Chương 36 : Hôn lễ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Annh

Xuân Vũ không dám đem suy nghĩ của mình nói ra , chỉ có thể im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện giữa mẹ cô và nhị thẩm

Sự lo lắng của Ngô Phương cũng rất nhiều , việc đầu tiên bà nghĩ tới là :" Vậy mẹ làm sao bây giờ? "

" Đương nhiên sẽ đến nhà em ở" Nhị thẩm nói

" Chị có một người con rể ở Thẩm Quyến thì sao lại không đến đó . Dù sao ba mẹ chồng của Xuân Vũ cũng không có ở đây !"

" Em nghe nói thuê bảo mẫu ở thành phố lớn rất đắt , chị đến đó thì có thể tiết kiệm một khoản tiền rồi "

Ngô Phương nghe đến đó sau thì cũng bắt đầu do dự

Mà Xuân Vũ cũng lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan , chờ nhị thúc và nhị thẩm rời đi Xuân Vũ mới kéo Lý Thước về phòng , thấp giọng hỏi :" Lý Thước! Em có thể nhờ anh một việc được không?"

Lý Thước nhíu mi tựa hồ có điều gì đó không hài lòng

Nhưng trong giây lát khóe môi anh nhếch lên , ánh mắt mang theo đếm không hết nhu tình duỗi tay xoa má Xuân Vũ , thanh âm từ tính trầm thấp :" Làm sao vậy?"

Xuân Vũ rất là ngượng ngùng , rũ mắt xuống nhỏ giọng nói :" Nhị Thẩm gợi ý rằng mẹ em có thể chuyển đến ở chung với bọn mình "

" Như vậy thì mẹ có thể chăm sóc em lúc em đang ở cữ"

Xuân Vũ nói xong thì ngước mắt lên nhìn Lý Thước , trong đôi mắt sáng ngời hiện rõ sự mong đợi

Lý Thước ánh mắt tối sầm , rút tay về vẻ mặt nghiêm túc nói :" Xuân Vũ , kỳ thật anh vẫn ngại chưa nói chuyện này với em , chúng ta có lẽ sẽ phải chuyển nhà"

Xuân Vũ giật mình , vô cùng kinh ngạc nói :" Vì cái gì? "

Lý Thước nắm lấy tay Xuân Vũ , ngồi đối diện với cô :" Vì anh không có đủ tiền , anh đã mua căn hộ cũ kia nên đã không có tiền tiết kiệm nên bây giờ rất khó trả 2 vạn tiền thuê nhà hàng tháng"

" Hơn nữa em lại đang có em bé sau này sẽ phải chi càng nhiều "

Xuân Vũ vừa nghe lập tức nhớ tới Lý Thước bị Trương Lệ lừa 30 vạn , còn trả giùm mình 10 vạn , hiện tại anh còn mua nhà cho mẹ mình nên bây giờ không đủ tiền rất là bình thường , tức khắc có chút áy náy :" Vậy...không mua căn hộ kia nữa , mẹ em chuyển đến ở chung với tụi mình và cũng không cần căn hộ kia nữa như vậy anh sẽ không có áp lực về kinh tế nữa! "

Lý Thước lắc đầu :" Anh đã trả xong tiền cọc , không thể hoàn lại được "

" Anh đã cọc bao nhiêu vậy?"

" Năm vạn"

" Nhiều như vậy !" Xuân Vũ kinh ngạc cảm thán một hơi , có chút minh bạch ý muốn nói của Lý Thước , thấp giọng hỏi :" Vậy chúng ta muốn dọn đến căn hộ như thế nào? Diện tích bao nhiêu? "
" Bốn mươi tám mét vuông , chỉ có một phòng ngủ , nếu mẹ muốn đến thì phải ở phòng khách" Lý Thước vừa nói vừa ôm Xuân Vũ vào lòng , vuốt ve đầu cô

" Không sao đâu..." Xuân Vũ lẩm bẩm , không nhịn được ôm chặt Lý Thước thấp giọng nói :" Lão công , anh thật tốt bụng"

Lý Thước khóe môi khẽ nhếch mang theo đắc ý rõ ràng , biểu tình trương dương nhưng thanh âm lại là ôn nhu :" Là lỗi của anh , anh không biết tiết kiệm tiền , anh ngây thơ cho rằng có nhà có xe là đủ "

" Hại lão bà cùng bảo bảo phải sống trong một căn hộ nhỏ"

Xuân Vũ vẫn luôn ở trong lòng Lý Thước nên không nhìn thấy vẻ mặt của anh , lắc đầu :" Không...Anh một năm kiếm không ít tiền , rất lợi hại , nếu muốn kiếm số tiền đó chắc em phải đi làm mấy chục năm!"

" Bảo bối ngốc , bây giờ anh với em đã là người một nhà rồi nên từ nay tiền lương của lão công đều đưa cho em , không cần phải mất mấy chục năm"

Xuân Vũ lập tức đỏ mặt nắm chặt tay Lý Thước , cô thề trong lòng rằng mình phải là người vợ thật tốt để báo đáp Lý Thước

Ngày hôm sau , Xuân Vũ nói cho Ngô Phương về tình hình của Lý Thước

Ngô Phương đầu tiên là kinh ngạc , sau đó thở dài :" Có thể dùng phần lớn tiền tiết kiệm để cưới con , xem ra là đối với con thiệt tình như vậy mẹ cũng yên tâm rồi "

Đối với người con rể từ trên trời rơi xuống này bà vẫn luôn mang tâm thế nghi ngờ , chi nên mới do dự về việc đi Thẩm Quyến để Xuân Vũ ít nhất cũng có người để dựa vào

Nhưng bây giờ xem ra , người con rể này hẳn là thiệt tình với Xuân Vũ , cho nên đối với tư cách là một người mẹ như bà hẳn có thể an tâm

---

Hai tuần sau , lễ cưới bắt đầu , mọi việc đều được thực hiện theo phong tục địa phương , từ dọn giường đón dâu , đón cô dâu , cảm ơn bạn bè họ hàng

Lễ cưới xong hai người đều mệt mỏi nằm xuống giường , ôm nhau ngủ thiếp đi

Ngày hôm sau , Lý Thước đưa Xuân Vũ trở lại Thẩm Quyến , nghỉ ngơi vài ngày rồi lên đường sang Anh

Xuân Vũ lần đầu tiên ra nước ngoài nên xuyên suốt chuyến đi rất lo lắng , nhìn đường phố với những tòa nhà kiểu Âu và người nước ngoài đang đi trên đường , cô cảm thấy thiếu an toàn trầm trọng không khỏi nắm chặt tay Lý Thước đi phía sau anh

Lý Thước cúi đầu mỉm cười , nhìn bộ dáng nhát gan của thỏ con cũng không trấn an

Chờ về đến khách sạn , liềm đem thỏ con ném lên trên giường điên cuồng triền miên một phen

Trừ bỏ không có đi vào , khắp nơi đều để lại dấu vết

Đến ngày hôm sau khi thỏ con mặc váy cưới , nhân viên cửa hàng thỉnh thoảng nhìn thỏ con bằng ánh mắt ái muội , khiến Xuân Vũ xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái lỗ chui xuống

Lễ cưới được tổ chức tại một Nhà thờ một ở thành phố gần thành phố York

Nhà thờ yên tĩnh và trang nghiêm đã có lịch sử gần trăm năm

Toàn bộ quá trình diễn ra lễ cưới như là trong mơ vậy

Bốn hoa đồng đứng ở hai bên Xuân Vũ rải những cách hoa , chậm rãi bước vào nhà thờ theo nhịp nhạc cho đến khi đến trước mặt Lý Thước mới dừng lại

Nháy mắt xung quanh là một tràng tiếng pháo tay và reo hò nồng nhiệt từ các vị khách

Nhưng Xuân Vũ hoàn toàn nghe không hiểu , cô vốn tưởng rằng họ hàng của Lý Thước sẽ là ngu dốt Trung sống ở Anh , thì ít nhất việc giao tiếp sẽ không gặp vấn đề , nhưng cô không ngờ rằng phần lớn họ đều là người Anh

Điều này làm cho Xuân Vũ rất kinh ngạc , nhưng cũng không có thời gian để hỏi chỉ có thể nghe cha sứ tuyên thệ , và theo Lý Thước ký tên

Mãi đến khi tiếng vỗ tay vang lên lần nữa , Xuân Vũ mới biết buổi lễ đã kết thúc và có thể quay về khách sạn nghỉ ngơi

Nhưng mà đợi đến khi khách khứa rời đi hết , Lý Thước cũng chưa có ý định ra về

Xuân Vũ nhịn không được quay đầu nhìn Lý Thước , chớp mắt hỏi :" Anh ơi , chúng ta chưa về sao"

Khóe môi Lý Thước hơi nhếch lên , như thường lệ dùng bàn tay xoa má cô , động tác thân mật , thanh âm trầm thấp :" Lão bà , em hôm nay thật đẹp"

Váy cưới của cô đem bộ ngực sữa đè ép với nhau tạo thành một rãnh sâu , mà thiết kế phần cạp váy cưới càng khiến vòng eo vốn đã hẹp lại càng trở nên thon gọn hơn

Với làn da trắng ngần và vẻ ngoài xinh đẹp , ngực to eo nhỏ quả thực chính là nhân gian hưu vật

Đôi mắt đen của Lý Thước bắt đầu trở nên sâu thẳm , mang theo rõ ràng tình dục làm Xuân Vũ có chút sợ hãi :" Lão công , anh làm gì vậy? "

Lý Thước mỉm cười , ôm lấy gò má Xuân Vũ khẽ vuốt ve

Đôi môi mỏng áp vào trán cô , nhẹ nhàng mút sau đó di chuyển xuống sóng mũi , dùng đầu lưỡi liếm nhẹ , cuối cùng đến chóp mũi khẽ cắn lên nó , rồi tiếp tục di chuyển ngậm lấy đôi môi mềm mại của Xuân Vũ , hôn rồi lại buông

Thỉnh thoảng anh dùng đầu lưỡi trêu chọc môi Xuân Vũ , rồi chậm rãi xâm nhập sau đó chạm vào đầu lưỡi của cô và quấn lấy nó

Nước bọt lẫn nhau triền miên trằn trọc , bầu không khí vô cùng ái muội

Không gian của nhà thờ khép kín , ánh sáng tối tăm , trong không gian này có vẻ càng thêm nặng nề

Xuân Vũ không thích ứng với môi trường này , mặc dù bị trêu chọc có cảm giác nhưng lại có chút bài xích muốn chạy

Đầu lưỡi lại bị Lý Thước ngậm lấy , dây kéo sau váy cưới không biết từ lúc nào đã bị Lý Thước kéo ra , anh duỗi tay vài tận tình vuốt ve đường cong lưng cô

Mà chiếc váy cưới rất dễ dàng chảy xuống , dùng một ít lực trực tiếp cởi xuống dưới eo cô

Bộ ngực tuyết trắng chợt lộ ra trước mặt Lý Thước , anh ôm lấy eo Xuân Vũ dùng bàn tay to nhẹ nhàng trêu chọc , cái dán ngực rơi ra lộ ra phấn hồng ngực nhũ như là nụ hoa buổi sáng đang chớm nở , quyến rũ mọi người nhập vào tâm hồn

" Lý Thước! Anh đang làm cái gì vậy? Đây là giáo đường !" Xuân Vũ tức giận đẩy Lý Thước ra

Lý Thước như là không nghe thấy , ngậm cười nhẹ hôn Xuân Vũ , một tay cầm lấy bộ ngực sữa của cô nhẹ nhàng xoa bóp


----

Editor : Có hôn lễ mà vẫn chưa hết truyện là biết lại sắp có drama rồi đó ( ̄ω ̄)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro