Chương 3 : Phát sốt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Annh

Thời điểm Xuân Vũ tỉnh lại , Lý Thước còn nằm trên người cô , phía dưới của hai người vẫn dính lấy nhau , hai tay còn ôm mông Xuân Vũ trông có vẻ rất thỏa mãn

Đây là lần đầu tiên Xuân Vũ quan sát hắn ở cự ly gần

Sóng mũi cao , đôi môi mỏng và nhỏ, đôi mắt thon , lông mi cong và làn da đẹp đến mức nực cười

Thoạt nhìn hắn như là một thiếu niên chưa đủ tuổi vị thành niên

Tuy nhiên dáng người hắn lại vô cùng rắn chắc tay đều là cơ bắp , lông ở phía dưới cực kỳ dày , khí chất nam nhàn nhã và tự nhiên

Nhưng mà lại đẹp trai như thế nào còn không phải vẫn làm chuyện súc sinh

Xuân Vũ lau lau nước mắt trên mặt , đẩy cơ thể người đàn ông ra vì muốn đi vệ sinh

Đêm qua hắn ta bắn đầy một bụng tinh dịch , trướng vô cùng , cần thiết phải đi giải quyết nhu cầu

Nhưng không ngờ còn chưa có đem đồ vật bứt ra , lại rõ ràng cảm nhận được dương vật trong cơ thể càng to ra

Xuân Vũ ngốc sợ tới mức sắc mặc tái nhợt , chỉ còn nghe được giọng nói của ma quỷ :" Lão bà , em đi đâu vậy?"

Lý Thước tỉnh dậy thuận thế siết chặt mông Xuân Vũ , đẩy dương vật ra một chút rồi tiến vào sâu sau đó bắt đầu thúc đẩy

Theo vật cứng ra ra vào vào , những thứ hôm qua còn ở trong người Xuân Vũ cũng bị mang ra , làm cho khăn trải giường thành một mớ hỗn độn

Xuân Vũ cảm thấy vô cùng khó chịu dù muốn phản kháng nhưng vô lực, giọng nói cũng trở nên khàn khàn dù muốn hét lên , cô mềm như bông nằm trên giường, chịu người đàn ông xâm chiếm , phần dưới cũng sưng tấy lên

Khi người đàn ông ra vào cảm giác đi tiểu của cô càng lúc mãnh liệt , cho đến cuối cùng , thế nhưng cùng Lý Thước bắn ra

Dòng nước màu vàng chảy ra từ lỗ nhỏ dính lên lông hai người

Rất nhanh một mùi tanh nồng nặc lan ra , Lý Thước rốt cuộc tỉnh lại nhìn xuống thân dưới của mình , trên dày đặc lông tơ có chất lỏng màu vàng còn dính lên cơ thể ngẩng đầu kinh ngạc nói " Trương Lệ , em vậy mà.. "

Lời nói còn chưa dứt hắn đã giật mình :" Quý Xuân Vũ, như thế nào lại là cô"

Nói rồi hắn lập tức đây ra Xuân Vũ

Chỗ đó hai người cuối cùng cũng tách ra dương vật của Lý Thước đã mềm nhũn , trên quy đầu vẫn còn những vệt trắng phần thân dưới Xuân Vũ là một mỡ hỗn độn
có tinh dịch , dâm dịch ,nước tiểu, cực kỳ lộn xộn

Xuân Vũ mệt mỏi đỏ hoe con mắt xông ra ngoài chạy nhanh tới phòng tắm

Giữa tiếng nước chảy rào rào còn xen kẽ tiếng khóc

Căn hộ hai phòng ngủ chỉ có một phòng tắm cho nên Lý Thước chờ Xuân Vũ ra tới sau , cũng vào phòng tắm rửa ráy một xíu

Nhưng hắn đi ra rất nhanh , vừa đi ra liền nhìn Xuân Vũ đang ngồi trên sofa , có chút rụt rè , không nói nên lời :" Thật xin lỗi "

" Hôm qua tôi.."

" Tôi nghĩ là Trương Lệ.. "

" Đừng nói nữa "Xuân Vũ chỉ cảm thấy giọng nói của mình vừa gay gắt vừa đáng sợ

Lý Thước càng luống cuống :" Tôi sai rồi, tôi không phải người, nếu em muốn tôi phụ trách"

" Không " Xuân Vũ lập tức đánh gãy hắn :" Anh là Lệ Lệ bạn trai , anh phụ trách như thế nào? "

" Nhưng em.."

" Không ,tôi không cần " Xuân Vũ một bên khóc một bên lắc đầu :" Anh cút đi"

" Xuân Vũ.." Lý Thước không biết phải làm gì khuôn mặt của chàng trai trẻ trông có vẻ vô tội và bất lực

Xuân Vũ không thể chịu đựng được nữa , đi thẳng vào phòng ngủ và đóng cửa lại

Người đàn ông vừa mới bị từ chối nhìn nhìn cửa phòng rồi rời đi với vẻ đầy tự trách.

Sau khi Lý Thước rời đi Xuân Vũ lại tắm thêm vài lần nữa

Mùi của người đàn ông dường như khắc sâu vào trong xương cốt , trước sau giặt không sạch , lưu lại dấu vết giống như vết sẹo , thật lâu thật lâu không tan

Ngày hôm sau Xuân Vũ bị sốt nằm trên giường cả ngày

Cô là người duy nhất ở nhà, không có cơm, không có thuốc và cũng không cầu sinh dục

Cho đến buổi tối trong khoảng khắc mơ hồ , chăn bị mở ra có thứ gì đó nhích lại gần , ấm áp mềm mại mang theo mùi hương của người đêm qua

Xuân Vũ theo phản xạ đẩy ra , nhưng lại có chất lỏng tiến vào miệng cô mùi hương rất kích thích

Là cháo

Xuân Vũ cả ngày không ăn, nhưng chỉ trong một giây cô theo bản năng liền ăn cháo trong miệng người đàn ông

Mấy lần sau cô mới thỏa mãn nhưng môi lại bị người đàn ông câu lấy , cả người bị ôm vào trong vòng tay nóng bỏng

"Nóng quá"

Xuân Vũ toát mồ hôi và lần nữa tỉnh dậy là bị nóng tỉnh

Lúc cô mở mắt ra thì trời tối đen như mực , sau khi bình tĩnh lại mới thấy rõ những gì trước mắt

Bộ ngực màu mật ong của người đàn ông có những đường nét rõ ràng, mạnh mẽ và hào phóng, cảm giác rất an toàn , lại làm Xuân Vũ sợ hãi không thôi chỉ nghĩ chạy trốn

Lý Thước bị sự cọ quậy của người trong ngực đánh thức theo bản năng liền ôm chặt nhân nhi , làm Xuân Vũ không thể phản kháng , sau đó mới thả lỏng giọng điệu tỉnh táo :" Em tỉnh rồi à"

Xuân Vũ nhìn anh không biết phải làm thế nào , đôi mắt đen ngập nước vẻ mặt mờ mịt

Lý Thước vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên đưa tay ra , Xuân Vũ vô thức sợ hãi muốn trốn nhưng lại bị anh nhẹ nhàng hóa giải

Anh đặt bàn tay lên trán cô , lặp lại một chút nói :" Hạ sốt , rất tốt "

Xuân Vũ nghe xong những lời này mới ý thức được mình bị bệnh, buông lỏng cảnh giác đứng dậy cùng Lý Thước giữ khoảng cách rồi nói :" Cảm ơn anh"

Lý Thước giật mình lập tức đứng dậy , lôi kéo chăn quấn lên người Xuân Vũ rồi nói :" Em vừa mới hạ sốt, đừng để bị lại"

Vừa đứng lên Xuân Vũ liền cảm thấy lạnh lại lần nữa trở về ổ chăn, cảnh giác nhìn Lý Thước, nhỏ giọng nói :" Anh có thể.. Có thể rời đi không "

Lúc này Lý Thước mới nhận ra mình vẫn còn nằm trên giường , khuôn mặt thiếu niên đỏ bừng , ngượng ngùng xấu hổ :" Xin lỗi , hôm qua thấy em lạnh , cho nên ..."

" Anh đi đây " Lý Thước vừa nói vừa kéo chăn đứng dậy

Xuân Vũ nhìn sang một bên và vẫn có thể nhìn thấy dáng người rộng và cặp đùi săn chắc của anh.

Thậm chí còn không mặc quần áo!

Trong lòng Xuân Vũ run lên , càng thêm bối rối nhưng nhìn thấy vẻ mặt vô hại của Lý Thước , lại không tiện mở miệng :" Cảm ơn anh chăm sóc ,tôi không sao cả, đừng lo lắng , anh có thể ..."

"Có thể... "

Nói nửa ngày Xuân Vũ vẫn chưa nói ra hai chữ 'đi' , chỉ có thể dùng chăn che mặt nửa mặt đỏ bừng , mắt cụp xuống vẻ mặt yếu ớt

Cũng may Lý Thước hiểu ý của cô, cười nói :" Không có gì, có lỗi với em , tôi đi đây, nhớ chăm sóc bản thân thật tốt "

" Ừm" Xuân Vũ gật đầu mà không nhìn anh

Chờ nghe thấy tiếng đóng cửa xác định người đã đi rồi , Xuân Vũ mới ngẩng mặt lên

Theo bản năng nhìn nhìn chính mình, không có hao tổn gì vết tích đêm qua vẫn còn đó

Lý Thước hẳn là không có lợi dụng người đang hôn mê

Trong ký ức hương vị của cháo nóng vẫn còn đọng lại , dường như có mùi tanh...

Đó có phải là ảo giác ?

Xuân Vũ chạm vào môi , cảm giác như cũng có ai đó chạm vào chúng như vầy

Chỉ là ngón tay hơi thô ráp

Là Lý Thước phải không?

Không , không thể nào

Đêm qua chỉ là ngoài ý muốn

Đêm qua anh là cảm thấy có lỗi.

Sau khi kỳ nghỉ kết thúc , cô có thể dọn ra ngoài tránh xa người đàn ông này và quên đi đêm đó.

Mọi thứ sẽ ổn thôi.

Xuân Vũ rơi nước mắt và thầm nghĩ trong lòng.

-----------

Edit : Nam9 siêu thâm độc, siêu thủ đoạn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro