và ngủ thiếp đi

Tới công ty , khi Xuân Vũ bước xuống xe rõ ràng không đứng vững

Lý Thước nhịn không được nắm lấy cổ tay cô , trên mặt lộ vẻ thương tiếc :" Em đi được không?Có muốn xin nghỉ không? "

Xuân Vũ lập tức lắc đầu nhỏ giọng nói :" Tôi không sao , cảm ơn anh đã đưa tôi đi , tạm biệt "

Nói xong cô liền bước nhanh vào công ty

Lý Thước không khỏi mỉm cười khi nhìn bóng lưng vặn vẹo của thỏ con

Khi Xuân Vũ bước vào văn phòng thì các đồng nghiệp đã bắt đầu công việc , khi thấy cô tới họ không khỏi có chút kinh ngạc

Xuân Vũ xấu hổ cúi đầu lặng lẽ bước vào chỗ ngồi

Ghế dựa là một chiếc ghế nhựa rất bình thường không có đệm nên hơi cứng

Cô vừa ngồi xuống thì phía dưới liền cảm thấy đau rát

Sự tình đêm quá cũng nổi lên trong đầu

Làm sao cô có thể làm điều đó ? Lại chủ động ngồi lên người đàn ông còn vuốt ve cái kia..

Xuân Vũ nghĩ lại liền cảm thấy đỏ mặt

Cô tuy rằng tửu lượng kém , nhưng cô thường ngủ ngay khi say làm sao có thể?

Có phải rượu hôm qua có vấn đề gì không?

Xuân Vũ không khỏi nhìn Trần Thâm đang làm việc ngay bên cạnh mình , lập tức lắc đầu

Trần Thâm tuy rằng có chút không đúng đắn , nhưng anh ấy là một người rất tốt và cũng yêu bạn gái mình , không cần thiết phải bỏ thuốc vào rượu để hại cô

Hay là những cô nàng streamer đó đã động tay động chân

Xuân Vũ nhớ lại cảnh tượng bữa tiệc tối hôm qua , cô vẫn còn nhớ rõ ràng mặc dù các cô nàng mời cô uống rượu nhưng chính Trần Thâm là người rót cho cô , và các cô nàng đó chưa bao giờ chạm vào đồ uống của cô

Cho nên cô thật sự là say rượu làm loạn?

Xuân Vũ nghĩ lại liền thấy hối hận , trong lòng không khỏi oán trách rượu không phải thứ tốt

Nhớ lần trước Lý Thước cũng là say rượu rồi dở trò với cô , kết quả bây giờ cô cũng trúng chiêu , xem ra sau này sẽ không bao giờ đụng tới rượu

Điều xấu hổ nhất bây giờ là cô không biết phải đối mặt với Lý Thước như thế nào , cho nên mới vội vàng chịu đựng cảm giác không khỏe chạy đi làm

Đến buổi trưa cơ thể của Xuân Vũ cũng không hề thư giãn

Khi có đồng nghiệp mời cô đi ăn , Xuân Vũ chỉ có thể là giả bộ bận rộn và nhờ đồng nghiệp mang cái bánh mì về

Một ngày cứ như vậy trôi qua , Xuân Vũ cố tình trì hoãn cho đến khi các đồng nghiệp về hết rồi mới đi ra văn phòng

Chân cô vẫn còn hơi loạng choạng , phía dưới hình như bị thương cọ xát vào quần lót rất khó chịu

Như vậy tê rần , Xuân Vũ lại không khỏi nhớ tới đêm qua cô chủ động câu lấy Lý Thước , để anh bắn đi vào..

Tư thế đó , hành động đó còn có sức nóng đó

Vừa nhớ đến , cơ thể liền..

Xuân Vũ càng nghĩ càng khó nói , khuôn mặt nhỏ nhăn lại , rất vất vả ra khỏi tòa nhà , nhìn con đường tấp nập , ý nghĩ không muốn về nhà của cô càng thêm mãnh liệt

Lại nhớ tới hôm qua bị nội bắn nhiều lần như vậy , khả năng có thai lần nữa là rất cao

Xuân Vũ liền đi đến hiệu thuốc

Lần đâu tiên mua thuốc tránh thai , Xuân Vũ rất xấu hổ , cô dạo quanh tiệm thuốc rất lâu mà vẫn chưa mua được

Bác sĩ ở hiệu thuốc không khỏi hỏi , Xuân Vũ do dự nói :" Tôi đến đây để mua thuốc tránh thai "

" Ngắn hạn hay khẩn cấp? "

Xuân Vũ suy nghĩ một lúc , giọng nói càng ngày càng nhỏ :" khẩn cấp "

" Ô , là cái này " Bác sĩ chỉ cảm thấy cô gái này dễ xấu hổ nên cũng không nói nhiều , trực tiếp lấy thuốc từ trên kệ đưa cho Xuân Vũ , nhắc nhở :" Đây là thuốc tránh thai khẩn cấp , đừng dùng quá nhiều vì sẽ gây hại cho cơ thể "

Xuân Vũ nghe xong lập tức gật đầu :" Tôi hiểu rồi "

" 20 tệ , tiền mặt hay quét mã?"

" Quét mã" Xuân Vũ vừa quét mã xong liền thấy một cô gái là streamer của công ty đang xếp hàng ngay phía sau

Xuân Vũ giật mình , lập tức cầm lấy thuốc tránh thai rồi nhanh chóng rời khỏi hiệu thuốc

Sau khi ra khỏi cô ngay lập tức tìm một chỗ để uống thuốc

Mở hộp ra liền phát hiện bên trong chỉ có một viên thuốc nhỏ nhỏ màu trắng , không có mùi , nhỏ hơn nhiều so với thuốc mà Lý Thước đưa cho cô

Có nhiều loại thuốc sao?

Xuân Vũ cũng không nghĩ nhiều mà uống thuốc , sau đó ngồi ở đó rất lâu đến khuya mới về nhà

11 giờ tối , Lý Thước hẳn là không có ở trong phòng khách

Xuân Vũ cẩn thận mở cửa , không bật đèn mà bước về phòng

Tuy nhiên , khi mở cửa phòng ngủ ra cô đã thấy Lý Thước nằm trên giường chờ cô

Xuân Vũ giật mình mở to mắt , hỏi :" Sao..sao anh lại nằm trên giường của tôi?"

" Anh đang đợi em" Lý Thước nhìn thấy Xuân Vũ thì lập tức đứng dậy

Anh mặc áo ba lỗ và quần đùi , cơ bắp săn chắc thể hiện sự nam tính , phần thân dưới phồng lên trông rất gợi cảm

Xuân Vũ không dám nhìn thẳng , tránh ánh mắt của anh :" Sao anh lại đợi tôi?"

Đôi mắt đen của Lý Thước hơi ngưng thần , giọng điệu buồn bã khó hiểu :" Chuyện ngày hôm qua"

" Đó là ngoài ý muốn !" Xuân Vũ lập tức đáp lời

" Ngoài ý muốn? " Khuôn mặt trẻ con của Lý Thước hiện lên sự thất vọng rõ ràng , đôi lông mày dày rộng nhíu thành một đường , anh bước tới nắm tay Xuân Vũ , cảm xúc rất là kích động :" Em ngồi lên người anh , câu lấy anh , cầu anh làm em , vậy là ngoài ý muốn? "

Xuân Vũ sửng sốt , cô không nghĩ Lý Thước lại nói thẳng như vậy mặt cô lập tức đỏ bừng , trong mắt hiện lên vẻ khó tin :" Tôi..tôi không nhớ rõ"

" Anh cũng biết , hôm qua tôi uống say và thậm chí không nhớ rõ mình đã làm gì! " Xuân Vũ ít khi nói dối đôi mắt cô xoay tròn khi nói ra

Vẻ mặt hiền hòa thường ngày của Lý Thước đột nhiên lộ vẻ tức giận , anh bước tới ôm lấy vai Xuân Vũ chất vấn cô :" Em không nhớ rõ?"

" Em cầu xin anh làm em , cầu xin anh liếm em , cầu xin anh xuất tinh vào bên trong em , và em quên rồi? "

Xuân Vũ nghe được mặt đỏ đến mang tai , đôi mắt đều nhắm lại liều mạng lắc đầu

Đôi mắt đen của Lý Thước sâu hơn , anh dùng đầu ngón tay chạm vào đôi môi mềm mại của Xuân Vũ nhẹ giọng nói :" Còn có nơi này , nhu nhu nhuyễn nhuyễn , ngậm dương vật của anh trong miệng và gần như hút hết tất cả con cháu của anh"

" Anh nói bậy , tôi không có hút "

Xuân Vũ vô thức phản bác , Lý Thước liền cười

Nhìn bộ dáng đắc ý của anh , Xuân Vũ biết mình đã bị lộ lập tức trốn lên giường , dùng chăn che lại chính mình cơ thể run rẩy :" Lý Thước , anh khi say rượu cũng làm bậy , anh hẳn là hiểu được , đừng để ý , tôi..tôi thật sự không phải cố ý "

Xuân Vũ càng nói càng siết chặt chăn

Lý Thước lại nhẹ nhàng vén chăn lên , để lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn của Xuân Vũ , nhìn cô ủy khuất muốn khóc  , anh nghiêm túc nói :" Cho dù là sau rượu làm bậy , cũng không phải phụ trách sao?"

Xuân Vũ càng ủy khuất lại đem chính mình bịt kín , trịnh trọng trả lời :" Vậy tôi.. tôi cũng không bắt anh phải phụ trách "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro