Chương 6 : Một ngày một đêm (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Annh

Khi tia nắng mờ ảo đầu tiên của buổi sáng chiếu vào , hai chân của Xuân Vũ đang được Lý Thước nâng lên , gần như bị dựng thẳng đứng

Những cú đâm mạnh xuống cực kỳ giống đóng cọc

Đôi chân dài trắng như tuyết đặt trên bờ vai rộng của Lý Thước , đôi tay thon dài bị bàn tay của Lý Thước nắm giữ, cả người cuộn trọn , chịu người ở trên ra vào

Âm đạo một mảnh dơ bẩn , khu rừng bị bao phủ bởi chất lỏng dày đặc , ở cửa âm đạo côn thịt đỏ tím phồng lên nhanh chóng ra vào âm đạo , bức tường thịt màu hồng phấn bên trong âm đạo cũng bị nhảy ra

Xuân Vũ bị làm đến mức toàn thân rung lên , hoàn toàn theo tần số của Lý Thước miệng phát ra một tiếng rên rỉ âu yếm

Suốt một đêm rót tinh vốn dĩ bằng phẳng bụng giờ đã phình ra , côn thịt thô to trước sau chặn cửa âm đạo làm tinh dịch không thể chảy ra , làn da tuyết trắng khắp nơi cũng lấm tấm những vết xanh đỏ chứng tỏ sự tàn bạo của người đàn ông đêm qua

Nhưng nó vẫn chưa kết thúc

Xuân Vũ không biết ngủ bao lâu lại bị người đàn ông này kéo lên , anh tách ra hai chân và làm cô không ngừng cho đến khi mặt trời mọc

" Lý Thước "

Đúng lúc này tiếng Trương Lệ kêu lên

Xuân Vũ nháy mắt lấy lại ý thức muốn kêu cứu nhưng giọng cô khàn đến mức chỉ có thể thốt ra vài âm tiết

Xuân Vũ bất lực cắn môi , mùi máu tanh tràn ngập trong miệng khiến Xuân Vũ càng khó chịu

Giây tiếp theo cánh môi bị thương đã bị ngậm lấy , chiếc lưỡi linh hoạt ở miệng vết thương liếm láp đem máu liếm sạch

Trong miệng người đàn ông không còn mùi rượu nữa , trợn mắt nhìn lại bắt gặp đôi mắt đen như vững mực đó

Trong trẻo nhưng vẫn nóng bỏng

Hai người nhìn nhau Lý Thước lại hôn sâu hơn

Bên ngoài có tiếng gõ cửa của Trương Lệ

" Xuân Vũ , cậu có đó không , tỉnh chưa "

" Mình đi làm đây "

Trương Lệ gõ vài lần , không thấy bên trong phản hồi liền vội vàng đi làm

Việc biến mất của bạn trai và việc không trả lời của bạn cùng phòng cũng không khiến cô để ý mà truy cứu

" Ô , buông ra " Trương Lệ đi rồi , Xuân Vũ bắt đầu phản kháng

Cô nhìn đôi mắt sáng ngời của người đàn ông , trong lòng chợt cảm giác nghi ngờ chẳng lẽ anh ta tỉnh rồi sao?

" Anh tỉnh rồi phải không? "

" Anh tỉnh rồi phải không? "

Xuân Vũ dừng chút sức lực cuối cùng để đẩy Lý Thước dùng giọng khàn khàn thốt ra vài từ

Lý Thước không hề dùng lại mà tăng tốc độ

Anh dùng cả hai tay kéo mông Xuân Vũ , va chạm thật mạnh thẳng vào cổ tử cung

Xuân Vũ trở nên nóng nảy , kêu lên : " Không.."

Lý Thước mắt điếc tai ngơ , ôm Xuân Vũ vào lòng hướng chỗ sâu nhất cắm, thô to côn thịt lấp đầy âm đạo chật hẹp đến mức tràn ngập nước , toàn bộ tinh dịch đều bị bắt ở sâu bên trong . Quy đầu to bằng quả trứng mở cổ tử cung , ở sâu bên trong nhanh chóng ra vào kích thích Xuân Vũ mẫm cảm nhất điểm G

" A , dừng lại , đau.."

Xuân Vũ liên tục cầu cứu , nhưng giọng nói khàn khàn của cô phát ra như tiếng rên rỉ , khiến người đàn ông mỗi lúc một hưng phấn hơn

Giữa tiếng kêu a a ân ân , Xuân Vũ đầu óc trống rỗng , thân mình mềm ra thành vũng nước, tùy ý để người đàn ông ra vào

Bên dưới một cỗ khoái cảm chấn trời từ nới sâu nhất truyền đến , phun trào mà ra

Cứng rắn côn thịt bị xuân thủy phun ướt đẫm , kích thích khiến quy đầu run lên đặc sệt tinh dịch bắn ra , hoàn toàn bắn vào bên trong tử cung

Cơ thể nặng nề của anh đè vào cơ thể mềm mại của Xuân Vũ , gặm Xuân Vũ tai trầm thấp thanh âm lẩm bẩm nói :" Lão bà , em muốn vắt khô anh!"

Xuân Vũ bị anh ép tới thở không nổi cơ thể vừa đạt cực khoái yếu ớt đến mức ngã xuống giường , các huyệt đạo đóng mở nhưng không khép lại hoàn toàn , cơ thể cô vẫn hơi run rẩy , tay chân cô mềm nhũn và không có chút sức lực nào

Suốt đêm liên tục cao trào khiến Xuân Vũ người không tập thể dục thường xuyên , không thể chịu đựng được mà ngủ thiếp đi

Tuy nhiên sự âu yếm vẫn tiếp tục

Chân chính kết thúc là vào buổi chiều bốn giờ

Lý Thước lần thứ ba tỉnh lại , cuối cùng cũng khôi phục ý thức, nhìn người bên cạnh bị anh tra tấn không còn gì áy náy không thôi

" Tôi không phải là người, tôi cho rằng , ... "

Nghe Lý Thước giải thích Xuân Vũ cảm thấy ghê tởm , nhưng cô không còn sức lực để phản kháng chỉ có thể chui vào chăn khóc

Lý Thước thấy thế càng hối hận , tát mình một cái : " Tôi là súc sinh, tôi không nên uống rượu "

" Biết say sẽ gây chuyện , còn mê rượu, hại người "

" Xuân Vũ nếu em không thể tức giận nữa hãy tống tôi vài tù. Tôi đáng bị như vậy , tôi sẽ tự nguyện chịu phạt!"

Thái độ Lý Thước rất chân thành , khuôn mặt tuấn tú tràn đầy vẻ xin lỗi , Xuân Vũ khó chịu nhìn hắn , cúi đầu nức nở nói : " Tôi không có nói là muốn báo cảnh sát "

Lý Thước sửng sốt :" Như vậy là em muốn tôi chịu trách nhiệm "

" Không! " Xuân Vũ lập tức từ chối

Hai người im lặng nhìn nhau một lúc sau đó Xuân Vũ quay đi và nói :" Anh đi đi "

" Van cầu anh , đừng có tới nữa "

" Ngay cả khi say rượu hay gì đó , cũng đừng đến đây nữa "

" Anh và Trương Lệ không thể đến khách sạn đặt phòng sao " Xuân Vũ cuối cùng cũng nói ra điều mà cô ấp ủ mấy tháng nay

Sắc mặt Lý Thước trầm xuống trong một lát , đứng yên một lúc mới nói :" Được "

Có bài học lần trước, Xuân Vũ vẫn không tin vì thế cô nghiêm túc nói :" Anh có thể viết giấy cam đoan không "

Lý Thước sửng sốt, hai tay nắm chặt nhưng mặt ngoài vẫn bình tĩnh khóe môi mỉm cười đáp :" Được "

Xuân Vũ biết làm như vậy sẽ tổn thương người khác nhưng vì tương lai của chính mình , cô vẫn ép mình tàn nhẫn hơn , cúi đầu đưa tay ra chỉ về phía cửa nói :" Viết ở phòng Trương Lệ "

" Cô ấy có một cái bàn , anh cũng biết "

Từ đầu đến cuối Xuân Vũ cúi đầu trốn dưới chăn , thậm chí không thèm nhìn Lý Thước

Lý Thước thấy cô thật sự bài xích anh cũng không nói thêm gì nữa, im lặng ra khỏi phòng

Chỉ chốc lát Lý Thước từ phòng Trương Lệ viết xong giấy cam đoan đi ra , Xuân Vũ đã mặc tốt quần áo và ngồi trên sofa chờ đợi

Lý Thước nhìn khuôn mặt tái nhợt của Xuân Vũ , lập tức trên mặt lộ rõ vẻ xin lỗi , anh đặt giấy cam kết để trên bàn rồi lấy ra một lọ thuốc

Xuân Vũ sửng sốt có chút bối rối

Lý Thước ngượng ngùng giải thích : " Là thuốc tránh thai "

" Hôm qua anh làm khá nhiều, vừa mới nhìn thấy .. "

Lý Thước càng nói càng cảm thấy mình không phải con người , rất khó nói nên lời

Xuân Vũ lập tức nhận lấy nuốt ngay mà không uống nước

Lần đầu tiên cô còn non kinh nghiệm và chưa có tìm hiểu nên không hề suy nghĩ gì cả

Bây giờ Lý Thước nhắc đến chuyện này , Xuân Vũ liền sợ hãi

May mắn thay lần trước không xảy ra đại họa gì , nếu không cô không thể đối mặt với Trương Lệ

Xuân Vũ nghĩ , lại muốn ăn một viên bị Lý Thước ngăn cản

Bạn tay rắn chắc của người đàn ông nắm lấy cổ tay Xuân Vũ , thanh âm có chút quái dị nói :" Một là đủ "

" Ồ " Xuân Vũ vô thức sợ hãi mà không hề nhìn vào mắt Lý Thước

Nhìn thấy bộ dạng sợ hãi của Xuân Vũ , Lý Thước khẽ cau mày từ từ buông tay rồi nhanh chóng rời đi

Xuân Vũ nhìn bóng dáng biến mất của Lý Thước , cuối cùng thần kinh căng thẳng của cô cũng được thả lỏng

------

Lời tác giả :

Nữ 9 tính cách nhu nhược thánh mẫu , rất nhiều góc độ là từ nữ 9 thị giác viết , như là lúc bắt nam 9 viết giấy cam đoan , nữ 9 cảm thấy như vậy rất đả thương người . Không phải góc nhìn của thượng đế , không phải góc nhìn của chúng ta

Edit : Nam 9 là cẩu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro